Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 539: Nhớ thương kiêm tế thiên hạ phụ thân




Dư Quang nhìn đầu ngón tay lộ ra nụ cười ôn nhu, nàng sẽ không tùy tiện cho ra một đứa trẻ có thể làm quan lớn
Nếu không ai có thể bảo đảm đứa trẻ được sinh ra kia sẽ là con ruột của Lưu gia
Lưu gia đích thực là có thể sinh ra quan lớn, chỉ là Lưu phu nhân thân thể suy yếu, dẫn đến con cái chết yểu, bởi vậy Lưu gia mới chưa thể một bước lên mây
Hiện giờ có "chúc phúc" của nàng gia trì, đứa trẻ này nhất định có thể thuận lợi chào đời
Rốt cuộc tương lai quốc quân muốn đổi, thần tử thay đổi một chút cũng là điều đương nhiên
Dư Hoa nhìn thấy chỗ náo nhiệt, không ngừng kéo tay áo Dư Quang vung vẩy
Gánh xiếc thật hay, người kia biết phun ra cầu lửa
Dư Quang mặt không biểu tình nhìn Dư Hoa: "Ngươi cảm thấy ta biến ảo thuật đẹp, hay là hắn phun cầu lửa đẹp
Dư Hoa dường như bị làm khó, cậu cẩn thận nhìn Dư Quang, lại nhìn gánh xiếc, lại nhìn Dư Quang, lại nhìn gánh xiếc
Do dự giơ ngón tay về phía gánh xiếc: "A a a
Hắn biết phun lửa, khuê nữ không biết
Dư Quang nhìn Dư Hoa, lật bàn tay một cái, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện một đoàn hỏa diễm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Hoa vừa muốn vỗ tay, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến tiếng khen
Chỉ thấy một đám người vây về phía Dư Quang, vui mừng hớn hở xem, đồng thời không ngừng hò reo cổ vũ
Cha con mấy người làm xiếc vừa định tiến lên chào hỏi, đã thấy Dư Hoa trực tiếp dang hai cánh tay chắn trước mặt Dư Quang, trừng mắt nhìn đám người
Ảo thuật của khuê nữ, chỉ cho một mình cậu xem
Dư Quang rũ mắt, hỏa diễm trong tay cũng tắt
Nàng vì cái gì phải so đo với đám người thường này, thật chán
08: "..
Kí chủ, ngươi không phải nói đây là chướng nhãn pháp sao
Dư Quang nhẹ nhàng gõ ngón tay: "Không sai
Nàng nói đây là chướng nhãn pháp, thì cái này là chướng nhãn pháp
08: "..
" Có thể là ta luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng lắm
Chuyện hôm nay rất nhanh đã truyền đến tai hoàng thái hậu, nghe được tin tức Dư Quang "chúc phúc", tràng hạt trong tay hoàng thái hậu khẽ động: "Nếu là nhân tài, vậy liền quan tâm thêm một chút, tiện thể xem gần đây có ai đánh chủ ý đến cái lương đống tương lai này không
Hoàng thượng gần đây sinh hoạt hòa hợp, hẳn là rất nhanh sẽ có tin vui, tình thế kinh thành này cũng nên thay đổi một chút
Thái hậu vừa nói vừa vung ra một bức họa: "Ai gia muốn người dung mạo đều tốt, không phải loại hồ mị tử này, đám này thật là nản lòng
Nàng muốn mỹ nhân, để hoàng thượng vui vẻ, càng tốt nối dõi tông đường
Nhìn xem mấy người này đưa đến toàn là cái thứ gì, cái gì bẩn thỉu đều đưa lên trên, sợ người khác không biết bọn họ muốn nữ nhân thổi gió bên gối hoàng thượng
Thế nào, trai tráng Đại Hưng đều chết hết rồi, toàn nghĩ ăn cơm mềm chờ phụ nữ ra mặt
Thấy thái hậu tâm tình không tốt, Đinh ma ma nhặt bức họa dưới đất lên, đợi khi nhìn đến người trên bức họa, trong lòng lập tức hiểu rõ
Người trên họa là nghĩa nữ của Hình bộ tả thị lang, nói trắng ra chính là đứa trẻ được mua về từ nhỏ, đưa đến lầu bên trong nuôi dưỡng thật tốt, sau này có thể dùng để biếu hoặc dùng riêng
Loại phụ nữ này mà đưa vào cung, tên tả thị lang này sợ không phải bị hôn đầu rồi
Hoàng thượng là con trai của thái hậu, sao thái hậu có thể chịu được loại sỉ nhục này
Đinh ma ma đang định hủy bức họa, thì nghe thái hậu khẽ cười một tiếng: "Chờ đã, ai gia thấy cô nương này tướng mạo cũng không tệ, đã được rèn giũa ở lầu, vậy thì đưa về lầu đi
Đinh ma ma run lên, vừa chuẩn bị đáp, thì nghe thái hậu lại lần nữa nói: "Ai gia nhớ ra nhà hắn còn mấy cô nương
Trong lòng Đinh ma ma giật mình, vội vàng đáp: "Dạ, chỉ là hai cô lớn tuổi đã xuất giá, người nhỏ nhất mới mười tuổi
Thái hậu dùng bút chu gạch tên cô kế tiếp: "Đưa đi hết đi, vừa vặn làm bạn, nếu nhà chồng không đồng ý, sau này làm người ở xa hoàng thượng
Vẻ mặt Đinh ma ma có chút chần chừ, vì một chút chuyện nhỏ mà huy động lớn như vậy có phải không tốt không
Thái hậu tựa như phát hiện ý nghĩ của nàng, khẽ hừ một tiếng: "Có thể làm ra loại chuyện này, thì còn bao nhiêu tâm tư đặt vào chính đạo, trừ bỏ cũng là chuyện tốt, vừa vặn cho người khác một sự tỉnh táo
Đinh ma ma: "..
Dạ
Thái hậu vẫn trước sau như một tàn nhẫn
Minh vương vào cung vào buổi chiều, sau đó trực tiếp quỳ trước cửa cung của Hưng Giai đế
Lính canh bên ngoài vừa khiêng hoàng hậu đã ngất xỉu đi, vừa quay đầu lại đã thấy Minh vương quỳ xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy người liếc nhau, nhanh chóng đi bẩm báo Hưng Giai đế
Nghe nói Minh vương tới, mặt Hưng Giai đế lộ ra một tia không được tự nhiên, dù sao cũng là đứa con mà mình từng yêu thương nhất, hiện giờ rơi vào như vậy cũng thật đáng tiếc
Nhưng nghĩ đến lời dặn dò của mẫu hậu, cuối cùng Hưng Giai đế vẫn hạ quyết tâm đi đến trước mặt Minh vương: "Ngươi cũng giống như mẫu thân ngươi, đến cầu trẫm thu hồi mệnh lệnh đã ban ra
Nghe Hưng Giai đế nói vậy, Minh vương vội vàng chắp tay với Hưng Giai đế: "Nhi thần không dám, lần này nhi thần đến chỉ là muốn cầu phụ hoàng không nên trách tội mẫu hậu, tiện thể xin phép phụ hoàng và hoàng tổ mẫu một tiếng
Những lời yếu ớt của Minh vương khiến Hưng Giai đế mềm lòng, cảm giác áy náy trong lòng cũng từ từ lớn lên
Giọng Hưng Giai đế dịu đi đôi chút: "Hai tháng nữa là đến thọ đản của hoàng tổ mẫu con, con…"
Lời còn chưa nói hết, đã nghe thấy giọng thái hậu từ nơi không xa truyền đến: "Con cứ sớm lên đường đi, chỗ đó rất nhanh sẽ có tuyết rơi, cũng làm cho ai gia và phụ hoàng con an tâm
Ngực Minh vương nghẹn lại, sao hoàng tổ mẫu lại tới, có hoàng tổ mẫu lên tiếng, phụ hoàng nhất định sẽ thay đổi chủ ý
Quả nhiên, như thể để xác nhận suy nghĩ của Minh vương, giọng của Hưng Giai đế lập tức thay đổi: "Cũng đúng, đoạn đường này mất mấy tháng, nếu như không xuất phát sớm, trẫm lo lắng quay đầu gặp phải tuyết lớn sẽ không an toàn
Nói xong còn dùng ánh mắt luyến tiếc liếc nhìn Minh vương
Đáng tiếc Minh vương mù mắt, cũng không tiếp nhận được tín hiệu tình thương từ phụ thân
Đúng lúc Hưng Giai đế đang dùng ánh mắt buồn bã phóng thích tín hiệu yêu thương về phía đỉnh đầu Minh vương, thì những lời sau đó của Minh vương lại khiến cho không khí lại lần nữa lạnh xuống: "Phụ hoàng, nhi thần và quốc sư trước kia có lẽ có chút hiểu lầm, nên nhi thần định đến cửa để xin lỗi quốc sư
Lời vừa dứt, đã nghe thấy tiếng thái hậu hừ lạnh một tiếng: "Ngươi có thể là vương gia của Đại Hưng triều ta, nàng ta tính là cái gì, bất quá cũng chỉ là một người giang hồ, cũng đáng để ngươi đến xin lỗi sao, không sợ làm mất thể diện của Đại Hưng ta sao
Người Minh vương hơi cứng lại, trong nhất thời lại không phân rõ thái hậu đến tột cùng là ý gì
Không phải nói thái hậu rất coi trọng quốc sư sao, vì sao hiện tại lại nói ra những lời như vậy
Nhưng mà lời thái hậu nói cũng có lý, thiên hạ đều là vương thổ, đất ở xung quanh đều là thần tử của vua, thì quốc sư có bản lĩnh cũng chỉ là nô tài của hoàng gia, đâu có cao hơn hắn là một hoàng tử chứ
Là ý này sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy mặt Minh vương lộ vẻ hiểu ra, thái hậu lộ ra vẻ hài lòng: "Con cháu hoàng thất phải có nhận thức rõ ràng về thân phận của mình, ngươi có thể nghĩ thông suốt tất nhiên là tốt nhất, nếu không ai gia thực sự hoài nghi những năm qua hoàng thượng dạy bảo có đúng đắn hay không
Minh vương vội vàng dập đầu với thái hậu: "Tôn nhi xin nghe lời dạy của hoàng tổ mẫu
Nghe được Minh vương thành tâm thành ý tạ ơn, thái hậu hài lòng gật đầu: "Đã hiểu rồi, thì nhanh chóng rời cung đi đến đất phong đi
Nàng còn muốn về chọn lễ vật để an ủi quốc sư đâu, đều tại cái thằng cháu bất hiếu này gây họa
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.