[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổ sở biến thành cảm ơn, Dư gia phu thê nằm trên nệm giường xốp lặng lẽ thề, bọn họ ngày mai nhất định phải liều mạng bảo vệ Dư Nhã Nhã chu toàn
Ở một bên khác, Dư Nhã Nhã hai tay ôm ngực, tựa vào tường yên lặng nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ
Căn cứ này quá nhỏ, hoàn toàn không giống với cảnh tượng trong tưởng tượng của nàng
Mà nàng, cuối cùng rồi sẽ sáng tạo truyền kỳ
Đang nghĩ ngợi, phía sau bỗng nhiên một thân thể ấm áp dính sát vào, ôm Dư Nhã Nhã vào trong ngực: "Đang nghĩ gì vậy
Cảm nhận được nhiệt độ từ sau lưng truyền đến, Dư Nhã Nhã lắc mình một cái tiến vào không gian
Sau đó thuấn di đến vị trí cách đó một bước, hung hăng tát vào mặt người đàn ông một cái: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, trừ khi ta mời, nếu không không được đến gần ta trong vòng một mét
Vương Hạo Nghĩa bị đánh lệch mặt, hắn đưa tay lau vết máu nơi khóe miệng
Một tay chống vào cửa sổ sát đất phía sau Dư Nhã Nhã, đầu khẽ dựa vào tai Dư Nhã Nhã: "Rốt cuộc đến khi nào, em mới không còn hờ hững với anh như vậy nữa
Rõ ràng bọn họ là mối quan hệ thân mật như vậy, vì sao lại lạnh nhạt với anh như thế
Dư Nhã Nhã lạnh lùng mím môi, sau đó một gối húc về phía Vương Hạo Nghĩa: "Mọi người thuận theo nhu cầu thôi, sau này bớt dây dưa với tôi đi
Xem ra, cô cần đổi bạn rồi
Vương Hạo Nghĩa đau đớn quỳ trên mặt đất, nhìn bóng lưng Dư Nhã Nhã đi xa, tự giễu nhếch miệng
Cũng không biết có phải là bản tính tiện hay không, hắn lại thích dáng vẻ lãnh khốc vô tình của Dư Nhã Nhã như vậy
Ở một bên khác, 08 bắt đầu nghiêm túc thúc giục Dư Quang: "Túc chủ, nghiên cứu của cô cũng xong xuôi rồi, chúng ta có phải nên trở về rồi không
Nếu không quay về, đoán chừng hai vợ chồng kia phải nhặt xác mất
Không đúng, thi thể hai vợ chồng kia sẽ bị đưa đi làm mồi, căn bản không có chỗ nào để mà nhặt
Dư Quang thì lại chuyên tâm nhổ cỏ trên mặt đất: "Không vội, bọn họ chết không được đâu
08: "
Túc chủ, cô nói lúc mình phỏng đoán, có thể đừng dùng ngữ khí chắc chắn như vậy không
Vạn nhất bị vả mặt thì phải làm sao bây giờ
Dư Quang lôi từ mặt đất lên một mảng lớn cỏ, trên mặt nở một nụ cười ôn nhu: "Bởi vì tôi chưa từng đoán sai mà
Nàng không thích thất bại, nếu có người muốn khiến nàng tiếp nhận thất bại, nàng sẽ muốn cùng những người đã khiến nàng thất bại nói chuyện cho phải đạo lý
08: "
Cô biết phải trái, cô nói gì cũng đúng hết
Còn có một điều nữa
"Túc chủ, cô đào mấy loại cỏ này làm gì vậy, đã làm ra nhiều dịch cỏ như thế rồi mà cũng không thấy cô uống
Đây là điều nó không nghĩ ra nhất
Từ nửa tháng trước, túc chủ đã không còn giày vò mấy con tang thi đó nữa, mà lại bắt đầu nghịch mấy thứ thảo dược này
Nó từng cho rằng túc chủ đã nghiên cứu ra thuốc có thể chữa trị tang thi, định dùng thứ này để thống trị thế giới
Nhưng đáp lại nó, lại là
Dư Quang tươi cười càng thêm ôn nhu: "Đầu óc không tốt thì đừng nghĩ nhiều, không thì sẽ hỏng trước đấy
08: "
Đúng, chính là câu nói này
Nó vốn không có ngốc, chỉ là bây giờ bị túc chủ nói đến mức càng ngày càng ngốc
Ngay lúc 08 đang buồn bực, từ đằng xa bỗng nhiên truyền đến tiếng ô tô chạy
Dư Quang nhẹ nhàng đẩy mắt kính: "Cuối cùng cũng đến
08 theo phản xạ hỏi lại: "Túc chủ, ai đến thế
Dư Quang lại vài ba bước trèo lên cây đại thụ bên cạnh: "Có chuyện náo nhiệt để xem rồi
Mấy con tang thi ở đây cơ bản đã bị cô dọn dẹp sạch sẽ, nhưng phàm là trưởng căn cứ nào có chút đáng tin, đều sẽ chọn phái người đến đây xem xét tình hình
Chuyện này rất bình thường
Chỉ là không biết, người đến có phải là người cô đang nghĩ đến hay không
Đang nghĩ ngợi, đã thấy ba chiếc xe jeep từ xa chậm rãi chạy đến
Ở phía sau mấy chiếc xe này, còn có một đám tang thi đang điên cuồng chạy đuổi theo
Nhìn người ngồi ở vị trí phó lái trong chiếc xe dẫn đầu, nụ cười trên mặt Dư Quang càng thêm rõ ràng
Vận may tốt quá, đụng phải người quen có thể ôn chuyện rồi đây
Mặc dù nguyên chủ bị Dư Nhã Nhã đâm mười sáu nhát dao, nhưng người thực sự phải chịu tội lại là nàng
Nàng ghét nhất chịu thiệt, ngược lại phải nói chuyện đạo lý cho Dư Nhã Nhã hiểu
Thấy lũ tang thi phía sau càng ngày càng nhiều
Cửa xe phía sau chiếc xe cuối cùng bỗng nhiên mở ra, ném một thi thể dính máu ra ngoài
Thi thể tuy rằng đã lạnh, nhưng máu tươi trên đó lại dẫn tới sự chú ý của không ít tang thi
Bọn chúng bắt đầu điên cuồng tranh giành nhau ăn, ngược lại lại ngăn cản bước chân tiến lên của mấy con tang thi phía trước nhất
Ô tô vẫn tiếp tục chạy về phía trước, những con tang thi không giành được xác thì tiếp tục đuổi theo
Sau đó, tốc độ của chiếc xe cuối cùng chậm lại, hai người nhảy từ trên xe xuống, điên cuồng chạy về hai hướng khác nhau
Thấy hai bóng dáng kia, Dư Quang cười rồi tháo kính xuống: Không phải đúng dịp sao
Dư phụ và Dư mẫu bị xối đầy máu trên người
Để đề phòng họ chạy quá nhanh, những người kia còn rạch một dao lên đùi của họ
Dư gia phu thê càng chạy càng cảm thấy sức cùng lực kiệt, chân Dư mẫu mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất
Mắt thấy đám tang thi phía sau sắp đuổi kịp, Dư mẫu gắt gao nhắm mắt, chuẩn bị nghênh đón cơn đau sắp ập đến
Nhưng một giây sau, Dư mẫu liền cảm thấy thân thể nhẹ bẫng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng bị kéo vào một cái ôm ấm áp lại mang hương cỏ xanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư mẫu theo bản năng mở mắt ra, đã thấy Dư Quang đang cười nhẹ nhàng đứng trước mặt nàng
Dư mẫu đầu tiên ngây ra, nước mắt như hạt châu đứt dây rơi xuống
Ngay lúc Dư Quang cho rằng Dư mẫu sẽ ôm mình khóc hai tiếng cho có lệ thì
Đã thấy Dư mẫu đưa tay định đánh vào người nàng: "Con bé chết tiệt nhà con, còn chưa chết mà sao không về nhà, hù chết ta với cha con rồi, còn đứng đờ ra đó làm gì, mau đi cứu cha con kìa
Giọng điệu đương nhiên này, khiến 08 có chút bực mình: "Túc chủ, bà già này đáng ghét thật
Vừa đến đã than phiền, giống như là túc chủ nợ bọn họ vậy
Dư Quang tránh tay Dư mẫu, khóe miệng nở nụ cười ôn hòa: "Vốn dĩ là đang nợ mà
Hai vợ chồng này vẫn luôn coi nguyên chủ là đồ vật của bọn họ, đương nhiên có thể không có gánh nặng tâm lý mà muốn gì cứ lấy từ nguyên chủ
Bất quá thì cũng phải thôi, mạng nguyên chủ vốn dĩ cũng là do hai vợ chồng này cho mà
08: "
Túc chủ, cô có phải ăn nhầm gì không vậy
Sao cảm giác phong cách của túc chủ thay đổi rồi
Thấy mình không đánh được Dư Quang, Dư mẫu đầu tiên là ngây người
Sau đó lại một lần nữa đi nắm tay Dư Quang: "Còn lo lắng cái gì nữa, mau đi cứu cha con đi, còn có Nhã Nhã nữa, Nhã Nhã cũng gặp nguy hiểm
Nói đến nguy hiểm, Dư mẫu như là bỗng nhiên phản ứng lại, cẩn thận nhìn xung quanh đám tang thi đang tránh ra xa các nàng: "Mấy thứ này là sao vậy, vì sao không lại đây
Nghe được chất vấn của Dư mẫu, da bánh bao của 08 căng lên: Tốt lắm, bà xong rồi đấy
Nghe được nghi vấn của Dư mẫu, Dư Quang cười lùi về sau hai bước: "Mẹ muốn tang thi hả, vậy con tránh mẹ ra một chút
Theo Dư Quang lùi lại, lũ tang thi quả nhiên ép về phía trước thêm không ít
Dư mẫu sợ hãi hét lên rồi đánh về phía Dư Quang: "Đồ con chết tiệt, mày muốn hù chết mẹ
Một câu còn chưa dứt, Dư Quang đã kịp thời tránh đi, khiến Dư mẫu ngã mạnh trên mặt đất
Sau đó, Dư Quang cũng không đợi Dư mẫu than phiền, trực tiếp nhấc người lên, chạy về phía Dư phụ
Hai vợ chồng này vốn dĩ là một đôi, nàng sao nhẫn tâm chia rẽ hai người
Hai mươi phút sau, Dư gia phu thê mộng bức đứng bên cạnh Dư Quang
Xung quanh họ, đâu đâu cũng thấy tang thi đang tránh họ ra rất xa
Ngay khi bọn họ không biết nên nói gì với Dư Quang, đoàn xe của Dư Nhã Nhã một lần nữa xuất hiện trước mặt bọn họ
Phát hiện Dư Quang, trên khuôn mặt lạnh như băng của Dư Nhã Nhã lộ ra một tia tức giận: Sao con đàn bà này vẫn còn sống
Đang nghĩ ngợi, đã thấy Dư Quang đã kéo Dư gia phu thê, chậm rãi đi tới trước mặt nàng
Nhìn nụ cười trên mặt Dư Quang, trong mắt Dư Nhã Nhã thoáng qua một tia mỉa mai
Cô ta vừa định lên tiếng, thì bụng truyền đến một cơn đau nhức dữ dội
Đã thấy con dao găm trong tay Dư Quang đã chạm vào bụng nàng
Cùng lúc đó, bên tai nàng truyền đến giọng nói ôn nhu của Dư Quang: "Còn lại ba mươi mốt nhát dao, đâm chỗ nào thì tốt nhỉ
Một giọt nước nhỏ ơn nghĩa đều muốn lấy suối nguồn đáp trả, nàng từng bị dao đâm, đương nhiên phải trả lại gấp đôi
(Hết chương)