Lời nói của Dư Quang đã kích thích đến nơi yếu đuối nhất trong nội tâm Dư Niên
Thân hình Dư Niên lung lay, trong giọng nói mang theo bi thương cùng bất đắc dĩ: "Ngươi căn bản cái gì cũng không hiểu, ta không có hại chết Mẫn Thanh
Mẫn Thanh có thể là thê tử của hắn mà
Lần này Dư Quang không nói gì, mà trực tiếp giáng một bạt tai lên: "Nhị thúc, ta không hiểu chuyện này, nhưng ta hiểu cái loại ngụy quân tử vô sỉ như nhị thúc
Dư Niên vừa định ngã xuống, liền bị Dư Quang túm lấy cổ áo kéo lại, sau đó lại một bạt tai giáng xuống: "Sao nhị thúc có thể tự tay giết nhị thẩm chứ, nhị thúc chỉ cần mỗi lần cởi quần liền nói với Đỗ Tư Vũ, cảm thấy bản thân có lỗi với cha ta và nhị thẩm, Đỗ Tư Vũ sẽ giúp nhị thúc xử lý hai người này, có phải không
Dư Niên bị đánh cho tinh thần hoảng hốt, nhất thời sinh ra ảo giác không biết mình đang ở đâu: "Ta là muốn bảo vệ bọn họ
Đáp lại hắn vẫn là một cái bạt tai giòn tan: "Bản tọa tin rằng nhị thúc quá muốn bảo vệ bọn họ đi, bản tọa từng xem bệnh cho phụ thân, phát hiện đầu óc phụ thân từng bị dược vật ăn mòn, dẫn đến không thể hồi phục
Như thế xem ra, lương tâm nhị thúc chắc là trở về sau khi nhị thẩm chết, cho nên bản tọa rất hiếu kỳ, nhị thúc lấy cái mặt nào để kêu oan cho mình
Đã sớm cảm thấy đầu óc Dư Hoa tổn thương không bình thường, bây giờ xem ra, chắc chắn là sau khi Sở Mẫn Thanh chết, Dư Niên phát hiện Đỗ Tư Vũ lén lút động tay, vì vậy mới rời nhà bỏ trốn
Không có Dư Niên, Đỗ Tư Vũ cũng không hứng thú với việc làm quả phụ
Dù sao trong nhà có người đàn ông trưởng thành, cũng có thể đỡ cho nàng không ít suy tư
Chuyện cũ năm xưa như vậy bị một tên tiểu bối vạch trần hoàn toàn, Dư Niên hiện tại cũng không biết là hoảng sợ hay đau đớn, lại có loại xúc động muốn xông ra ngoài
Đừng nói nữa, xin đừng nói tiếp nữa
Phát hiện Dư Niên muốn đi, Dư Quang dùng khuỷu tay đánh mạnh vào xương sống Dư Niên
Dư Niên kêu thảm một tiếng, quỳ rạp trên mặt đất, nửa ngày không thể động đậy, miệng vẫn lẩm bẩm: "Không trách ta, không trách ta
Dư Quang cười nhẹ nhàng trả lời: "Đương nhiên không thể chỉ trách nhị thúc, còn phải trách cha mẹ của nhị thúc chứ, chẳng lẽ nhị thúc cho rằng nhị thúc và Đỗ Tư Vũ tại sao có thể ngủ với nhau dễ dàng như vậy à
Con trai lớn không thể sinh, con dâu thứ hai thì thân thể không tốt, hai người này có thể ở cùng nhau hơn bảy năm mà không bị phát hiện, công lao của hai ông bà Dư gia không thể bỏ qua được
Những chuyện mà y cho là bí ẩn đều bị vạch trần, Dư Niên sững sờ, theo bản năng phản bác: "Bọn họ không biết
Cha mẹ xem trọng nhất lễ giáo, nếu bọn họ mà biết, sao có thể mặc cho mình làm những chuyện dơ bẩn này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giọng Dư Quang nhẹ nhàng: "Nhị thúc vui là được rồi
Chuyện bên trong hào môn, đôi khi còn ghê tởm hơn người ngoài nghĩ nhiều
Có lẽ lời nói của Dư Quang đã hoàn toàn đâm trúng chỗ đau của Dư Niên: "Dư gia nuôi dưỡng ngươi, ngươi không thể vũ nhục cha mẹ ta như vậy
Dư Quang vẫn cười: "Nhị thúc vui là được rồi
Một câu nói hời hợt như vậy khiến Dư Niên tức giận đến khí huyết sôi trào, lại “oa” một tiếng phun ra máu: "Bọn họ cái gì cũng không biết, ngươi đừng có châm ngòi mối quan hệ của cha mẹ ta với đại ca
Y nghĩ rõ rồi, Dư Quang rõ ràng là muốn thừa cơ đuổi y đi, không cho đại ca quản việc Dư gia
Có thể dựa vào cái gì chứ, đại ca cũng là người Dư gia, Dư gia lại có ơn với Dư Quang, về tình về lý, Dư Quang đều nên giữ lại một dòng máu cho Dư gia
Dù có cứu không được Đỗ Tư Vũ thì cũng phải cứu y, con trai của đại ca ra, đó có thể là gốc rễ còn sót lại của Dư gia
Thấy Dư Niên dần trở nên điên cuồng, Dư Quang cười tít mắt: "Nhị thúc thắc mắc tại sao hai ông bà Dư gia lại cố gắng che giấu chuyện này sao, đương nhiên là bởi vì gian phu là nhị thúc đó
Xin lỗi, xem xét những chuyện mà hai ông bà Dư gia đã làm, hai chữ tổ phụ mẫu này, thực sự có chút bỏng miệng
Đổi người khác mà xem, Đỗ Tư Vũ đó đã sớm bị dìm xuống ao rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Niên vừa chuẩn bị phản bác, đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác, năm đó mỗi khi y cùng Đỗ Tư Vũ hẹn hò quá trớn, cha mẹ đều sẽ mua chút đồ tốt cho đại ca
Có khi y cùng Đỗ Tư Vũ lâu ngày không gặp nhau, cha mẹ còn sẽ dẫn đại ca đi du lịch
Mãi đến khi con trai ra đời, tình hình này mới dần ít đi
Trước kia y còn đang cảm thán thế mà ngay cả ông trời cũng đang giúp mình, không ngờ lại là vì chuyện này
Dư Quang luôn nhìn chằm chằm biểu cảm của Dư Niên, thấy y đã hiểu ra mấu chốt trong đó, Dư Quang cười nhẹ nhàng dẫm lên ngực Dư Niên, hơi dùng sức: "Nhị thúc, bây giờ nhị thúc vẫn còn cảm thấy bản tọa và phụ thân nên giúp nhị thúc một tay không
Dư Niên nhất thời xấu hổ vô cùng, nhưng nghĩ đến đứa con đang còn bị nhốt trong đại lao, y quyết tâm: "Đều là người một nhà mà..
Bọn họ đều là người một nhà mà, tại sao lại phải phân định rõ ràng như vậy
Dư Quang cười gật đầu: "Nhị thúc nói phải, bọn họ và nhị thúc đều là người một nhà, nhị thúc đương nhiên là phải dùng tâm đi cứu, không giống phụ thân của bản tọa, từ nhỏ đã là một đứa ngốc không ai thương
Nếu vợ chồng Dư gia thật lòng thương Dư Hoa, cũng sẽ không làm ra những chuyện nhục nhã Dư Hoa như vậy
Nói đến đây, chân của Dư Quang hơi dùng sức, trên xương sườn của Dư Niên không ngừng phát ra tiếng răng rắc
Lại bị Dư Quang đạp gãy mất mấy cái
Nhưng Dư Quang cũng không có ý định dừng lại, mà từ từ di chuyển chân xuống phía dưới: "Nhị thúc nhiều năm như vậy vẫn không có thêm mụn con nào, có phải do áp lực tâm lý quá lớn nên không được đúng không
Dư Niên dường như ý thức được điều gì đó, hai mắt trợn trừng đến căng tròn, cơ thể cũng không ngừng run rẩy
Dư Quang lại dùng sức dẫm mạnh xuống: "Đã như vậy, vậy thì bản tọa giúp ngài phế bỏ mầm tai họa này đi
Một số người, vốn dĩ trên người không nên có đủ đồ vật như vậy
Lần này, Dư Niên đến kêu cũng không kêu được liền hôn mê, Võ Phong theo bản năng lùi về sau mấy bước, lại nghe Dư Quang đột nhiên gọi tên: "Võ Phong
Võ Phong toàn thân run lên, lúc này ưỡn ngực: "Thuộc hạ có mặt
Lại nghe Dư Quang cười nói: "Dù sao cũng là nhị thúc của bản tọa, vất vả đến phủ một chuyến, tổng phải để hắn cảm nhận quốc sư phủ không giống bình thường mới phải
Cảm giác trong lời nói của Dư Quang còn có ý khác, Võ Phong không dám nói thêm, chỉ yên lặng nghe Dư Quang phân phó
Quả nhiên, nghe Dư Quang dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: "Để hắn mang theo đồ của mình, từ quốc sư phủ bay ra ngoài
Võ Phong: "
Dạ
Đây là muốn bọn họ ném Dư Niên ra khỏi quốc sư phủ sao
Dư Niên bị ném ra khỏi quốc sư phủ không bao lâu, liền bị người mang thẳng đến hoàng cung
Dù sao thái hậu đã dặn, chỉ cần là chuyện gì xảy ra ở quốc sư phủ, bà đều muốn tự mình hỏi đến
Buổi tối hôm đó, một cỗ xe ngựa kéo theo một người đàn ông bị cắt mất lưỡi, phế tay chân vội vàng rời khỏi kinh thành
Nếu đã gấp gáp lo chuyện Dư gia như vậy, vậy thì mau chóng một nhà đoàn tụ đi thôi
Dư Hoa có chút không vui vẻ, ủ rũ không vui nhìn bàn đồ ăn, nhị đệ rõ ràng nói muốn cùng hắn ăn cơm, nhưng hắn mới ra ngoài một chút xíu, người đâu rồi
Thấy Dư Hoa hai tay chống cằm, giận dữ nhìn chằm chằm bàn ăn, Dư Quang vì hắn gắp một đũa thức ăn: "Phụ thân có lẽ đang trách con không giữ nhị thúc lại
Dứt lời tự mình thở dài: "Nói cho cùng cũng là do con không được việc, nhị thúc không thích con cũng là phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Hoa vốn là người có tâm tư thuần khiết, nghe thấy tiếng thở dài của Dư Quang liền phấn chấn tinh thần, lắc đầu lia lịa với Dư Quang: Là do lão nhị tự đi, không liên quan đến khuê nữ
08: "
Túc chủ, người dùng trí tuệ vào chuyện này, không cảm thấy chột dạ à
(hết chương này)