Thấy hai người đều không nói lời nào, Dư Quang nhìn về hướng Lê Tâm chậm rãi nói: "Tâm Tâm, ngươi thật không cần phải như vậy bảo hộ Quý Bình, gia thế Quý Bình không thể so với Lục Tử Tránh kém, chẳng phải ngươi cũng khen hắn ánh nắng sáng sủa sao, ngươi như thế không quả quyết, sẽ chỉ làm ba người cùng nhau đau khổ
Lê Tâm đã hoàn toàn mông lung, cho đến bây giờ nàng đều không nghĩ ra Quý Bình là ai, Dư Quang vì sao lại muốn lôi một người như vậy ra để nói nhảm
Có thể, Lục Tử Tránh vốn dĩ là một người có tâm lý nghi kỵ nặng nề, lời của Dư Quang cộng thêm biểu hiện của Lê Tâm, làm cho hắn trong lòng cấp tốc đưa ra phán đoán
Hắn dùng sức bóp lấy vai của Lê Tâm: "Ngươi nói, Quý Bình rốt cuộc là ai, các ngươi ở bên nhau bao lâu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Tâm lúc này là thật sự bị bóp đau, nàng vừa cố gắng hất tay Lục Tử Tránh ra, vừa phẫn nộ quát: "Ngươi buông ra ta, căn bản không có cái gì Quý Bình, Dư Quang đang nói nhảm
An Nhược ngược lại là nhìn ra được chút manh mối, lúc này liền tranh thủ đổ thêm dầu vào lửa: "Ngươi mới là nói nhảm, ngươi có dám nói hay không là năm trước lễ Giáng Sinh ngươi đã cùng ai ở qua đêm
Năm đó lễ Giáng Sinh, Lê Tâm đi tỉnh đội tìm nguyên chủ, tố cáo Lục Tử Tránh đối xử tệ với nàng, mỗi ngày theo dõi nhất cử nhất động của nàng
Để phòng ngừa Lê Tâm làm ra chuyện lớn, nguyên chủ còn bồi Lê Tâm ở khách sạn một đêm
Biết sau khi tốt nghiệp đại học Lê Tâm vẫn luôn theo Lục Tử Tránh bên người lượn lờ, tiêu tiền tiêu vặt của Lục Tử Tránh, nguyên chủ liền khuyên Lê Tâm nên tự mình tìm một công việc, không cầu kiếm quá nhiều tiền, ít nhất phải có thể tự nuôi sống mình
Ai biết cái cô bé Lê Tâm này quay về lại nói với Lục Tử Tránh rằng nguyên chủ khuyên cô chia tay, có ý cảm thấy Lê Tâm bị Lục Tử Tránh bao dưỡng
Vì chuyện này, Lục Tử Tránh còn gây rối ở chỗ làm việc của An Nhược, chỉ vì muốn nguyên chủ giữ mồm giữ miệng
Mỗi lần nghĩ đến chuyện này là An Nhược lại hận đến nghiến răng nghiến lợi, hiện tại có cơ hội đương nhiên phải trả lại
Lê Tâm có một thói quen rất đáng ghét, đó là mỗi lần chỉ cần rời khỏi Lục Tử Tránh là nhất định sẽ tắt máy điện thoại
Nghĩ đến mấy ngày nay mình xác thực không thể tìm được Lê Tâm, trong giọng nói của Lục Tử Tránh đầy vẻ bạo ngược: "Ngươi cái con tiện nhân này, ngươi lại dám thật sự phản bội ta
Lê Tâm lắc đầu lia lịa như trống bỏi, nàng hoảng loạn nhìn về hướng Dư Quang: "Tiểu Quang, cậu giúp tớ giải thích đi, tớ không có, tớ thật sự không có..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang thì cười khổ một tiếng: "Tâm Tâm, người ta luôn phải chịu trách nhiệm cho những việc mình đã làm, cho dù ngươi có che giấu kỹ thế nào thì cuối cùng cũng sẽ có một ngày bị bại lộ thôi
Chậc chậc chậc, nhìn xem Lục Tử Tránh này, gân xanh trên cổ đều nổi lên hết cả rồi
Cho nên nói, đừng cố gắng dùng tình yêu đi cảm hóa người cố chấp cuồng, bạn không phải là bác sĩ, cũng không phải là nhân vật đặc biệt gì, nhưng chắc chắn bạn là người bị xé nát tan tành nhất
Lê Tâm bị lời nói của Dư Quang chọc tức đến nỗi giọng cũng lớn hơn: "Rõ ràng là tớ cùng cậu ở bên nhau, vì sao cậu lại không nói thật
Dư Quang tại sao có thể ăn nói lung tung, cô ta đúng là kết giao bằng hữu sai lầm
Trong giọng của Dư Quang càng thêm nghi hoặc: "Nhưng rõ ràng không phải tớ ở bên cậu mà, ngày lễ Giáng Sinh đó tớ đang huấn luyện mà
Sau đó lại hảo tâm nhắc nhở Lê Tâm: "Đã cậu nói là tìm tớ thì chắc chắn sẽ có thông tin đăng ký khách sạn, cậu xem ghi chép nộp tiền thì chẳng phải rõ cả rồi sao
Lê Tâm theo bản năng nhìn về phía chiếc điện thoại đã bị nát của mình, tất cả thông tin đều ở trong điện thoại
Bất quá cho dù điện thoại có mở lên cũng vô dụng, mỗi lần cô đi tìm Dư Quang, đều do Dư Quang sắp xếp chỗ ở cho cô, cô căn bản không cần phải đăng ký thông tin
Thấy vẻ mặt của Lê Tâm, là biết Lê Tâm cũng nghĩ tới việc mình luôn tiêu tiền của nguyên chủ trong mấy năm này, Dư Quang khẽ lắc đầu: "Tâm Tâm, làm người không thể như vậy, cậu từ nhỏ đã luôn mơ tưởng tìm một bạn trai có điều kiện tốt nhất, hiện tại Quý Bình và Lục Tử Tránh, gia thế, tướng mạo đều xấp xỉ nhau, cậu cũng nên đưa ra quyết định đi
Dứt lời, Dư Quang liếc nhìn bụng Lê Tâm: "Nếu cậu thật sự không xác định, hay là chờ con sinh ra rồi đi xét nghiệm ADN, xem là con của ai rồi gả cho người đó
Đầu óc Lê Tâm đã hoàn toàn mất đi khả năng phản ứng, nàng dùng giọng sắc nhọn gào thét với Dư Quang: "Cậu im miệng cho tôi
Dư Quang dùng góc chăn chấm nước mắt trên khóe mắt: "Xin lỗi Tâm Tâm, tớ thật sự không nên nói những điều này, nhưng tớ là bạn thân tốt nhất của cậu, nhìn cậu như vậy tớ thật sự đau lòng quá
Lê Tâm bị Dư Quang làm cho buồn nôn đến không nói ra lời, ngược lại Lục Tử Tránh đã bóp lấy cổ của Lê Tâm: "Ngươi nói rõ ràng cho ta, rốt cuộc Quý Bình là ai
Đến nước này, hắn đã hoàn toàn tin rằng Quý Bình tồn tại, cũng xác nhận rằng sở dĩ Lê Tâm không nói người này ra, chính là vì bảo vệ đối phương
Còn có đứa con không rõ cha này nữa...Trong nhất thời, Lục Tử Tránh đột nhiên phát hiện, dường như người chịu thiệt nhiều nhất mới chính là mình
Lê Tâm rất muốn đáp trả hắn một câu ta làm sao mà biết được, đáng tiếc bị bóp cổ hạn chế khả năng ngôn ngữ
Ngược lại Dư Quang ở một bên kéo khóc nức nở khuyên giải: "Anh buông Tâm Tâm ra đi, yêu một người là phải yêu toàn bộ đối phương, cho dù có Quý Bình thì sao chứ, các anh vẫn có thể sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau mà
08: "..
Ký chủ, cậu mà nói thêm hai câu nữa, chắc Lê Tâm chết chắc luôn
Ngược lại An Nhược thì nhìn không được nữa, nhấc chậu rửa mặt lên hất vào người Lục Tử Tránh: "Muốn giết người thì đi ra ngoài mà giết, đừng làm bẩn địa phương nhà Dư Quang, biến biến
Sau vài lần, Lục Tử Tránh bỗng nhiên tỉnh táo lại, chỉ thấy hắn buông cổ của Lê Tâm ra, một chân đá lên tủ đầu giường của Dư Quang
Theo một tiếng "bịch" trầm đục, tủ đầu giường bị đá ra một lỗ lớn, làm kẹt cả chân Lục Tử Tránh vào trong
Lê Tâm nhân cơ hội đó ngã xuống đất, che cổ ho sặc sụa từng ngụm một
Trước đây Lục Tử Tránh mỗi lần nổi nóng đều trút lên người vô tội là Dư Quang, đây là lần đầu tiên nàng trực tiếp đối mặt với cơn giận dữ của Lục Tử Tránh
Nước mắt làm ướt đầy mặt Lê Tâm, thật đáng sợ, thật là đáng sợ
Sao cô lại yêu đương với một người đáng sợ như vậy chứ, người này đúng là bị bệnh tâm thần mà
Ngay khi Lê Tâm hoang mang lo sợ, bên tai cô lại lần nữa vang lên tiếng của Dư Quang: "Tâm Tâm, cậu sẽ tha thứ cho Tử Tránh đúng không, đúng không, anh ấy là vì yêu cậu mới làm ra chuyện như vậy, chỉ cần là vì yêu thì cái gì cũng có thể tha thứ, không phải sao
Lê Tâm chết lặng ngẩng đầu lên, vừa hay đối diện với ánh mắt đầy quan tâm của Dư Quang, nghĩ đến những cuộc đối thoại trước đây với Dư Quang, trong cổ họng Lê Tâm phát ra một tiếng kêu lạ kỳ quái, sau đó lảo đảo xông ra khỏi phòng bệnh
Người này tuyệt đối không phải là bạn thân Dư Quang của cô, Dư Quang không có ánh mắt sắc bén như vậy, càng sẽ không vô tình như vậy
Lục Tử Tránh thì một mặt u ám nhìn Dư Quang, tựa như đang nghĩ xem làm thế nào để nhanh chóng đánh chết Dư Quang
Dư Quang lộ ra nụ cười ôn nhu với hắn: "Thật ra chuyện của Quý Bình cũng qua rồi, anh không cần phải cứ bắt lấy chuyện cũ không buông làm gì, dù sao thì cuối cùng Tâm Tâm vẫn chọn ở lại bên cạnh anh, mà đứa con trong bụng cô ấy cũng có khả năng lớn là của anh, đừng nhắc lại Quý Bình nữa, nếu không sẽ chỉ đẩy cô ấy ra xa hơn mà thôi
Một câu nói, nói không bằng không nói, Lục Tử Tránh nhìn Dư Quang hận đến nghiến răng nghiến lợi: "Cô là cố ý, căn bản không có ai tên Quý Bình cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang cười gật đầu: "Anh nói đúng đấy, nếu muốn ngày tháng sau này cứ bình yên thuận lợi trôi qua thì cần phải có loại tâm thái này mới được
Không để cho trên đầu mình mọc thêm tí lông xanh, thì sao có thể gọi là nhân sinh được chứ
(Hết chương này).