Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 588: Thần cấp khuê mật




Cô y tá mới từ bên ngoài đi tới, liền thấy Lê Tâm này một bộ mặt dữ tợn
Sống chung với Lê Tâm lâu, cũng có hiểu biết sơ qua về tình hình của Lê Tâm
Đây là một tay "anh hùng bàn phím" có tiền, mỗi ngày trừ lên mạng thì không làm gì cả
Một đồng nghiệp của cô đã từng bí mật chú ý đến người bệnh này, và phát hiện những lời nói của người phụ nữ này đều toàn là những lời lẽ ác độc, chỉ liếc mắt một cái thôi cũng đã cảm thấy không thể chấp nhận được
Dường như còn bị "quan phương" phong hào vài lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ đã từng hảo tâm suy tính qua, phát giác thời điểm tâm trạng Lê Tâm tốt nhất, chính là lúc cô ta bị phong hào
Cô ta đã từng nghe thấy Lê Tâm lẩm bẩm, dường như cảm thấy sở dĩ "quan phương" xuống tay phong hào, là bởi vì cô ta đã đâm chọt vào chỗ đau của "quan phương"
Y tá cảm thấy điều này thật là quá buồn cười, chẳng lẽ Lê Tâm không biết rằng khi một tài khoản vì những bình luận ô ngôn uế ngữ xuất hiện quá nhiều lần, thì cũng sẽ bị tự động phong cấm sao
Nhưng việc này không liên quan đến cô, Lê Tâm mỗi tháng trả cho bệnh viện năm vạn tệ phí an dưỡng
Cho dù Lê Tâm có là ma quỷ, cô cũng sẽ yêu Lê Tâm
Nói vài lời trêu chọc với Lê Tâm, thành công dỗ cho Lê Tâm vui vẻ, y tá cười nhẹ nhàng thay cho Lê Tâm đĩa trái cây, sau đó mới đẩy cửa rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Tâm thì khinh thường hừ lạnh với bóng lưng y tá, tứ chi khỏe mạnh thân thể cường tráng thì sao, còn không phải vẫn phải hầu hạ cô ta cho tốt
Chỉ cần cô ta không vui, người phụ nữ này ngay cả công việc cũng không giữ nổi
Đây chính là sức mạnh của tiền bạc, đáng tiếc những người đang giãy dụa để có cơm ăn áo mặc sẽ mãi mãi không hiểu được
Nghĩ đến đôi chân thẳng tắp như đôi đũa kia của y tá, ánh mắt Lê Tâm càng thêm oán độc
Chân thon thì có gì hay mà xem, cũng không sợ đi đường bị ngã gãy chân
Lê Tâm càng nghĩ càng tức, lại lần nữa gõ bàn phím: Lưu Tuệ chạy nhanh như vậy, chắc là dùng thuốc kích thích gì rồi, trình độ kiểm nghiệm trong nước thì không kiểm tra ra, nhưng kiểm nghiệm ở thế vận hội thì rất nghiêm khắc, tốt nhất là nhanh chóng cai đi, nếu không sau này sẽ làm mất mặt quốc gia
Tin nhắn này vừa được gửi xong, Lê Tâm liền chuyển tài khoản: Tôi cũng thấy vậy, mọi người có nhớ không, lúc Lưu Tuệ mới bắt đầu thi đấu thì răng còn chỉnh tề lắm, bây giờ thì răng cả hàm sắp bung ra hết rồi
Sau đó, Lê Tâm nhắn tin cho nhóm trưởng "thuỷ quân" mà cô mới liên hệ trong nhóm chat: "Tôi gửi hai tin này rồi, mọi người giúp tôi làm nóng chủ đề lên nhé
Cứ tưởng đám người này sẽ tranh nhau đơn làm ăn này, thật không ngờ sau khi nhìn thấy nội dung tin nhắn của cô, rất lâu sau mới có người nhắn hai chữ: "Ngu ngốc
Tự mình thuê "thuỷ quân" làm trò hề, cái gì thể diện tiết tháo đều bay hết
Nhưng mà, trong này có cái "nhưng mà"
Bọn họ cũng có điểm mấu chốt, là người có tình hoài
Chưa nói Lưu Tuệ là vận động viên được đội tuyển quốc gia bảo vệ
Lưu Tuệ còn là người đầu tiên chạy vào đường đua 100 mét của thế vận hội trong mấy năm gần đây, rất có khả năng sẽ giành được huy chương
Ngày thường bọn họ nói giành được quán quân cũng chỉ là nói nhảm, chỉ cần có thể làm cho bọn họ nhìn thấy bảng hiệu đã đủ rồi
Thật ra không có bảng hiệu cũng không sao, nhưng chỉ cần nhanh hơn một chút so với quốc gia nào đó là họ đã rất dễ dàng hài lòng
Ôm ấp loại tâm tình này, đương nhiên sẽ không có ai đi bôi nhọ Lưu Tuệ, phần lớn các bình luận trên mạng đều là cổ vũ và động viên là chủ yếu
Hiện giờ Lê Tâm lại bảo bọn họ đi tạo dư luận, muốn ảnh hưởng đến tâm lý của Lưu Tuệ, "thuỷ quân" của họ cũng có nguyên tắc riêng
Từ khi người đầu tiên chửi mắng Lê Tâm xuất hiện, mấy người "đầu lĩnh" khác cũng như mở máy hát, xếp thành hàng hình chửi Lê Tâm không thương tiếc
Còn muốn có chút sĩ diện hay không
Đặc điểm lớn nhất của "thuỷ quân" chính là tốc độ đánh chữ nhanh, lượng từ nhiều
Tin tức mà Lê Tâm vừa gửi đi nhanh chóng bị trôi, trên màn hình chỉ còn lại những hàng chữ mắng chửi cô ta
Lê Tâm nghẹn thở, chỉ có thể bỏ bàn phím xuống, đổi sang dùng giọng nói để mắng nhau
Đáng tiếc thay, tốc độ nói chuyện của cô không nhanh bằng tốc độ đánh chữ của người khác
Các "đầu lĩnh thuỷ quân" hiển nhiên rất rõ ràng cách đâm trúng tim người khác, những dòng chữ kia khiến Lê Tâm da đầu tê dại, thấy mình không mắng lại được những người này, Lê Tâm gào lên giải tán nhóm chat
Cũng may những người này không có thói quen đuổi đánh đến cùng, ngược lại không tiếp tục mắng Lê Tâm nữa, mà là tự làm việc của mình
Chỉ để lại một mình Lê Tâm trút giận lên màn hình điện thoại trong đêm đen
Đúng lúc Lê Tâm đang nghĩ xem phải đối phó Dư Quang như thế nào, thì cửa phòng sau lưng lại lần nữa bị mở ra
Thấy người đi vào lại là cô y tá nhỏ, Lê Tâm không kiên nhẫn quát lớn: "Đã nói chỉ cần không kiểm tra cơ thể, không đưa cơm thì ít đến quấy rầy tôi, cô không hiểu tiếng người à
Không giống như đám "đầu lĩnh thuỷ quân" vừa không có kiến thức vừa không có đầu óc, đây là người cô bỏ ra một số tiền lớn thuê tới, đương nhiên muốn mắng thế nào thì mắng
Y tá bị vẻ mặt hung dữ của Lê Tâm dọa sợ, rụt vai lại, phải mất một lúc mới dùng giọng yếu ớt trả lời: "Kia..
có một đôi người tự xưng là cha mẹ cô đến tìm cô, cô có muốn gặp một lần không
Nghĩ đến việc mình bị cha mẹ bỏ rơi liên tiếp hai lần, vẻ mặt Lê Tâm đầy lạnh nhạt: "Ta là cô nhi, bảo bọn họ cút đi
Bây giờ cô ta có tiền, ở trong viện điều dưỡng đến chết cũng không tiêu hết, cô ta bị điên mới quay lại bên cạnh cái đôi cha mẹ không đáng tin cậy đó để bị khinh bỉ
Y tá bĩu môi, vẻ mặt khinh thường: "Bọn họ mang cả cảnh sát đến, nói là báo mất tích nhân khẩu, hôm nay nhất định phải gặp được cô
Đây không phải là vấn đề Lê Tâm muốn gặp hay không
Sắc mặt Lê Tâm trầm xuống, chuẩn bị mắng y tá là đồ vô dụng, thì thấy cửa lớn đột nhiên bị người đẩy ra: "Tâm Tâm, sao lòng dạ con lại ác độc vậy, nói biến mất là biến mất, con có biết con đang khoét tim gan cha mẹ không hả
Nhìn bộ dạng làm ra vẻ của Lê mẫu, oán khí trong lòng Lê Tâm càng tăng lên
Cô vừa chuẩn bị đối đáp lại vài câu với đôi vợ chồng này, liền bị Lê mẫu ôm chặt lấy
Lê mẫu không biết đã luyện tập bao nhiêu lần, Lê Tâm chỉ cảm thấy xương cốt mình lung lay sắp rụng, không thốt ra được một lời nào
Chỉ có thể bị ép nghe Lê mẫu khóc lóc kể lể: "Tâm Tâm đừng sợ, mẹ sẽ không bỏ con ở lại đây một mình, mẹ đưa con về nhà
Lê phụ cũng khóc đến nước mắt đầy mặt: "Con nói xem con đứa nhỏ này, ra ngoài bị kích thích thì cũng phải chạy về nhà chứ, con lại còn có bệnh về thần kinh, nhỡ xảy ra chuyện gì thì bọn ta..
Lê phụ nghẹn lời, che mặt ngồi xổm ở góc tường nức nở
Nước mắt của đàn ông rất dễ gây ra sự đồng cảm, đuôi mắt của cô y tá nhỏ hơi đỏ lên, ngay cả cảnh viên cũng cùng thở dài bất đắc dĩ
Thương thay tấm lòng cha mẹ, nhưng có bao nhiêu người con có thể hiểu được
Nếu không biết rõ con người của người cha, đối mặt với cảnh tượng trước mắt, Lê Tâm có lẽ cũng sẽ sinh ra chút áy náy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng lúc này cô ta không những không cảm động, mà còn cảm thấy có điều gì đó không đúng, bố cô ta vừa mới nhắc đến bệnh về thần kinh, nhưng cô ta có bao giờ mắc bệnh về thần kinh đâu
Đang nghĩ thì thấy Lê mẫu đã đứng thẳng người, đẩy xe lăn của Lê Tâm chuẩn bị đi ra ngoài: "Tâm Tâm đừng sợ, mẹ đưa con về nhà, về sau chúng ta cả nhà sẽ không tách ra nữa
Nghe thấy câu nói "sẽ không tách ra nữa", con ngươi Lê Tâm đột nhiên trợn tròn, lúc này mới hiểu rõ cha mẹ cô đang tính toán cái gì
Hai người này định lôi cô ta về nhà, sau đó nhét cô ta vào bệnh viện tâm thần, không có tiền thì sẽ không thả cô ta ra
Cô ta dù có chết cũng sẽ không để cho đôi vợ chồng vô trách nhiệm này đạt được mục đích
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.