Lần này thi đấu, Thẩm huấn luyện viên cũng cùng đi theo, hắn vốn còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng đoạt giải quán quân, vừa mới chuẩn bị gọi người đưa quốc kỳ cho Lưu Tuệ, đã thấy Lưu Tuệ giơ hai ngón tay ra
Thẩm huấn luyện viên dở khóc dở cười nhìn Dư Quang: "Cái thằng nhóc này, không có lần nào đáng tin hết
Đứa nhỏ này không phát hiện, tiếng reo hò trên khán đài cao nhất đều là của người nước họ sao
Cho dù không phát hiện, có thể liếc mắt nhìn màn hình lớn một cái không, thật là bó tay
Giữa đám đông làm động tác này, không sợ bị người lấy ra làm trò cười sao
Thẩm huấn luyện viên dở khóc dở cười nhìn Lưu Tuệ đang giơ hai ngón tay, không ngừng vẫy trước ống kính
Cái người tự xưng thứ hai này thật sự là cao hứng, quán quân thế giới khó chấp nhận đến vậy sao
Dường như mọi người đều biết Lưu Tuệ đoạt quán quân, trừ chính Lưu Tuệ ra
Thôi vậy, hôm nay vui vẻ, cứ xem như thằng nhóc này đang ăn mừng thắng lợi đi
Đây đích thực là một niềm vui ngoài ý muốn
Dư Quang thì đặt sẵn quốc kỳ trên đùi, điều khiển xe lăn chạy về phía Lưu Tuệ
Thấy Dư Quang lao về phía mình, trên đùi còn đặt một mảng đỏ tươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ mặt Lưu Tuệ ngây ngốc trong chớp mắt, không thể tin được quay đầu nhìn về phía màn hình lớn: Người thứ nhất Lưu Tuệ, 10 giây 50
Cô thật sự làm được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy thật đáng tiếc khi so với kỷ lục thế giới chỉ kém 0.01 giây, nhưng cô đã làm được, cô đã là nhà vô địch thế giới
Niềm vui sướng lớn lao khiến cô nhào tới Dư Quang, đầu tiên là khoác quốc kỳ lên người, sau đó lại ôm Dư Quang chạy trên sân
Đây là quyền lợi của quán quân
Giờ phút này vinh quang không chỉ thuộc về cô, mà là thuộc về bọn họ
Hành động của Lưu Tuệ lại dẫn đến một tràng reo hò
Dư Quang lần này ngược lại không giãy giụa, chỉ thấp giọng hỏi: "Lúc nào thì luyện
Lưu Tuệ cười làm lành: "Đã sớm xoát sắt rồi
Mỗi lần huấn luyện viên móc mỉa cô, cô đều sẽ chạy đi xoát sắt, ảo tưởng bản thân ôm huấn luyện viên chạy, sau đó ném người xuống nước
Người trẻ tuổi mà, ai mà chẳng thích mơ mộng, huấn luyện viên chắc sẽ thông cảm thôi
Dư Quang gật đầu: "Chạy đi, tự mình chọn đường, cắn răng cũng phải chạy xong, nếu như không chạy đủ một vòng, quay đầu ném người liền ném ra toàn thế giới
Lưu Tuệ: "..
Huấn luyện viên, cô có phải quên mình vẫn đang ở trong tay tôi không
Lúc sắp đến điểm cuối, rốt cuộc có người đón Dư Quang đi
Thấy Lưu Tuệ sắp đi nhận thưởng, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Lưu Tuệ: "Suýt chút nữa phá kỷ lục, cảm thấy đáng tiếc không
Ai trong lòng cũng có tham vọng, cô cũng rất thích nhìn thấy những kẻ này vì tham lam mà trở nên méo mó mặt mày
Lưu Tuệ ra sức lắc đầu: "Không, nếu không có cô, tôi căn bản không thể đứng ở đây, chứ đừng nói đến việc giành được quán quân
Có danh tiếng quán quân thế giới này, con đường sau này của cô sẽ trở nên vô cùng thuận lợi, phá kỷ lục cái gì đều là phù du
Cô rất rõ mình cân lượng bao nhiêu
Lưu Tuệ dùng sức cúi đầu ba cái với Dư Quang: "Huấn luyện viên, cảm ơn cô, gặp được cô là may mắn lớn nhất của tôi trong kiếp này
Nếu như không có huấn luyện viên, cô bây giờ vẫn là cái phú nhị đại chuẩn bị về nhà ăn no chờ chết
Lưu phụ Lưu mẫu chạy tới đã nước mắt đầy mặt, con gái lớn lên, hiểu được cảm ân, bọn họ thật sự tự hào
Nụ cười trên mặt Dư Quang dần biến mất: "Đừng cảm ơn tôi, đều là những gì cô đáng được, đi gặp cha mẹ cô đi, lát nữa còn có phỏng vấn, nhớ chuẩn bị bản thảo
Ngay lúc Lưu Tuệ đang nhảy tưng tưng chạy về phía vợ chồng Lưu gia, 08 bỗng phát ra âm nhắc nhở: "Túc chủ, nguyên chủ gửi tới lời cảm tạ, nói là cảm ơn cô giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện bị che giấu, chuyện này là sao vậy
Chẳng lẽ nói là bởi vì Lưu Tuệ hoàn thành giấc mộng mà nguyên chủ không thực hiện được
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn về phía xa, Lưu Tuệ đang cùng cha mẹ nói cười hớn hở
Trên đời này chưa từng có may mắn vô duyên vô cớ, tất cả quả đều do nhân gieo trước mà thành
Tại kiếp mà nguyên chủ đã trải qua, chính Lưu Tuệ đã giúp nguyên chủ cùng Lê Tâm làm tang lễ, cho họ một kết cục tử tế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cũng do Lưu Tuệ ra tay giúp đỡ mẹ con nguyên chủ mà dẫn đến công ty của cha phá sản
Bởi vậy, Dư Quang đã tiện tay kéo Lưu Tuệ một phen, có lẽ nhân sinh về sau của Lưu Tuệ sẽ khác đi
Thật ra có tiền hay không không quan trọng, quan trọng là Lưu Tuệ đã vì nguyên chủ và An Nhược dùng tiền
08 lật nát cả kịch bản cũng không tìm thấy đoạn ghi chép về việc Lưu Tuệ giúp đỡ nguyên chủ, lúc này sốt ruột hỏi Dư Quang: "Túc chủ, đoạn đó rốt cuộc ở đâu
Dư Quang đẩy đẩy mắt kính: "Đếm ngược đoạn thứ ba, sau khi An Nhược chết, một đội viên phú nhị đại sắp giải nghệ đã giúp các cô thu liễm thi thể, còn hứng hết vận xui của các cô, dẫn đến cha mẹ bị tai nạn xe cộ, nhà cửa phá sản, cậu không cảm thấy đoạn miêu tả này rất quen sao
08 lại đọc đi đọc lại mấy lần kịch bản, rồi thành thật lắc đầu: "Không cảm thấy
Thậm chí có thể nói là không liên quan chút nào
Sao túc chủ lại biết cái phú nhị đại trong này là Lưu Tuệ chứ
Dư Quang không muốn giải thích nhiều với 08: "Tôi chỉ tiện mồm đoán một cái, không ngờ lại trúng ngay, tôi lợi hại không
Trong tỉnh đội, những phú nhị đại sắp giải nghệ đích thực là có mấy người, nhưng Lưu Tuệ lại là người có tâm tính tốt nhất
Hơn nữa cô ấy chẳng có chút thiên phú kinh doanh nào, rất phù hợp với miêu tả trong kịch bản
Tính tình Lưu Tuệ không thích hợp làm ăn, chuyện bố mẹ cô xảy ra tai nạn xe cộ khiến công ty phá sản cũng rất dễ hiểu
Lục Tử Tránh là một kẻ tự xưng tình thánh, cố chấp cuồng, để chứng minh tình yêu của mình với Lê Tâm, không chừng đã bày ra cái vụ tai nạn xe cộ kia
Lục Tử Tránh là kẻ ngu xuẩn, nhưng những cổ đông xung quanh hắn đều là những con sói đội lốt cừu đang ngủ đông, thấy vợ chồng Lưu gia gặp chuyện, tự nhiên sẽ động tay động chân với xí nghiệp Lưu thị
Có thể nói, tất cả đều là do nguyên chủ mà ra
Về phần nguyên chủ vì sao không nhắc đến tâm nguyện liên quan đến Lưu Tuệ, Dư Quang đẩy đẩy mắt kính: Chắc là không dám
Cảm thấy linh hồn mình quá nhẹ, không thể gánh nổi nhiều tâm nguyện như vậy, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn bảo vệ mẹ mình
Không có cách nào nói đúng sai, rốt cuộc ai cũng có một bộ tiêu chuẩn cân nhắc của riêng mình
Lựa chọn này thuyết phục được bản thân là được, người khác không có quyền phê phán đúng sai
08: "..
Được rồi, nó vẫn không hiểu lắm
Dù sao nó chỉ biết Lưu Tuệ có thể đã có ân với nguyên chủ, túc chủ nhà nó lòng dạ tốt, giúp Lưu Tuệ báo đáp ân tình
Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Ta vốn không phải là người có lòng tốt, chỉ là thấy việc khuấy động vũng nước này thú vị thôi
Vấn đề 08 vẫn chưa hỏi xong: "Túc chủ, cô đã giúp Lưu Tuệ thành quán quân rồi, vì sao không giúp Lưu Tuệ phá luôn kỷ lục
Lần này, trong giọng nói Dư Quang có chút khinh thường: "Cô ta không xứng
Thể năng của Lưu Tuệ là bị cô ép buộc nâng lên, việc phá kỷ lục không phù hợp với Lưu Tuệ, chỉ sẽ hao tổn phúc khí sau này của cô ấy
Hiện tại như vậy là vừa hay
08: "...Tôi không có ý kiến
Sao cứ cảm giác túc chủ lại đang mạnh miệng nhỉ
Vì cuộc sống không thể tự lo được, nên Lê Tâm điên cuồng theo dõi màn hình lớn mà sinh ra ý giám hộ bắt buộc bên ngoài
Vì sao lại như vậy, sao có thể như vậy, dựa vào cái gì mà Lưu Tuệ là quán quân thế giới, cô ấy dựa vào cái gì mà đối xử tốt với một kẻ phế nhân như Dư Quang
Một kẻ ác nhân như Dư Quang phải bị ném xuống địa ngục, tùy ý để người đời phỉ nhổ mới đúng, cô ta dựa vào cái gì có được một cuộc đời tốt đẹp hơn mình
Lẽ nào đúng là người tốt không sống lâu, tai họa di ngàn năm sao
(hết chương này)