Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 613: Thập nương tại kịch bản bên trong chuyên tâm xem diễn




Dư Quang thanh âm vẫn như cũ mang ý cười: "Nếu bọn họ thật chết ở bên ngoài, chỉ có thể nói rõ võ công của bọn họ thực sự kém đến tệ hại, nếu thật là như vậy, vậy ngươi không học cũng được
Đối với nàng mà nói, trên đời nhân loại chỉ có hai loại, có thể lợi dụng và không cần đến, chỉ vậy thôi
Nghe được Dư Quang dùng ngữ khí ôn nhu nhất nói ra lời tuyệt tình nhất, Trịnh tiêu đầu: "


Nhói tim, các ngươi vẫn là đi nhanh một chút đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại lần nữa cùng Trịnh tiêu đầu tạm biệt, lần này ngược lại không ai ngăn cản bọn họ nữa, ngược lại như là tống tiễn ôn thần, hy vọng Dư Quang bọn họ mau chóng rời đi
Khi xe ngựa đi xa, Trịnh tiêu đầu vẫn có thể nghe được Triệu Thiên Bá cùng Dư Quang nói chuyện phiếm
Triệu Thiên Bá: "A tỷ, vì sao bọn họ không ngăn cản chúng ta, là tức giận sao
Dư Quang: "Không sao, bất quá chỉ là cảm thấy lời ta vừa rồi làm tổn thương tự tôn của bọn họ, tự xây dựng tâm lý cho mình, nói với chính mình sinh mệnh quan trọng hơn thể diện
Nếu một người coi trọng thể diện hơn mạng sống, vậy cuối cùng tất nhiên sẽ bị ném mặt không còn một mảnh, hiểu không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trịnh tiêu đầu: "


Không hiểu, cũng không muốn hiểu
Khoảng thời gian sau đó, Dư Quang bắt đầu, trong khi Triệu Thiên Bá tiêu hóa tri thức, thì dạy hắn một ít công phu cơ bản luyện thể
Vì thế, trên đường nhỏ hướng kinh thành, thường xuyên có thể thấy một cậu bé vừa ngồi trung bình tấn, vừa miệng lẩm bẩm, không biết đang học thuộc cái gì
Triệu Thiên Bá không biết Dư Quang định làm cậu làm cái gì, nhưng chỉ cần là Dư Quang yêu cầu, cậu đều sẽ ngoan ngoãn làm theo
Xe ngựa vừa đi vừa nghỉ, rất nhanh đã đến một thôn trang yên tĩnh
Khác với thôn làng Triệu Thiên Bá sống trước kia, thôn này không khí yên tĩnh mà hòa thuận, trên mặt mỗi thôn dân đều tràn đầy nụ cười hạnh phúc
Ngay cả khi lao động, miệng vẫn hát ca dao
Triệu Thiên Bá gần như liếc mắt một cái liền thích ngôi làng này, vốn tưởng Dư Quang muốn dẫn cậu đến ở định cư tại thôn này
Ai ngờ Dư Quang lại đi về phía một căn nhà tranh, trực tiếp từ bên trong lôi ra một người đàn ông bẩn thỉu
Người kia mình đầy bùn đất, trên tóc còn dính vài cọng rơm rạ, trông khá chật vật
Lúc bị đẩy ra ngoài, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm: "Ta không sợ cường quyền, bất kể ngươi ra điều kiện gì, ta cũng sẽ không xuất sơn
Thấy Dư Quang ném người xuống sân, Triệu Thiên Bá vội vàng kê ghế phía sau lưng Dư Quang
Không thể để a tỷ đứng nói chuyện, như vậy quá mệt mỏi
Dư Quang ngồi trên ghế, cười nhẹ nhàng nhìn người đàn ông: "Tháng tám biết nói, ba tuổi có thể làm thơ, mười sáu tuổi liên trúng tam nguyên danh dương thiên hạ
Từ nhỏ thông minh tuyệt đỉnh, tài tư mẫn tiệp, đã thấy là không quên, có tài trị quốc, lại vì không gặp được quân chủ cùng chung chí hướng mà ở ẩn nơi này
Dứt lời, Dư Quang lộ ra nụ cười thân thiết với người đàn ông: "Ta nói có đúng không
Triệu Thiên Bá hơi há hốc miệng, thực sự không thể tin được người đàn ông lôi thôi trước mặt lại có bản lĩnh như vậy
Người cũng ngạc nhiên còn có 08: "Túc chủ, làm sao ngươi biết còn có người như vậy, kịch bản không hề viết
Thanh âm Dư Quang mang vẻ kinh ngạc lý lẽ đương nhiên: "Lúc Triệu Thiên Bá đọc sách ngươi không nghe thấy phần địa chí à, người nổi danh như vậy, phía sau ngưỡng mộ không ít, rất nhiều văn hiến đều ghi chép
Cho nên nói, đọc sách không thể học thuộc lòng, phải học được từ trong đó hấp thu tin tức hữu ích
08 chính là một tài liệu dạy học phản diện
08: "


Ai mà quan tâm một đám người cổ đại không bệnh mà rên
emmmm, được thôi, túc chủ nhà hắn thì có thể
Ánh mắt Triệu Thiên Bá không ngừng đảo quanh người đàn ông, cậu vẫn không dám tin, đại thúc lôi thôi này lại có bản lĩnh như thế
A tỷ sẽ không phải bị người lừa rồi chứ
Người đàn ông ngược lại tỏ vẻ rất bình tĩnh: "Ngươi lần sau nhớ phải thả ta lại giường
Đừng như nghĩ tới gì lại trừng mắt: "Nhớ nấu cho ta chút cháo, nhà ta không có gạo
Người muốn ép hắn xuất sơn không ít, dù bắt đầu biểu hiện hung ác thế nào, cuối cùng cũng sẽ không làm hại đến tính mạng của hắn, còn phải hầu hạ hắn cho tốt
Bộ dáng người đàn ông kia cứ như là chuyện đương nhiên, khiến Triệu Thiên Bá một trận tức giận, cậu vừa muốn xông lên tranh luận, đã bị Dư Quang giơ tay ngăn lại: "Những ngày ngươi sống không dễ dàng nhỉ
Người đàn ông lười biếng nhấc mí mắt: "Cũng được, phần lớn đều là người đến cầu xin ta, khi đi đều để lại cho ta không ít tiền
Dư Quang cười rất hài lòng: "Không sao, chỉ cần thuyết phục được bản thân là được, ai mà khổ bằng ngươi chứ
Người đàn ông trợn mắt, vừa chuẩn bị nói chuyện đã bị Dư Quang cướp lời: "Thiếu niên đắc chí, đáng tiếc ý tưởng của ngươi bất đồng với vị hoàng đế đương thời nên không thể nhập triều làm quan
Ngươi rơi vào đường cùng đành phải lánh đời, đáng tiếc năm đó bị ngươi đè đầu một đồng môn lại không cam lòng bỏ qua cho ngươi
Cái gọi là thanh danh kia thật ra là một chiếc gông xiềng, không ai thật lòng muốn thỉnh ngươi ra núi, đều đang lợi dụng ngươi để dò xét thái độ của người khác, mấy bên cùng nhau trói buộc khiến ngươi không làm được gì
Nói là ở ẩn tại nơi này, thật ra tràn đầy khát vọng nhưng không có đất dụng võ, chỉ có thể ngồi bó gối trong căn nhà tranh rách nát, sống một cuộc đời nghèo túng được người đời ngưỡng mộ, cho chính mình chút an ủi trong lòng
Nói đến đây, Dư Quang cười híp mắt với người đàn ông: "Ngươi không khổ thì ai khổ
Nếu là tự mình ở ẩn thì thôi, nhưng người này lại là bị ép ở ẩn, đối với một người tràn đầy khát vọng mà nói, đây là bất hạnh lớn nhất
08: "


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại ta rất mơ hồ, nhưng ta thật rất muốn biết rốt cuộc túc chủ đã làm sao biết những bí mật này
Thanh âm Dư Quang vẫn bình thản, không có chút gợn sóng nào: "Ta đoán ấy mà, sư phụ ưu tú như vậy, vừa nhìn đã biết là cố tình tạo cho nữ chính trong tiểu thuyết, ta lại không muốn mang trẻ con lâu dài, nên đến cướp trước một chân
Người đàn ông quỳ sạp dưới đất, gắt gao nắm chặt nắm đấm, trong thanh âm mang theo sự tức giận ẩn nhẫn: "Ngươi là ai
Người phụ nữ này xông vào nhà hắn, xé mở vết thương đau đớn nhất trong lòng hắn, hắn thật hận a
Dư Quang ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo Triệu Thiên Bá tiến lên: "Ta tới đưa đồ đệ cho ngươi đây
Đối với vấn đề giáo dục Triệu Thiên Bá, nàng có thể nói là cực kỳ để tâm
Nghe đến thu đồ đệ, vẻ mặt người đàn ông lại lần nữa trở nên khinh miệt: "Ta thu đồ đệ có một yêu cầu, chỉ khi nào người nào đó có thể thắng được ta một mảng, ta mới thu người đó
Muốn thắng được hắn, thì sống thêm vài trăm năm nữa đi
08: "


Túc chủ, cái này tính là yêu cầu gì, rõ ràng là làm khó ngươi
Nếu có thể thắng được người này, còn bái sư làm gì nữa
Dư Quang lại cười gật đầu: "Yêu cầu này cũng hợp lý, nhưng có thể để ta thay được không
Vẻ mặt người đàn ông càng thêm vặn vẹo, đó là loại biểu cảm muốn cười lại cố gắng nhịn xuống đau khổ: "Người khác thì không được, nhưng ngươi có thể
Hắn muốn dùng sở trường của mình, đánh cho người phụ nữ này thương tích đầy mình
Đừng có nói với hắn về việc bắt nạt phụ nữ gì cả, phụ nữ đều nên dịu dàng như nước, đâu phải giống người trước mắt đanh đá như thế
Nghe người đàn ông đồng ý, Dư Quang cười đứng lên: "Ngươi muốn so cái gì
Người đàn ông đánh giá Dư Quang từ trên xuống dưới, nghĩ tới lực đạo lúc nãy nàng lôi mình ra: "Trước so cầm kỳ thi họa
Người phụ nữ này một thân man lực, hắn tuyệt đối không được cứng đối cứng với đối phương
Dư Quang thì cười nhẹ nhàng xắn tay áo lên: "Ngươi muốn so kiểu gì
Để tiết kiệm thời gian, nàng có thể làm cả bốn hạng cùng lúc
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.