Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 622: Thập nương tại kịch bản bên trong chuyên tâm xem diễn




Không giống với lúc trước còn xoắn xuýt muốn hay không xử lý Tử Du, Triệu Thiên Bá hiện tại phi thường khẳng định, mình muốn giết cái người phụ nữ bất kính với a tỷ này
Tiêu Ngưng Nhi không hề sợ hãi đối diện với ánh mắt của Triệu Thiên Bá, nhưng Dư Quang lại phát hiện, Tiêu Ngưng Nhi sau khi quan sát kỹ tướng mạo của Triệu Thiên Bá, thì đầu tiên là lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó kinh ngạc ấy lại biến thành một vẻ đương nhiên
Chỉ thấy nàng cao ngạo hất cằm lên, hừ lạnh một tiếng với Triệu Thiên Bá: "Ngươi cũng xứng nói chuyện với ta
Trong ánh mắt ngạo nghễ mang theo vẻ chán ghét và khinh thường, tựa hồ rất đề phòng Triệu Thiên Bá tới gần
Dư Quang vốn chuẩn bị rời đi, thân ảnh lại lần nữa dừng lại, có chút hứng thú nhìn Tiêu Ngưng Nhi trước mặt
Người bình thường sẽ không đối với một người mới gặp lần đầu mà dùng loại giọng điệu của kẻ liếm cẩu này để nói chuyện, xem ra cô nương này trong lòng có chuyện xưa rồi
Lời nói của Tiêu Ngưng Nhi vừa dứt đã ý thức được mình lỡ lời, nàng cắn chặt môi, quật cường trừng Triệu Thiên Bá trước mặt
Mặc dù người này hiện giờ trông chỉ như mười một, mười hai tuổi, nhưng nàng vẫn có thể nhận ra, người này chính là tên thái giám dây dưa không buông tha nàng ở kiếp trước
Nghĩ đến kiếp trước, người này đã giam cầm nàng ở hậu viện, lấy lý do muốn tốt cho nàng, hạn chế hành động và tự do của nàng, làm cho nàng không cách nào đến gần người yêu thương, nàng hận không thể ăn thịt, ngủ da hắn
Cho dù sau đó tên thái giám chết sớm, nhưng nàng cũng không thể trở lại bên người người yêu được nữa
Chỉ có thể ngơ ngơ ngác ngác bị người yêu đưa vào am ni cô, bầu bạn với đèn xanh kinh kệ
Hiện giờ gặp lại phiên bản trẻ tuổi của Triệu Cao này, Tiêu Ngưng Nhi vừa sợ vừa hận, mặc dù biết đối phương chỉ là một đứa trẻ, nhưng nỗi sợ hãi đã khắc sâu vào tận xương cốt vẫn không thể nào xóa bỏ
Nhưng sự tình hình như có chút không đúng, nếu nàng nhớ không nhầm, thì vào thời điểm này, Triệu Cao đã bị đưa vào cung cho lão hoàng đế làm đồ chơi vì khuôn mặt giống hệt phi tần được sủng ái đã qua đời của lão hoàng đế rồi a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay lúc Tiêu Ngưng Nhi cố gắng nhớ lại mốc thời gian của cả cuộc đời thì Triệu Thiên Bá đã một mặt cảnh giác nhìn về phía nàng: "Ngươi biết ta
Tiêu Ngưng Nhi rõ ràng không phải là người biết che giấu suy nghĩ của mình, nghe Triệu Thiên Bá dò hỏi, nàng cảnh giác như bị kích thích: "Sao ta lại biết ngươi, tên thái giám chết bầm này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời vừa thốt ra, ngực Triệu Thiên Bá đột nhiên bị nhói mạnh một cái
Một sợi tơ hồng vô hình, thình lình xuất hiện trên ngón út của Triệu Thiên Bá
Triệu Thiên Bá kinh ngạc nhìn Tiêu Ngưng Nhi, trong mắt ngoài chán ghét và sát ý ra, còn có thêm một tia thưởng thức
Triệu Thiên Bá cũng nhận thấy tình huống của mình hình như không đúng, vội vàng cầu cứu Dư Quang: "A tỷ
Hắn năm nay mới có chín tuổi, đối mặt với cảm giác xa lạ này, đương nhiên muốn lập tức thỉnh cầu người lớn giúp đỡ
Dư Quang thoáng cái đã đi đến bên cạnh Tiêu Ngưng Nhi, cười nhẹ nhàng nhìn cổ tay Tiêu Ngưng Nhi
Không giống những người khác, Dư Quang có thể nhìn thấy rõ ràng rễ hai sợi tơ của hai người
Trên ngón tay Triệu Thiên Bá là một sợi tơ đỏ, còn bên Tiêu Ngưng Nhi là một sợi tơ đen
Dư Quang cười tươi như hoa, quả nhiên là một câu chuyện về kẻ liếm cẩu a
Đã cùng nhau sinh sống rất nhiều năm ở kiếp trước, Tiêu Ngưng Nhi nhanh chóng phát hiện ánh mắt của Triệu Thiên Bá thay đổi
Nàng sợ đến mức nín thở, chỉ kinh ngạc nhìn Triệu Thiên Bá, nước mắt không ngừng rơi xuống: "Ngươi không được qua đây
Nàng thật sự sợ, lỡ như bị bắt về thì phải làm sao
Nhưng nàng không biết rằng, Triệu Thiên Bá cũng đang sợ hãi không kém, thậm chí còn gắt gao giữ chặt vạt áo của Dư Quang: "A tỷ
Hắn không thể khống chế được thân thể, hắn rõ ràng rất muốn giết chết người phụ nữ kia, nhưng hắn lại càng muốn xông qua lau nước mắt cho người phụ nữ kia
Phải làm sao đây, bây giờ hắn trở nên thật kỳ quái, có phải hắn sắp phát điên rồi không
Cảm giác lực kéo ở sau lưng ngày càng lớn, Tiêu Ngưng Nhi vẫn đang ra sức biểu diễn "Ta rất yếu đuối, ngươi tuyệt đối không nên tới
Dư Quang cười nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Tiêu Ngưng Nhi, vỗ một phát vào mặt Tiêu Ngưng Nhi: "Hài tử nhà ta mới chín tuổi, ngươi cái lão bà cập kê này đang diễn trò gì với nó vậy
Mới cập kê tự nhiên không tính là già, nhưng tuổi của Triệu Thiên Bá quá nhỏ, so sánh thì câu nói này cũng không sai
Tiêu Ngưng Nhi bị Dư Quang đánh cho xoay một vòng, ngã phịch xuống đất
Nàng ôm mặt không thể tin nổi nhìn Dư Quang: "Ngươi đánh ta
Dư Quang lắc lắc tay, cười nhẹ nhàng nhìn Tiêu Ngưng Nhi: "Còn chưa đủ rõ ràng sao
Nàng cho rằng mình đánh rất mạnh, xem ra vẫn không thể nào rút nước ra khỏi đầu óc đối phương
Tiêu Ngưng Nhi bị thái độ của Dư Quang làm cho tức đến phát điên: "Dựa vào cái gì mà ngươi đánh ta
Giọng nói của Dư Quang mang theo vẻ đương nhiên: "Ngươi đang câu dẫn con nhà ta
Không cần biết sau này Triệu Thiên Bá và Tiêu Ngưng Nhi sẽ có khúc mắc gì, giờ khắc này, việc Tiêu Ngưng Nhi cố tình tán tỉnh một đứa trẻ thì đều không có lý
Tiêu Ngưng Nhi còn muốn nói, đã bị Dư Quang đột nhiên che miệng lại: "Yên tĩnh, lát nữa là được rồi
Tiêu Ngưng Nhi muốn giãy giụa, nhưng tay của Dư Quang tựa như cái kìm, nàng căn bản không thể thoát được, chỉ có thể dần mất đi sức phản kháng dưới lực đạo của Dư Quang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy Tiêu Ngưng Nhi từ từ bất động, Triệu Thiên Bá vừa định cầu xin cho nàng ta, đã cảm thấy ngực đột nhiên nhẹ đi
Sau đó là một cảm giác nhẹ nhõm khó tả
Nguyên lai, khi Tiêu Ngưng Nhi ngừng thở, sợi tơ đỏ đang trói buộc Triệu Thiên Bá trong nháy mắt đã biến mất
Triệu Thiên Bá cũng trở lại bình thường
Triệu Thiên Bá thở dốc từng ngụm lớn, rõ ràng cảm nhận được sự tà môn của Tiêu Ngưng Nhi, hắn một mặt cảnh giác nhìn Tiêu Ngưng Nhi, thân thể nhanh chóng lùi về sau, tựa hồ lo lắng sẽ bị Tiêu Ngưng Nhi ảnh hưởng lần nữa
Dư Quang xác nhận mối liên hệ giữa Triệu Thiên Bá và Tiêu Ngưng Nhi đã biến mất, liền đè tay lên ngực Tiêu Ngưng Nhi ấn mạnh mấy lần
Tiêu Ngưng Nhi đột nhiên hít mạnh một hơi, sợi tơ đen trên cổ tay lại lần nữa xuất hiện và bắt đầu lan rộng ra
Mắt thấy đầu kia của sợi tơ đen bắt đầu chuyển đỏ, cũng chậm rãi lan về phía Triệu Thiên Bá, Dư Quang nhanh tay lẹ mắt đem Tiêu Ngưng Nhi nhấn một cái lên người nam nhân đang hôn mê dưới đất
Da của hai người tiếp xúc với nhau, sợi tơ đỏ nhanh chóng quấn lấy cổ của nam nhân, và cố định chắc chắn
Phát hiện mình thế mà chạm vào mặt nam nhân, Tiêu Ngưng Nhi hét lên một tiếng muốn nhảy ra, lại vì chân mềm nhũn nên ngã xuống bên cạnh nam nhân
Nam nhân ngược lại là lơ mơ liếc nhìn Tiêu Ngưng Nhi, đôi mắt đen sâu thẳm như muốn khắc ghi Tiêu Ngưng Nhi trong lòng, sau đó lại hôn mê bất tỉnh
Xác nhận hai người có thể quấn lấy nhau, sẽ không tai họa Triệu Thiên Bá nữa, Dư Quang ở trên cao nhìn xuống Tiêu Ngưng Nhi cười nói: "Nếu như trọng sinh, đó là cơ duyên mà ông trời ban cho, nếu là ta thì đã nắm bắt thật tốt rồi, đừng có nhào ra tìm đường chết, ngươi nói đúng không
Chuyện đã xảy ra với cô nương này thật sự quá dễ đoán, cố ý nói ra còn thấy vũ nhục miệng mình
Nghe được hai chữ trọng sinh, môi Tiêu Ngưng Nhi run rẩy, vừa muốn nói mình nghe không hiểu, đã thấy Dư Quang đá người đàn ông dưới chân cô về phía cô: "Vì ngươi đến đây là để cứu người này, vậy thì mang về chăm sóc cho tốt đi, để không phụ công lao vất vả của ngươi
Một người trọng sinh sẽ không làm bất cứ chuyện gì vô nghĩa, trừ phi trong đó có nguyên nhân đặc biệt
Tiêu Ngưng Nhi: "..
Người phụ nữ này làm sao cái gì cũng biết
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.