Tiêu Ngưng Nhi cũng thực sự tuyệt vọng, trước khi trùng sinh nàng bị chính người mình yêu nhất đưa cho Triệu Cao, cái thái giám làm vợ
Sau đó xem người yêu giẫm lên thái giám thượng vị đăng cơ làm đế
Vốn cho rằng đối phương sẽ đợi đến khi thái giám chết rồi, sẽ cấp cho mình một thân phận mới đặt vào hậu cung, lại không nghĩ rằng còn chưa đợi được ngày đó, nàng liền ở trong cổ tháp bị hỏa thiêu chết
Sống lại một đời, nàng bỗng nhiên nhớ đến lời đồn kiếp trước, nghe nói vị hoàng hậu kia là một nhân vật truyền kỳ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng những giao hảo với rất nhiều người quyền cao chức trọng, hơn nữa những người này đều nguyện ý hiến mạng vì hoàng hậu
Trong đó có một người chính là vị vua sát thủ mà hoàng hậu cứu được lúc còn trẻ tại bờ sông
Chính là vì người này, người yêu của nàng mới có thể thuận lợi diệt trừ đối địch
Từ khi trọng sinh, Tiêu Ngưng Nhi suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định muốn cùng vị hoàng hậu tương lai kia tranh một phen
Nàng tự nhận tài hoa, tướng mạo, tính tình đều không thua kém đối phương, điểm khác nhau duy nhất giữa các nàng, chính là nàng không có cơ duyên tốt như đối phương
Nếu không có, vậy tự mình phải tranh thủ, vì thế nàng dựa theo dòng thời gian trong hồi ức, mỗi ngày đều kiếm cớ đi dạo quanh khu vực này
Không ngờ hôm nay rốt cuộc tìm được người, lại bị người phụ nữ kỳ quái này vạch trần thân phận
Thấy vẻ mặt tức giận của Tiêu Ngưng Nhi, Dư Quang cười khẽ nhìn nàng: "Nếu chính ngươi tìm đến, vậy sao còn phiền muộn, da mặt cũng đừng run nữa, nếu không rất dễ bị người hiểu lầm ngươi vốn không muốn cứu người này, chỉ là muốn đạt được mục đích riêng thôi
Lời châm ngòi khẳng định hai người đều đã nghe rõ thì dừng lại, Dư Quang quay đầu dương cằm về phía Triệu Thiên Bá đang nâng tảng đá với vẻ mặt hung dữ: "Chúng ta về thôi, đừng vì người không liên quan làm bẩn tay
Tính tình bốc đồng của đứa trẻ này không biết giống ai nữa, hễ không vừa ý liền động tay động chân, thật nhức đầu
Triệu Thiên Bá tay nâng tảng đá lớn, mặt mày nghiêm trọng nhìn Tiêu Ngưng Nhi trên mặt đất, giữa việc nhổ cỏ tận gốc và nghe lời Dư Quang, cậu quả quyết chọn cái sau
Ném tảng đá trên tay xuống, giọng Triệu Thiên Bá có chút nặng nề: "A tỷ, chúng ta về ăn đồ đi, ta sợ lão sư ăn vụng mất
Tử Du trong lòng hắn không phải loại người có phẩm đức cao thượng gì
Dư Quang gật đầu đáp một tiếng, sau đó dẫn Triệu Thiên Bá quay về
Lúc đi ngang qua trước mặt Tiêu Ngưng Nhi, Triệu Thiên Bá không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt trừng trừng nhìn chằm chằm Tiêu Ngưng Nhi, tựa hồ muốn dùng ánh mắt bóp chết người
Lại dám nói xấu hắn trước mặt A tỷ, tuyệt đối đừng để hắn thấy người này nữa, nếu không hắn nhất định sẽ dùng tảng đá đập nát đầu đối phương
Nhìn ánh mắt khói mù khác hoàn toàn so với trong ký ức, Tiêu Ngưng Nhi sợ đến mức không ngừng run rẩy, kiếp trước nàng bất quá chỉ là hảo tâm đưa cho đối phương một chiếc khăn lúc bị thương, còn lại đều là do Triệu Cao tới trêu chọc nàng
Nàng có làm gì sai đâu, sao lại phải hung dữ nhìn nàng như vậy
Nàng yên lành bị cầm tù nhiều năm như vậy, nàng mới là người bị hại chứ
Triệu Thiên Bá vốn còn muốn dùng ánh mắt giết chết Tiêu Ngưng Nhi, bên tai lại truyền đến giọng của Dư Quang: "Trừng mắt to như vậy, không sợ biến thành mắt gà chọi à
Triệu Thiên Bá nhe răng với Tiêu Ngưng Nhi, sau đó nhanh chóng đuổi theo Dư Quang rời đi
Đồ đáng ghét, gặp lại nhất định phải cho ngươi biết tay
Đến gần một tảng đá lớn, Dư Quang khẽ đưa tay lôi Tử Du đang trốn sau tảng đá ra: "Xem đủ chưa
Tử Du liếm mặt cười lấy lòng với Dư Quang: "Ngươi nói gì vậy, ta chỉ là tới xem thôi
Giọng Tử Du dần biến mất khi bị Dư Quang chăm chú nhìn, chỉ có thể kiên trì nói thật: "Chiến sự bên ngươi đang khẩn cấp, ta một người vai không thể gánh, tay không thể nâng đọc sách không nên lại gần thì tốt hơn, miễn cho kéo chân ngươi
Hắn không phải nhát gan, đến thời khắc mấu chốt hắn quay đầu bỏ chạy, cũng là giúp Dư Quang một tay rồi
Dư Quang cười khẽ gật đầu: "Ngươi nghĩ ngược lại là chu toàn
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Tử Du quả thật không sai, nếu là nàng chuẩn bị đánh nhau, mà bên cạnh còn có một người chết cũng không chịu đi, thề phải cùng mình đồng tiến thoái, nàng sợ rằng cũng sẽ nghĩ trước tiên phải đưa đối phương đi một đoạn đường
Chẳng khác gì địch quân phái đến nội gián
Tử Du nở nụ cười yếu ớt với Dư Quang: "Không có cách, đều là kinh nghiệm sống cả
Cả cuộc đời này của hắn, sống như một cuốn sách
Triệu Thiên Bá đầu tiên là lén lút trợn mắt một cái, sau đó lại tiếp tục trợn mắt về hướng Tiêu Ngưng Nhi, hắn thù dai lắm
Thấy Triệu Thiên Bá không thôi trừng về bên kia, Tử Du lén vỗ vai cậu: "Đừng nghĩ nữa, với tính tình của tỷ ngươi, nếu thực sự tha cho hai người đó, chỉ có thể chứng minh là tỷ ngươi vụng trộm giở trò sau lưng, sẽ không để bọn họ sống yên ổn đâu
Triệu Thiên Bá cá chết mắt trừng Tử Du, Tử Du sợ Dư Quang chứ không sợ Triệu Thiên Bá, càng thêm vui vẻ nói: "Ngươi đừng chối, cái bụng dạ hiểm độc của tỷ ngươi, người khác có thể dễ chịu mới là lạ
Tử Du đang nói rất hăng, đột nhiên cảm thấy dưới chân trượt đi, hắn ái u một tiếng nhào về phía trước: "Cứu mạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe tiếng vang phía sau, Dư Quang xoay người bắt lấy đai lưng Tử Du, kéo người đưa về phía trước, cùng lúc đó phịch một tiếng, Tử Du đâm đầu xuống nước
Nhìn Tử Du đang không ngừng vùng vẫy trong sông, Triệu Thiên Bá cố gắng muốn kìm nén khóe miệng đang cong lên của mình, nhưng cuối cùng đều thất bại
Chỉ có thể trà xanh mà kinh hô: "Lão sư, sao người lại bất cẩn như vậy
Dư Quang nhặt một cọng cỏ nhỏ trên mặt đất ném sang: "Coi như cọng cỏ cứu mạng, ta tin tưởng ngươi có thể
Tử Du bị cọng cỏ quấn chính xác vào đầu: "..
Cái đôi tỷ đệ lòng dạ hiểm độc này có nhân tính không vậy
Triệu Thiên Bá chạy về chỗ đống lửa của mình, cầm con thỏ nóng hổi vừa chín tới đưa cho Dư Quang: "A tỷ, tỷ nói hắn khi nào mới phát hiện mình không có nguy hiểm
Dư Quang nhận con thỏ từ tốn thưởng thức: "Đợi hắn chơi vui, tự nhiên sẽ ra
Gào thét cũng là một cách giải tỏa rất tốt mà
Tử Du vẫn luôn điên cuồng vùng vẫy dưới nước, nhưng sức lực trên người lại càng ngày càng yếu, dần dần hết sức
Ngay khi hắn định từ bỏ, chợt nhìn thấy đôi tỷ đệ đang ăn đồ bên bờ
Trong nháy mắt, ý chí sinh tồn của Tử Du một lần nữa trỗi dậy, hắn không thể chết, ít nhất không thể để đôi tỷ đệ này chê cười
Có oán niệm gia trì, Tử Du cuối cùng cũng ổn định được thân hình, đạp lên bùn nước nhô nửa thân lên mặt nước: "Hai đứa hỗn..
"
Giọng nói đột ngột biến mất, Tử Du một lần nữa cảm thấy sự xấu hổ đang thiêu đốt bừng bừng
Thì ra mực nước chỉ đến ngực hắn thôi
Tử Du tươi cười nhìn hai người trên bờ: "Nước mát lắm, hai người có muốn xuống ngâm chút không
Dư Quang vẫn cười khẽ nhìn hắn, còn Triệu Thiên Bá thì thật thà lắc đầu: "Không đi, chúng ta đâu có ngốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tử Du: "..
Đồ đệ này cần phải đuổi ra khỏi sư môn
Dư Quang không để ý đến hai người này, vừa ăn vừa lắng nghe động tĩnh bên Tiêu Ngưng Nhi
Cô nương này quả nhiên không thông minh, đã nhắc nhở đến mức này rồi, còn cố chấp muốn mang tên sát thủ đó đi
Có cơ hội sống lại một đời, không nghĩ quý trọng những gì mình đang có, ngược lại nóng vội muốn giành lấy nhiều lợi ích hơn, chẳng hề đoái hoài có thể gây tổn thương đến những người bên cạnh
Dục vọng của con người, tựa hồ vĩnh viễn không có ngày dừng lại
(hết chương này).