Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 626: Thập nương tại kịch bản bên trong chuyên tâm xem diễn




Nói là một cái yêu cầu, nhưng trên thực tế lại là hai cái
Nguyên cho rằng chính mình sẽ bị cự tuyệt, ai ngờ Dư Quang lại cười nhẹ nhàng đối nàng gật đầu: "Có thể, nhưng ngươi về sau muốn ra mặt giúp ta xử lý lâu bên trong việc vặt
Phùng mụ mụ lại lần nữa liếm liếm môi, như thác nước màu đen tóc dài theo đầu vai tả xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói sinh ý quả nhiên là Phùng mụ mụ sở trường, chỉ thấy nàng đã khôi phục dĩ vãng thong dong, đối Dư Quang lười biếng cười một tiếng: "Có thể
Nàng yêu thích cái nữ nhân có tướng mạo giống Thập nương này, loại cảm giác này tương đối xa lạ, nhưng lại cực kỳ tốt
Nàng hy vọng có thể cảm nhận nhiều thêm một đoạn thời gian
Trong gian phòng hai nữ nhân nhìn nhau cười, đối với cuộc giao dịch này đều tương đối hài lòng
Nguyên chủ trước kia là hoa khôi, ngày thường phần lớn thời gian đều cao cao tại thượng ra vẻ, vốn dĩ đã có chút ngăn cách ít nhiều với các tỷ muội khác
Lúc sắp đi còn đắc tội hết các tỷ muội trong lâu, cho nên cũng không ai quan tâm chuyện nguyên chủ trở về
Về phần việc ông chủ Thúy Hương các đổi chủ, càng không ai biết
Rốt cuộc mọi người đều đang cố gắng kiếm tiền, chỉ cần người chủ sự vẫn là Phùng mụ mụ, ông chủ là ai ảnh hưởng đối với họ cơ hồ có thể bỏ qua
Từ sau khi nguyên chủ rời đi, gian phòng vốn dành riêng cho nàng liền thuộc về hoa khôi mới nhậm chức
Đó là một tiểu cô nương đầy người ngạo khí, dựa vào tính tình lạnh lùng như băng ấy mà thu hút vô số huân quý ở kinh thành, trở thành tân sủng trong giới quyền quý kinh thành
Cô nương quả nhiên tính tình lãnh ngạo, khi lần đầu tiên chạm mặt Dư Quang còn không thèm nhìn thẳng, chỉ bình thản lướt qua Dư Quang
Phùng mụ mụ ngược lại nhiệt tình giải thích mấy câu, cũng nhấn mạnh điểm minh việc đối phương vốn là con gái quan lại, chỉ là bị liên lụy gia tộc nên mới không thể không vào thanh lâu
Từ một vị khuê nữ cao cao tại thượng chờ gả sang nhà quý tộc biến thành món đồ chơi bây giờ, khoảng cách này trong lòng không thể không lớn
Dư Quang cười nhẹ nhàng nghe Phùng mụ mụ nói: "Nói như vậy, ngược lại là một người đáng thương
Thanh âm Phùng mụ mụ ngược lại rất bình tĩnh: "Các cô nương vào lâu, mấy ai không có câu chuyện, dù sao cũng chỉ là xem ai kể bi thảm hơn thôi
Cái thứ thân thế này, càng thảm thì lại càng khiến người ta thương xót, dù không có thân phận bối cảnh gì, cũng có thể học tự mình bịa vài màn ngắn
Rốt cuộc chỉ có được người thương yêu thì mới có thể móc được tiền từ túi mấy tên đàn ông
Dư Quang tán đồng gật đầu: "Quay đầu gọi người tới tâm sự
Phùng mụ mụ nghi hoặc nhìn Dư Quang: "Rốt cuộc ngươi có ý định gì
Người này mua Thúy Hương các về, cũng không vội vàng tính sổ sách, chỉ là bảo nàng chỉnh lý lại danh sách khách quen của các cô nương, cùng danh sách những khách thường xuyên tới Thúy Hương các
Việc này khiến Phùng mụ mụ trong lòng bất an, luôn cảm thấy đối phương muốn làm gì đó lớn
Dư Quang đẩy kính mắt: "Ta muốn mua lại hai tòa lầu bên cạnh, mở rộng thêm Thúy Hương các
Phùng mụ mụ nhanh chóng lắc đầu: "Bọn họ sẽ không bán đâu
Người hiểu rõ ngươi nhất trên đời này, vĩnh viễn là đối thủ của ngươi
Trên con phố hoa lâu này, trừ những quán ăn tư nhân kia ra thì có mười bảy tòa lầu lớn nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai tòa lầu ngay cạnh Thúy Hương các thuộc về một đôi tỷ muội, chỉ là hai người đã trở mặt từ nhiều năm trước, sau này càng là đấu đá nhau ngấm ngầm nên bà ta đã kiếm được không ít tiện nghi
Việc Thúy Hương Các có được diện mạo ngày hôm nay, ngoài tài dưỡng người của bà ra thì không thể không nhắc tới công của hai tỷ muội này
Hai người như vậy căn bản không thể nào bán lầu, nếu không sau này sao mà so cao thấp
Vừa nói, chỉ thấy Dư Quang đưa qua hai xấp văn khế
Phùng mụ mụ nhận lấy nhìn nhìn, lập tức trố mắt: "Ngươi làm sao làm được
Không chỉ là khế lầu, khế nhà, khế đất, đến cả khế bán mình của mấy cô nương cũng đã chuyển cho Dư Quang
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Phùng mụ mụ: "Không sao, ta có tiền mà
Nàng chẳng những có tiền, còn có cả một kho báu, dưới đáy sông nào không có thứ đáng tiền chứ, cùng lắm thì đi thêm mấy chỗ, thể nào cũng tìm được đồ tốt
08: "..
Hắn chứng minh, túc chủ nhà hắn đi dạo đáy sông tiện như đi dạo vườn nhà mình vậy
Phùng mụ mụ hít một hơi thật sâu, cất kỹ đống văn khế này: "Ta ngày mai đi nha phủ báo cáo, nếu không có giấy tờ phê duyệt thì không thể mở rộng lầu được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vị đại nhân Võ Trạch mới nhậm chức tính tình cổ hủ, là một kẻ khó chơi, có người đưa tiền tới tận cửa còn bị ăn đòn
Nhắc đến Võ đại nhân này, trên mặt Phùng mụ mụ tràn đầy ghét bỏ, chưa từng gặp người nào không biết điều như thế
Rõ ràng là việc làm thuận tiện cho mọi người, Võ đại nhân này cứ khăng khăng giữ lấy, hình như sợ người khác không biết hắn cương trực công chính vậy
Nhìn bộ dạng căm thù đến tận xương tủy của Phùng mụ mụ, Dư Quang cười rồi lại đưa qua một tờ giấy: "Ta làm xong rồi
Phùng mụ mụ trợn mắt há mồm nhìn Dư Quang: "Cái này cũng dùng tiền mua ư
Dư Quang nghiêng người về phía sau, cười nhẹ nhàng nhìn Phùng mụ mụ: "Ta quen làm trước mọi việc rồi
Thực ra cũng không cần làm quá nhiều việc, nàng chỉ cần đứng trước mặt Võ Trạch, cười gọi một tiếng Võ đại nhân thì Võ Trạch đã như gặp phải ôn thần, nhanh chóng làm xong thủ tục cho nàng, đuổi nàng đi
Xem ra vị đại nhân Võ Trạch này, cũng không chính trực như trong tưởng tượng
Phùng mụ mụ nhìn Dư Quang, mắt lấp lánh: "Chưởng quỹ quá tài giỏi
Thế mà thu phục được cả ông già quái tính như Võ Trạch, không phải quá giỏi giang sao
Dư Quang cười ứng lời khen của Phùng mụ mụ, lần này lấy ra một xấp bản vẽ: "Bảo họ thiết kế phòng thành hình dạng như thế này, tất cả các vật dụng bên trong đều phải làm cho tinh xảo
Phùng mụ mụ nhận lấy bản vẽ, ánh mắt từ đầu tới cuối không rời Dư Quang: "Chưởng quỹ cái gì cũng biết
Dư Quang thì cúi đầu nhìn cái đồ tị hỏa trong tay: "Nghiên cứu nhiều thì sẽ có chút kinh nghiệm
Thấy Dư Quang làm thế, Phùng mụ mụ theo bản năng nhìn bản vẽ trong tay, khóe miệng theo đó mà co giật: Đây là chút kinh nghiệm
Bản vẽ này vô cùng tri kỷ, họa rõ mồn một từng phòng một, và cả những chi tiết trong phòng
Các phòng này thậm chí còn có tên riêng, tên gọi đã tóm tắt phương pháp sử dụng của từng phòng, ngay cả dụng cụ bên trong, cũng có tiêu chú rõ ràng về kích thước và hoa văn
Đây là những căn phòng khiến người vừa nhìn đã mặt đỏ tim đập, đến cả một người già như Phùng mụ mụ cũng không kìm lòng được mà mặt đỏ bừng xấu hổ
Chưởng quỹ quá biết chơi, bà ấy cũng động lòng muốn học đôi chút
Hồi lâu sau, Phùng mụ mụ mới bình phục tâm tình: "Chưởng quỹ thật là kiến thức rộng rãi, hôm nay tôi coi như mở mang tầm mắt
Dư Quang cười, vẻ mặt dịu dàng: "Từ từ sẽ quen, sau này còn có nhiều nơi có thể giao lưu mà
Phùng mụ mụ không kìm được liếc mắt đưa tình với Dư Quang: "Nếu nói thế, vậy tôi đợi cô nhé
Cái dáng vẻ nhỏ bé này, thật là càng nhìn càng yêu thích
08: "..
chứng kiến rõ sự tương tác của hai người, túc chủ, các ngươi đây là trong truyền thuyết 'giới tính nữ, yêu thích nữ' à
Sau khi nói xong chuyện chính, Dư Quang đột nhiên chuyển chủ đề: "Thiên Bá dạo này thế nào rồi
Từ khi nàng mua Thúy Hương Các thì người bận rộn nhất lại biến thành Triệu Thiên Bá
Trời chưa sáng đã theo Đại Trà Hồ đi thu hàng, học cách tính sổ
Ban ngày thì cùng tiêu cục luyện võ, từ chiều đến tối còn phải cùng Tử Du đọc sách, hận không thể phân một người ra làm tám để dùng
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.