Nghe Dư Quang nói đến Triệu Thiên Bá, Phùng mụ mụ nhíu nhíu mày: "Hắn a, vẫn là cái bộ dạng kia, ngược lại là rất cố gắng, giống hồi trẻ của ngươi
Nói xong câu đó, Phùng mụ mụ lại không nói gì, hiển nhiên là nghĩ đến Dư Quang cùng nguyên chủ không phải cùng một người
Dư Quang lại cười gật đầu: "Đúng vậy, cái đứa bé này bận rộn, so với ta lúc trước còn kém xa
Muốn nuôi ra một hoa khôi cũng không phải chuyện dễ dàng, cần phải hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói, đọc đủ thứ thi thư, cầm kỳ thư họa đều tinh thông, còn có một thân tài múa tốt, nguyên chủ chịu khổ cũng không kém Triệu Thiên Bá
Nếu không thì những khách nhân kia cũng sẽ không cam tâm tình nguyện nâng giá ném tiền tài, chỉ cầu cùng nguyên chủ xuân phong nhất độ
Phùng mụ mụ vừa nói xong lời này còn cảm thấy không ổn, nhưng nghe Dư Quang tán đồng cách nói của mình, mới hắng giọng lên: "Cũng không phải ta nói, nhưng phàm cô nương do ta dạy dỗ ra, cái nào cũng xuất sắc
Tuổi thanh xuân của phụ nữ chỉ có mấy năm ngắn ngủi, không nắm chặt thời gian tranh thủ kiếm tiền nhờ vào nhan sắc
Chẳng lẽ lại còn phải đợi đến khi già mới dựa vào thân thể đi kiếm tiền sao
Cho nên Phùng mụ mụ vô cùng tán đồng cường độ học tập của Triệu Thiên Bá, người trẻ tuổi muốn trở nên nổi bật, đương nhiên phải vất vả hơn chút
Tử Du lười biếng nghiêng người dựa vào cửa sổ nghe hai người nói chuyện, thỉnh thoảng lộ ra vẻ khinh thường
Nghe thấy hai người nói rằng có chút vất vả cũng không sao thì Tử Du rốt cuộc không nhịn được xen vào: "Có một số việc là dựa vào thiên phú, nếu thiên phú không đủ thì dù cố gắng cũng vô ích, hơn nữa đứa trẻ đó thật sự hơi mệt mỏi
Vừa dứt lời liền thấy đuôi mắt Dư Quang hơi nhướng lên, Tử Du theo bản năng rụt cổ lại, hỏng rồi, lắm lời rồi
Vừa chuẩn bị nói vài lời nhận thua thì lại nghe thấy giọng Dư Quang đã vang lên: "Đúng vậy, người có thiên phú thì không cần cố gắng, tốt nhất là giống như ngươi, mỗi ngày ở nhà nằm ngửa, chỉ chờ người có quyền có bản lĩnh đến cửa tìm ngươi
Nếu đối phương thực lực cường hãn, có lẽ có thể giúp ngươi giải quyết nỗi lo sau này, còn cho ngươi một trận vinh hoa phú quý
Nếu đối phương thực lực không mạnh mà tính tình lại tốt, cũng có thể cho ngươi chút tiền trợ cấp, để ngươi vui vẻ trải qua mấy ngày tháng nhàn nhã
Kém nhất cũng chỉ gặp phải kẻ tính tình nóng nảy, phát hiện không thể chiếm được gì, có lẽ sẽ đánh ngươi mấy cái
Nhưng dù sao thì ngươi cũng không cần phải lo lắng, vì tiền thuốc men bồi thường đã đủ cho ngươi chờ lần đánh tiếp theo
Nói đến đây, Dư Quang chỉnh chỉnh kính mắt, cười để lộ hai hàm răng trắng với Tử Du: "Cho nên ngươi nói không sai, người có thiên phú không cần cố gắng, chỉ cần bị đánh là có thể sống qua ngày, thật tốt
Câu "thật tốt" kia đã hoàn toàn đâm vào lòng tự tôn của Tử Du, ngực hắn phập phồng kịch liệt, sau đó nhảy lên lao về phía Dư Quang: "Sĩ khả sát bất khả nhục, ta liều mạng với ngươi
Dư Quang thuần thục nghiêng người né tránh, thuận tay ném Tử Du ra ngoài cửa sổ, nghe thấy tiếng kêu rên cùng tiếng đau đớn sau khi Tử Du ngã xuống đất, Dư Quang cười nhẹ nhàng hất cằm về phía Phùng mụ mụ: "Chúng ta có thể tiếp tục rồi
Khi thảo luận chuyện, nhất định phải có môi trường yên tĩnh
Phùng mụ mụ: "..
Mặc dù nàng không hề có cảm tình với cái tên Tử Du kia, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc nàng đồng tình với đối phương
Hai người lại nói thêm một ít chuyện, Dư Quang lúc này mới đuổi Phùng mụ mụ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn Phùng mụ mụ ra cửa, Dư Quang cúi đầu xuống tiếp tục thưởng thức bức họa tị hỏa trên bàn, máu của nàng, vẫn không sao làm ấm được
Phát hiện có khả năng mình chết gục trong viện cũng không có ai tới đỡ, Tử Du khó khăn đứng dậy, lấy tay che mặt, gian nan bò lên bậu cửa sổ, chuẩn bị trèo qua bậu cửa sổ vào phòng
Dù sao hắn đã che kín mặt rồi, không thể có ai nhận ra hắn là ai
Ngay khi Tử Du sắp thành công thì bên tai đột nhiên truyền đến giọng của Dư Quang: "Triệu Thiên Bá có con đường của riêng mình cần đi, học thêm nhiều thứ cũng không có gì xấu, đối với việc tương lai hắn muốn làm
Nàng từ trước đến nay luôn tuân thủ nguyên tắc nói chuyện phù hợp với từng đối tượng, mỗi người đều có tin tức thích hợp để nghe
Điều này không liên quan đến thân phận, chỉ là những vòng tròn khác nhau, tuyệt đối không nên cưỡng ép hòa vào nhau, để tránh gây ra phiền phức không cần thiết
Hy vọng Tử Du cũng sớm hiểu được điều này, lúc phụ nữ nói chuyện, đàn ông tuyệt đối không nên lên tiếng, nếu bị đánh chết cũng đáng
Tử Du vừa bò lên liền nghe thấy lời của Dư Quang, biểu tình trong nháy mắt trở nên nghiêm trọng: "Rốt cuộc ngươi muốn để hắn làm gì
Ánh mắt Dư Quang vẫn nhìn vào sách: "Ngươi sẽ biết thôi
Đại não Tử Du nhanh chóng vận chuyển, chợt nghĩ ra một khả năng: "Rốt cuộc hắn là ai, thân thế của hắn là gì
Học nhiều thứ tạp nham như vậy, rất khó khiến hắn không nghi ngờ thân phận của đối phương
Dư Quang cười càng thêm ôn hòa: "Hắn là ai không quan trọng, quan trọng là ta muốn hắn là ai
Thân phận của Triệu Thiên Bá rất đơn giản, mẹ hắn là người nhà giàu họ Triệu ở Giang Nam, sau khi bò lên giường thì suýt bị bán ra làm nô lệ
Nhưng điều Dư Quang thích nhất là làm cho những việc đơn giản trở nên không đơn giản
Một thế giới tiểu thuyết không có bất cứ quy tắc nào, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã làm nàng rất vui vẻ rồi
Tử Du một lời khó nói hết nhìn Dư Quang, cuối cùng không nhịn được lên tiếng: "Người thì nên tự biết mình
Cái người phụ nữ này cho rằng nàng là ai chứ
Dư Quang nở một nụ cười dịu dàng với Tử Du: "Ta là Dư Quang
Nếu nàng muốn, nàng có thể che phủ mọi góc của thế giới này, làm cho thế giới không còn một tia ánh sáng nào
Nàng, tức là tất cả
Tử Du: "..
Rõ ràng là một cái tên rất bình thường, vì sao bị người phụ nữ này nói lại mang đến một cảm giác thần thánh quỷ dị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trời đã tối, Triệu Thiên Bá lê cái thân thể nặng nề về phòng
Vừa đẩy cửa ra đã cảm thấy một luồng gió ập tới, cảm nhận được sát ý trong gió, Triệu Thiên Bá trở tay liền tấn công vào yếu hại của đối phương
Sau hai ba chiêu, Triệu Thiên Bá bị đối phương ép sát vào tường, một con dao găm lướt qua tai hắn cắm thẳng vào tường
Biểu tình căng thẳng của Triệu Thiên Bá ban đầu đột nhiên giãn ra: "A tỷ
Lại nghe thấy bên tai có tiếng cười khẽ: "Ngươi cũng khá thông minh đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Thiên Bá nắm lấy cổ tay Dư Quang, cười ngoan ngoãn: "Người khác đâu có sức lực bằng a tỷ
Sau khi nói xong, giọng Triệu Thiên Bá mang theo chút ủy khuất: "Lâu rồi không thấy a tỷ, lão sư có chọc giận a tỷ không
Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của hắn và Dư Quang khác nhau, dù ở chung một mái nhà, cũng đã một thời gian chưa gặp mặt
Huống hồ trong lòng hắn, Tử Du là kẻ không đáng tin cậy, không biết có làm a tỷ tức giận hay không
Dư Quang cười nhẹ nhìn Triệu Thiên Bá: "Gần đây công phu tiến bộ không ít, nhưng ra tay vẫn còn do dự
Nói xong, Dư Quang điểm mấy lần lên người Triệu Thiên Bá: "Những chỗ này đều là vết thương chí mạng, nếu thực sự gặp địch thì một chút do dự này sẽ lấy mạng của ngươi
Triệu Thiên Bá mặt dày mày dạn lay cánh tay Dư Quang: "Có a tỷ ở đây, con sợ gì chứ
Tuy không biết vì sao a tỷ đối xử với mình tốt như vậy, nhưng hắn tin chắc a tỷ nhất định sẽ bảo vệ hắn
Dư Quang khẽ cười nói: "Ta không thể nào luôn ở bên cạnh ngươi, ngươi cũng không thích hợp ở lại nơi này, đợi sang năm ngươi hãy rời đi đi
Có một số chuyện, cũng nên bắt đầu rồi
(Hết chương này)