Dư Quang cười nhẹ nhàng cùng Ký Tư Nghị đối mặt, biểu tình trên mặt Ký Tư Nghị cũng càng thêm đắc ý, hắn thích nhìn thấy người khác bó tay với hắn
Mấy vò rượu mà muốn hắn làm việc, có mà lại đang nghĩ chuyện hảo huyền ấy chứ
Mảnh vỡ lau chân của Dư Quang vương vãi trên mặt đất, lớp lót trắng của Dư Quang bị vạch rách, rỉ ra một vệt máu đỏ nhỏ
Nụ cười trên mặt Dư Quang không hề thay đổi: "Tước gia cảm thấy ta sẽ đưa ra yêu cầu mà tước gia không làm được, nên mới vội từ chối trước như vậy sao
Hay là trong lòng tước gia, càng từ chối nhanh, càng có thể bảo lưu chút tôn nghiêm nhỏ bé ít ỏi của mình
Hô hấp của Ký Tư Nghị khựng lại trong giây lát, rồi ánh mắt hung ác nhìn về phía Dư Quang: "Có ai nói với ngươi chưa, loại đàn bà tự cho mình thông minh thì đáng ghê tởm nhất
Dư Quang cười gật đầu: "Người sống một đời, ai có thể làm cho tất cả mọi người yêu thích, nhưng dân nữ dám nói cho tước gia biết, người ghét dân nữ không ít đâu
Nàng vốn sinh ra đã khiến người ta căm ghét, nếu đem những người ghét nàng gom lại, e là cả Thúy Hương các cũng chứa không hết
Thấy Dư Quang bình thản thừa nhận, Ký Tư Nghị hừ lạnh một tiếng: "Đừng nói nhảm với ta, tóm lại mấy vò rượu kia là ngươi tự nguyện đưa, ta cái gì cũng không có đáp ứng ngươi
Hắn là tên côn đồ mà thôi, ả đàn bà này tính sai rồi
Dư Quang cười gật đầu, chợt một đạo hàn quang lóe lên, Ký Tư Nghị phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thì ra tay trái của hắn đã bị Dư Quang dùng dao găm ghim chặt lên bàn
Ký Tư Nghị theo bản năng muốn rút dao găm ra, lại bị Dư Quang với vẻ mặt quan tâm đè cổ tay lại: "Đừng động, sẽ bị thương, cứ tưởng rằng ta tính sai, ai ngờ người tính sai lại là tước gia, thật sự là thế sự khó lường
Thanh âm Dư Quang vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, nhưng khi lọt vào tai Ký Tư Nghị lại như tiếng quỷ thì thầm
Ký Tư Nghị đau đến mồ hôi lạnh tuôn rơi, nghiến răng nghiến lợi nhìn Dư Quang: "Rốt cuộc ngươi muốn ta làm gì
Ả đàn bà này quả thực là một con điên
Nụ cười trên mặt Dư Quang càng thêm ôn nhu: "Ta muốn tặng ngài một món quà mà
Lễ nhiều không ai trách, nàng vốn là người biết lễ nghĩa, chuyện này quá đỗi bình thường
Sau đó, ngón tay Dư Quang khẽ chạm vào mu bàn tay Ký Tư Nghị: "Đừng động, cứ run lên run xuống thế này, bàn tay này phế luôn đấy
Ký Tư Nghị rốt cuộc nhận ra, ả đàn bà trước mặt quả thực là một con điên không tuân thủ quy tắc nào cả, hắn cắn chặt răng, từ kẽ răng bật ra một câu: "Ngươi bày trò này, chỉ vì làm nhục ta sao
Dư Quang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Ký Tư Nghị: "Sao mặt mũi ngươi lại lớn thế, còn tưởng ta tốn công sức lớn thế chỉ để làm nhục ngươi
Ký Tư Nghị: "..
Câu này còn làm người ta tổn thương hơn mấy câu vừa nãy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trừng mắt nhìn Dư Quang một hồi lâu, Ký Tư Nghị cuối cùng không giữ nổi bình tĩnh: "Rốt cuộc ngươi muốn gì
Ánh mắt Dư Quang tràn đầy ý cười: "Dân nữ muốn mượn tước gia một thân phận
Ký Tư Nghị gần như muốn trào máu, nghiến răng ken két: "Ta là tử tước, đợi khi con ta sinh ra thì chẳng có tước vị mà chỉ là thường dân, ngươi tìm nhầm người rồi
Hắn sở dĩ không muốn thành thân sinh con, một là cảm thấy thế sự vô thường, hai là vì cái tước vị này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bản thân hắn mất mặt cũng thôi, nếu sinh con ra, sau này e là phải bị người ta ép đến chết, hắn không muốn để hậu nhân nếm trải sự bất đắc dĩ của mình
Dư Quang mỉm cười nhìn hắn, đột nhiên rút chủy thủ ra
Cùng với tiếng kêu thảm của Ký Tư Nghị, Dư Quang vừa đè tay hắn, vừa ôn nhu nói: "Xem ra tước gia vẫn chưa hiểu hết tầm quan trọng của mình
Tim Ký Tư Nghị như ngừng đập nửa nhịp, vốn cho rằng Dư Quang sẽ tiếp tục nói, ai ngờ Dư Quang lại từ bên cạnh lấy ra kim khâu, rồi mở một cái bình nhỏ ở dưới chân ra, múc ra chút gì đó có hình thù kỳ lạ rắc lên miệng vết thương của hắn
Thật là lạ, bàn tay vừa nãy còn làm hắn đau muốn chết, vậy mà trong nháy mắt đã hết cảm giác
Chỉ có thể thấy Dư Quang đang may vá trên vết thương của hắn, sợi chỉ thỉnh thoảng lại mang ra một chút vật gì đó tựa như thịt băm
Tay đã hết đau, đầu óc Ký Tư Nghị cũng khôi phục khả năng suy nghĩ
Hắn mặt mày nghiêm nghị nhìn Dư Quang: "Rốt cuộc có chuyện gì, mà chỉ có ta mới làm được cho ngươi
Từ nhỏ đến lớn, đặc biệt là sau khi cha mẹ tỷ tỷ lần lượt qua đời, hắn luôn phải chịu sự chế nhạo và sỉ nhục từ bên ngoài
Bởi vậy hắn không ngờ, vẫn có người cảm thấy hắn quan trọng như vậy
Nhìn ra vẻ mong đợi sau sự cảnh giác của Ký Tư Nghị, Dư Quang cười và thắt nút thật đẹp cho miệng vết thương của Ký Tư Nghị: "Tước gia đừng có tự coi mình quá cao như vậy, dù sao thì trong mắt dân nữ, tầm quan trọng của tước gia còn không bằng cái bàn trước mặt
Ký Tư Nghị lại lần nữa ngắc ngứ, trừng mắt lập tức muốn nổi đóa
Đáng tiếc lần này vẫn là Dư Quang nhanh hơn, chỉ thấy Dư Quang phất tay lật luôn tấm khăn trải bàn, để mặc cho bầu rượu trên bàn đổ tràn lan ra đất
Ký Tư Nghị cho rằng Dư Quang muốn trở mặt, nhưng sau khi thấy cảnh tượng trước mắt, hắn ngừng thở, không thể tin nổi nhìn Dư Quang: "Ngươi làm vậy"
Chết rồi, cắn phải cả lưỡi rồi
Cũng chẳng trách hắn, ai nghèo lâu như vậy, bỗng dưng nhìn thấy một cái bàn xây bằng gạch vàng, cũng sẽ mất tự chủ
Phủ tử tước của hắn lúc tỷ tỷ được sủng ái cũng được xem là có chút tài sản, nhưng hắn cũng chưa từng thấy nhiều vàng như vậy
Càng không biết, khi gạch vàng được đặt cạnh nhau, lại mê hoặc lòng người đến thế
Dư Quang cười nhẹ nhìn Ký Tư Nghị: "Tước gia rất thích phải không, chỉ cần tước gia bằng lòng cho dân nữ một thân phận, thì không những số này đều là của tước gia, sau này còn có những món tạ lễ phong phú hơn nữa
Ký Tư Nghị khó khăn lắm mới dời sự chú ý khỏi chỗ vàng kia, hắn mặt mày xoắn xuýt nhìn Dư Quang, dường như lại đưa ra một quyết định gian nan
Đại sảnh từ đầu đến cuối đều duy trì sự im lặng, Ký Tư Nghị thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của mình
Một hồi lâu sau, Ký Tư Nghị rốt cuộc đưa ra quyết định, đầu tiên ngửa đầu lên nhìn nóc nhà, hít mấy hơi thật sâu
Sau đó mới nhìn Dư Quang bằng đôi mắt hơi ửng đỏ: "Ba ngày sau, ta sẽ đến cầu hôn, nhưng ngươi về sau phải ở trong nhà chăm chồng dạy con, không được ra mặt nữa
Nể tình ả đàn bà này yêu hắn sâu đậm, thì hắn miễn cưỡng chấp nhận vậy
Cũng chẳng biết làm sao, hắn là không đành lòng để những người chung tình này đau lòng
Vừa đưa ra quyết định, Ký Tư Nghị vừa khẽ vuốt ve chỗ vàng trước mặt: Thân phận của ả đàn bà này có chút đặc thù, hắn cần phải thu hút thêm nhiều thế lực hơn
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Ký Tư Nghị, còn chưa kịp nói chuyện thì nghe 08 trong ý thức của cô gào lên: "Túc chủ, Ký Tư Nghị này cùng với Tử Du là cùng một dạng người, thật là đáng ghét
Dư Quang dịu dàng nhếch khóe môi: "Không giống nhau, Tử Du giả ngu, hắn là thật điên
Đây cũng là nguyên nhân nàng tìm đến Ký Tư Nghị, có một số việc, chỉ có tên điên mới bằng lòng làm
Giọng vừa dứt, Dư Quang lập tức giáng một cái tát lên mặt Ký Tư Nghị, đánh hắn bay ra ngoài: "Tỉnh táo hơn chưa hả
Nàng am hiểu nhất là giúp người khác thông suốt ý nghĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ký Tư Nghị vốn còn đang xoắn xuýt hôn lễ nên làm gì để không bị người khác chú ý, sau đó lại bị một cái tát của Dư Quang đánh bay ra ngoài
(hết chương).