Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 654: Thập nương tại kịch bản bên trong chuyên tâm xem diễn




Dứt lời, Lãnh Nguyệt ôm Tiêu Ngưng Nhi trực tiếp đụng vào thị vệ đao bên trên
Nếu trêu chọc hắn, liền đừng hòng toàn thây trở ra
Đao xuyên qua ngực Tiêu Ngưng Nhi, đâm xuyên thân thể Lãnh Nguyệt
Lãnh Nguyệt duỗi tay từ phía sau lưng bẻ gãy chuôi đao, trực tiếp cắm vào cổ họng mình
Yêu nữ nhân này là kiếp của hắn
Có thể nếu là kiếp, vậy thì cùng nhau chết đi
Sắc phong đại điển kết thúc với màn náo kịch này, tất cả mọi người ngầm hiểu ý không còn dám nhắc đến chuyện này, chỉ sợ sẽ rước họa vào thân
Hoàng đế từ từ mở mắt, lại phát hiện thân thể mình thế mà không thể động đậy
Hắn theo bản năng mở miệng hô hoán, muốn hỏi người bên cạnh đã đi đâu, vì sao không ai cho hắn uống nước
Lại phát hiện dù hắn cố gắng thế nào, cổ họng khô khốc từ đầu đến cuối không thể phát ra nửa tiếng động
Hoàng đế muốn ngồi dậy, nhưng thân thể mềm oặt lại không sử được chút sức lực nào
Hoàng đế kinh hoảng phát hiện, hắn dường như mất khả năng hành động, vì ngón tay và ngón chân đều không thể động đậy mảy may
Ngay lúc này, một chiếc khăn ướt chấm lên môi hoàng đế, bên tai hoàng đế truyền đến tiếng Triệu Thiên Bá: "Phụ hoàng, ngài cuối cùng cũng tỉnh
Mắt hoàng đế đột nhiên trợn trừng, kinh hãi nhìn Triệu Thiên Bá
Người này sao lại ở đầu giường hắn, Lý Đức Hải đâu, cung nhân bên cạnh hắn đâu
Có lẽ phát hiện ra nghi vấn của hoàng đế, Triệu Thiên Bá lại lần nữa dùng khăn lau đôi môi khô khốc của hoàng đế: "Phụ hoàng, Lý công công bị ngài dùng kiếm chém phế mất một chân rồi, đã bị ta đuổi ra khỏi hoàng cung
Bất quá nghe nói vợ hắn đang mang thai một đứa con trai, chắc hẳn hắn cũng không muốn lại tham gia vào mấy chuyện phiền phức trong cung
Thấy hoàng đế đột nhiên trợn tròn mắt, biểu tình của Triệu Thiên Bá càng thêm vui vẻ: "Phụ hoàng đừng nhạy cảm, Lý công công vẫn là thái giám, bất quá mấy đứa con của hắn đều là do hắn sinh ra, không giống ngài
Trong lòng hoàng đế càng thêm tức giận, cổ họng không ngừng phát ra tiếng "a a"
Triệu Thiên Bá cười vẫn vui vẻ: "Phụ hoàng có hai người ra ngoài đi săn, một người cầm con dao cùn không bổ được củi, một người thì mang theo kiếm sắc
Tối về, họ mang về một con lợn rừng bị mổ bụng xẻ ngực, phụ hoàng cảm thấy con lợn đó là do ai đánh chết
Nói đến đây, Triệu Thiên Bá lộ ra vẻ chợt hiểu: "Nhi thần quên mất, phụ hoàng hiện tại không nói được, vậy nhi thần nói cho phụ hoàng, phụ hoàng giống như thợ săn cầm dao cùn kia, dù trong cung có nhiều trẻ con thế nào cũng không phải là của phụ hoàng
Hoàng đế bị Triệu Thiên Bá làm cho tức gần ngất, nhưng thần trí vẫn còn tỉnh táo
Triệu Thiên Bá đưa tay bưng bát canh, múc một muỗng thổi nguội rồi đưa đến miệng hoàng đế: "Vừa vào cung, trong lòng phụ hoàng oán hận con rất nhiều, thậm chí muốn dần dần hạ độc giết con, trong lòng con rõ, vì con là đứa con không được phụ hoàng mong chờ
Phát giác thấy có thứ gì trong canh, hoàng đế cố dùng lưỡi đỡ môi, nhưng canh vẫn cứ bị rót vào miệng hắn
Giọng Triệu Thiên Bá vẫn tiếp tục: "Phụ hoàng quả nhiên không hổ là hoàng đế, trực giác còn chuẩn hơn người bình thường, con quả thực không phải là con ruột của ngài, cho nên con không hề oán giận việc phụ hoàng muốn hạ độc giết con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói đến đây, giọng Triệu Thiên Bá đột nhiên trầm xuống: "Nhưng điều đó không có nghĩa là con không có oán hận mà không trả thù ngài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm giác tương tự ngày đại điển lại xuất hiện, cổ họng hoàng đế phát ra tiếng "ồ ồ", Triệu Thiên Bá vẫn cứ đưa canh vào miệng hoàng đế: "Đây đều là những thứ mà phụ hoàng đã chuẩn bị cho con, phụ hoàng phải nếm thử cho nhiều vào
Bệnh của phụ hoàng khiến nhi thần rất lo lắng, nhưng nhi thần thật sự không muốn chờ nữa, chỉ có thể dùng cách của phụ hoàng, giúp phụ hoàng sớm đi
Nhi thần cảm thấy, phụ hoàng thường xuyên làm những chuyện này, chắc chắn rất dễ dàng hiểu được tâm tình cấp bách của nhi thần
Hoàng đế dùng sức trừng Triệu Thiên Bá, như đang nhìn một kẻ loạn thần tặc tử
Thực tế cũng không sai, lúc này Triệu Thiên Bá đúng là một kẻ soán ngôi từ đầu đến chân
Triệu Thiên Bá đổ hết canh vào miệng hoàng đế: "Bệ hạ yên tâm, ta sẽ không nói những lời như giúp ngài quản lý đất nước, vì ngài vốn không quan tâm đất nước này, nhưng ta đảm bảo sẽ cho ngài một lăng mộ xa hoa nhất
Dùng vàng ròng làm quan tài, vạn vàng chôn cùng, chắc chắn sẽ xứng với thân phận của ngài, chỉ mong đừng có trộm mộ nhòm ngó đến thì tốt
Hoàng đế muốn nhảy lên cùng Triệu Thiên Bá liều mạng, nhưng mắt hắn dần chuyển sang một màu đỏ như máu, thần trí cũng mơ hồ
Trong đầu hắn bỗng nghe tiếng "Bụp" một tiếng, cả đầu như giật một cái, sau đó thì không biết gì nữa
Triệu Thiên Bá đắp chăn cho hoàng đế, đưa chén canh trong tay cho Lưu Hỉ: "Xử lý ổn thỏa mọi việc
Lưu Hỉ mừng rỡ cúi đầu đồng ý với Triệu Thiên Bá: "Vâng
Cứ biết đi theo Lục hoàng tử thì không sai, ngày tháng tốt đẹp của hắn còn ở phía sau
Triệu Thiên Bá ra khỏi tẩm điện hoàng đế, sảng khoái hít thở sâu một hơi
Hắn thực sự thành công, hắn đã trở thành người có quyền lực nhất trên thế gian này, vậy hắn có thể thuận theo nội tâm mà đi cầu xin thứ mà hắn mong muốn nhất hay không
Cầu xin, từ ngữ này có chút xa lạ, dường như sau khi gặp A tỷ, hắn không còn dùng từ này nữa
A tỷ luôn có thể cho hắn thứ tốt nhất trên đời trước khi hắn kịp mở miệng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kìm nén sự nóng nảy trong lòng, Triệu Thiên Bá cố gắng thuyết phục bản thân, không nóng vội, hiện giờ hắn có nhiều thời gian
Từ đầu đến cuối, thứ hắn muốn không phải là hoàng vị, mà là một mái nhà
A tỷ còn thích hợp làm đế vương hơn hắn, hắn có thể tặng hoàng vị cho A tỷ, để A tỷ giữ hắn ở lại bên cạnh
Còn về thân phận sau này, hắn không dám nghĩ, cũng không nghĩ đến
Hắn chỉ biết rằng, khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời hắn là khi ở cùng A tỷ
Khoảng thời gian hạnh phúc nhất, là khi được A tỷ dẫn đi báo thù
A tỷ đã kéo hắn ra khỏi vực sâu, cho hắn tất cả những gì mà hắn chưa từng dám nghĩ đến
Ngoài A tỷ ra, hắn không muốn gì cả
Bên kia, Dư Quang ném một bọc đồ bên cạnh Tử Du: "Chuẩn bị nhập cung đi, việc ta đã hứa với ngươi đã làm xong, Triệu Thiên Bá sẽ cho ngươi danh hiệu đế sư, để ngươi được thiên hạ văn nhân kính nể
Quy tắc thế giới đã hình thành, xem ra mọi chuyện của Triệu Thiên Bá tiến triển tương đối thuận lợi
Còn nàng cuối cùng cũng hoàn thành kế hoạch thương nghiệp của mình, chỉ cần Triệu Thiên Bá hành động theo kế hoạch, quốc khố nhất định sẽ sung túc trong vòng năm năm
Về sau thế nào thì cứ để Triệu Thiên Bá tự lo đi thôi
Phát hiện Dư Quang chuẩn bị rời khỏi tiểu thế giới, 08 nghi hoặc hỏi: "Kí chủ, đi như vậy có phải hơi vội vàng không
Trước đây khổ sở thế nào cũng không đi, giờ thành công rồi, vì sao lại sốt ruột đi như vậy
Dư Quang nhẹ nhàng đẩy gọng kính: "Xem kịch xong rồi, cũng nên đi làm chút chuyện nghiêm túc thôi
Ở thế giới này, nàng vẫn luôn là người đứng sau điều khiển, không cần phải ra mặt
Hơn nữa sự thăm dò của Triệu Thiên Bá với nàng càng lúc càng rõ ràng, lần người xuyên không kia, Triệu Thiên Bá sở dĩ cầu cứu, cũng là muốn thăm dò thái độ của nàng
Dư Quang biết Triệu Thiên Bá muốn gì, nhưng nàng không thể cho, cũng không muốn cho, chi bằng cứ rời đi thì hơn
(hết chương này)..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.