Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 660: Thân ái yêu đương não




Lại lần nữa mở to mắt, Dư Quang phát hiện bên cạnh đã không có Đặng Kiến Nghiệp thân ảnh, chỉ ở bàn trà bên trên đặt một ly nước sạch
Dư Quang nhìn khắp bốn phía, rốt cuộc tại một cái góc cửa tủ biên phát hiện Đặng Kiến Nghiệp góc áo
Xem ra, Đặng Kiến Nghiệp đã xuất hiện triệu chứng tự bế cường độ thấp, hẳn là do trường kỳ thiếu cảm giác an toàn tạo thành
Dư Quang cũng không kéo Đặng Kiến Nghiệp ra ngoài
Đối với Đặng Kiến Nghiệp, tình cảm của nguyên chủ rất phức tạp
Bởi vì sự xuất hiện của Đặng Kiến Nghiệp, nguyên chủ phải chịu sự tổn thương càng sâu từ mẫu thân
Nhưng có thể sau khi nguyên chủ chết, cũng chỉ có Đặng Kiến Nghiệp một lòng muốn nói ra chân tướng
Vì để Đặng Kiến Nghiệp im miệng, Dư Điềm Điềm đã giao Đặng Kiến Nghiệp cho Đặng Thánh Ngôn xử lý
Không ai biết Đặng Kiến Nghiệp đã gặp phải chuyện gì, chỉ là sau khi Đặng Kiến Nghiệp xuất hiện trở lại, đã què một chân, đi nhặt ve chai ngoài đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một đứa trẻ như vậy, nguyên chủ mặc dù chỉ nhắc tới một câu, nhưng cũng có thể nhìn ra nàng quan tâm đến Đặng Kiến Nghiệp
Nếu không, cũng không phân phó Dư Quang cách ly Đặng Kiến Nghiệp với Dư Điềm Điềm
Nhưng đối với tương lai của Đặng Kiến Nghiệp, nguyên chủ lại không có bất kỳ sự giao phó nào
Có lẽ là do chính nàng cũng không biết, nàng có tâm tình như thế nào đối với Đặng Kiến Nghiệp
Nhìn vệt máu trên mặt đất kia, Dư Quang nhẹ nhàng nhíu mày, cái tên Đặng Thánh Ngôn này thật sự có thể được gọi là kẻ tâm ngoan thủ lạt
Cần phải có lực mạnh bao nhiêu, không chỉ bẻ gãy xương cổ của nguyên chủ, ngay cả sau gáy cũng bị lõm một mảng
Xem ra, cái tên Đặng Thánh Ngôn này đã chất chứa sự oán hận với cuộc sống làm con rể của Dư thị từ lâu
Về phần Đặng Thánh Ngôn dùng bản thân mình đánh bại con trai của Dư thị, Dư Quang từ trong ngực lấy ra cặp kính đeo vào, nàng rất muốn biết, vị tổng giám đốc hai trăm ức này rốt cuộc đã lấy đi bao nhiêu tiền của Dư thị, mới có thể nâng con trai lên đến mức độ này
Nghĩ đến đây, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhấc Dư Điềm Điềm đang hôn mê trên mặt đất lên: Không sao, đáp án của vấn đề này, bà rất nhanh sẽ biết thôi
Dư Điềm Điềm vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy nụ cười ôn nhu của Dư Quang
Trước đó, bà có thể trơ mắt nhìn nguyên chủ tắt thở, giờ thấy Dư Quang vẫn lành lặn ngồi bên cạnh giường, lập tức giật mình: "Có quỷ
Dư Quang nhẹ nhàng nghiêng đầu, tránh luồng hơi mang theo nước miếng mà Dư Điềm Điềm phun tới: "Mẹ, mẹ biết khi con không còn thở thì đã nhìn thấy ai không
Dư Điềm Điềm hiển nhiên là sợ hãi, thân thể không ngừng lùi về phía sau: "Con là quỷ, mau tránh ra, tin hay không tin ta gọi pháp sư đến thu phục con
Đứa con gái này thật sự không làm bà bớt lo, khi còn sống thì lỡ dở nhân duyên của bà, sau khi chết biến thành quỷ còn quay lại dọa bà
Dư Quang cười rót một ly nước, trực tiếp hắt lên mặt Dư Điềm Điềm: "Mẹ ơi, mẹ tỉnh táo lại đi
Cùng với tiếng kêu thảm thiết của Dư Điềm Điềm, Dư Quang tự trách thở dài: "Xin lỗi mẹ, có thể là do con bị tổn thương não, khiến cảm giác có vấn đề, quên mất đây là nước nóng
Trong giọng nói của Dư Quang tràn đầy vẻ áy náy, nhưng Dư Điềm Điềm vẫn không được an ủi, mà vẫn liên tục kêu thảm
Cả khuôn mặt của bà như bị lửa đốt đau nhức, khiến bà hận không thể lột da mặt xuống
Từ nhỏ đến lớn, bà luôn có người chăm sóc, đây là lần đầu tiên phải chịu đau đớn lớn như vậy
Thấy Dư Điềm Điềm vừa khóc vừa gào, Dư Quang lo lắng đứng dậy: "Mẹ đau lắm có phải không, mẹ đợi con đi lấy cho mẹ ít đá lạnh hạ nhiệt
Lúc này, Dư Điềm Điềm không còn quan tâm Dư Quang là người hay quỷ nữa, bà chỉ có thể thả giọng khóc lớn
Dường như bà muốn mượn sự đau đớn để khóc ra hết những điều không như ý
Dư Quang rất nhanh đã xách một thùng đá đến, sau đó không chút do dự chụp lên đầu Dư Điềm Điềm, còn không quên gõ gõ thùng kim loại: "Mẹ, mẹ tỉnh táo lại chưa
Dư Điềm Điềm chỉ cảm thấy hai tai ù đi, đừng nói là khóc, ngay cả suy nghĩ cũng không làm được, chỉ có thể ôm thùng đá, cố gắng gỡ nó ra khỏi đầu
Thấy Dư Điềm Điềm cuối cùng cũng "tỉnh táo", Dư Quang mặt đầy vui mừng nhìn người đang bị thùng đá trùm kín trước mặt: "Mẹ, hồi phục bình thường tốt quá rồi, mẹ không biết con đã lo lắng cho mẹ như thế nào đâu
Dư Điềm Điềm muốn nhờ Dư Quang giúp, nhưng không biết có phải do thùng đá hay không, một khi bà phát ra âm thanh, tiếng ù trong đầu lại càng lớn hơn
Đành phải dùng sức kéo chiếc thùng đá trên đầu mình, cố gỡ thùng ra
Dư Quang im lặng nhìn Dư Điềm Điềm vật lộn, khi nhìn thấy nước đá chảy xuống theo gương mặt Dư Điềm Điềm, mới bỗng nhiên vỗ mạnh vào thùng đá: "Mẹ, con giúp mẹ
Dư Điềm Điềm bị cái tát đột ngột này làm ngã xuống ghế sofa, hồi lâu sau mới mặt đầy sợ hãi nhìn Dư Quang: "Con là lệ quỷ ở đâu tới, muốn lấy mạng của ta à
Dư Quang đưa mắt nhìn lên trán của Dư Điềm Điềm hơi sưng đỏ: "Mẹ nói gì vậy, cũng không thể vì mẹ hy vọng con chết, mà con lại cảm thấy mình thực sự chết rồi chứ
Thực ra cũng không thể nói Dư Điềm Điềm không có đầu óc
Có thể trơ mắt nhìn con gái mình mất mạng, sau đó dùng chuyện này để uy hiếp chồng mình, tiện thể tặng luôn kẻ địch vào tù
Người như thế không phải là một kẻ ngốc bạch ngọt có thể làm được, ít nhất có thể chứng minh IQ của Dư Điềm Điềm ở mức bình thường
Nghĩ đến chuyện mình vừa yên lặng chờ Dư Quang tắt thở, Dư Điềm Điềm có chút chột dạ rụt vai lại, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần: "Con nói vớ vẩn gì vậy, rõ ràng là con đàn bà kia làm hại con, con không đi tìm cô ta tính sổ mà lại nổi giận với mẹ con, con cũng thật là đồ không ra gì
Đứa con gái này sinh ra là khắc bà, từ khi sinh ra đã không có một ngày nào khiến bà bớt lo, giờ khó khăn lắm mới có chút tác dụng, thế mà còn không chết được, còn mặt mũi nào quay về đây làm ầm ĩ với bà
Nghĩ lại chuyện Dư Quang vừa động tay động chân với mình, Dư Điềm Điềm tràn đầy ấm ức
Làm con gái mà lại động tay đánh mẹ mình, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy rất khó chịu
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Dư Điềm Điềm: "Mẹ, mẹ chắc chắn là Chu Thiến đã tấn công con chứ
Chu Thiến chính là bạch nguyệt quang yêu đến điên cuồng của Đặng Thánh Ngôn
Nhắc đến đây, Dư Điềm Điềm đột nhiên tràn đầy năng lượng, chỉ thấy bà ưỡn ngực hừ lạnh với Dư Quang: "Con thế mà lại nghi ngờ lời mẹ nói, ngoài con đàn bà đó ra thì còn ai muốn tấn công con chứ
Không phải là Ngôn ca làm, Ngôn ca sao có thể tổn thương kết tinh tình yêu của họ
Thấy Dư Điềm Điềm đã hoàn toàn tự thôi miên mình, Dư Quang khẽ cười một tiếng, rồi giơ ngón tay lên hướng về cổ Dư Điềm Điềm
Dư Điềm Điềm theo bản năng muốn né tránh, nhưng lại nghe Dư Quang cười nói: "Vết thương này là do Chu Thiến dùng tay trái cào
Ngay lập tức, Dư Quang dịch ngón tay, chỉ vào da đầu hơi sưng của Dư Điềm Điềm: "Vết thương ở đây là do Chu Thiến dùng tay phải kéo tới
Nói đến đây, vẻ mặt của Dư Quang càng thêm ôn nhu: "Mẹ, khi đó mẹ ôm Chu Thiến chặt như vậy, thì Chu Thiến làm thế nào dùng bình hoa đánh con được
Từ trước đến giờ, Dư Điềm Điềm luôn có quyền uy tuyệt đối trước mặt Dư Quang
Nghe thấy Dư Quang hỏi, Dư Điềm Điềm ngay lập tức tỏ ra tức giận khi bị nghi ngờ: "Ta nói là do cô ta làm thì là cô ta làm, con nghe theo đi, lắm lời quá
Con gái thật càng ngày càng không hiểu chuyện, bà không muốn nói chuyện với nó nữa
Đối mặt với ánh mắt chán ghét của Dư Điềm Điềm, nụ cười của Dư Quang càng trở nên ôn nhu: "Mẹ, con có một cách có thể khiến ba yêu mẹ, mẹ có muốn nghe không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.