Nói mới nhớ, bình thường người ta sẽ dùng gấp ba tiền lương để chiêu đãi bọn họ, mà tối qua đến giờ bọn họ vẫn còn ở đây
Bọn họ thậm chí còn sinh ra nghi ngờ, liệu giá trị bản thân mình có quá thấp hay không
Rõ ràng là tiền mồ hôi nước mắt kiếm được, mà người phụ nữ này sao lại tiêu xài như vậy
Nhìn ba người vẻ mặt mệt mỏi lại đầy hoài nghi nhân sinh, 08: "..
Trước kia cứ tưởng túc chủ kiếm tiền dễ dàng, đến thế giới này mới phát hiện túc chủ dùng tiền còn thoải mái hơn
Đang nghĩ ngợi thì điện thoại của Dư Quang vang lên, thấy là Trịnh cục gọi đến, Dư Quang nhẹ nhàng cười rồi bắt máy: "Có việc gì
Trịnh cục không nói gì, Dư Quang hơi nhíu mày: "Đợt đầu đã cần nhiều vậy rồi
Sau đó là một loạt những cuộc đối thoại quái dị: "Không vấn đề, nhưng phải cho tôi hai ngày
Nghe đến hai ngày, đám luật sư hai mặt nhìn nhau: Bọn họ có thể hiểu đối phương đang đòi tiền
Nhưng tài khoản của Dư Quang có bao nhiêu tiền họ đều nắm rõ, vậy thì có bao nhiêu mà Dư Quang phải nói là chờ hai ngày
Cuộc trò chuyện của Dư Quang vẫn tiếp tục: "Đợt hai khi nào, được, chỉ cần cho tôi biết trước một tuần là được, còn lại không thành vấn đề
"Tôi đang họp, định mở rộng phát triển thêm những người thông minh có hoài bão nhưng không có tiền, xem có thể tạo ra cái gì thú vị không
"Không sao, chẳng phải tiền thôi à, đợi tôi đi 'chuyển' vài vòng là có
Đám luật sư: "..
'Chuyển' đâu chứ, cô nói rõ xem nào, nghe như thể nhặt tiền vậy
Trước đây họ không phải chưa từng gặp người ủy thác ngông cuồng, nhưng người vừa kiếm tiền giỏi, lại vừa vung tiền như Dư Quang thì đúng là làm họ quá sốc
Sau khi hẹn thời gian gặp mặt với Trịnh cục, Dư Quang cúp điện thoại, nhìn đám luật sư trước mặt càng thêm dè dặt: "Mấy vị còn có đề xuất gì không
Đám luật sư: "..
Chúng tôi đề nghị cô cất tiền đi, đừng có dụ dỗ chúng tôi nữa được không
Sau khi mọi chuyện đã bàn bạc xong xuôi, Dư Quang cho mấy người về nghỉ
08 khẽ than thở: "Túc chủ, họ còn chưa nói tên hạng mục mà cô đã chịu chi nhiều tiền vậy rồi
Tiền của nhà túc chủ, hừm, đều là ngày đêm cày cuốc kiếm về
Tuy rằng túc chủ kiếm tiền dễ dàng, nhưng cũng đâu thể để họ muốn gì được nấy chứ
Khóe miệng Dư Quang hơi cong lên: "Không sao
Tiền tài là vật ngoài thân, chết không mang theo được, sớm muộn gì cũng để lại cho bọn họ, giờ chỉ là thay đổi thứ tự trước sau mà thôi, không quan trọng
Tuy rằng hẹn hai ngày sau gặp mặt, nhưng buổi chiều hôm đó Trịnh cục đã tới, cùng đi với anh ta còn có ông bà của nguyên chủ
Ông nội Dư ngồi trên xe lăn, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Dư Quang
Còn bà nội Dư thì bộ dạng hồn xiêu phách lạc, thỉnh thoảng lại ngó đông ngó tây
Dư Quang nhanh chân bước đến cạnh hai người, đưa tay xoa lên trán ông nội Dư, chỗ đó có một mảng bầm lớn
Không chỉ ông nội Dư, mà trên cổ bà nội Dư cũng có những vết cắt dài
Để phòng Dư Quang hiểu lầm rằng họ không chăm sóc tốt hai ông bà, Trịnh cục vội giải thích với Dư Quang: "Dư luận trên mạng không tốt, khi chúng tôi đến, hai ông bà đã xảy ra xung đột với một số dân mạng quá khích, nên bị thương chút ít
Không chỉ là xung đột, có những dân mạng quá khích còn đập nát cửa kính nhà Dư, ném trứng thối vào nhà
Bà nội Dư bị ném trúng, ông nội Dư định xem xét tình hình nhưng lại bị ngã từ trên giường xuống, trong phòng thì nồng nặc mùi thối
Giọng Trịnh cục càng nói càng nhỏ, buổi sáng khi đòi đầu tư anh ta còn hùng hồn như vậy, là vì anh ta đang chuẩn bị đến nhà đón người
Bây giờ đã đón người tới rồi, nhưng anh ta lại chẳng thể ngẩng đầu lên được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Biết rõ cảm xúc của dân mạng trong nước dễ bị kích động, sao anh ta không đến sớm hơn một chút chứ
Lẽ nào Dư Quang sẽ vì chuyện này mà sinh lòng bất mãn sao
Dường như để xác nhận suy đoán của Trịnh cục, Dư Quang nhìn ông nội Dư với ánh mắt dịu dàng: "Ông thích thành phố này sao, hay là con đưa ông bà đến nơi khác
Trịnh cục ngực nghẹn lại, không nói nên lời phản bác
Ánh mắt của ông nội Dư vẫn không rời khuôn mặt của Dư Quang, đột nhiên đưa tay véo má cô: "Không cần, ở đây tốt lắm, ta với bà con đây là lần đầu tiên đến kinh đô đấy
Dư Quang giờ gầy quá, ông nội Dư dễ dàng nhéo được da mặt cô
Nghe Dư Quang kêu lên một tiếng "Ai nha" khoa trương, Trịnh cục phát hiện vai của ông nội Dư đang từ từ thả lỏng: "Ta có dùng sức đâu
Dư Quang lại ôm má mình: "Là tại tay ông mạnh đó
Ông nội Dư lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm: "Đừng làm ầm lên, con có chỗ ở chưa, tiền mặt của ông bà mang đi không tiện, đều bỏ vào thẻ mang đến cho con
Cháu gái hẳn là không giả, tiền này cũng có thể đưa ra
Chỉ là không biết những người đến đón họ là ai, khí thế ghê người, hơn nữa cả đoạn đường này không một ai chịu nói cho họ biết tình hình của Dư Quang ở kinh thành thế nào, đúng là làm cho người ta sốt ruột muốn chết
Nghe đến đây, Trịnh cục theo bản năng nhìn vào chiếc thẻ trên tay ông nội Dư
Anh ta quá rõ năng lực kiếm tiền của Dư Quang, vì vậy rất tò mò rốt cuộc trong chiếc thẻ này có bao nhiêu tiền
Dư Quang lại thuận tay nhét chiếc thẻ vào trong ngực: "Tiền của ông đưa đến đúng lúc quá, con dạo này kiếm được chút tiền, hôm qua đã đặt cọc một căn tứ hợp viện, tổng giá hơn sáu triệu tệ, đang còn thiếu mấy chục vạn, coi như ông giúp con một tay
Hai ông bà Dư sống tách biệt với xã hội đã lâu, căn bản không biết giá nhà ở đây, coi như dễ lừa gạt
Nghe đến giá sáu triệu tệ, ông nội Dư bĩu môi: "Trước kia cứ nghe nói nhà ở đây đắt lắm, xem ra cũng không đắt lắm
Thật không ngờ lại rẻ như vậy
Dư Quang cười gật đầu: "Mấy căn nhà đó đều cũ nát hết cả rồi, nếu không phải nền móng coi như không tệ thì chẳng ai mua, coi như con nhặt được món hời
Ông nội Dư đồng tình gật đầu: "Con luôn là người có phúc khí mà, không biết ở đây có nhà máy nào không, hai ông bà ngày thường làm chút đồ thủ công cũng có thể giúp con được chút ít
Nghe nói cái gì ở đây cũng đắt, cháu gái vừa mới mua nhà, bọn họ kiếm thêm được chút nào hay chút đó
Không đợi Dư Quang trả lời, bà nội Dư bỗng nhiên mở miệng một cách bình thường như bao người khác: "Để ta đi quét dọn vệ sinh giặt quần áo, không thể làm liên lụy đến con được
Bà tuy điên điên khùng khùng, nhưng tình thương bà dành cho con cháu đã khắc sâu vào xương tủy rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba người đối thoại làm cho Trịnh cục cảm thấy chua chát, nếu không phải biết Dư Quang có bao nhiêu tiền, anh ta đã muốn rút ví ra quyên tiền cho nhà người ta rồi
Quá thảm, đúng là quá thảm
Càng thảm hơn là căn tứ hợp viện gần hoàng thành, sao mà lại hạ giá thành sáu triệu tệ một căn được, thế là sỉ nhục nhà cửa đó
Sau khi nói chuyện một hồi, Dư Quang cùng Trịnh cục đưa hai ông bà đi xem nhà
Trịnh cục vốn định nói vài lời an ủi, nhưng lại nghe Dư Quang nhẹ nhàng cười, mở miệng trước: "Căn tứ hợp viện đó gần đây có nhà máy nào sản xuất hộp giấy không nhỉ
Trịnh cục: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái nơi tấc đất tấc vàng kia, cô nghĩ có sao
(hết chương này).