Một vạn đồng tiền xu nhiều ít ư, xét theo trọng lượng mà nói thì gần một trăm ba mươi cân
Một trăm cân này rơi vào người sẽ có cảm giác gì thì không dám nói, nhưng hiệu quả tẩy dầu thì thật sự rõ ràng
Ít nhất có thể rửa sạch cái cảm giác nhớp nháp trên người Long Văn Cảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Long Văn Cảnh cũng chỉ trông dáng người cường tráng thôi, sống an nhàn sung sướng lâu ngày, hắn không có chút năng lực chống chịu nào
Một thùng tiền xu đập xuống, Long Văn Cảnh phát ra tiếng rên đau khổ
Dư Quang khẽ cười cúi đầu nhìn hắn: "Cũng không biết có đủ dùng không, nếu không đủ thì nói cho ta, ta sẽ thêm tiền
Phát hiện chân Dư Quang rời khỏi miệng mình, Long Văn Cảnh vừa định mắng thì chân Dư Quang lại giẫm lên miệng hắn lần nữa
Lần này, Long Văn Cảnh nghe thấy tiếng răng gãy, cùng với tiếng cười khẽ của Dư Quang: "Ta biết ngươi thích dùng tiền giải quyết vấn đề nhất, nên ta chỉ có thể miễn cưỡng chiều theo cách của ngươi
Nói xong, Dư Quang thò tay vào ba lô, lấy ra một vạn tệ tiền mặt, túm cổ áo Long Văn Cảnh nhấc lên, dùng xấp tiền đó tát vào mặt Long Văn Cảnh: "Ngươi xem, oan ức ta quá
Động tác tát của Dư Quang vô cùng khí thế, mỗi khi tát một cái là lại nhét tiền vào cổ áo Long Văn Cảnh, sau đó lại lấy từ trong ba lô ra một xấp mới
Thao tác kỳ dị này khiến 08 trợn mắt há hốc mồm: Hắn thật không ngờ, cái gọi là dùng tiền đập chết người của túc chủ lại là đúng theo nghĩa đen
Nghe tiếng tiền mặt "bốp bốp" vào mặt, những người vây xem trong phòng cũng đều kinh ngạc há hốc mồm, người phụ nữ này quả là cái gì cũng dám làm
Long Văn Cảnh không hề bình thường, trong giới giải trí còn có địa vị không tầm thường
Bình thường ở trước mặt hắn mà nói chuyện lớn tiếng còn thấy sợ hãi, hận không thể quỳ xuống bái lạy, vậy mà người phụ nữ Dư Quang này lại dám công khai làm nhục hắn
Lưu đạo cùng mọi người theo bản năng lùi lại, ngay cả Hòa Tử ban đầu còn xem náo nhiệt, cũng không chút dấu vết dịch ra phía ngoài phòng
Hai người này đều là kẻ điên, một người không nói hai lời đã động thủ, một người thì lại vừa tàn nhẫn vừa độc ác
Hòa Tử đã từng quen biết Long Văn Cảnh, biết tên này vốn dĩ không phải thứ tốt đẹp gì
Nếu để tên này nhớ lại việc cô ta đã từng chứng kiến cảnh hắn nhếch nhác nhất, có khi ngay cả con mắt cũng không còn, cô ta phải mau chóng chạy trốn mới được
Ánh mắt Long Văn Cảnh nhìn về Dư Quang càng thêm hung ác, mồm miệng không rõ ràng, tức giận mắng chửi: "Ngươi biết ta là ai không hả
Dư Quang khẽ cười nhìn Long Văn Cảnh: "Ngươi không tự tin đến mức nào mà lại đem câu đáng lẽ ra nên hỏi mẹ ngươi để hỏi ta vậy
Sao nào, sợ cha ngươi biết à
Lưu đạo: "..
Hòa Tử, chờ tôi với, chúng ta cùng nhau chạy
Tát Long Văn Cảnh đến mặt mày bầm dập, Dư Quang khẽ cười thưởng thức kiệt tác của mình: "Long Văn Cảnh, ta nghe nói mẹ ngươi có ba đứa con trai
Loại người tiêu tiền như nước như ngươi, có thể tính giúp ta xem, ta dùng bao nhiêu tiền thì có thể mua được mạng của ngươi từ tay mẹ ngươi
Long Văn Cảnh hé miệng đầy máu tươi: "Mày nằm mơ, đồ tiện nhân, Long gia sẽ không tha cho mày đâu
Dư Quang ôn nhu cười với hắn: "Đừng có suy nghĩ mọi thứ quá tốt đẹp, ai cũng có giới hạn của mình, không chỉ có một mình ta thấy vậy, mà ngay cả ngươi cũng thế thôi
Thế giới này thật sự không ai cao quý hơn ai, chỉ có ai có giá cao hơn ai, và việc ngươi có thể bỏ ra nổi cái giá đối phương muốn hay không thôi
Long Văn Cảnh là thương nhân thích định giá người khác như vậy, bản thân hắn chắc cũng hiểu rõ điều này nhỉ
Long Văn Cảnh còn chuẩn bị mắng chửi, trong miệng liền bị Dư Quang nhét một quyển tiền vào: "Long Văn Cảnh, ta sẽ không chơi chết ngươi đâu, ta muốn để ngươi tận mắt thấy, trong mắt người nhà ngươi thì ngươi có giá trị bao nhiêu
Cô thích nhất chính là lấy đạo của người trả cho người
Dứt lời, Dư Quang giống như ném rác, ném Long Văn Cảnh ra ngoài cửa sổ
Nghe tiếng "bịch" trầm đục khi Long Văn Cảnh rơi xuống đất, Dư Quang khẽ cười nhìn về phía Lưu đạo: "Đạo diễn, hôm nay chúng ta quay nội dung gì vậy
Lưu đạo: "..
Quay cái gì ư, quay cái cảnh cô pháp chế cà này rớt vào lưới pháp luật như thế nào đó
Nửa tiếng sau, xe cứu thương tới biệt thự, đưa Long Văn Cảnh nằm bất động đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đi cùng xe cứu thương còn có cha của Long Văn Cảnh
Đó là một người đàn ông trung niên với vẻ mặt đầy u ám, không cần phải nghi ngờ sự tàn nhẫn của Long Văn Cảnh được di truyền từ ai rồi
Thấy xe cứu thương đưa Long Văn Cảnh đi, Long phụ nhìn về phía Dư Quang, ánh mắt như thể Dư Quang đã là một người chết: "Là do cô làm
Những khách mời khác đều trốn về phòng, chỉ có Trịnh Hưng ngồi ở nơi không xa, vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm về phía bên này, nét mặt vô cùng giãy giụa, dường như đang trải qua đấu tranh tư tưởng phức tạp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang khẽ cười nhìn Long phụ: "Có muốn nói chuyện không
Long phụ phát ra một tiếng hừ lạnh: "Ta không có gì để nói
Ai mà nói chuyện với một người chết làm gì
Dư Quang cũng không bận tâm, mà là trực tiếp rung điện thoại với Long phụ: "Ta mới gửi thứ đó qua, ta đảm bảo ông sẽ rất thích
Tưởng Dư Quang gửi cái gì đó lừa bịp, Long phụ lập tức bước lên xe của mình
Dư Quang cũng không ngăn cản, chỉ là lấy từ trong tủ lạnh ra một gói bánh mỳ cắt lát, ngồi trên sofa phết bơ ăn
Mặc dù cô vẫn không nếm được bất kỳ hương vị nào, nhưng cái cảm giác trơn nhớt của món đồ này cũng rất thú vị
Một miếng bánh mỳ vừa xuống bụng, trước mắt đã có một bóng râm xuất hiện, Dư Quang ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với khuôn mặt xoắn xuýt của Trịnh Hưng: "Tôi đã gọi chú tới đón cậu rồi, cậu lập tức rời khỏi đây ngay đi
Nhà họ Long đó đều không phải là người tốt, Dư Quang chọc vào chuyện lớn như vậy, tốt nhất nên nhanh chóng bỏ trốn đi
Dư Quang khẽ cười nhìn Trịnh Hưng: "Vì sao ta phải trốn chứ, nếu ta trốn rồi, lát nữa anh ta về còn tìm ai để nhờ giúp
Trịnh Hưng kinh ngạc nhìn Dư Quang, người phụ nữ này rốt cuộc lấy đâu ra sự tự tin đó vậy
Lúc Trịnh Hưng lại lần nữa xoắn xuýt về việc mình có nên xen vào chuyện người khác không, thì bên ngoài biệt thự lại truyền đến tiếng thắng xe, cùng với tiếng bước chân vội vàng
Biết là có người muốn đối phó với Dư Quang, Trịnh Hưng khẩn trương nhìn quanh quất, cuối cùng ánh mắt rơi vào tủ âm tường trong bếp: "Cô mau trốn lên đi, tuyệt đối đừng để bọn họ bắt được, chú tôi sẽ đến nhanh thôi
Dư Quang khẽ cười nhìn hắn: "Đừng khẩn trương, giờ là xã hội pháp trị mà, không có việc gì đâu, thả lỏng đi là được
Trịnh Hưng: "..
Người phụ nữ này sao lại biến thành ngốc nghếch ngay tức khắc vậy
Thấy mình không khuyên được Dư Quang, Trịnh Hưng giơ tay chuẩn bị kéo người, ít nhất phải chống đỡ được tới khi chú đến
Đúng lúc này, cánh cửa lớn bị đẩy ra, Long phụ từ bên ngoài đi vào, lần trước đi vào, toàn thân ông ta đầy sát khí
Nhưng lần này, thì lại là căng thẳng có thể thấy bằng mắt thường, ngay cả mái tóc vốn chải chuốt gọn gàng, giờ cũng lộn xộn không ít
Dư Quang khẽ cười nhìn Long phụ: "Tới rồi
Phát hiện người đến chỉ có một mình Long phụ, Trịnh Hưng cảnh giác đứng sau lưng Dư Quang
Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện dáng vẻ hiện tại của mình không khác gì vệ sĩ, thế là mất tự nhiên kéo cái ghế bên cạnh ra ngồi xuống, lặng lẽ nhìn về đồng hồ đeo tay
Chú còn bảo hắn không đáng tin cậy, rõ ràng người không đáng tin cậy nhất là chú mới đúng, sao giờ còn chưa tới đây
Sắc mặt Long phụ âm trầm nhìn Dư Quang: "Cô nói là sự thật sao
Ông ta muốn xác định tính chân thật của thông tin
Ánh mắt Dư Quang đầy ý cười ôn nhu: "Muốn nói chuyện riêng à, cưng
(Hết chương này).