Ngô Tiểu Hoa cùng Dư Hải đồng thời quay người, vừa vặn thấy Dư Quang mặt bên trên vui mừng tươi cười
Hai người cấp tốc tách ra, biểu tình tựa hồ hận không thể phun một ngụm vào đối phương
Thấy hai người này động tác, Dư Quang nhẹ nhàng lắc đầu, nụ cười trên khóe miệng càng thêm ôn nhu: "Không sao, chân ái vô tội, các ngươi có thể coi như ta không tồn tại
Nghe những lời này, Ngô Tiểu Hoa tức đến suýt ngã ngửa, giọng cũng trở nên cuồng loạn: "Cút, ngươi cút cho ta
Dư Quang cười gật đầu: "Phi lễ chớ nhìn, mụ ngươi yên tâm, đạo lý này ta hiểu
Thấy Dư Quang vẻ ta cái gì cũng hiểu, Ngô Tiểu Hoa liền ngã vật ra giường
Dư Hải vội vàng ra sức lay Ngô Tiểu Hoa: "Đại nương, đại nương người tỉnh lại đi, Tiểu Hải không thể không có người a
Hắn còn cần Ngô Tiểu Hoa cho hắn đi học đọc sách chứ
Nghe tiếng khóc của Dư Hải, Ngô Tiểu Hoa giãy giụa mở mắt, đưa tay sờ mặt Dư Hải: "Ngoan con, đừng buồn, đại nương không sao
Quả nhiên con gái không bằng con trai đáng tin, Tiểu Hải tuy không phải do nàng sinh ra, nhưng lại cung kính với nàng hơn cả mẹ ruột
Trái lại khiến nàng phải an ủi không ít
Ngay khi Ngô Tiểu Hoa sắp chạm vào mặt Dư Hải, Dư Quang đột nhiên hắng giọng: "Các ngươi..
Nghe Dư Quang lại muốn lên tiếng, Ngô Tiểu Hoa đang thoi thóp liền ngồi bật dậy từ giường
Nắm lấy lọ men trắng đặt ở mép giường, ném thẳng về phía Dư Quang: "Ngươi cút cho ta
Đồ súc sinh chỉ biết phá hoại thanh danh mẹ mình, ông trời sao không giáng một đạo sét đánh chết nó đi
Dư Quang chụp lấy lọ men trắng, sau đó chậm rãi bước về phía Dư Hải
Trong ánh mắt kinh hãi của hai người, Dư Quang bình tĩnh bóp cổ Dư Hải, tay cầm lọ men trắng giáng xuống đầu Dư Hải
Ngô Tiểu Hoa sợ hãi vội vàng giơ tay kéo Dư Quang, lại bị Dư Quang trở tay đập vào mặt
Sau đó, Dư Quang mang giọng áy náy lại một lần nữa vang lên: "Mẹ, mẹ đừng lại gần con, sẽ ngộ thương đấy
Ngô Tiểu Hoa máu mũi chảy ròng ngơ ngác nhìn Dư Quang, rõ ràng vẫn là cùng một người, vì sao lại biến thành thế này
Sau mấy chục cái, Dư Quang cuối cùng dừng tay, mặc Dư Hải nằm rạp dưới đất như chó chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đưa cái lọ men vỡ vụn, bẹp dúm cho Ngô Tiểu Hoa, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Ngô Tiểu Hoa: "Mẹ, cái lọ men này của mẹ chất lượng tốt thật, quay đầu chúng ta lại chuẩn bị mấy cái nữa
Người Dư Hải run lên: Mua nhiều làm gì, giữ lại đánh hắn à
Ngô Tiểu Hoa rùng mình, trực tiếp ném cái lọ men trên tay ra ngoài
Lọ men rơi xuống đất phát ra những tiếng lanh canh, mỗi tiếng đều đánh trúng ngực Ngô Tiểu Hoa Dư Hải
Dư Quang nâng kính mắt, cười ôn nhu ấm áp, không hề giống dáng vẻ vừa mới bạo lực: "Mẹ, làm thế mới đúng, ném đồ vật nhất định phải xuống đất, nhỡ đâu không cẩn thận làm con hiểu lầm, người bị thương lại là Tiểu Hải, mẹ nói có phải không
Dù sao Dư Hải thích nhất là ly gián, nàng làm thế này cũng coi như cho Dư Hải cơ hội, để Dư Hải hảo hảo tự tìm lại cảm giác
Nàng thích nhất là giúp người làm vui mà
08: "..
Túc chủ
Túc chủ này của nó hình như có chút làm quá rồi
Ngô Tiểu Hoa tức đến ngón tay run run: "Ngươi cho ta..
Dư Quang lại lần nữa đẩy đẩy kính mắt: "Mẹ, mẹ nghĩ kỹ muốn nói gì chưa
Ngô Tiểu Hoa chán nản, chữ cút nghẹn ở cổ họng, thế nào cũng không thốt ra được
Một hồi lâu mới gượng gạo nói ra một câu: "Mau về nghỉ ngơi đi, mẹ bên này không cần con chăm sóc
Đối với cô con gái này, bà đã sợ hãi vô cùng rồi
Dư Quang gật gật đầu, trong lời nói tràn đầy quan tâm: "Mẹ cũng nghỉ sớm một chút đi, mẹ người yếu, thời tiết dạo này hanh khô, nên chú ý chút, mẹ xem mẹ chảy cả máu mũi rồi kìa
Ngô Tiểu Hoa tức đến suýt nữa phun máu, hận Dư Quang không dứt: "Con mau đi nghỉ ngơi đi, không cần lo lắng cho mẹ
Dư Quang cười ôn nhu: "Vậy con đi trước đây, các người tiếp tục
Thích nhất loại không khí mẹ hiền con hiếu này
Câu nói cà khịa này, khiến Ngô Tiểu Hoa nước mắt rơi lã chã: Bà đã tạo cái nghiệt gì, mà lại sinh ra một con súc sinh này chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe tiếng Dư Quang đóng cửa, Dư Hải vùng vẫy bò dậy từ dưới đất, nắm chặt tay Ngô Tiểu Hoa: "Đại nương..
Tiếng khóc trong phòng không hề nhỏ, 08 nhịn không được hỏi Dư Quang: "Túc chủ, kế tiếp cô định làm gì
Bọn họ còn nhiệm vụ phát tài chưa làm, túc chủ cô vào thế giới này đã..
Một ngày rồi ư
Tính thời gian cụ thể thì hình như còn chưa đến một ngày
Thời gian ngắn như vậy, nó cũng tính không ra Ngô Tiểu Hoa cùng Dư Hải rốt cuộc bị đánh bao nhiêu cái
Túc chủ nhà nó thật biết trân quý thời gian a
Dư Quang nhấc chân ra khỏi cửa: "Không vội, cứ giày vò bọn chúng hai ngày đã
Ở Cục Mau Xuyên ăn no chờ chết lâu như vậy, nàng quả thật muốn vận động chân tay một chút
08 vừa ậm ừ, sau đó lại hỏi Dư Quang: "Túc chủ, vậy bây giờ cô định làm gì
Dư Quang nâng kính mắt: "Tôi định cho bọn họ cơ hội a
Cuộc sống quá vô vị, cần tìm cho mình chút niềm vui thôi
08 lại lần nữa không hiểu: "Túc chủ nói cơ hội gì
Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Nếu có ai thấy trời giáng ta, ta sẽ cho một nắm thạch tín vào cơm của họ
Hi vọng hai người này đừng làm nàng thất vọng
08: "..
Túc chủ không phải là làm, mà là vô cùng làm
Trầm mặc một hồi lâu, 08 cuối cùng nhịn không được hỏi Dư Quang: "Túc chủ, sao cô phải xin Cục trưởng cái kính mắt vậy, rõ ràng có nhiều thứ hữu dụng khác mà
Dư Quang nhẹ nhàng đẩy gọng kính đen của mình: "Có lẽ là vì ta không thích đối diện trực tiếp với thế giới này chăng
08: "..
Nếu không thích, vậy vì sao còn phải tiếp nhận nhiệm vụ làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong Cục Mau Xuyên
Trợ lý của Cục trưởng đang tìm hồ sơ của Dư Quang
Dư Quang hiện tại là tổ trưởng đại diện, yêu cầu phải cho vào trong túi hồ sơ giấy ủy dụ, nhưng anh lại phát hiện trong tài liệu của Dư Quang, chỉ có vài thông tin cơ bản
Về phần chủng tộc của Dư Quang, những gì Dư Quang đã trải qua thì nửa chữ cũng không đề cập
Đây vốn dĩ là một việc rất đáng nghi
Trước kia trong Cục quá thiếu người, anh chỉ đành tùy tiện tìm một kẻ ăn không ngồi rồi ném qua, tránh người khác hiểu lầm năng lực làm việc của anh
Nhưng hiện tại nhìn lại, hình như trong chuyện này có vấn đề
Thế là, trợ lý tiện tay lấy thêm hồ sơ của một người làm nhiệm vụ khác, đối chiếu qua lại
Ngay lúc đó, một đồng chí đi tới: "Lập tức phải đi họp rồi, cậu còn đang bận bịu cái gì ở đây thế
Nhìn đồng hồ, trợ lý vội vàng đứng dậy, để hai tập hồ sơ lên bàn: "Cậu đừng đụng vào mấy thứ này, tôi sẽ quay lại ngay
Trợ lý vừa mới đi khỏi không lâu, hồ sơ của Dư Quang đột nhiên động đậy
Những trang giấy đó tự nhiên tách ra, không những sao chép một bản hồ sơ bên cạnh một cách hoàn chỉnh, Mà còn tự ý sửa chữa dựa trên cơ sở bản gốc
Sau đó, những tài liệu đó như có sinh mệnh, trực tiếp chui vào túi đựng hồ sơ của Dư Quang
Nửa ngày sau, trợ lý hùng hùng hổ hổ trở về: "Lúc trước chọn người thì ai cũng đồng ý, bây giờ lại ngại người ta thăng chức nhanh, mấy người được thế thì tự mình lên đi, ngày thường thì chỉ biết nói móc, cứ như là tôi nhận được cái gì lợi ích ấy
Vừa mới ngồi xuống, túi văn kiện của Dư Quang liền rơi xuống đất
Trợ lý nhặt túi lên, vẻ mặt ngạc nhiên, sao lại có nhiều tài liệu không đổ ra thế này, rốt cuộc là anh bị hoa mắt, hay là dạo này áp lực quá lớn
(Hết chương này)