Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 95: Ta nương là tâm hoài đại nghĩa giang hồ hiệp nữ




Thấy Vương Cẩu chạy đầu tiên, cứ như phía sau có chó đuổi theo hắn vậy, Ngụy Vân Liên tức giận đến dậm chân với Dư Du: "Ngươi sao mà vô dụng vậy, chẳng phải ngươi rất biết câu dẫn đàn ông sao, sao ngay cả nữ nhi thuộc hạ của ngươi cũng không giữ nổi
Đây là những lời mẹ nuôi nàng hay nói bên tai từ trước tới nay, nghe nhiều rồi cũng thấy tương đối có đạo lý
Dư Du kinh ngạc nhìn Ngụy Vân Liên, không rõ sao Ngụy Vân Liên nhỏ tuổi vậy lại có thể nói ra những lời cay nghiệt như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngụy Vân Liên cũng biết mình lỡ lời, bị Dư Du nhìn toàn thân không được tự nhiên, cúi đầu lúng túng bĩu môi: "Ta có nói sai gì đâu
Vốn dĩ là do Dư Du có vấn đề có được không, người đàn bà này quyến rũ cha nàng, quả thực là bại hoại luân thường
Thấy Ngụy Vân Liên vẻ vừa sợ, vừa muốn vớt vát thể diện đáng thương, Dư Du khẽ thở dài: "Vân Liên, những lời này không phải là một đại gia khuê tú nên nói, con về sau đừng nói nữa
Biết Dư Du không giận nữa, Ngụy Vân Liên đột nhiên che mặt khóc nức nở: "Con còn tính là cái gì đại gia khuê tú, cha mẹ con đều không có
Ông bà ngoại lại ở ngoài ngàn dặm, nói không chừng lúc nào lại bị liên lụy vì chuyện của cha mẹ, sau này chúng ta cái gì cũng không có
Trong mắt bách tính thì cha mẹ lấy thân đền nợ nước, nhưng trong mắt bệ hạ lại là giữ thành bất lực
Ba tỷ đệ bọn họ trở về kinh thành không những không được gì tốt, ngược lại còn dễ dàng biến thành trò cười trong miệng người khác
Nàng làm sao có thể chịu được sự sỉ nhục này, chi bằng cứ ở lại Diêm thành còn hơn
Chỉ là phải ở lại thế nào thì phải nghĩ, tốt nhất là có người cầu nàng ở lại
Nhìn thấy bộ dáng đáng thương này của Ngụy Vân Liên, Dư Du lại lần nữa mềm lòng: "Con vẫn là một đứa trẻ, không nên nghĩ nhiều, mọi chuyện có Dư di lo liệu
Ngụy Vân Liên cũng bị lời Dư Du cảm động, chỉ thấy nàng gục đầu vào lòng Dư Du: "Dì nương, người đối với con tốt quá
Dư Du nhẹ nhàng xoa đầu Ngụy Vân Liên: "Yên tâm đi, Dư di sẽ chăm sóc con thật tốt
Nàng sẽ giúp mang lang chăm sóc ba đứa trẻ này thật tốt
Mặt khác, thấy Dư Du vẫn nằm lì trên giường êm thưởng thức ca múa, 08 rốt cuộc không chịu được: "Túc chủ, ngươi thật không định đi xem mấy người kia sao, trong đó có một người là mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta đó
Dư Quang cười nhẹ nhàng đáp: "Không vội, cứ để bọn họ diễn một màn trước đã
Mấy người này, không ai để ý đến bọn họ, tự họ cũng có thể diễn đến hồi kết
08: "Ngươi một chút cũng không tò mò bọn họ đang nói chuyện gì với nhau sao
Dư Quang cười càng thêm tươi rói: "Cái này có gì mà tò mò, chẳng qua cũng là bàn nhau chia chác lợi ích thế nào, ta đi vào chẳng phải mất hứng sao
Đi qua muộn chút, nói không chừng mấy người này còn có thể đánh nhau vì chia không đều ấy chứ
Nghĩ tới đã thấy rất náo nhiệt rồi
08: "..
Túc chủ, hiện tại sở thích của ngươi càng ngày càng làm ta khó hiểu
Vốn cho rằng tối đó sẽ có thể gặp được Dư Quang
Nhưng không ngờ rằng, mãi đến sáng hôm sau, mới có người mời bọn họ đi qua ăn sáng với Dư Quang
Đêm đó, chỉ có Ngụy Vân Tiêu và Ngụy Vân Cát ngủ ngon giấc
Dư Du và Ngụy Vân Liên đều mang quầng thâm mắt to tướng
Dư Du là đang chờ Dư Quang chủ động đến gặp nàng
Còn Ngụy Vân Liên thì lại xoắn xuýt, phải làm sao để chung sống với Dư Du sau lần gặp mặt
Sau khi chia tay lần trước, địa vị của các nàng đã hoàn toàn thay đổi, điều này khiến Ngụy Vân Liên hết sức không cam tâm
Nàng biết mình nên thiết lập quan hệ với Dư Quang, nhưng lòng tự tôn lại khiến nàng không thể cúi đầu trước một đứa con gái riêng
Nghĩ tới nghĩ lui, hiện tại biện pháp duy nhất là nắm chặt Dư Du
Để Dư Du giúp đỡ áp chế Dư Quang, giúp mình giữ lại chút mặt mũi
Nghĩ cả đêm, ngày hôm sau vừa nghe thấy Dư Quang mời Dư Du qua dùng bữa
Phát hiện Dư Quang không mời mình qua, Ngụy Vân Liên từ sớm đã đến phòng Dư Du nói chuyện với nàng
Cho dù Dư Quang không gọi mình thì sao, cuối cùng nàng cũng sẽ không để cho người này sống tốt
Dư Du nhìn Ngụy Vân Liên với ánh mắt tràn đầy từ ái, không nhịn được kéo tay Ngụy Vân Liên nhẹ nhàng vỗ về: "Yên tâm đi, Dư di nhất định sẽ cho con sống những ngày tốt đẹp
Ngụy Vân Liên cảm động rớt nước mắt: "Dì nương, người đối với con tốt quá, trước đây đều là do con không hiểu chuyện
Hai người lại nói chuyện một hồi lâu, thì có hạ nhân bưng quần áo và chậu nước rửa mặt đến
Nghe nói là Dư Quang gọi người đến hầu hạ Dư Du, trong mắt Ngụy Vân Liên hiện lên một tia ghen ghét
Dư Du thì đầy mặt không kiên nhẫn: "Ta biết nó làm thành chủ rồi, không ngờ phô trương lại lớn vậy, đến ta là mẹ ruột muốn gặp nó cũng phải thịnh trang trang điểm
Nói đến đây, Dư Du mất kiên nhẫn khoát tay với đám người: "Ta vốn dĩ trước giờ vẫn trang điểm thế này, không so đo những chuyện nhỏ nhặt đó
Các ngươi nói với Dư Quang, nếu chê ta mất mặt thì về sau khỏi gặp cũng được, ta không có tâm tình mà theo con ranh nó giày vò
Con bé này tâm tính cuối cùng vẫn lệch, vậy mà ở trước mặt mẫu thân nó mà bày uy, thật là đáng bực mình
Các tỳ nữ cũng không biết Dư Du sao lại đột nhiên khó dễ, liếc mắt nhìn nhau, cũng không dám rời đi, chỉ có thể lúng túng đứng ở bên cạnh
Quan hệ giữa lão phu nhân và thành chủ xem ra không tốt lắm thì phải
Chu Tố Hoa đứng ngoài cửa, vẻ mặt có chút âm trầm
Bà vốn tính tự mình đến hầu hạ Dư Du thay quần áo, thể hiện sự tôn trọng của thành chủ với lão phu nhân
Không ngờ rằng, Dư Du vậy mà trực tiếp làm khó dễ, mắng thành chủ ngay trước mặt hạ nhân
Nếu địa vị thành chủ không vững, mấy câu nói này của Dư Du, tuyệt đối sẽ khiến người ta càng thêm coi thường thành chủ
Có một người mẹ như vậy, không biết những năm qua thành chủ này đã trải qua những gì
Thấy Chu Tố Hoa đứng bất động ở trong viện, tiểu tỳ nữ phía sau nhỏ giọng hỏi: "Phu nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ
Tình huống hiện tại thế này, bọn họ thật là tiến thoái lưỡng nan
Chu Tố Hoa khẽ rung hàng mi: "Chúng ta trở về thôi
Không phải tất cả những người làm mẹ đều là người, cũng không phải ai ai cũng cần thể diện
Nếu đối phương không quan tâm đến chuyện này, bà cũng không cần phải đuổi tới dán mặt lên làm gì
Nói xong, Chu Tố Hoa dẫn mười mấy người phía sau, nhanh chóng rời khỏi sân của Dư Du
Về đến nhà ăn thì thấy, Dư Quang đang húp cháo
Thấy đồ ăn trên bàn cơ bản đều đã được dùng qua, Chu Tố Hoa trong lòng cũng thoải mái phần nào
Chí ít điều này chứng tỏ, thành chủ nhà mình cũng không chờ Dư Du lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy Chu Tố Hoa đi vào, Dư Quang đưa tay đẩy bát cháo khác về phía Chu Tố Hoa: "Sao giờ mới về, mau ăn đi
Đối với Chu Tố Hoa, cánh tay trái cánh tay phải của mình, thái độ của Dư Quang luôn rất tốt, hai người cũng luôn ăn cơm cùng bàn
Chu Tố Hoa trước tiên rửa tay và gắp thức ăn cho Dư Quang, sau đó mới ngồi bên tay trái Dư Quang cúi đầu húp cháo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy Chu Tố Hoa vẻ mặt không thay đổi, Dư Quang cười nhẹ hỏi một câu: "Sao, mẹ ta cho ngươi xem sắc mặt rồi à
Động tác ăn cơm của Chu Tố Hoa khựng lại: "Lão phu nhân hòa ái dễ gần, trạch tâm nhân hậu, là một vị đại hiệp đáng kính trọng
Ha ha, Dư Du có không tốt thế nào, cũng là mẫu thân của thành chủ, nhưng không phải chỗ để nàng tự kể lể
Nghe được lời Chu Tố Hoa nói ngược lại, Dư Quang vừa định mở miệng nói chuyện, thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân lộn xộn
Dư Quang nhẹ nhàng nhíu mày với Chu Tố Hoa: "Chắc là vị lão phu nhân hòa ái dễ gần, trạch tâm nhân hậu mà ngươi nói lại đến rồi
Hơn nữa còn đến rất nhiều người
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.