Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến

Chương 218: - Cười







Ở hội trường tâm trạng Hướng Vi cũng rất phức tạp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ấy thả lỏng ngón tay cầm bảng số, nhìn Hồ Trân Trân mỉm cười nhẹ nhõm
Cũng là nhà giàu như nhau
Nhưng tại sao trong khi người khác sống tự do như vậy còn cô ấy lại phải lo trước lo sau ở đây, không dám suy nghĩ hay hành động
Bây giờ chỉ còn Hồ Trân Trân đứng
Trước khi cô ngồi xuống, Hướng Vi đã đứng dậy vỗ tay với Hồ Trân Trân: “Cô Hồ, rất có mắt nhìn.”
Hồ Trân Trân bất ngờ nhìn cô ấy, chú ý tới số 12 trên tay cô, khẽ gật đầu chào hỏi
Hồ Trân Trân ngồi xuống
Hướng Vũ kinh ngạc đứng dậy trước màn hình
“Không phải chứ, chị của mình mà có thể đứng dậy khen người khác sao?”
Những người lớn trong nhà họ Hướng đều đã sớm qua đời, trong nhà chỉ còn ba đứa trẻ, xem như Hướng Vi một tay nuôi lớn hai đứa em trai
Trong ấn tượng của Hướng Vũ, chị cả từ trước đến nay luôn nghiêm túc
Mọi quyết định của cô ấy đưa ra đều được cân nhắc kỹ lưỡng, cô ấy không mắc sai lầm nào, cực kỳ uy nghiêm.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Để chống đỡ nhà họ Hướng, cô ấy đã sớm vào công ty
Khi đó Hướng Vũ còn nhỏ, không nhớ được quá nhiều chuyện, chỉ nhớ là rất khó để gặp chị cả, thỉnh thoảng cuối tuần mới có thể gặp chị ấy trong thư phòng ở nhà
Mặc dù là ngày nghỉ, nhưng cô ấy vẫn rất bận rộn
Khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười của Hướng Vi trên màn hình, Hướng Vũ chợt nhận ra rằng đã nhiều năm rồi anh ta không thấy chị cả mình cười.
Anh ta thành thật ngồi xuống, xóa hết những bình luận chế giễu Hồ Trân Trân trước đây
Thấy cô làm cho chị cả bật cười, hôm nay để cô nổi bật mới được
Thời gian của buổi đấu giá kéo dài, người xem cũng thay một lượt mới
Phòng phát sóng trực tiếp không còn hot như trước nhưng vẫn được duy trì ở mức tương đối cao
Hồ Trân Trân hơi mệt mỏi, dùng tay che miệng, ngáp một cái
Sao còn chưa tới lượt cô nữa
Trong lòng cô buồn bực, liếc nhìn Phùng đổng
Đúng lúc va phải ánh mắt của Phùng đổng, Phùng đổng xem như phá lệ nở nụ cười đầy dầu mỡ với Hồ Trân Trân
Hồ Trân Trân lập tức dời tầm mắt đi
Thật cay mắt
Hồ Trân Trân không thắc mắc quá lâu, ngay sau đó cô nghe thấy một cái tên quen thuộc từ miệng người bán đấu giá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Món tiếp tiếp theo cũng là món cuối cùng, đến từ số 7 của cô Hồ Trân Trân, một trong những bức tranh gốc còn sót lại của Picasso, giá khởi điểm 55 triệu, mỗi lần tăng giá tối thiểu 2 triệu……”
Những người còn trong phòng phát sóng trực tiếp đồng loạt dỏng tai lên
[Tôi không nghe lầm chứ, chị Hồ quyên tặng cái gì cơ?]
[Bức tranh gốc của Picasso, vãi chưởng!]
[Không phải cái này nên giữ ở nhà làm vật gia truyền sao
Cái này cũng đem tặng được à?]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.