Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến

Chương 263: - Bồi bổ







Hình như người nhà cậu bé kia rất để ý đến danh dự
Lúc sáng, Hồ Trân Trân cũng đã nhìn thấy rõ được mặt của cậu bé đó, nhưng đó cũng chỉ là khuôn mặt mà thôi
Không biết cậu bé có di truyền cái tính đó của cha mẹ mình không nữa
Nếu đã như vậy, sau này Đồng Soái có thấy mặt của Giang Thầm cũng phải tránh đi chỗ khác rồi
Một cậu bé to cao như vậy, mà phải đứng trước mặt toàn bộ học sinh lớp 2 lớp 3 xin lỗi như thế, người có da mặt dày còn thấy xấu hổ chớ huống chi là một cậu bé như thế
Chưa kể cậu bé này cũng rất để ý đến thể diện của mình
Đột nhiên Hồ Trân Trân cảm thấy có chút hãnh diện, cô xoa đầu Giang Thầm
Cô vẫn nhớ rõ lần đầu tiên cô thấy Giang Thầm
Lúc đó cậu rất nhỏ bé lại còn gầy nữa, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, vừa nhìn là biết không được chăm sóc tốt rồi
Người của nhà họ Giang đối xử tệ bạc với cậu, nhưng Hồ Trân Trân cũng chưa bao giờ nghe Giang Thầm mắng những người ở nhà đó dù chỉ là một câu
Cho đến khi Giang Hoa xảy ra chuyện, Hồ Trân Trân mới đến đưa cậu bé đi, Giang Thầm chỉ khóc thật to một lúc rồi nói với cô rằng cậu rất sợ mà thôi
Về phần họ hàng, cậu cũng chưa từng đề cập tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đây, Hồ Trân Trân cảm thấy Giang Thầm giống như một cái túi đã bị người ta nhàu nát
Khi bị ức hiếp cậu chỉ im lặng chứ không phản kháng
Nhưng bây giờ con trai cô đã học được cách đáp trả lại rồi, là một người mẹ cô cảm thấy rất vui mừng
"Hôm nay Tiểu Thầm đã khóc nhiều rồi nên chắc chắn rất mệt đúng không, mẹ dẫn con đi ăn thịt để bồi bổ nhé
Hồ Trân Trân trực tiếp kêu Trần Khai lái xe tới quán thịt nướng
Một bàn đầy thịt nướng
Trần Khai ngồi cạnh cậu chủ nhỏ
Trong khi ăn, ân cần cắt thịt nướng thành những miếng nhỏ để cậu ăn dễ hơn
Có hắn ở đây, Hồ Trân Trân lại hết việc để làm
Giang Thầm ăn gần no bụng mới mơ hồ nhớ đến
Cậu chưa từng nói rằng mình khóc, làm sao mẹ có thể biết được chứ
Bên này thì tình cảm mẹ con dạt dào, không khí rất vui vẻ
Nhưng Đồng Soái thì không vui vẻ như vậy
Vốn dĩ ở trường học bị đánh chảy máu mũi như thế, tâm trạng cậu bé đã không vui
Vậy mà thầy giáo còn thiên vị Giang Thầm, yêu cầu cậu bé phải ở trước mặt mọi người xin lỗi Giang Thầm
Trong lòng Đồng Soái cảm thấy không phục, nhưng vẫn phải thuận theo
Cậu bé chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy
Khi trở lại lớp, cậu bé nghe thấy những tiếng cười của các bạn cùng lớp và cảm thấy như họ đang cười nhạo mình
Trong mũi Đồng Soái vẫn còn nhét giấy cầm máu, thê thảm đi về nhà
"Ba, con về rồi
Đồng Thụ đang ngồi trong phòng khách "Ừ" một tiếng, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bộ dáng thê thảm của cậu bé
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.