Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến

Chương 272: - Thần Tài







Hồ Trân Trân không ngờ rằng một đứa trẻ tám tuổi lại có thể nghĩ như vậy, cô mềm lòng nói: "Đừng lo lắng, mẹ sẽ rất đau lòng khi thấy con chịu khổ như vậy
Đây chính là tình cảm mẹ con ở chung bấy lâu nay chăng
Vốn dĩ, Hồ Trân Trân chỉ đơn giản xem cậu giống như một vị Thần Tài, nên cô phải hầu hạ, chăm sóc cậu thật chu đáo
Nhưng khi sống chung với nhau, Hồ Trân Trân phải chăm sóc quan tâm cậu, đồng thời cô cũng nhận lại được sự quan tâm là tình cảm của Giang Thầm dành cho mình
Hai con người cô đơn sưởi ấm cho nhau, làm sao mà có thể không có tình cảm được chứ
Càng cố gắng quan tâm chăm sóc cậu, thì Giang Thầm càng trở nên tốt hơn
Cho đến bây giờ, trong mắt của Hồ Trân Trân, Giang Thầm không khác gì đứa con mà cô tự mình sinh ra
Cô nhìn Giang Thầm đi vào cổng trường, rồi quay đầu dặn dò Trần Khai
"Một lúc sau hãy mang xe lăn đến, dẫn thêm hai người theo để quan sát tình hình xung quanh, nếu như Đồng Soái và mẹ của cậu bé đã làm xong, nhưng vì lý do gì đó lại không rời khỏi nơi đó được thì ngay lập tức giúp đỡ họ
Trần Khải đẩy mắt kính nói: "Ngài đừng lo lắng, tôi sẽ lo hết mọi chuyện
Trong khóa học chuyên môn về quản gia, có một môn học tên là nhìn mặt đoán ý
Trần Khai đã hoàn thành khóa học một cách rất xuất sắc, và đạt điểm tuyệt đối cho môn này
Hắn ngồi ở ghế lại im lặng nghe hết sự việc
Biết rằng bà chủ sẽ mềm lòng mà giúp đỡ cậu bé này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn làm việc cho bà chủ, nên ý của bà chủ cũng chính là ý của hắn
Nếu bà chủ đã muốn giúp cậu bé, Trần Khai cũng sẽ dùng hết sức mình để trợ giúp, cho dù sự việc của gia đình họ có rắc rối đến đâu, một khi hắn đã ra tay, thì nhất định sẽ giúp hai mẹ con cậu bé thuận lợi thoát khỏi căn nhà đó
Không lâu sau, Đồng Soái thở hổn hển chạy ra ngoài
Hồ Trần Trần sẽ đưa cậu bé đi đến tận đồn công an
Còn những việc còn lại, đành nhờ vào sự nỗ lực của chính Đồng Soái rồi
Lúc này trong xe không có Giang Thầm, nên Đồng Soái càng cảm thấy khó xử hơn
Cậu bé cẩn thận nhìn mặt Hồ Trân Trân rồi mở miệng nói một lời cuối cùng trước khi vào đồn cảnh sát: "Cháu thật sự xin lỗi về chuyện vừa rồi
Cháu cũng cảm ơn dì đã đồng ý giúp cháu mà không để ý gì đến hiềm khích trước đây của cháu và Giang Thầm
Hồ Trân Trân chưa hề nói gì đến việc có tha thứ hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô chỉ nói: "Tiểu Thầm là một đứa trẻ có chút nhạy cảm nhưng lại rất tốt bụng, sau này cháu đừng có làm như vậy nữa là được rồi
Đồng Soái bước xuống xe, tim đập thình thịch, cậu bé lấy hết dũng khí lao thẳng vào Sở cảnh sát

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.