Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến

Chương 328: - Công dân tốt




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]



Tên đàn em đang hưng phấn đánh người ở dưới chân mình, mới đánh được hai cái, thì đã bị một người nào đó đứng sau lưng đạp một cái rất mạnh, khiến hắn té lăn ra đất rên rỉ trong đau đớn
“Tính tình của Trương tổng cũng nóng nảy thật đấy, xã hội văn minh như vậy, mà anh vẫn còn đứng ở đây đánh người sao.”
Đây là giọng nói của Hồ Trân Trân
Khi nghe giọng của cô, Trương tổng vội vàng đứng lên, nở một nụ cười giả tạo: “Hồ tổng đừng nói bậy như thế chứ, tôi chỉ là một người qua đường đứng quan sát mọi chuyện thôi, chuyện đánh người tôi không dính vào đâu.”
Hồ Trân Trân đứng ở bên kia đường lạnh lùng nhìn anh ta, vỗ tay hai cái: “Anh giải thích cũng hay đấy, nhưng những lời này anh nên nói với cảnh sát thì hơn.”
“Cảnh sát?”
Trương tổng cười nhạo một tiếng: “Tôi là một công dân tốt chưa gây ra chuyện gì cả, không lẽ chỉ vì tôi ngồi ở trước cửa bệnh viện mà cảnh sát lại bắt tôi đi sao.”
Lời nói này của anh ta cũng thật không biết xấu hổ
Những người xung quanh nghe được lời nói này của anh ta đều cảm thấy kinh tởm, trong ánh mắt đang ẩn chứa một ngọn lửa giận dữ đang chờ dịp bùng cháy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng may Hồ Trân Trân đã chuẩn bị sẵn sàng hết mọi thứ, dùng cả bạo lực và thủ đoạn để đối phó với đám người thối tha này
Cô lôi một cái vali từ phía sau lên, một chân đạp đổ nó
Chiếc vali nhanh chóng mở toang ra, một đống tiền màu đỏ liền lộ ra trước mắt mọi người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hồ Trân Trân hếch cằm lên, nhận cái micro nhỏ từ tay Trần Khai rồi nói với tất cả mọi người
“Mọi người đều thấy những tên côn đồ đó mặc quần áo đúng không, nếu ai lột được một món đồ trên người những tên đó, tôi sẽ cho người đó 50.000 tệ.”
Ngày mùa hè với những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua cùng với hai vali tiền
Gia đình dì Lý đứng bên cạnh cửa sổ thì thấy được một màn như vậy, bà đã ngửi được mùi tiền xung quanh đây
Không khí bỗng trở nên an tĩnh, ngày thường không khí rất tấp nập nhộn nhịp nhưng bây giờ chỉ còn nghe thấy tiếng ve kêu mà thôi
Mọi người bắt đầu hành động
Một đám người xếp hàng ngay thẳng, rồi nhìn Hồ Trân Trân một cái, sau đó ánh mắt lại dừng lại trên đám người của Trương tổng
Chỉ có hai mươi mấy người thôi mà, không lẽ một đám người bọn họ không thể lấy được vài cái quần áo hay sao
Chuyện này Hồ Trân Trân không cần xử lí, nhóm người ở đây sẽ đi tìm đáp án thay cô
Cô từ từ nâng tay lên: “Tên đại ca đang đứng ở giữa kia, mỗi một món 200.000 tệ.”
Nếu Hồ Trân Trân nói suông mà không bày phần thưởng ra trước mặt mọi người, thì họ sẽ rất băn khoăn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.