Mềm Mại Đối Lạnh Lùng

Chương 64: Không phải ca ca




Chương 64: Không phải ca caChương 64: Không phải ca ca
Lý Tiện Ngư bởi vì cái xưng hô mới lạ này nên quay mặt lại
“Tiểu nương tử?”
Nữ chưởng quầy trêu chọc mà cười rộ lên: “Đúng vậy.”
Bà chỉ Lâm Uyên: “Đó không phải là phu quân của ngài sao
Hay là, vị hôn phu chưa cưới?”
Lý Tiện Ngư bị từ ngữ kinh người trong lời nói của bà làm cho ngây ngẩn cả người
Tiếp theo nàng liên tục lắc đầu: “Đương nhiên là không phải.”
Nàng nói: “Hắn là ——”
Hai chữ ảnh vệ đến bên môi thì dừng lại, cảm thấy giống như không thích hợp nói ra từ này ở ngoài cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Tiện Ngư lập tức sửa miệng lại, mi mắt cong cong nói: “Đây là ca ca của ta.”
Thiếu niên đứng phía xa đang cúi đầu xem hộp phấn trang điểm nghe vậy lập tức ngước mắt lên
Mày kiếm nhíu lại, giọng nói đặc biệt lạnh nhạt: “Không phải.”
Lý Tiện Ngư hơi sửng sốt
Tiếp theo gương mặt của nàng ửng đỏ, giống như được thoa bằng phấn trang điểm tốt nhất
Nhưng nàng vẫn cố gắng giải thích với nữ chưởng quầy: “Ngươi xem đi, hắn cũng nói, hắn không phải là phu quân của ta.” Lâm Uyên nhàn nhạt rũ mắt xuống, hiếm khi giải thích nói: “Không phải ca ca.”
Lý Tiện Ngư hoàn toàn sửng sốt
Nàng bước lên phía trước, duỗi tay nắm chặt lấy ống tay áo của hắn, đỏ mặt nhỏ giọng oán giận với hắn
“Lâm Uyên, tại sao ngươi lại nói như vậy nha?”
Lâm Uyên đặt hộp phấn trang điểm trong tay xuống, bình tĩnh nói: “Vốn dĩ là không phải.”
Lý Tiện Ngư phồng hai má lên
Nàng đương nhiên biết là không phải
Đầu ngón tay của nàng hơi dùng sức nắm chặt tay áo của Lâm Uyê, ra hiệu kêu hắn cúi người xuống
Mà nàng cũng nhón mũi chân lên, nhỏ giọng nhắc nhở ở bên tai của hắn: “Lâm Uyên, đây là ở ngoài cung nha.”
Nàng nói: “Là phải tự tạo một cái thân phận khác.”
Lâm Uyên liếc mắt nhìn nàng một cái, lấy giọng nói chỉ có hai người có thể nghe thấy hỏi nàng: “Vậy nữ chưởng quầy kia không phải đã tự đoán ra một cái thân phận sao
Tại sao công chúa lại phủ nhận?”
Lý Tiện Ngư nói theo bản năng: “Cái đó không giống nhau!”
Lâm Uyên lại hỏi: “Có gì khác nhau?”
Không phải đều tự giả tạo ra một cái thân phận khác sao
Lý Tiện Ngư nghiêm túc giải thích với hắn: “Bởi vì ta đang mặc trang phục cung nữ, cung nữ trước khi chưa được thả ra khỏi cung là không thể có hôn ước.”
Nàng nhướng mày, một đôi mắt hạnh hoa đặc biệt trong sáng: “Nếu ta nói ngươi là phu quân của ta, chẳng phải lập tức bị bại lộ sao.” Lâm Uyên nhìn thẳng vào ánh mắt của nàng, mày kiếm hơi nhăn lại
Rốt cuộc vẫn quay mặt đi
Hắn nói: “Công chúa cứ tùy ý.”
Lý Tiện Ngư đạt được thắng lợi từ trận cãi cọ này, lập tức cong mi xoay người sang chỗ khác, nói với nữ chưởng quầy kia: “Ta nói hắn chính ca ca của ta, chính hắn cũng thừa nhận rồi.”
Nữ chưởng quầy che miệng mỉm cười
Bản thân bà cũng từng có mối tình đầu, cho nên biết khi nói với người khác thì luôn là khẩu thị tâm phi
(khẩu thị tâm phi: miệng nói một đường trong lòng thì nghĩ một nẻo.)
Bây giờ nhìn hai người bọn họ thì thầm với nhau một lúc lâu mới ra được kết luận, còn có cái gì không hiểu nữa chứ
Tuy nhiên bà cũng không có nói thẳng ra, chỉ mỉm cười và nói sang chuyện khác: “Có phải là ca ca hay không thì cũng không quan trọng, cô nương nhìn xem hộp phấn trang điểm này có tốt không?”
Nàng lấy cái hộp phấn vừa rồi mới đưa cho Lâm Uyên đưa lại cho Lý Tiện Ngư xem: “Làn da của cô nương trắng nõn, hộp phấn trang điểm này rất hợp với cô nương.”
Lý Tiện Ngư cầm lấy hộp phấn trang điểm, giơ tay mở nắp hộp ra
Có lẽ bởi giá đắt hơn, chất lượng của hộp phấn trang điểm này còn tỉnh tế hơn một chút so với mấy hộp phấn lúc nãy, màu sắc cũng tươi đẹp hơn
Lý Tiện Ngư hiếm khi nhìn thấy được màu sắc tươi đẹp như vậy
Rốt cuộc phấn trang điểm do Nội Vụ Phủ cung cấp cho các công chúa phần lớn đều là màu sắc đoan trang thanh nhã, ít khi có màu hoa đào tươi đẹp như vậy
Lý Tiện Ngư hơi do dự một chút: “Có phải quá đậm hay không?”
Nữ chưởng quầy liếc mắt ngắm nhìn nàng một cái, bộ dáng giống như đã đoán được từ trước: “Sẽ không
Nếu cô nương không tin, có thể lấy một chút thử xem.”
Lý Tiện Ngư suy nghĩ một lúc, đang muốn chấm một chút lên tay để xem màu sắc, thì Lâm Uyên lại cầm lấy hộp phấn trang điểm kia
Hắn nói: “Để ta làm là được.”
Lý Tiện Ngư suy nghĩ, hơi lo lắng nếu bản thân lại lùi người ra phía sau thì sẽ làm nữ chưởng quầy nhìn ra được manh mối, đoán ra bọn họ không phải là huynh muội
Cho nên nàng ngoan ngoãn ngẩng mặt lên
Chỉ là nhẹ giọng dặn dò hắn với giọng điệu hơi lo lắng: “Cái hộp phấn trang điểm này có màu sắc rất đậm, ngươi đừng có thoa lên nhiều quá.”
Nàng dừng một chút, giấu đầu lòi đuôi mà kêu: “Ca ca.”
Động tác của Lâm Uyên dừng lại
Lại không phối hợp với nàng, nói ngắn gọn mà không mang theo xưng hô: “Ta biết rồi.”
Hắn chấm một chút phấn trang điểm, ngón tay thon dài nhẹ nhàng dừng ở trên má của nàng
Làn da của thiếu nữ tỉnh tế, trắng như mỡ dê, mềm mại giống như tô lạc vừa mới làm xong
(tô lạc: Đồ ăn uống dùng sữa tỉnh luyện chế thành, gần giống như kem ngày nay)
Hắn giống như chỉ cần hơi dùng sức một chút, thì sẽ làm cho trên khuôn mặt của nàng xuất hiện một vết đỏ
Lâm Uyên rũ mắt, gỡ xuống hết tất cả sức lực ở bàn tay ra
Phấn trang điểm từ từ được thoa đều ở trên má của Lý Tiện Ngư, giống như một đóa hoa đào nằm ở trên nền tuyết sạch sẽ
Lý Tiện Ngư yên tĩnh đợi một lúc lâu, thẳng đến khi ngón tay thon dài của hắn buông xuống, nàng mới nhỏ giọng hỏi hắn: “Đẹp không?”
Nàng hơi lo lắng một chút: “Có phải rất kỳ quái đúng không?”
Lâm Uyên đang dùng khăn tay lau đi phấn trang điểm dính ở trên đầu ngón tay, nghe nàng nói thì rũ mi mắt xuống, động tác trong tay cũng dừng lại
Một lúc sau, hắn gật đầu, trả lời đúng sự thật
“Đẹp.”
Không phải là phấn trang điểm đẹp
Mà là Lý Tiện Ngư đẹp
Nàng trời sinh xinh đẹp, mắt hạnh má đào, da trắng môi đỏ
Khi không trang điểm thì làn da của nàng đã trắng nõn như ngọc, chỉ cần dính một chút phấn trang điểm thì sẽ hiện ra hai cái má lúm đồng tiền màu đỏ nhạt, mắt hạnh sóng nước lấp lánh, tươi sáng thuần khiết như cảnh xuân
Hắn cứ như vậy, không hề e dè mà ở trước mặt người khác nhìn nàng chăm chú, nhìn đến mức khiến hai má của Lý Tiện Ngư càng thêm đỏ hơn, giống như được thoa lên một lớp phấn trang điểm tươi đẹp
Nàng quay mặt đi, né tránh ánh mắt nóng người của Lâm Uyên, nói với nữ chưởng quầy: “Gói hộp phấn trang điểm này lại đi
Tổng cộng bao nhiêu tiền?” Nàng nói, lại muốn duỗi tay lấy túi tiền
Nữ chưởng quầy đem hộp phấn trang điểm này gói chung với hai hộp phấn trang điểm lúc nãy, cười nói với Lý Tiện Ngư: “Hộp phấn này đắt hơn hai hộp phấn kia một chút, có giá một lượng bạc.”
Giọng nói vừa rơi xuống, Lâm Uyên đã đem bạc đặt ở trên quầy của bà
Hắn cầm lấy cái túi giấy mà nữ chưởng quầy đưa qua, nói với Lý Tiện Ngư: “Đi thôi.”
Lý Tiện Ngư lại không hề di chuyển, chỉ cầm túi tiền kinh ngạc nhìn hắn
Lâm Uyên dừng bước lại, một lần nữa hỏi nàng: “Còn muốn mua phấn trang điểm nữa sao?”
Lý Tiện Ngư lắc đầu, mím môi nhỏ giọng nói: “Tại sao ngươi lại trả tiền nữa?” Lâm Uyên lại không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì
Hắn chỉ hơi gật đầu, nói với Lý Tiện Ngư: “Nếu không muốn mua nữa vậy đi thôi
Chúng ta lại đi nơi khác nhìn xem.”
Rốt cuộc vùng đất ở ngoài cung rất lớn, trời cao biển rộng, nơi sẽ khiến Lý Tiện Ngư cảm thấy hứng thú chắc chắn sẽ không chỉ có mỗi cái cửa hàng son phấn này đâu
Lý Tiện Ngư cầm túi tiền trong tay, còn đang do dự
Nữ chưởng quầy cười nói: “Cô nương không phải nói là ca ca sao
Vậy thì đầu là người một nhà, ai trả tiền thì có gì quan trọng đâu.”
Lý Tiện Ngư sửng sốt
Trong một lúc nàng không trả lời được, cảm thấy giống như rớt vào cái hố do bản thân nàng đào
Nữ chưởng quầy mỉm cười trêu chọc nàng: “Người ca ca này không phải rất tốt sao, còn biết trang điểm cho muội muội nữa.”
Nói xong, bà hơi cảm thán một chút và nói: “Không giống như cái tên ma quỷ ở nhà của ta, kêu hắn vẽ son môi cho ta cũng có thể đem người vẽ thành quỷ dạ xoa ăn thịt người.”
Ma quỷ
Lý Tiện Ngư cảm thấy bản thân lại nghe thêm được một từ ngữ kỳ quái
Chắc là từ mắng chửi người đi
Nàng nghĩ như vậy, nhẹ giọng an ủi bà: “Không có việc gì, ca ca nhà ta cũng chưa từng vẽ son môi cho ta.”
Mặc dù Thái Tử hoàng huynh có quan hệ tốt nhất với nàng, cũng chưa bao giờ làm qua
Nữ chưởng quầy bật cười thành tiếng
Mà Lý Tiện Ngư không hiểu rõ nữ chưởng quầy đang cười cái gì, chỉ bị Lâm Uyên nắm lấy tay áo cung trang mà nàng đang mặc
Thiếu niên dẫn nàng đi ra ngoài
Lý Tiện Ngư đi theo phía sau hắn, vừa mới bước qua bậc cửa của cửa hàng son phấn, thì tò mò hỏi hắn: “Bây giờ chúng ta đi đâu?”
Lâm Uyên liếc mắt nhìn nàng một cái, giọng điệu bình tĩnh: “Đi mua son môi.” Lý Tiện Ngư dừng bước chân lại ở trên đường phố náo nhiệt
“Không cần đi mua.” Nàng từ túi tiền lấy ra một hộp son môi đưa cho Lâm Uyên xem: “Ta mang theo son môi.”
Vì chứng minh, nàng còn đem son môi mở ra cho Lâm Uyên nhìn xem, mi mắt cong cong nói: “Là màu sắc mà ta thích nhất.”
Lâm Uyên nhìn về phía hộp son môi kia
Màu đỏ bích đào, một loại màu sắc thuộc về ngày xuân, loại màu sắc quyến rũ này được giấu ở trong chiếc hộp nhỏ
Bình thường Lý Tiện Ngư đều thích dùng loại son môi có màu sắc này sao
Hắn ngước mắt lên và dừng lại ở trên cánh môi của Lý Tiện Ngư
Cánh môi của thiếu nữ mềm mại đỏ thắm, màu sắc giống như hoa bích đào vừa mới nở, khi nàng mỉm cười thì khóe môi cong lên thành một độ cung dịu dàng, lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhợt nhạt ở bên môi
Không biết tại sao, hắn nhớ tới cảnh tượng lúc trước khi chơi lục bác với Lý Tiện Ngư
Lý Tiện Ngư thua hắn hai ván
Mà lúc đó hắn chỉ tượng trưng mà chấm hai cái dấu màu đỏ ở trên hai cái lúm đồng tiền của nàng
Bây giờ nhớ lại, khi đó nên vẽ son môi cho nàng
Miễn cho bây giờ nàng oán giận với người khác
Vì vậy hắn rũ mắt, mở lòng bàn tay ra đưa về phía Lý Tiện Ngư
Lý Tiện Ngư hơi sửng sốt, đột nhiên hiểu ra
Nàng không đem son môi đưa cho Lâm Uyên, ngược lại lập tức đem nó giấu vào trong túi tiền, đôi tay gắt gao che lại
Nàng còn nhớ rõ lời nói của nữ chưởng quầy, nàng không muốn biến thành quỷ dạ xoa ở trên đường
“Không cần.” Nàng lo lắng nói: “Lâm Uyên, người ta vừa mới nói là ca ca, là ta Đám đông bắt đầu di chuyển ồ ạt, nàng lặng lẽ làm một cái khẩu hình “ hoàng huynh '
Ánh mắt của Lâm Uyên lạnh nhạt
Cái danh hiệu ca ca này đúng là tới rất nhanh, đi cũng rất nhanh
Lý Tiện Ngư cũng hơi chột dạ một chút
Nàng đem túi tiền đặt lại trong túi áo, lại giơ tay nhẹ nhàng nắm lấy tay áo của Lâm Uyên: “Bây giờ chúng ta đi mua thoại bản đi.” Nàng nói: “Ta đều sắp xem xong hết thoại bản rồi.” .65
Chuong 65: Lam matna hong ngoc
Lâm Uyên rũ mắt nhìn nàng
Trên mặt của Lý Tiện Ngư vẫn còn đang thoa phấn trang trang điểm vừa rồi
Hai má lúm đồng tiền có màu đỏ nhạt, tươi sáng thuần khiết như ngày xuân
Mặc dù không hề thoa son môi cũng đã đủ động lòng người
Hắn nhận thấy được, có rất nhiều thiếu niên đi ngang qua trên đường đã bắt đầu liên tiếp ghé mắt nhìn Lý Tiện Ngư
Lâm Uyên nhàn nhạt nói một tiếng được
Hắn đến gần nàng một chút, đem tất cả tầm mắt ngăn cách ở phía sau

Sau nửa canh giờ, hai người quay về từ thư quán
Trong tay Lâm Uyên có thêm một chồng thoại bản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có tới mấy chục cuốn, được gói lại cùng nhau, hầu như sắp cao hơn nửa người, trông rất là nặng
Lý Tiện Ngư nhìn về phía chồng thoại bản kia, cảm thấy hơi chột dạ một chút
Hình như nàng đã quá tham lam rồi
Khi ở trong thư quán chọn sách, nàng lật xem từng cuốn, thấy mỗi cuốn đều rất thú vị
Cho nên lựa ra mấy cuốn đã xem qua còn lại thì kêu chưởng quầy gói lại hất
Lại không nghĩ rằng sẽ nhiều đến như vậy
Nàng hơi lo lắng hỏi: “Lâm Uyên, ngươi cầm nổi sao?”
Nàng suy nghĩ một lúc, lại hồi: “Ngươi có muốn ta mở nó ra và cầm giúp ngươi mấy quyển không?”
Lâm Uyên bình tĩnh nói: “Thần còn không đến mức đến thậm chí còn không cầm nổi thoại bản.”
Lý Tiện Ngư cảm thấy yên tâm khi nghe thấy lời nói của hắn
Nàng khẽ gật đầu một chút, lại nhìn bộ dáng của hắn một tay cầm kiếm, một tay cầm thoại bản, giống nhiên đột nhiên nhớ ra cái gì đó
Đôi mắt hạnh của nàng hơi sáng lên, hơi mong đợi hỏi: “Vậy có phải là ngươi không thể lấy ra tay được đúng không?”
Lâm Uyên nghiêng đầu nhìn về phía nàng, mày kiếm khẽ nhướng lên
Hắn hỏi nàng bằng âm thanh mà chỉ hai người mới có thể nghe thấy được: “Công chúa muốn nói cái gì?”
Lý Tiện Ngư khẽ nhướng mày và cười rộ lên
Nàng nói: “Vậy thì, ngươi không thể đoạt trả tiền trước ta được nữa rồi.”
Nàng mới phát hiện ra khi ở trong cửa hàng son phấn
Người tập võ chẳng những có thân thủ nhanh nhẹn, ngay cả động tác trả tiền cũng nhanh hơn nàng rất nhiều
Mặc dù nàng là người lấy túi tiền ra trước, cũng không giành qua Lâm Uyên được
Nhưng bây giờ thì không giống nhau, hai tay của Lâm Uyên đều đang cầm đồ, cho nên không thể đoạt với nàng được
Lâm Uyên hơi dừng lại
Hắn chưa kịp mở miệng, thì lại thấy Lý Tiện Ngư nhảy nhót nói: “Ta mời ngươi đi ăn vặt đi.” Ánh mắt của Lâm Uyên dừng lại ở trên đôi mắt hạnh hoa tràn đầy ý cười của nàng
Một lúc sau hắn gật đầu: “Được.”
Lý Tiện Ngư thấy hắn đồng ý rồi, bước đi càng thêm nhẹ nhàng uyển chuyển, rất nhanh đã tìm được một cái sạp bán đồ ăn vặt
Cái sạp kia là bán kẹo long cần, kẹo có màu trắng tuyết, mỏng như tơ, trông có vẻ rất ngon
Lý Tiện Ngư muốn mua một hộp
Cũng được như ý nguyện mà thấy Lâm Uyên lấy không ra tay, không thể đoạt trả tiền trước nàng được nữa
Mặc dù chỉ là mười văn tiền
Lý Tiện Ngư cảm thấy vô cùng vừa lòng
Nàng cong mi, ra hiệu kêu Lâm Uyên cúi người xuống
Bản thân nàng thì nhẹ nhàng nhón mũi chân lên, dùng một đôi đũa gỗ mà chủ quán đưa và gắp một viên kẹo long cần tuyết trắng, đút đến bên môi của thiếu miên
Trên đường phố náo nhiệt, đám người nối gót mà bước qua
Thiếu nữ mặc bộ cung trang màu xanh lục, mi mắt cong cong, giọng nói ngọt ngào: “Ngươi nếm thử một cái đi.”
*
Cách đó không xa, trong một căn nhã gian ở Vọng Nguyệt Lâu
Thái Tử Lý Yến đang ngồi uống trà ở đây
Hắn hiếm khi có dịp đi ra ngoài thư giãn, nhưng thấy người hầu tiến đến bẩm báo, nên chỉ có thể tạm thời bàn bạc công việc ở đây
Giờ phút này người hầu giấu người sau tấm bình phong ở trong nhã gian, cúi đầu chắp tay hành lễ: “Điện hạ, chuyện liên quan đến con trai độc nhất của tả thượng thư Phó Xạ, đã được giải quyết.”
Lý Yến cầm chén trà trong tay, mở miệng hỏi: “Hoàng thúc cuối cùng giải quyết như thế nào?”
Người hầu đáp: “Nhiếp Chính Vương hợp tác với Đại Lý Tự điều tra nhiều ngày
Cuối cùng điều tra rõ, đây là việc làm của một đám sơn tặc ở ngoại ô vào thành vui chơi đột nhiên thấy hơi tiền nên nổi lòng tham.”
Hắn nói: “Mấy ngày trước Nhiếp Chính Vương đã tự mình mang binh đi ngoại ô diệt sơn tặc, hôm qua chiến thắng trở về
Cũng coi như là cho tả thượng thư Phó Xạ một lời giải thích.”
Cái tay cầm ly trà của Lý Yến hơi dừng lại
Giống như có một chút ngoài ý muốn đối với cách xử lý cuối cùng của Nhiếp Chính Vương
Nhưng một lúc sau hắn cũng bình tĩnh gật đầu
Cho dù như thế nào, việc này cũng coi như là đã kết thúc, không cần nhắc lại nữa
Lý Yến cũng không nghĩ đến chuyện này nữa, hỏi một chuyện liên quan đến gia đình: “Ninh Ý và thái phó..
ở chung với nhau có hòa thuận không?”
Trong giây lát người hầu từ trước đến nay luôn có năng lực mạnh mẽ lại bị mắc kẹt
Tiếp theo cân nhắc nói: “Công chúa Ninh Ý còn trẻ, không trầm ổn cẩn thận giống như thái phó
Hai người bọn họ ở chung với nhau, khó tránh khỏi sẽ xảy ra một chút xung đột ——”
Lý Yến rũ mắt: “Ninh Ý lại làm cái gì sao?”
Người hầu nhỏ giọng: “Thuộc hạ nghe nói, mấy ngày trước tâm tình của công chúa không vui nên đốt sách cổ của thái phó.”
Lý Yến dừng một chút, nói: “Còn có gì nữa không?” Giọng nói của người hầu càng nhỏ: “Công chúa còn dung túng cho chồn tuyết của mình cắn quần áo của thái phó.”
Lý Yến nhìn về phía hắn, thấy hắn vẫn là bộ dáng muốn nói lại thôi, lại nhíu mày hỏi: “Còn chuyện gì nữa?”
Người hầu cúi đầu, sau khi do dự rất lâu, mới tiếp tục nói: “Ngoài ra, công chúa còn ra lệnh vũ cơ ở trong cung điện của mình lại đây
Trực tiếp tặng hai người cho thái phó
Nói là, nói là sợ thái phó tuyệt hậu, đưa cho hắn hai người mỹ thiếp làm bạn, cũng không đến mức làm hắn lúc tuổi già sống cô độc quãng đời còn lại, không người lo ma chay.”
Lý Yến nghe xong thì giữa mày cảm thấy hơi đau đớn
Hắn không còn tâm trạng uống trà
Nên đem ly trà trong tay đặt lên trên bàn, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, nghiêng đầu nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, muốn mượn dân gian náo nhiệt để làm dịu tâm trạng lúc này của bản thân
Khẽ dời ánh mắt, một bộ quần áo cung nữ màu xanh lục bỗng nhiên lọt vào trong mi mắt của hắn
Ánh mắt của Lý Yến hơi dừng lại
Sau khoảng thời gian dừng lại này, hắn nhìn thấy được khuôn mặt quen thuộc của thiếu nữ
Da trắng tóc đen, mắt hạnh môi đỏ
Đó là Gia Ninh công chúa, Lý Tiện Ngư
Là Cửu hoàng muội thường ngày ngoan ngoãn và dịu dàng nhất của hắn
Mà hôm nay nàng không phải đi ra ngoài một mình
Đứng ở bên cạnh là một thiếu niên mặc bộ võ bào màu đen
Lý Yến mơ hồ nhớ tới, đó là ảnh vệ của nàng
Giờ phút này lại không âm thầm bảo vệ, mà cứ như vậy đứng ở giữa dòng người trên đường phố náo nhiệt, sóng vai cùng đi với nàng
Lý Yến nhíu mày, rũ mắt xem tiếp
Hắn thấy trong tay của Lý Tiện Ngư cầm một hộp kẹo long cần tuyết trắng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ phút này đang dùng đũa đút đến bên môi của thiếu niên
Mà thiếu niên một tay cầm sách, một tay cầm kiếm, không lấy ra tay nên trực tiếp cúi đầu xuống, ăn một ngụm kẹo long cần trên chiếc đũa của nàng
Kẹo long cần ngọt ngào dai dai, kéo ra một sợi chỉ màu trắng dày
Mà thiếu nữ đút kẹo long cần thì đang mỉm cười tươi đẹp
Dưới ánh nắng mặt trời màu vàng nhạt, hái cái má lúm đồng tiền màu hồng nhạt, mắt hạnh sóng nước lấp lánh, nụ cười tươi đẹp giống như là hoa thược dược vừa mới nở rộ
Trên đường phố người đi đường ồn ào nhộn nhịp, hai người cùng nhau ăn một hộp kẹo long cần, cười nói sóng vai đi xa
Lý Yến một lần nữa khép mắt lại
Hắn chậm rãi duỗi tay, xoa xoa giữa mày đang đau đớn của hắn
Hắn nghĩ, cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn còn trẻ nhưng lại có bệnh đau đầu
+
Lý Tiện Ngư cũng không biết được chuyện nàng trộm ra khỏi cung đã bị Thái Tử hoàng huynh nhìn thấy
Nàng vẫn tâm trạng vui vẻ dẫn Lâm Uyên từ từ đi dạo một vòng trên đường phố náo nhiệt
Nàng mua rất nhiều thức ăn và đồ vật nhỏ thú vị mà nàng cảm thấy mới lạ ở ven đường, cho đến khi nhìn thấy sắp tới hoàng hôn thì mới quay trở về và đi về phía cửa cung ở phía bắc
Trên đường, hai người còn đi một chuyến đến tiệm rèn
Lâm Uyên đem chồng thoại bản ở trong tay đặt lên trên bàn, từ trong lòng ngực lấy ra một cái mặt nạ hồng ngọc đưa cho thợ rèn
“Ta muốn làm một cái mặt nạ, dựa theo hình dạng và cấu tạo của cái mặt nạ này, cố gắng làm giống y như đúc.”
Hắn giơ tay, đưa cho thợ rèn mấy cái thỏi vàng và hơn mười viên hồng ngọc có kích cỡ lớn nhỏ không giống nhau
Thợ rèn chưa từng nhận được đơn hàng lớn như vậy, hắn sửng sốt một lúc, lắp bắp nói: “Làm thì có thể làm được, nhưng số tiền lớn như vậy khách quan cần phải đến quan phủ làm một công văn?”
Lâm Uyên nói: “Không cần.”
Người thợ rèn này chính là người lần trước đã làm mặt nạ cho hắn
Lúc trước khi rời cung, hắn sớm đã điều tra rõ chỉ tiết về người này
Người này gia thế trong sạch, trên có cha mẹ, dưới có vợ con
Là một người thành thật, cũng sẽ không vì một số tiền lớn không rõ nguồn gốc mà vứt bỏ gia đình và con gái, rời xa quê hương
Ngoài ra, hắn cũng hoàn toàn không sợ người này quyt nợ
Hắn chỉ nói: “Ta cho ngươi tiền công gấp năm lần, tuy nhiên chuyện này tuyệt đối không thể để người ngoài biết.”
Người thợ rèn do dự, nghĩ là khách quen, cộng thêm chỉ làm một cái mặt nạ, cũng không phải là làm một cái vũ khí giết người gì nên gật đầu đồng ý, chỉ nói: “Làm một cái mặt nạ cũng không tốn nhiều công sức, nhưng phải mất một khoảng thời gian để mài giũa hồng ngọc đính ở trên đó
Năm ngày sau khách quan đến lấy là được.”
Lâm Uyên gật đầu, cầm chồng thoại bản kia lên, dẫn Lý Tiện Ngư xoay người đi ra bên ngoài
.66

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.