Hoàng hậu thần sắc có chút hoảng hốt, nàng lắc đầu: "Thôi, đừng nói nữa
Nàng quay người lại, cố làm cho cảm xúc của mình dần dần trở nên tỉnh táo: "Bất quá có một chuyện, cuối cùng ngươi vẫn phải để bụng một chút
Lục Duẫn Giám hỏi: "Chuyện gì
Hoàng hậu nói: "Mấy ngày trước ngươi nhìn thấy bệ hạ, người ấy..
có gì khác thường không
Lục Duẫn Giám nhíu mày, rồi sau đó lắc đầu: "Không có
Hoàng hậu nhớ tới vết tích đáng ngờ trên cổ Cảnh Hi Đế, nàng thở dài: "Ta luôn cảm thấy hoàng thượng mấy ngày nay không đúng chỗ nào
Lục Duẫn Giám nghe vậy, cười một tiếng: "Hoàng thượng hẳn là đang sủng hạnh nữ tử nào đó, ta đã nhìn thấy
Hoàng hậu hỏi: "Ồ
Là từ đâu tới
Lục Duẫn Giám chẳng bận tâm đáp: "Không biết, chỉ liếc qua từ xa, xác nhận đó là một tuyệt sắc
Hoàng hậu như có điều suy nghĩ: "Chuyện này cũng ly kỳ thật
Lục Duẫn Giám nói: "Cũng chẳng có gì, mấy năm nay hậu cung của người ấy chưa đón người mới, đang độ tuổi tráng niên, làm sao có thể thật sự thanh tâm quả dục được
Hoàng hậu Lương Tiếu nói: "Vậy cũng tốt, đưa về cung đi, cho náo nhiệt
***
Đêm qua A Vũ ngủ ngon lành
Nàng đã giải thoát chính mình khỏi những gông xiềng đạo đức thế tục, dù sao treo cổ tự tử sẽ không xảy ra, hối hận cũng sẽ không, nàng hẳn là cao hứng
Chính mình đã ngủ với hai vị đế vương, một quốc cữu, chắc chắn là một mũi tên độc hiểm nhất
Nàng ngủ một giấc bình an, sáng sớm ngày hôm sau bị đánh thức
Nàng nằm trên giường, ôm chăn gấm cẩn thận lắng nghe
Nghe tựa hồ là tiếng cổ nhạc, mờ mịt sâu thẳm, giống như tiếng trời
Hôm nay đế vương muốn cầu phúc chúc mừng, nghĩ đến hẳn là một cảnh tượng long trọng, hoàng hậu sẽ tham gia, thái tử sẽ tham gia, và Lục Duẫn Giám cũng sẽ tham gia
Nói đến, bọn họ vẫn là thân thích, cũng coi như một nhà
A Vũ nghĩ đến cảnh phụ tử họ gặp mặt, tưởng tượng Lục Duẫn Giám và thái tử nắm tay ngôn hoan, cũng là thú vị vô cùng
Buổi trưa qua đi, nàng dùng bữa, vốn định nghỉ ngơi, Phúc Thái lại đến, chỉ huy mấy tiểu thái giám, nâng đồng mạ vàng đồ trang sức hộp, sơn sống nâng hộp cùng tử đàn khảm ngọc bảo thuyền hộp trang sức
A Vũ liền tùy ý mở ra xem, vừa nhìn liền giật mình không thôi
Trong này rực rỡ muôn màu, đều là các loại mỹ ngọc trân quý
Nàng tiện tay cầm lấy một cây trâm hình mèo con, đây là trâm vàng có gắn một con mèo con giống như thật, mèo con được điêu khắc từ tử thạch anh, sáng long lanh óng ánh, tỏa ra ánh sáng lung linh, vẻ mặt mèo nhỏ hoạt bát linh động, hai mắt là màu mực, nhỏ bằng hạt gạo, tối tăm tỏa sáng, không biết là bảo thạch gì
Nàng cảm thấy vui, liền cài cây trâm lên búi tóc của mình, nhìn vào gương đồng cao bằng người, càng nhìn càng thấy thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất thời lại cảm thấy buồn bực: "Cái này ngược lại là vui, nhưng giống như cho con nít chơi vậy
Nếu là nhà người bình thường, có thứ tử thạch anh hiếm có như vậy, hẳn là phải điêu khắc một vật phẩm trang trọng, thể diện, có thể dùng vào những dịp quan trọng
Nhưng hôm nay, ngọc liệu thượng đẳng như thế lại điêu thành một cây trâm hình mèo nhỏ, hiển nhiên không đủ trang trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phúc Thái đứng bên cạnh nghĩ thầm, cái này vốn định tặng cho Đức Ninh công chúa, ngươi đương nhiên không biết
Bất quá hắn cũng không dám nói thêm gì, chỉ cười nói: "Tam công tử đã tặng cho nương tử, tự nhiên là cảm thấy thích hợp với nương tử, nương tử thích là được
A Vũ nói: "Ừm, ta ngược lại rất thích
Trong lòng lại nghĩ, phì, cái gì Tam công tử, không phải là lão hoàng đế làm cha người ta sao
Lão hoàng đế này thật là phong lưu, chuẩn bị nhiều đồ chơi nhỏ như vậy không biết tặng cho phi tần nào để lấy lòng, bây giờ lại hay, tiện nghi cho nàng một người ngoài
Nàng thưởng thức cây trâm mèo con bằng tím anh thạch, rồi lại đi xem những thứ khác, dù sao có nhiều vật phẩm đẹp như vậy, nàng cứ tùy ý lựa chọn
Các loại châu báu khảm ngọc, khảm hạt đều có, nàng rất nhanh lại phát hiện một kiện ngọc như ý, phía trên dát vàng và chạm khắc vân linh chi quấn nhánh hoa cỏ, phía trên khảm nạm rất nhiều châu báu, ngay cả A Vũ cũng có thể nhận ra, có miêu tinh thạch, lam đồng cỏ chăn nuôi, hoa hồng thạch, các loại bảo thạch tất cả đều trong suốt, sáng long lanh, khiến người ta không rời mắt được
A Vũ tâm hoa nộ phóng, ôm ngọc như ý đó, nghĩ thầm trước đây mình thật đúng là ngớ ngẩn
Ra tay hào phóng như vậy, vật phẩm quý giá tiện tay tặng, đúng là hoàng đế
Trừ hoàng đế ra, ai cũng không có xa hoa như vậy
Quả nhiên như hắn nói, hắn có thể cho mình, còn nhiều hơn mình nghĩ rất nhiều
Phúc Thái từ bên cạnh cười ha hả nhìn xem, trong lòng cũng cảm thấy thích, tiểu nương tử trẻ tuổi, nàng tham luyến vàng bạc mỹ ngọc, đế vương gia chính là không bao giờ thiếu những thứ này, có thể ra sức mà sủng, sủng đến tâm hoa nộ phóng, sủng cho nàng trước mặt đế vương mềm mại nhu thuận, ngoan ngoãn
Mà hắn, tự nhiên cũng phải lưu tâm, bây giờ phải cực kỳ chiếu cố, tuyệt đối không dám đắc tội
Đừng nhìn bây giờ chỉ là nuôi dưỡng ở bên ngoài, có thể năm nay có thể khiến hoàng đế phá quy củ nuôi dưỡng ở bên ngoài, đó mới là người trong lòng vậy
***
Lúc đầu Cảnh Hi Đế nói buổi chiều ngày thứ hai sẽ đến bồi A Vũ, đối với điều này A Vũ cũng không ôm kỳ vọng gì
Đối phương không phải nam nhân bình thường, mà là quân chủ một nước
Là một vị đế vương, hậu cung của hắn yến gầy vòng mập nhiều lắm, ánh mắt một khi rời khỏi người mình, không thiếu được sẽ dính vào thân người khác
Bởi vậy nàng cũng không sốt ruột, dù sao hiện tại nàng được hoàng đế nuôi dưỡng ở Dực Khôn Uyển này cũng không tệ
Nơi này là tư uyển của đế vương, tầm mắt vô cùng tốt, lại có hạ nhân hầu hạ ân cần, nàng còn có bất mãn gì
Nhưng mà ai biết, buổi trưa qua đi, nàng đang ngủ ngon lành, bỗng nhiên bị đánh thức, nói là Tam công tử cho mời
Cho mời
A Vũ mở to đôi mắt buồn ngủ mơ màng: "Hắn muốn tới thì đến..
Nói xong, nàng nằm xuống định ngủ tiếp
Kết quả thị nữ kia lại không để cho nàng ngủ, kiên trì muốn đánh thức nàng: "Tam công tử cho mời
A Vũ liền có chút buồn bực, ai đang ngủ ngon lành lại bị đánh thức mà không buồn chứ: "Đang ngủ mà, không đi, không đi
Nàng nói vậy, mấy thị nữ bên cạnh đều ngây người, mọi người nhìn nhau
Đế vương khẩu dụ, muốn nàng đi hầu hạ bên cạnh, đây là thiên đại vinh sủng, nếu là triệu kiến phi tần nào trong hậu cung, sợ là không tranh thủ thời gian đứng dậy, kết quả vị này lại còn muốn ngủ
Mọi người do dự một hồi, cuối cùng vẫn thử dò hỏi lần nữa gọi A Vũ tỉnh lại
A Vũ mở to đôi mắt mơ mơ màng màng, tỉnh tỉnh mê mê nghĩ
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng chỉ nhớ rõ Cảnh Hi Đế đã từng giáo huấn mình thế nào
"Không có chính hình
"Kiều trong yếu ớt
"Tốt xấu cũng phải hiểu chuyện chút đi
Những lời này trong đầu A Vũ chuyển động cực nhanh, xoay chuyển khiến A Vũ nhíu mày lại
Nàng không kiên nhẫn đối với thị nữ nói: "Không đi, không để ý tới hắn
Nói xong, nằm xuống ngủ tiếp
Mấy thị nữ đường cùng, đành phải nhỏ giọng hồi bẩm
Các nàng nghĩ, Cảnh Hi Đế tự nhiên là có chút không thích, nhưng mà ai biết lát sau, Cảnh Hi Đế lại xuất hiện trước cửa
Các nàng lập tức sợ nhảy lên, vội vàng bái kiến
Cảnh Hi Đế khoát tay, ra hiệu các nàng lui xuống
Chính hắn đổi mềm giày, thẳng đi vào trong phòng, vòng qua bình phong, nhìn A Vũ trên giường
Nàng nghiêng qua đó, ngủ say sưa, giống như một con mèo nhỏ, mũi nhỏ nhắn còn theo hơi thở khẽ động khẽ động
Hắn im lặng, lại cảm thấy buồn cười: "Ban ngày tham ngủ, cẩn thận ban đêm ngủ không được
Ai biết A Vũ khoát tay, lại hất hắn ra, rồi sau đó xoay người, quay lưng về phía hắn ngủ tiếp
Một bên nội thị thấy vậy, sắc mặt biến đổi
Cảnh Hi Đế lại không để ý, hắn ra hiệu người bên cạnh lui xuống, chính hắn vén bào, ngồi bên cạnh giường, cúi đầu xuống, thì thầm bên tai nàng: "Mang ngươi ra ngoài chơi, có đi không
Nếu là không tỉnh, sẽ không mang ngươi đi
Giọng nói trầm ấm dịu dàng truyền vào tai A Vũ, A Vũ mơ màng, ngay cả mắt cũng không mở ra, bất quá ngược lại là muốn đi, mơ mơ màng màng hỏi: "Đi đâu chơi vậy..
Cảnh Hi Đế chắp tay, nhạt tiếng nói: "Không đi đâu chơi cả, đùa ngươi thôi
A Vũ: "..
Nàng một tay cầm lấy gối đầu, không nhìn cũng không thấy, tiện tay ném ra ngoài, rồi sau đó chui vào chăn
Kỳ thật nàng đã không còn buồn ngủ, nhưng chính là không muốn phản ứng hắn
Cảnh Hi Đế duỗi cánh tay dài vững vàng giữ được gối đầu, đặt sang một bên, than: "Xem cái tính nết nhỏ này
Hắn đột nhiên có chút bất đắc dĩ, vừa mới nhức đầu vì thái tử không hiểu chuyện, trở về lại nhìn thấy một tiểu nương tử giở tính trẻ con như thế này
A Vũ quay lưng về phía hắn, lầu bầu nói "Ta vốn là kiều bên trong yếu ớt, không có chính hình, lại không hiểu chuyện
Cảnh Hi Đế nghe lời này, nhất thời không nói nên lời
Trí nhớ này ngược lại là vô cùng tốt
Hắn nắm lấy cổ tay nàng từ từ khép vào giữa ngón tay thon dài của mình, hắn thấp giọng dỗ dành nói: "Đừng giận, mang ngươi ra ngoài ăn đồ ngon, đứng lên chải đầu rửa mặt
Khi nói vậy, hắn thấy rõ ràng, ngón tay nàng khẽ động đậy
Chậc – thật là thèm ăn cỡ nào
A Vũ lại vẫn không nổi, nàng giả bộ: "Ăn cái gì a, cũng không có gì tốt ăn cả, không có gì tốt ăn thì không muốn đi..
Cảnh Hi Đế cố ý ghé sát tai nàng, nói bằng giọng trầm ấm dịu dàng: "Lô sợi thô bay bay, lá vàng đầy đất, mưa thu hơi lạnh, đem thịt rừng tươi mới vừa săn được nướng lên ăn, lại rắc một chút gia vị, tươi non..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
A Vũ trực tiếp ngồi dậy: "Được, vậy thì đi thôi
Cảnh Hi Đế nhìn bộ dáng rõ ràng không kịp chờ đợi của nàng, đuôi lông mày khẽ giật
Trên miệng hắn không nói gì, trong lòng lại nghĩ, ngày nào nàng như bị người bán đi, nhất định là vì thèm ăn
Chương 26: Nam nhân có quyền thế chính là như vậy
A Vũ vội vàng đứng lên chải đầu rửa mặt, các cung nga nhanh chóng mặc quần áo và chải tóc cho nàng
Cảnh Hi Đế cũng không rời đi, mà là ngồi cạnh cửa sổ trước án, cầm một quyển sách tùy ý lật xem
A Vũ từ trong gương đồng nhìn sang, gương đồng nơi này tinh quý, sáng đến có thể soi gương, nàng có thể thấy rõ ngón tay của hắn, thon dài trắng ngần, cầm một quyển kinh thư Đạo gia bằng tử đàn trục có đóng sách hình bướm
Ánh mắt A Vũ đi lên, hắn hơi buông thõng mắt, môi mỏng mím chặt, làm cho mũi hắn đặc biệt cao thẳng
Kỳ thật nhìn kỹ, khuôn mặt hắn nhìn rất đẹp, mỗi chỗ đều đẹp, không tìm ra nửa điểm khuyết điểm
Nàng nghĩ, vị đế vương này thời thiếu niên cũng là một thiếu niên kinh diễm tuyệt đẹp đi, chỉ là quanh năm ngồi trên vị trí kia, chấp chưởng triều chính, thời gian dài, uy nghiêm khí thế của đế vương che khuất dung mạo tuấn mỹ nguyên bản.