Mị Thiếp Thượng Vị

Chương 50: Chương 50




Nàng muốn nắm giữ toàn bộ quyền hành của Hoàng Hậu trong lòng bàn tay
Nàng cẩn thận lắng nghe mấy nữ quan bẩm báo sự vụ xong, rồi từng cái trả lời
Đợi cho mấy nữ quan cáo lui, nàng thấy Hương Nhân đứng cạnh bên, hiển nhiên có điều muốn nói
Nàng nhấp một hớp trà, thản nhiên nói: “Nói đi.” Giọng Hương Nhân có chút nhỏ: “Vừa rồi nội giám quan đưa tráp của nương nương đến Phụng Thiên Điện, vừa gặp Lục đại nhân, Lục đại nhân liền hỏi, nói là muốn thuận tiện đến thăm nương nương, trò chuyện đôi lời.” Động tác thưởng trà của Hoàng Hậu ngừng lại, nàng nhíu mày, sau đó mới nói: “Để hắn vào đi.” Dựa theo quy tắc nội đình, ngoại nam tự nhiên không thể tùy tiện vào tẩm điện phi tần, nhưng Lục Duẫn Giám là bào đệ của Hoàng Hậu, lại từ Phụng Thiên Điện đến, đã được Cảnh Hi Đế cho phép, nên cũng không có gì phải kiêng kỵ
Lục Duẫn Giám bước vào điện, tiến lên theo lễ bái kiến
Hoàng Hậu bảo bình thân, ban cho ghế ngồi, huynh đệ tỷ muội hai người lúc này mới chuyện trò riêng
Hương Nhân lui xuống, đồng thời ma ma canh gác bên ngoài cũng trở về chỗ lánh
Lục Duẫn Giám nhìn Hoàng Hậu: “Hôm nay Thái Tử Phi nương nương tiến cung, có phải đã nói chuyện quan trọng gì không?” Hoàng Hậu khẽ cười một tiếng: “Duẫn Giám cớ gì lại nói vậy?” Lục Duẫn Giám: “Có thể khiến nương nương lập tức viết tráp đưa đi Phụng Thiên Điện, hẳn là có chuyện nương nương không thể tự mình quyết đoán
Lấy sự hiền minh của nương nương, đây chắc chắn là đại sự.” Hoàng Hậu khẽ thổi hơi nóng trong trà, chậm rãi nói: “Duẫn Giám, ngươi không khỏi suy nghĩ nhiều, bất quá chỉ là chút việc vặt hậu trạch thôi.” Lục Duẫn Giám nhìn chằm chằm Hoàng Hậu, lại hạ giọng nói: “Thế nhưng là tin tức của nàng?” Hoàng Hậu nói: “Hắn
Ai là hắn?” Lục Duẫn Giám: “Người biết ý của ta.” Chén trà của Hoàng Hậu nặng nề đặt xuống bàn phượng, nàng cười nhạt một tiếng: “Người người đều biết Thái tử điện hạ là kẻ si tình, khắp nơi tìm kiếm người yêu dâm đãng bỏ trốn kia, nhưng lại mấy ai biết được, Lục đại nhân chúng ta còn trường tình hơn
Một nữ tử đê tiện như vậy, từ ngươi rồi, không biết bị bao nhiêu nam nhân chà đạp qua, ngươi lại vẫn trông mong nhớ mãi!” Lục Duẫn Giám nghe vậy, đứng dậy, quay đầu liền đi
Hoàng Hậu lớn tiếng nói: “Ngươi muốn đi đâu?” Bước chân Lục Duẫn Giám dừng lại, nhưng chưa hề quay đầu: “Thái Tử Phi muốn đẩy nàng vào vạn kiếp bất phục.” Hoàng Hậu: “Làm sao, ngươi muốn cứu nàng?” Lục Duẫn Giám: “Ta vì sao không thể cứu nàng?” Hoàng Hậu trào phúng nói: “Nàng là ai
Ngươi quên nàng là ai rồi ư, nàng là thị thiếp bị Thái tử vứt bỏ, là đạo cô xuất gia theo chỉ dụ của Thiên tử, ngươi lại muốn cứu nàng, nàng là gì của ngươi mà ngươi muốn cứu nàng?” Lục Duẫn Giám nghe nói thế, thần sắc đột nhiên cứng lại
Hoàng Hậu: “Duẫn Giám, ngươi khi đó đã từ bỏ nàng, vậy thì đừng nghĩ đến quay đầu, đừng quên, là ngươi tự tay đưa nàng cho Thái tử!” Lục Duẫn Giám kinh ngạc nhìn đứng hồi lâu, sau đó cười trào phúng một tiếng
Hắn dùng giọng rất thấp rất thấp nói: “Nương nương, nàng là do ta một tay dạy dỗ thành người, ta không muốn nàng chết, vậy ta sẽ không cho phép nàng chết.” Nói xong, hắn sải bước, thẳng thắn rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàng Hậu gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Duẫn Giám, nhìn hồi lâu, rốt cuộc nói: “Bãi giá Phụng Thiên Điện.” *********** Khi Hoàng Hậu ra khỏi tẩm điện, vừa lúc nội giám Phụng Thiên Điện cũng đến, truyền lời đế vương triệu kiến
Hoàng Hậu lúc này liền lên xe kéo, vội vàng chạy tới Phụng Thiên Điện, bái kiến Cảnh Hi Đế
Bởi vì chỉ là thường ngày xử lý chính sự, Cảnh Hi Đế chỉ mặc một bộ long bào đơn giản bằng tơ lụa tay hẹp, phối dây lưng màu đỏ thẫm, mái tóc đen dài được buộc bằng vương miện khảm ngọc bích mạ vàng, nhìn qua có một vẻ tĩnh mịch đặc biệt, hoàn toàn không hợp với những đồ trang trí điêu khắc hình rồng cầu kỳ, hoa lệ xung quanh
Hoàng Hậu kỳ thực mơ hồ cảm thấy gần đây Cảnh Hi Đế có chút quá lạnh lùng, tựa như một khối băng
Nhưng lúc này nàng không kịp suy nghĩ nhiều, đi thẳng vào vấn đề, nhắc đến Ninh thị
Cảnh Hi Đế nghe xong, liền mặt trầm như nước, không vui nói: “Cái kia Ninh thị thì thế nào?” Hoàng Hậu suy nghĩ một chút, nói: “Hoàng thượng, mấy ngày trước Ninh thị mất tích, bây giờ cuối cùng cũng có chút manh mối.” Nói rồi nàng đem sự tình từ đầu chí cuối thuật lại, cuối cùng nói: “Thái tử biết tin tức, tất nhiên là không tin, vừa mới tiến đến Nam Quỳnh Tử, muốn đi hỏi cho ra lẽ.” Cảnh Hi Đế: “Vị Diệu Chân đó tư thông với thị vệ phủ Thái tử, là thật sao?” Hoàng Hậu: “Thần thiếp nghe nói, xác nhận không giả.” Cảnh Hi Đế khẽ nhếch lông mày: “Ứng là
Hoàng Hậu đây là ý gì?” Hoàng Hậu nghe lời này, nhất thời cũng có chút đắn đo khó định
Thái tử là truyền thừa duy nhất của đế vương, là trữ quân của Đại Huy, Cảnh Hi Đế đã dốc cạn tâm huyết cho đứa con trai này, lúc này quân tâm khó dò, ai cũng không biết Cảnh Hi Đế rốt cuộc định xử trí như thế nào
Là nhượng bộ, hay là không nhượng bộ
Ai ngờ đúng lúc này, đột nhiên Long Cấm Vệ đến báo, nói là Thái tử đến cầu kiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh Hi Đế hừ nhẹ một tiếng: “Nghiệt tử này, còn dám tới gặp trẫm.” Hoàng Hậu đứng dậy, liền muốn cáo lui
Cảnh Hi Đế: “Tử Đồng không cần né tránh.” Bước chân Hoàng Hậu dừng lại
Rất nhanh, Thái tử liền vô cùng lo lắng xông vào
Thái tử vừa tiến vào liền quỳ xuống, cầu xin thư thả mấy ngày, nói rằng thị thiếp ngày xưa của hắn sống chết không rõ, hắn muốn đi tìm nàng trước
Cảnh Hi Đế: “Sống chết không rõ
Trẫm sao lại nghe nói, nàng đã cùng thị vệ phủ Thái tử của ngươi bỏ trốn
Bây giờ Diên Tường Quan phái binh mã, không phải đang truy tra sao?” Thái tử: “Phụ hoàng, nàng không thể nào cùng người bỏ trốn, nàng nhất định là bị vu oan, nhi thần nhất định phải tra rõ ràng, trả lại nàng một sự trong sạch!” Cảnh Hi Đế lạnh lùng nói: “Làm sao, quân canh giữ Diên Tường Quan sẽ nói xấu nàng sao?” Thái tử gấp đến mức mặt đỏ bừng: “Bọn hắn chính là ức hiếp nàng, nếu không nàng làm sao lại trốn!” Cảnh Hi Đế hời hợt: “Cùng thị vệ phủ Thái tử của ngươi trốn.” Thái tử nắm chặt quyền, khẩn cầu: “Phụ hoàng, nhi thần đã đem nàng mang về đô thành, là muốn lưu nàng ở bên người cả đời, phụ hoàng muốn nàng xuất gia thành đạo, nhi thần không dám không nghe theo, nhưng là nhi thần không tin, nhi thần không tin nàng mới rời khỏi nhi thần mấy ngày đã cùng người bỏ trốn, nhi thần nhất định phải tự mình đi tra, cần phải tra một cái ra manh mối!” Hắn ngẩng mặt lên, nhìn người phụ thân uy nghiêm phía trên kia, lớn tiếng nói: “Nhi thần không cho phép bất luận kẻ nào oan uổng nàng, đổ tiếng xấu cho nàng!” Cảnh Hi Đế ở dưới ngự tọa, từ trên xuống dưới nhìn ngắm đứa con trai này, nhìn hắn cứng cổ kêu gào, không khỏi trong lòng thở dài một tiếng
Đây chính là trữ quân của hắn, là huyết mạch của hắn
Bây giờ vì một thị thiếp không đáng mặt bàn mà cãi cọ với hắn, không giữ thể diện, còn muốn bỏ mặc đại sự xét duyệt binh mã
Giờ khắc này, hắn có loại xúc động muốn cầm lấy cái chặn giấy bên cạnh ném mạnh qua cho hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được
Chỉ trách chính mình, quản lý Đại Huy mấy chục năm, để hắn sinh ra trong thái bình thịnh thế, đến mức không biết gian nan khổ cực, càng chưa từng bồi dưỡng được thủ đoạn lôi đình của một trữ quân
Thái tử cảm thấy uy nghiêm nặng nề từ phụ thân đè xuống, nhưng hắn biết hắn không thể lùi bước
Đây là Phụng Thiên Điện của đế vương, nơi đây phát ra một đạo ý chỉ có thể lấy đi tính mạng rất nhiều người, hắn lùi một bước, đó chính là sinh tử của A Vũ
Dù thế nào đi nữa, hắn muốn A Vũ còn sống, nhất định phải còn sống
Lúc này, Cảnh Hi Đế đột nhiên nói: “Ngươi ta phụ tử đánh một cái cược, như thế nào?” Thái tử: “Cái gì cược?” Cảnh Hi Đế thong dong cười một tiếng: “Nếu nữ tử kia xác thực cùng nam tử tư thông, liền do ngươi tự tay chém giết.” Thái tử nghe xong, thần sắc hơi có chút do dự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh Hi Đế đặt ngón tay xương dài thon thả nhẹ nhàng lên cái chặn giấy, ung dung nói: “Làm sao, không dám có đúng không?” Thái tử cắn răng, gân xanh nổi lên nơi gò má, nắm chặt quyền đang run
Cảnh Hi Đế: “Xem ra ngươi đối với thị thiếp của mình rất rõ, biết nàng là hạng người thủy tính dương hoa.” Hắn chợt thu lại ý cười, lạnh lùng hỏi lại: “Dù là nàng cùng nam tử khác tư thông, ngươi cũng không nỡ muốn lấy tính mạng nàng sao?” Thái tử liền cứng rắn tâm, rốt cuộc nói: “Tốt, phụ hoàng, nhi thần nhận lời cái cược này của người, nếu nàng thật cùng người tư thông, vậy ta liền tự tay chém giết nàng, nhưng nếu nàng không phải thì sao?” Hắn nhìn qua Cảnh Hi Đế: “Nếu nàng là do gian nhân hãm hại, lại nên như thế nào?” Cảnh Hi Đế: “Nếu nàng là do gian nhân hãm hại, vậy liền lưu lại Diên Tường Quan tu hành, vì xã tắc Đại Huy ta cầu phúc
Sẽ có một ngày, nàng tu hành viên mãn, liền cho phép nàng hoàn tục, có lẽ các ngươi còn có chút duyên phận.” Thái tử quỳ một chân trên đất, mắt nhìn thẳng phía trước, từng chữ nói: “Tốt, phụ hoàng, xin cho nhi thần ba ngày, nhi thần muốn đích thân truy tra hạ lạc của Ninh thị.” Cảnh Hi Đế: “Ba ngày?” Thái tử: “Sau ba ngày, vô luận kết quả như thế nào, nhi thần đều sẽ tiến về Bắc Địa thị sát quân vụ, xét duyệt binh mã, tận trách phận trữ quân của Đại Huy ta!” Lời nói này đến âm vang có tiếng, Cảnh Hi Đế hài lòng: “Rất tốt, ngươi đi đi.” Thái tử đi ra Phụng Thiên Điện, trong điện lập tức yên lặng lại
Hoàng Hậu im lặng nghe tiếng bước chân Thái tử đi xa, trong lòng đột nhiên hiện ra một suy đoán
Cảnh Hi Đế khẽ rũ mắt, nhìn tấu chương trên ngự án, thản nhiên nói: “Tử Đồng vừa mới nói, bây giờ Diên Tường Quan đã bắt được Nhiếp Tam?” Hoàng Hậu: “Là.” Cảnh Hi Đế lại nói: “Thái Tử Phi vừa mới tiến cung?” Hoàng Hậu: “Là, nàng vội vàng rời đi, xác nhận lo lắng lắm.” Cảnh Hi Đế nhíu mày, trầm ngâm, sau đó rốt cuộc nói: “Hoàng Hậu, đến làm phiền ngươi đi một chuyến Nam Quỳnh Tử.” Hoàng Hậu giương mắt: “Thần thiếp đi?” Cảnh Hi Đế: “Tính tình Thái tử lỗ mãng, Thái Tử Phi không quản thúc nổi hắn, e rằng thuộc hạ cũng không dám quản hắn, ngươi rốt cuộc là mẹ cả của hắn, bây giờ ngươi cầm quân lệnh của trẫm, sự tình một khi có biến, ngươi có thể tự hành phán quyết.” Hoàng Hậu: “Tốt, vậy thần thiếp liền lại đi một chuyến Nam Quỳnh Tử.” Cảnh Hi Đế: “Bắt gian phải bắt được cả đôi, đến lúc đó Mặc Nghiêu nhất định có thể thấy rõ ràng, mà được một bài học đi.” Hoàng Hậu liền giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía Cảnh Hi Đế
Thần sắc hắn nửa sáng nửa tối, ánh mắt khá là thâm sâu
Hoàng Hậu liền triệt để hiểu rõ ý của Cảnh Hi Đế
Vô luận Ninh thị rốt cuộc có hay không tư thông với Nhiếp Tam, cái danh tư thông này đều ngồi vững
Thái Tử Phi tự nhiên có mưu tính của nàng, bản thân cũng có tính toán riêng, nhưng Cảnh Hi Đế càng có tâm tư của hắn
Hắn phải dùng tính mạng Ninh thị để tru diệt lòng Thái tử, cho hắn biết rằng, tham luyến nữ sắc, đắm chìm tình ái, mọi thứ hắn một lòng mê đắm sẽ chỉ trôi theo nước chảy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.