Chương 29: Âm mưu
Móng tay của Liễu Quả đặc biệt dài, ngón tay dường như có chút tinh tế, không giống như của nam nhân
Đôi tay ấy trên vách tường… Két..
Két..
Theo móng tay di động, một chỗ kinh văn bị cào xé, triệt để phá hủy
Ta nhìn chăm chú không khỏi giận dữ hét: “Ngươi đang làm cái gì!” Liễu Quả không nói gì, chỉ là nhìn ta nhàn nhạt cười, khóe môi từng điểm phác họa mà ra
Ta cơ hồ lâm vào cảnh lo sợ không yên, một mảnh hỗn loạn
Liễu Quả trước mặt ta đây là giả, chân chính Liễu Quả đại sư đã sớm chết ở trên đầu tượng Phật
Còn có rất nhiều nghi hoặc khác
Bây giờ chẳng phải đã qua ba giờ rồi sao
Minh ước có tác dụng trong thời gian hạn định đã qua, tại sao thứ kia vẫn cứ đuổi theo ta không buông
Nàng hiện tại phá hủy kinh văn còn có ý nghĩa gì
Chẳng lẽ nói minh ước có tác dụng trong thời gian hạn định không phải là ba giờ
Bỗng nhiên một mảnh giấy trắng vụn bên cạnh chân tượng Phật đã lọt vào sự chú ý của ta, nhìn từ xa có thể thấy trên đó có vài chữ
"Bao quát ta
Con ngươi ta đột nhiên co rút lại, đây là mảnh góc tờ tín phiếu mà Liễu Quả đại sư để lại, không ngờ lại ở nơi này
Nếu như đem thư hoàn chỉnh hợp lại, câu cuối cùng sẽ là: “Đừng nên tin bất kỳ ai, bao quát ta!” Liễu Quả đại sư phảng phất đã đoán được mọi việc
Nhưng mà vẫn là đã chậm một bước, ta không phát hiện mảnh góc tờ tín phiếu đó, cũng không phát hiện thi thể Liễu Quả đại sư ngay trên đầu tượng Phật
Mà ta còn đem một Liễu Quả khác thả vào
Ta mang thái độ chất vấn lần nữa nhìn về phía đồng hồ
Cái gì
Chỉ thấy thời gian trên đồng hồ là hai giờ năm mươi phút, còn mười phút nữa mới đến ba giờ
Làm sao có thể
Rõ ràng lần trước nhìn đã qua ba giờ rồi, còn cố ý đợi lâu một hồi
Lúc này một vật phía dưới đồng hồ đã thu hút sự chú ý của ta
Đó là một bức cắt giấy, đồng hồ làm bằng cắt giấy, mà thời gian trên chiếc đồng hồ cắt giấy ấy đã qua ba giờ
Đột nhiên ta đã thông suốt rất nhiều chuyện
Thời gian trên thực tế cũng không hề qua ba giờ, mà là tờ đồng hồ cắt giấy này dán lên chiếc đồng hồ ban đầu, đã làm cho ta nhìn nhầm giờ
Nhưng đây là một mánh khóe nhỏ, để nàng tiếp tục tính toán cho những việc tiếp theo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng đã lần lượt lấy thân phận của Liễu Quả, Tịnh Sơ để mê hoặc ta, khiến cho ta luôn ở trong trạng thái cảnh giác, tinh thần căng thẳng
Hơn nữa còn chủ động lộ ra sơ hở
Lần đầu tiên phát hiện sơ hở của Tịnh Sơ là mái tóc đen dài, lần thứ hai phát hiện sơ hở của Liễu Quả là đôi mắt quỷ dị
Khi lần thứ ba gặp phải Liễu Quả, phát hiện lại là áo cà sa dính máu
Hai lần trước đều là nàng cố ý gây nên, mục đích đúng là để ta lơ là cảnh giác, khiến cho ta lần tiếp theo nhất định sẽ lại lần nữa lén lút nhìn ra ngoài để tìm kiếm sơ hở
Nàng lại làm giả thời gian, tiến một bước để cho ta buông lỏng, sau đó xuất hiện với thân phận Liễu Quả không hề có sơ hở nào
Trong điều kiện thời gian của minh ước đã qua, lại bằng thân phận người mà ta tin cậy nhất xuất hiện, Cứ như vậy ta tự nhiên sẽ tin tưởng Liễu Quả, cánh cửa này cũng tự nhiên sẽ mở
Sau khi tiến vào, việc đầu tiên nàng làm là phá hủy kinh văn, phá hủy phòng tuyến cuối cùng của ta, dù cho sau này ta có phát hiện thân phận của nàng thì cũng đã vô lực xoay chuyển tình thế
Những hành vi này của nàng làm ta cảm thấy lạnh lẽo thấu xương và phẫn nộ
Không phải vì mình bị lừa gạt, rơi vào bẫy rập, mà là Liễu Quả đại sư đã chết
Bức thư trên bồ đoàn có chín phần mười là do Liễu Quả đại sư để lại, ông ấy đã đoán được phần lớn chuyện, thậm chí đã đoán được mình sẽ chết
Nhưng ta không rõ tại sao Liễu Quả đại sư lại chết
Nàng muốn giết chẳng phải ta sao
Tại sao lại không tha cả Liễu Quả, hơn nữa còn là kiểu chết tàn khốc như vậy
Khi ta phẫn nộ quay đầu lại, Liễu Quả kia đã biến mất
Trong đại điện lần nữa vắng vẻ không người, chỗ kinh văn bị phá hủy kia đặc biệt dễ thấy
Đi đâu
Tên khốn kiếp đó đi đâu?
Ta mất khống chế đối với bốn phía gầm thét:
"Ngươi không phải muốn giết ta sao
"Đến đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại sao lại xuống tay với Liễu Quả
Là bởi vì hắn trở ngại ngươi sao
"Được, ngươi không phải muốn giết ta sao
Đến đây, hiện tại không có bất kỳ trở ngại nào
"Tới giết ta
Mạng của ta ngay tại đây
"Ngươi đuổi kịp ta những ngày gần đây, tốn sức nhiều phen công phu không phải là vì cái mạng này của ta sao
Trong đại điện chỉ còn tiếng vang vọng của ta, hoàn toàn không có chút phản ứng nào khác
Ta bất lực ngồi quỳ trên bồ đoàn, thật sự là sắp chịu đủ mọi chuyện này rồi
Bận rộn nửa đêm, giày vò mấy ngày, hi sinh Liễu Quả đại sư, đổi lại vẫn là một cái kết cục chắc chắn phải chết
Mười phút, còn mười phút nữa
Bây giờ kinh văn đã bị phá hủy, cũng có nghĩa là vỏ trứng gà kín gió đã có một chỗ thủng, Chỗ kinh văn đó ta cũng không biết, không có chỗ để xuống tay may vá
Dưới ánh trăng yếu ớt, hai đạo bóng dài phản chiếu trên sàn đại điện
Ta ngẩng đầu thấy trước cửa đứng đó một béo một gầy hai bóng dáng, thân thể bọn họ theo gió đung đưa
Lay động lung lay tiến vào, hình dáng cũng rõ ràng
Nét mặt được khắc họa đậm nét, khuôn mặt như vẽ và làn da như làm từ sợi gỗ, người giấy
Đây là một đen một trắng hai người giấy
Người giấy màu đen trên vai khiêng một sợi xích, người giấy màu trắng cầm trong tay một cây gậy khóc tang trắng bệch
Ta cắn răng đứng dậy, trừng mắt nhìn đôi mắt đầy tơ máu
Trong ngực còn ôm cá gỗ, lúc này lại lần nữa gõ vang
Đông
Ngồi chờ chết, bỏ cuộc trong cảnh khốn cùng cũng không phải tính cách của ta, dù là không có hi vọng ta cũng muốn tranh cho mình một chút
Đông đông đông
Cá gỗ liên tục gõ vang, hiệu quả rõ ràng vẫn có chút tác dụng
Một đen một trắng hai người giấy nghe tiếng cá gỗ dừng bước, thân thể kẽo kẹt kẽo kẹt lay động
Mắt ta lạnh lùng tiếp tục không ngừng gõ cá gỗ
Mười phút
Chỉ cần chống đỡ qua mười phút, tất cả đều hẳn sẽ có kết quả
Hơn hai giờ ta đều đã chống đỡ được, còn sợ mười phút này ư
Hai người giấy tiến lên không động, lung lay như muốn rời ra từng mảnh, hai người giấy liếc nhìn nhau
Người giấy màu trắng đột nhiên ném ra cây gậy khóc tang
Cây gậy khóc tang đó như mọc mắt, không hề xoay chuyển mà thẳng tắp bay về phía ta
Ta lúc này ôm cá gỗ né tránh, vừa có động tác người giấy màu đen lập tức ném ra sợi xích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sợi xích đầu tiên là vượt qua thân thể ta, cánh tay người giấy màu đen khẽ động, sợi xích lúc này quay vòng một vòng rồi quấn chặt lấy cổ ta
Trong khoảnh khắc quấn lên, sợi xích siết chặt đến mức muốn vặn gãy cổ người, đồng thời kéo ta về phía người giấy
Ta ngã xuống đất giãy giụa mong muốn gõ vang cá gỗ
Cây gậy khóc tang lúc đầu bay đi lại bay trở về, lập tức đánh bay cá gỗ
Người giấy màu trắng một lần nữa tiếp được cây gậy khóc tang, người giấy màu đen kéo sợi xích kéo ta về phía nó
Người giấy nắm lấy hai đầu sợi xích kéo, dường như muốn vặn đứt cổ ta
Ta chỉ có thể dùng hai tay giữ chặt sợi xích, tránh cho cổ mình thảm trạng, lực lượng của ta hoàn toàn không thể so sánh được với người giấy
Cho dù là dùng hết sức lực toàn thân cũng chỉ có thể ngăn cản từng chút
Sắc mặt ta mắt trần có thể thấy chuyển hồng, tím bầm, xương cốt cái cổ không chịu nổi kêu két
Tại giây phút thiếu dưỡng khí cuối cùng, trong đầu ta lóe lên một đạo lửa viêm u lục u uyên
Từng xuất hiện một lần ở đáy hồ
Một lần cũng đủ để khắc sâu trong tâm khảm… Hô
Trên cổ bỗng nhiên buông lỏng, ta vội vàng hít vào một hơi dưỡng khí lớn
Soạt..
Lấy lại tinh thần mới phát hiện sợi xích vậy mà đã đứt mất, một mặt rơi xuống đất
Chỗ đứt còn cháy lửa xanh u viêm
Còn có một chỗ cũng có lửa xanh u viêm, đó chính là trên tay ta.