Chương 34: Khấu Chính Hải
Ta lần nữa bước vào Vạn Bảo Phường
Lúc này, cái cô nương họ Hồng kia với nét mặt tươi cười rạng rỡ, thoảng mùi nước hoa nồng nặc đến ngạt thở, xấn sổ lại gần ta:
"Chàng trai tuấn tú, trở về rồi sao
"Trước kia ta có phần lạnh nhạt, mong ngươi rộng lòng tha thứ cho ta nhé
Ta chau mày, thực sự không hiểu sao thái độ của cô ả này lại thay đổi nhanh đến vậy
Chẳng lẽ là lương tâm trỗi dậy
Nhưng ta cực kỳ không hợp với loại người như ả, so với ả thì vẫn là cô tiểu thư trẻ tuổi kia dễ chịu hơn nhiều
Tại một góc quầy, ta cuối cùng cũng thấy được nàng tiểu thư trẻ tuổi ấy
Chẳng hiểu sao, nàng có vẻ rất buồn bã, hốc mắt hoe đỏ, như thể vừa mới khóc xong
Đúng lúc này, một lão già chừng hoa giáp cười lớn, sải bước tiến đến: "Chàng trai, viên châu này có phải của ngươi không
Lão mở lòng bàn tay, lộ ra một hạt châu
Xá lợi tử
Ánh mắt ta lập tức trở nên lạnh lẽo, xem ra lão già này đã nhận ra xá lợi tử, lão đang chờ sẵn ta ở đây
Không ngờ một Vạn Bảo Phường ở huyện thành nhỏ lại có người có thể nhận ra xá lợi tử
Ta đáp: "Phải
Khấu lão nghe vậy mừng như điên, vội vàng hô: "Các ngươi mau đi pha trà ngon nhất
"Đến đây, chàng trai mau mời ngồi, mau mời ngồi
Lão đón ta đến khu tiếp khách, ta cũng không khách khí mà trực tiếp ngồi xuống, muốn xem lão có ý đồ gì
Khấu lão không còn giữ xá lợi tử trên tay nữa mà đặt vào khay trên bàn, thăm dò hỏi: "Chàng trai có biết viên châu này là vật gì không
Ta cười nhưng không cười nói: "Lão tiên sinh, chẳng phải cũng đã biết viên châu này là vật gì rồi sao
"Chỉ là, vật này giảng về duyên, lão tiên sinh cầm cũng vô dụng, ta nghĩ lão tiên sinh hẳn là sẽ không vì viên châu này mà đánh cược chiêu bài của Vạn Bảo Phường đâu nhỉ
Nếu lão già kia thực sự có ý đồ xấu với xá lợi tử, vậy ta nhất định phải dẹp bỏ ý nghĩ đó của lão
Mắt Khấu lão sáng lên: "Giảng về duyên
Xem ra chàng trai là người hiểu chuyện
"Tuổi còn nhỏ mà lại có duyên phận lớn đến vậy, vật này ta dám nói là bảo vật vô giá, chỉ tiếc như chàng trai nói, vật này cần duyên, người ngoài cầm tới cũng vô dụng
"Cho nên ta cũng không có ý đồ gì với viên châu này, mà là với tiểu huynh đệ ngươi
Với ta sao
Ta vô thức rùng mình một cái, dò xét Khấu lão
Áo mũ chỉnh tề, khí chất không giống, không giống như là kẻ..
Đúng lúc này, cô ả họ Hồng mang trà đến
Ta không biết thưởng trà nên uống trà như uống nước, chẳng nói được gì về trà đạo hay lễ nghi
Khấu lão nhấp một ngụm trà rồi nói:
"Ta không có sở thích gì khác, chỉ thích gia công, thăng hoa những món châu báu, trân phẩm, nên bình thường vẫn luôn ở phía sau
"Hôm nay lại suýt chút nữa để tiểu huynh đệ ngươi rời đi, nếu ngươi thật sự đi rồi, ta e rằng sẽ mất ăn mất ngủ mấy ngày liền
"May mà tiểu Hồng đã kịp thời giữ ngươi lại, quả nhiên trong tiệm có mấy nhân viên lanh lợi, tháo vát thì mới yên tâm được chứ
Lão rất hài lòng nhìn về phía cô ả Hồng kia
Lão già kia hứng thú với ta chuyện gì, ta vẫn chưa rõ, nhưng có một điều ta dường như đã hiểu
Lúc trước thấy nàng tiểu thư trẻ tuổi kia khóc đỏ cả mắt, giờ lại nghe nói là cô ả Hồng kia đã giữ ta lại
Vấn đề này còn chưa rõ ràng sao
Người phụ nữ này thật sự ác độc, đem ta giao cho người khác, có công lại vội vàng tranh giành
Ta liếc nhìn cô ả Hồng, ả ta căn bản không dám đối mặt với ta, cứ nịnh cười
Thế là ta cảm thán xen vào một câu: "Nhân viên cửa hàng của lão tiên sinh thật sự rất lanh lợi, nếu không phải cô nương kia thì ta có lẽ đã đi đến những nơi khác rồi
Lúc nói chuyện, ta nhìn về phía cô tiểu thư trẻ tuổi đang lén lút lau lệ trong góc
Khấu lão nhíu mày, người được người khác tôn xưng là Khấu lão, tự nhiên không phải là kẻ ngốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người già càng già càng tinh, so với những chuyện vặt này, lão càng chú ý đến phản ứng của ta
Vả lại, nhân viên cửa hàng của lão, lão còn không rõ sao, bản tính của cô ả Hồng kia lão vẫn biết đôi chút
Lúc này lão cho người gọi cô tiểu thư trẻ tuổi kia tới
Tiểu cô nương một bụng tủi thân, lại gặp phải cảnh tượng lớn lao như vậy, sợ đến liên tục nức nở
Ta thân mật nhìn nàng, động viên nàng một chút
Nàng cũng cắn răng, nhân cơ hội này tố cáo, Dù có phải bỏ việc, cũng không chịu đựng nỗi ấm ức này
Tiểu cô nương một hơi kể hết nỗi tủi thân của mình
Khấu lão thì sắc mặt lúc xanh lúc hồng
Không chỉ là ta bị lạnh nhạt, bị đối xử khác biệt, mà quan trọng hơn là lão đã bị lừa gạt
Lão nhìn về phía cô ả Hồng, ả ta đứng một bên lo lắng bồn chồn, vừa định giải thích điều gì đó, Khấu lão vừa thấy phản ứng của ả liền hiểu rõ
Lúc này lão bảo ả rời đi, Cô ả Hồng, một nhân viên lâu năm, đột nhiên bị đuổi việc, ả ta chắc chắn không cam lòng
Ban đầu ả định làm ầm ĩ lên, tốt nhất là làm lớn chuyện một chút
Kết quả Khấu lão trực tiếp đưa ra thời gian, Mười phút, mười phút không đi,..
Trong thành phố Đại Xương, ả cũng không tìm được việc làm trong ngành châu báu nữa
Lời này như tiếng sấm giữa trời quang, sắc mặt cô ả Hồng bỗng nhiên hoảng sợ
Một lão công nhân như ả chưa từng mò ra thân phận của Khấu lão
Nhưng có thể biết được là Khấu lão tuyệt đối có sức ảnh hưởng đến mức một câu nói có thể khiến ả ta không tìm được việc làm trong thành phố Đại Xương
Không kịp do dự, ả nhanh chóng chạy ra phía sau lấy gói đồ của mình rồi chạy ra ngoài, ngay cả giày cao gót bị gãy cũng không dám dừng lại
Sau khi cô ả Hồng đi, Khấu lão hổ thẹn nói: "Có mắt mà như mù, suýt chút nữa lại thăng chức cho ả ta
"Không ngờ chàng trai vừa đến đã bị đối xử như vậy
Ta khoát tay: "Chuyện này không có gì, ta có thể hỏi tục danh của lão tiên sinh được không
Có thể nhận được kết quả như vậy, có thể thấy Khấu lão đã cho ta rất nhiều thể diện, ta tự nhiên cũng không thể tiếp tục giữ thái độ khách sáo
Khấu lão tiếp tục nói: "Ta tên là Khấu Chính Hải, ngươi cứ gọi ta là Khấu lão là được rồi
"Nếu không phải ta trước kia đã từng gặp qua viên châu này, hôm nay suýt chút nữa thì đã lầm lẫn
"Thật ra thì, nói đi nói lại cũng chỉ có một chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta muốn cùng chàng trai kết giao tình
Ta hồ nghi hỏi: "Giao tình
Khấu lão: "Chính là giao tình
Trước kia ta từng gặp một kỳ nhân dị sĩ, hắn tính ra rằng năm ta bảy mươi tuổi sẽ gặp họa sát thân, cách giải duy nhất chính là tìm được một người có viên châu giống của ngươi
"Chỉ cần có quan hệ thân thiết với người đó, tai họa máu quang của ta sẽ được hóa giải
"Năm nay ta đã sáu mươi chín tuổi rồi, cách họa sát thân không còn xa nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cầm viên châu lên, cười ha hả nói: "Ta thấy thân phận của lão tiên sinh cũng không tầm thường, đã ở cái tuổi bán thần tiên, làm sao còn tin những chuyện đó
Khấu lão cười nói: "Sinh ý của ta có thể làm lớn đến vậy cũng là nhờ vị kỳ nhân dị sĩ kia, ta tự nhiên tin tưởng vững chắc không chút nghi ngờ
"Không biết chàng trai có nguyện ý làm bạn cố tri với ta không
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)