Nhân lúc thời tiết đẹp, Ninh Hoài mang theo bầu rượu, vẻ mặt tươi cười mà bước ra khỏi Ninh phủ dưới ánh mặt trời
Mở đầu con đường rong chơi hôm nay
Và ngay khi Ninh Hoài vừa ra khỏi cửa, bên ngoài Ninh phủ xuất hiện một người, chính là Ninh Cẩm
Mấy ngày nay hắn luôn ở nhà theo dõi Ninh Hoài, nhưng không thấy hắn đưa bạn bè về
Hôm nay liền quyết định bám theo hắn
Nếu Tạ Cừu đã lên tiếng, hắn nhất định phải bắt cho được đám bạn bè xấu của Ninh Hoài để dạy dỗ một trận
Ninh Cẩm bám theo rất sát Ninh Hoài, đi ngoằn ngoèo hết chỗ này đến chỗ khác
Cuối cùng, hắn thấy Ninh Hoài dừng lại trước một căn nhà có sân, gõ cửa
"Vân huynh
Ninh Hoài hô lớn
Chẳng bao lâu, cửa được người từ bên trong mở ra, lộ ra một gương mặt xa lạ mà Ninh Cẩm chưa từng gặp
Ninh Hoài cười một tiếng, giơ rượu thịt trong tay lên, "Đồ ngon đây huynh đệ, ta cất công mua từ phía tây thành những món đặc sản chính hiệu
Người đàn ông xa lạ kia nhìn thấy bầu rượu liền nhoẻn miệng cười, "Đi thôi, làm vài chén
Dứt lời, người đàn ông kia liền khoác vai Ninh Hoài, hai người vừa xưng huynh gọi đệ vừa đi vào sân
Ninh Cẩm cười lạnh một tiếng, "Quả nhiên là lũ bạn xấu, phế vật thì đi với phế vật, suốt ngày chỉ biết uống rượu
Ngay lúc cánh cửa khép lại, Ninh Cẩm dùng tay đẩy mạnh vào
Ninh Hoài và Vân Tiếu đồng thời quay đầu, nhìn về phía Ninh Cẩm
"Ninh Cẩm
Ninh Hoài khá kinh ngạc
Vân Tiếu mặt đầy dấu chấm hỏi, "Ai đây
"Đệ đệ của ta
Ninh Hoài trả lời, sau đó nhìn về phía Ninh Cẩm, "Cha không phải bảo ngươi đi nịnh hót cái người nào đó sao
Đến đây làm gì
"Đến đây lấy đầu để lập công
Ninh Cẩm chậm rãi nói, liếc nhìn Vân Tiếu
Không có chút dao động tu vi nào
Khóe môi hắn cong lên, tốt lắm
"Đầu để lập công gì cơ
Ninh Hoài đầy vẻ nghi hoặc
Nhưng Vân Tiếu bỗng nhiên đề cao cảnh giác
Hắn nheo mắt dò xét Ninh Cẩm
"Hai người các ngươi chính là đầu để lập công của ta
Ninh Cẩm nói, lật bàn tay, một thanh trường kiếm mềm mại xuất hiện trong tay hắn
Ninh Hoài cuối cùng cũng kịp phản ứng, sắc mặt liền biến đổi, "Ta là anh trai ngươi
Ngươi lại muốn lấy mạng của ta
"Ngươi thì ta chỉ dạy dỗ một trận thôi
Ta muốn lấy mạng, là mạng của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ninh Cẩm nói, tay vừa giơ lên, kiếm chỉ vào Vân Tiếu
Hắn đã sớm cảm thấy, người đàn ông trước mặt này không có chút dao động tu vi nào
Muốn lấy mạng một người không có chút tu vi nào rất đơn giản
So với giáo huấn, trực tiếp lấy đầu luôn, Tạ Cừu chắc sẽ vui hơn
Nghĩ đến đây, trong mắt Ninh Cẩm sự hung ác hiện rõ
Ninh Hoài nghe vậy, lập tức nhảy ra trước mặt Vân Tiếu, hoảng sợ nói: "Vân huynh chạy mau
Ninh Cẩm muốn giết ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Tiếu đứng sau lưng Ninh Hoài không nhúc nhích, hắn xuyên qua vai Ninh Hoài nhìn về phía Ninh Cẩm
"Xem ở phần ngươi thà tin đệ đệ mình, ta lại cho ngươi một cơ hội
Hắn nói không một chút cảm xúc, "Bây giờ, rời khỏi nơi này đi
Ninh Cẩm như nghe được chuyện cười lớn
Ngửa mặt lên trời cười phá lên
"Ninh Hoài, ta cứ tưởng ngươi đã ngu xuẩn lắm rồi, không ngờ người ngươi kết giao còn ngu xuẩn hơn cả ngươi
Ninh Cẩm cười ha hả
Lúc này Ninh Hoài cũng cuống lên, hắn mắt đỏ hoe nhìn Vân Tiếu, "Vân huynh, Ninh Cẩm là kẻ hung hãn, hắn thật sự sẽ giết ngươi
"Hơn nữa hắn chính là tu vi Nguyên Võ cảnh trung kỳ
Ninh Hoài vừa nói, sốt ruột vô cùng, suýt nữa đẩy Vân Tiếu ra ngoài
Thấy Vân Tiếu bất động, Ninh Hoài đành chịu, quay đầu cố tỏ ra hăng hái, giận dữ nhìn Ninh Cẩm, "Ninh Cẩm, đây là bạn của ta, ngươi không thể nào được động đến hắn
"Muốn giết hắn, trừ phi ngươi giết ta
Ninh Cẩm khinh thường liếc nhìn Ninh Hoài, tay chuyển hướng kiếm về phía Ninh Hoài, trong mắt tràn đầy sát ý, "Ngươi nghĩ rằng ta không dám giết ngươi sao
"Vừa hay, ta giết hai người các ngươi luôn một thể, Tạ Cừu chắc sẽ còn vui hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dứt lời, Ninh Cẩm liền muốn động thủ
"Mẹ kiếp Tạ Cừu
Ninh Hoài chửi như tát nước
Vân Tiếu khẽ động tay, trực tiếp đánh văng Ninh Hoài đang mắng to ra, để cho hắn tránh được một kiếm của Ninh Cẩm
"Ta giết đệ đệ của ngươi, không sao chứ
Vân Tiếu nhìn về phía Ninh Hoài, thản nhiên lên tiếng
Nhưng Ninh Hoài vẫn không trả lời, Vân Tiếu khẽ động bàn tay, trong lòng bàn tay liền xuất hiện những tia lôi quang mơ hồ
Nhìn ánh mắt về phía Ninh Cẩm không còn chút độ ấm nào
Bản thân đã cho hắn cơ hội rồi.