"Vân đại nhân, ngài tỉnh rồi
Trưởng môn Tổ An kích động
"Ngài muốn luyện đan sao
Dư Nghiêu rơi nước mắt
"Cung thỉnh Vân đại nhân luyện đan
Đám luyện đan sư vui mừng khôn xiết
Chỉ có Hóa Lăng
"Hỏa, là giận mà không có chất, tạo hóa hai mặt, sinh sát vạn vật..
Hai mắt hắn trống rỗng
Lặp đi lặp lại đọc sách
Việc tu luyện hiện tại, thần tiên cũng không thể luyện thành
Còn Vân Tiếu, liếc mắt đã thấy mấy quyển sách da trâu và ngọc giản mà trưởng môn Tổ An mang lên núi
Trong nháy mắt hai mắt sáng lên
"Đây là...
Trưởng môn Tổ An nghe vậy, lập tức cung kính dâng đồ vật trong tay lên
"Bẩm Vân đại nhân, đây chính là mười bản cấp năm, mười bản cấp sáu mà ngài muốn
Hai mươi bản
Điều này khiến Vân Tiếu rất kinh hỉ
Hắn nhanh chóng đắc ý nhận lấy
Sau đó vỗ vỗ Hóa Lăng
"Đừng đọc nữa, mấy cái này cao thâm quá ta nghe không hiểu, ngươi cứ dạy ta từ cuốn đầu tiên « Nhập môn luyện đan pháp » đi
Vân Tiếu là người giữ lời
Cầm đồ của người ta, cũng không thể không làm việc chứ
Trưởng môn Tổ An, Dư Nghiêu và những người khác, lập tức tỉnh táo lại từ cơn kích động
Vân Tiếu, lúc này vẫn là một người không có một chút thiên phú khống hỏa nào, cái gì cũng không biết
Tùy tiện lôi một người gác cổng từ trong công hội ra, còn luyện đan giỏi hơn hắn
Thế này..
"Mấy giờ rồi
Hóa Lăng dừng đọc sách, ánh mắt vô hồn
Một tên đệ tử đáp: "Còn một canh giờ nữa đến giữa trưa
Cũng là hai giờ, đến 12 giờ
Hóa Lăng khép sách lại, cẩn thận, nắn nót đặt dưới đất, "Ta muốn đi tắm rửa thay quần áo
"Vân đại nhân, nếu có duyên, ta Hóa Lăng nhất định sẽ tiếp tục dạy ngài luyện đan, chân trời góc biển, thề không bỏ cuộc
Nói xong, Hóa Lăng coi cái chết như không, bước ra khỏi phòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từng bước từng bước
"Vân đại nhân, ngài đừng để ý, chỉ cần ngài chịu học, Đan Thành chúng ta có sập hết, nhất định cũng sẽ dạy ngài thành luyện đan sư
Dư Nghiêu vừa mới nhếch mép cười gượng, vẻ mặt đưa đám nói với Vân Tiếu
Còn một giờ nữa
Vân Tiếu thở dài
Xem ra lại sắp có người tế trời rồi
Tội lỗi, tội lỗi
Hắn nhìn 20 quyển công pháp trong tay, khóe miệng khẽ cong lên
"Thôi vậy
Mặt hắn biến sắc, vô cùng tiếc nuối và bất đắc dĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu không phải vì cứu Đan Thành, ta cũng sẽ không lặn lội đường xa, không quản ngàn dặm đến đây
"Cầu cái này, cầu nọ, bị người coi như phế vật, chạy tới chạy lui, ta Vân Tiếu có bao giờ chịu sự ủy khuất như vậy
"Chính việc này làm ta trễ nãi đến bây giờ, vẫn chưa thể luyện thành
Vân Tiếu bất đắc dĩ nói xong, lại cực kỳ khoa trương thở dài một hơi uất khí
"Đúng vậy đúng vậy
Dư Nghiêu nhanh nhảu đáp lời: "Tế trời không liên quan đến ngài, đều là do chúng ta người vô năng, mới làm trễ nãi ngài
Miệng thì vâng dạ, nhưng trong bụng Dư Nghiêu lại tràn đầy cay đắng
Ngài chỉ trễ nãi chút thời gian tu luyện, còn Đan Thành thì sống chết có nhau
Nói là cứu Đan Thành, rõ ràng là tai họa… Đương nhiên lời này, không thể nói ra được
Mặt Dư Nghiêu trông như đưa đám, vẫn cố nặn ra nụ cười như hoa
Sau lưng Vân Tiếu có cha chống lưng, Đan Thành không dám đụng đến vị này
Dư Nghiêu đã sớm học được cách cảm tạ
"Vân đại nhân có tấm lòng hiếu học, Đan Thành chúng ta chậm trễ, đáng bị trừng phạt
"Đan Thành nhất định cải cách, về sau đối với mỗi người thành tâm học luyện đan, không bỏ rơi, không buông tay, chuyên tâm dạy dỗ đệ tử…"
Không khiến Vân Tiếu vui vẻ, chờ chút Vân Tiếu lại nhảy vào trong đỉnh dược thì Dư Nghiêu khóc cũng không có chỗ khóc
"Vân đại nhân chịu học, đó chính là chuyện cực tốt
"Chuyện tốt
Trưởng môn Tổ An và đám luyện đan sư, vừa lau nước mắt, vừa gắng gượng cười tươi
Vân Tiếu gãi đầu: "Ta đói bụng rồi
"Lập tức chuẩn bị tiệc rượu, tẩy trần cho Vân đại nhân
Dư Nghiêu vung tay lên
Dù sao đã thế, bao nhiêu ngày trì hoãn rồi, cũng chẳng kém hai giờ này
Dư Nghiêu đã từ bỏ ý định cứu chữa
Vân Tiếu lắc đầu
"Tắm rửa cái gì mà tắm, ta bị các ngươi nhét trong đỉnh dược bốc hơi mấy ngày, da đều bong mấy lớp rồi
"Đưa ta đến phòng luyện đan, cứ dạy từ những cái cơ bản nhất, à mà nhớ mang một bình rượu ngon, mang một con gà nướng tới
Vân Tiếu thu hết 20 quyển công pháp phòng ngự vào nhẫn trữ vật, giục giã
Hắn đã không nhớ rõ lần cuối mình thực sự khổ cực học tập như vậy là khi nào
Để cứu Đan Thành, Vân Tiếu không màng tất cả
Dư Nghiêu và trưởng môn Tổ An dẫn Vân Tiếu đến phòng luyện đan, hắn vẫn không từ bỏ ý định, ôm chút hy vọng cuối cùng
"Vân đại nhân, ngài thử đặt tay lên lò luyện đan xem sao
Nhỡ đâu là do thủ pháp kiểm tra của hắn không đúng, không phát hiện ra thiên phú khống hỏa luyện đan của Vân đại nhân thì sao
Nhỡ đâu, Vân đại nhân vừa mới giác tỉnh thì sao
Vân Tiếu đặt tay lên lò luyện đan
Ba ngọn đèn, ảm đạm không chút ánh sáng
Một ngọn cũng không sáng
"..
"
Trong lòng Vân Tiếu cũng khó chịu lắm chứ
Giống như, Vương hiệu trưởng tới "xin đừng quấy rầy", các nữ khách quý chẳng có đèn nào, bất thường quá đi
"Thần quang phổ chiếu" mà lại
"Hội trưởng Dư, trưởng môn Tổ An, hai vị vất vả mấy ngày rồi, cứ đi nghỉ trước đi, thiên phú của ta hai vị cũng thấy rồi đó, tạm thời chưa cần đến hai vị dạy dỗ đâu
Vân Tiếu quẹt mấy cái lửa vào lò luyện đan, "Ta sẽ bắt đầu từ việc nhóm lửa đơn giản nhất, mình suy nghĩ một chút trước
Vân Tiếu lần đầu tiên cảm thấy nụ cười của mình có chút cứng đờ
Dù sao, chờ chút lại có người muốn tế trời rồi
Nếu mà tay không đã dạy, thì đột nhiên có một hai người nổ tung
Hình ảnh đó
Vân Tiếu nhìn cũng không nỡ
Bắn đầy người máu ảnh hưởng đến tiến độ học tập
Dư Nghiêu và trưởng môn Tổ An dẫn theo đám luyện đan sư rời khỏi phòng luyện đan
Vân Tiếu tiện tay bỏ thêm một bó đuốc vào lò luyện đan
Phựt phựt
Ngọn lửa vùng vẫy mấy cái rồi tắt ngúm
"Mẹ kiếp
"Cái lò Phá Đan này cũng xem thường ta
Tụt hết cả hứng
Không có thiên phú khống hỏa, cũng không đến mức ngay cả một cái lò luyện đan cũng không đốt nổi chứ
Rõ ràng vừa nãy lò lửa còn cháy rừng rực
"Xem ra ta đúng là không có duyên luyện đan, hay là ngủ một giấc cho xong
Vân Tiếu gối đầu, tựa vào một bên lò luyện đan
"Đợi tối tỉnh lại, xem mấy lão già Đan Thành còn ai sống sót không, tìm cách tiếp vậy
Đang muốn lim dim ngủ thì có tiếng gõ cửa
"Vân đại nhân, ngài có ở trong đó không
Giọng nói ôn nhu mềm mại, là giọng của Ôn Như Ý
"Có chuyện gì
Vân Tiếu lập tức ngồi thẳng dậy
"Đưa rượu thịt cho ngài
"Vào đi
Ôn Như Ý đẩy cửa bước vào, trong tay mang theo một hộp đựng thức ăn
"Nghe nói Vân đại nhân tu luyện trong đỉnh dược ba ngày ba đêm, muốn ăn gà nướng, nên ta liền tự tay nướng một con, còn làm mấy món nhắm rượu..
Vân Tiếu suýt nữa quên chuyện mình đang đói bụng
Bây giờ bụng hắn kêu ùng ục rồi
Ngẩng mắt nhìn, Ôn Như Ý mặc cung trang trễ vai, lụa mỏng Romane, váy xẻ lộ bắp đùi
Bất kể trên hay dưới, đều vừa trắng vừa mềm
Câu đó là nói như thế nào ấy nhỉ
Mặc còn gợi cảm hơn không mặc, không mặc lại không bằng có mặc..
Tóm lại, ở đại lục này, Ôn Như Ý hiện giờ ăn mặc như vậy là tương đối tân tiến và xinh đẹp rồi
Vân Tiếu không khỏi chăm chú nhìn thêm
Sau đó mới chuyển sự chú ý sang món gà nướng trong hộp, chủ yếu là, con gà nướng này trông có vẻ không ngon lắm
Không bắt mắt
"Đây là lần đầu tiên ta tự tay xuống bếp cho người khác
Ôn Như Ý đỏ mặt, ngồi xuống bên cạnh Vân Tiếu
"Nha..
Vân Tiếu thầm liếc nhìn
Đại tỷ à, ai muốn cô tự làm chứ
Nhưng ngoài mặt vẫn không hề lộ vẻ gì, cầm gà lên gặm một miếng
Nhíu mày
"Sao, ngon không
"Về sau cứ để người nhà bếp làm đi
Vân Tiếu nhàn nhạt nói
Trong mắt Ôn Như Ý, thoáng một nỗi buồn
"Vân đại nhân, ta biết, ngài mọi thứ đều tinh thông, bất kể phương diện nào cũng đều chói lọi vô cùng, nhưng trong lòng ta, ta..
Vân Tiếu đang định nhóm một đống lửa lên để nướng lại gà
Tay vừa chạm vào lò luyện đan, liền nhíu mày ngay
"Mấy giờ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Như Ý thấy Vân Tiếu khẩn trương, cũng căng thẳng theo: "Còn một khắc nữa, là đến giữa trưa
Vân Tiếu bỗng bật dậy: "Cô có tính là người Đan Thành không
"Ta sinh ra ở Đan Thành, lớn lên ở Đan Thành, đương nhiên là người Đan Thành rồi
Ôn Như Ý không hiểu ý của Vân Tiếu
Vân Tiếu đẩy cô một cái: "Nhanh
"Khẩn trương đi ra ngoài, cô sắp nổ tung rồi!"