Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút

Chương 408: Thanh niên thần bí




"Khí tức trong người ngươi quen thuộc đấy
Thanh âm kia không để ý đến câu hỏi của Vân Tiếu, lại tự mình nói ra
Khí tức quen thuộc
Phản ứng đầu tiên của Vân Tiếu là hệ thống, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, cho dù Đạm Đài Dao đang ẩn sâu trong linh hồn hắn cũng không hề phát hiện bí mật này
Mà nếu bí mật này bị phát hiện, thậm chí công khai, hậu quả không phải Vân Tiếu có thể gánh nổi, đó nhất định sẽ dẫn đến họa sát thân cho hắn
«Keng - - túc chủ yên tâm, hệ thống tồn tại thuộc về cơ mật tối cao, nên trong thiên địa không ai có thể phát hiện.» Đúng lúc này, một tiếng hệ thống nhắc nhở truyền đến, ý tứ trong lời nói này rất rõ ràng, trấn an nội tâm đang đột ngột hoảng loạn của Vân Tiếu
Nghe được những lời này, Vân Tiếu cũng thở phào nhẹ nhõm
Đúng lúc này, ở một nơi trong không gian tinh thần, một cơn chấn động truyền đến, không gian bị xé toạc một vết nhăn, sau đó đẩy ra một làn sóng gợn, một bóng người từ đó phun ra
Bạch y như tuyết, nhẹ nhàng phiêu dật, mái tóc bạc trắng như thác sắp phủ xuống, một khuôn mặt hoàn toàn không tương xứng với tuổi tác, lúc nào cũng nở một nụ cười rõ rệt, toàn thân tựa như được bao bọc trong một tầng ánh sáng trắng nhạt gần như trong suốt
Chớp mắt, thanh niên đã đến bên cạnh Vân Tiếu, bắt đầu quan sát
"Ừm..
Không chỉ vậy, công pháp trên người ngươi thật sự là một cái mai rùa đen, tuy tu vi hơi kém, nhưng chỉ dựa vào cái mai rùa này cũng đủ để chống lại các cuộc tấn công có cảnh giới cao hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ồ, trang bị trên người ngươi cũng không tệ đấy chứ, một người ở cảnh giới Dung Nguyên mà có được bảo vật này cũng xem như bất phàm
"Không tệ, không tệ, đã bước đầu chạm vào pháp tắc lực lượng, thảo nào có thể vào được đây
Liên tục lẩm bẩm, Vân Tiếu nghe mà đen cả mặt, vị tiền bối này là đang khen hắn hay đang mắng hắn vậy
"Tặc..
Tiểu tử, trong cơ thể ngươi có một luồng sức mạnh cường đại, lại có thể khiến ta cảm thấy kinh hãi
Vốn còn đang cười hì hì đánh giá Vân Tiếu, thanh niên bỗng chốc nghiêm túc, ánh mắt nhìn Vân Tiếu có chút quái dị
"Tặc..
Ngàn năm qua, đây là người đầu tiên tới đây, quả nhiên vẫn có chút bản lĩnh
Thanh niên cười một tiếng, ánh mắt nhìn Vân Tiếu có phần thưởng thức
"Tiền bối quá khen rồi
Vân Tiếu ngoài mặt giả bộ khiêm tốn, trong lòng lại không được tự nhiên, vị đại năng này sao lại tỏ ra quen thuộc đến vậy
"Ngươi đừng để ý, ngàn năm qua không gian này quá cô tịch rồi, thấy có người nên ta mới nói nhiều hơn chút
Thanh niên ngượng ngùng cười giải thích
Vân Tiếu tự nhiên không để ý chuyện này, ở cái nơi không có khái niệm ngày tháng này, đừng nói ngàn năm vạn năm, ngay cả một tháng thôi hắn cũng chịu không nổi, nghĩ đến tiền bối hẳn cũng đã chịu đựng đủ những gian truân của thời gian
"Tiền bối cứ tự nhiên
"Tâm tính không tệ, có triển vọng đấy
Thanh niên cười sảng khoái nói
"Tiền bối, cái luồng sức mạnh cường đại mà ngài nói là gì vậy
Vân Tiếu không kìm được sự nghi hoặc trong lòng, vẫn là hỏi ra
"Ta đã từng gặp luồng sức mạnh kia trong Nguyên Thủy Hỗn Độn, có thể nói là sức mạnh từ lúc thiên địa sơ khai, chỉ cần chạm vào chút sức mạnh nhỏ nhặt ấy thôi, cũng đã giúp ta ngày xưa nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngữ khí của thanh niên về sau có chút kích động
"Thật thần kỳ khi ngươi lại có nó trên người
"Trước mắt ngươi còn có cả thời gian dừng lại pháp tắc của ta, cứ chăm chỉ tu luyện, ngày sau trở thành một phương cự phách chắc chắn không phải vấn đề
Thanh niên khôi phục thần sắc bình thường, nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc, như đã quyết định điều gì đó
Ngay sau đó, hắn phất tay áo, một bàn tay lớn ngũ hành hướng về phía nơi xa xôi trong tinh thần không gian vồ tới, dù Vân Tiếu không thấy rõ, cũng có thể cảm nhận được loại sức mạnh kinh người khiến người run rẩy kia
Tinh thần không gian dường như cũng cảm nhận được nguy cơ, bắt đầu bùng nổ uy lực cực lớn, từng luồng từng luồng tinh thần lực cuồn cuộn phun ra, túa về phía bàn tay vô hình kia tấn công
"Nhiệm vụ của ta kết thúc nhờ ngươi mà đến, và không gian giam giữ ta ngàn năm này cũng nên biến mất
Giọng nói của thanh niên mang một nỗi tang thương của năm tháng, thái độ thờ ơ với chúng sinh như một vị thần tiên lâm thế
"Các hạ chính là vị..
trong truyền thuyết đó sao
Âm thanh của Vân Tiếu nhỏ như muỗi, như đang nói thầm
"Tiểu tử có chút tinh mắt đấy, nhưng đây chỉ là một phân thân của ta mà thôi, lũ người vô dụng đó cũng xứng giam cầm chân thân ta à
Thanh niên không hề che giấu sự ngông cuồng trong giọng nói
Một phân thân mà đã cần đến nhiều vị đại năng viễn cổ dùng hết toàn lực phong ấn, thì chân thân của hắn phải đáng sợ đến mức nào, Vân Tiếu thầm nghĩ, trong lòng kinh hãi trước trận đại chiến vạn năm trước, hắn đã từng nghe Đạm Đài Dao nhắc tới
Nhưng Vân Tiếu nhận ra, hình như Đạm Đài Dao không mấy ưa thích những kẻ tự xưng là chính nghĩa, những vị đại năng viễn cổ, thậm chí còn có chút chán ghét, trong đó nhất định có một câu chuyện nào đó
"Tiểu tử, đi ra ngoài đi, hy vọng lần gặp sau, ngươi đừng làm ta thất vọng quá
Thanh niên quay đầu cười với Vân Tiếu, rồi thân hình hóa thành một vệt sáng, lao về phía kết giới then chốt ở một vì sao
Thân hình hóa kiếm, xé toạc bầu trời
Một kiếm chém tan tinh thần, trong nháy mắt tinh thần ảm đạm, không gian bắt đầu rung chuyển, từng vì sao biến mất khỏi bầu trời khi ánh sáng cuối cùng tàn lụi
Cùng lúc đó, một khoảng trống rỗng xuất hiện phía sau Vân Tiếu, một luồng sức mạnh hút Vân Tiếu vào
"Đám lão già này, cái khác không được, phong ấn này ngược lại có chút thủ đoạn đấy
Nhìn Vân Tiếu rời khỏi không gian, trên mặt thanh niên hiếm khi lộ ra nụ cười vui mừng, sau đó lập tức nghiêm nghị đối phó với phong ấn trước mắt
Tuy tinh thần không gian đã bị đánh nát, nhưng phong ấn thật sự vẫn chưa bị tổn hại
Hai vì sao sáng nhất trong chòm sao bắt đầu phình to, chỉ trong vài hơi thở đã biến thành hai vầng nhật nguyệt khổng lồ trên bầu trời, ánh sáng chói lọi soi rọi cả không gian
Mọi biến hóa mới chỉ là bắt đầu, không gian tiếp tục rung chuyển biến đổi, đến khoảnh khắc cuối cùng, hai vầng nhật nguyệt làm nền, các dải ngân hà làm điểm phát, lỗ đen hư vô làm miệng, một đầu rồng rõ ràng xuất hiện, mà thân rồng thì lớn đến mức không thể nhìn hết được
"Cuối cùng cũng đi ra
Một luồng uy hiếp dâng lên trong lòng thanh niên, đây là thứ mà hắn không thể không đối mặt
"Ngươi không nên như vậy
Lão Long mở lời, âm thanh như chuông lớn, vang vọng cả hư không
"Thiên Hiểu Bia được dựng nên vốn để phong ấn ngươi trong hư không, không ngờ ngươi lại dùng nó để làm áo cưới truyền thừa, ngươi còn chưa biết sai của mình sao
Từng đợt hơi thở nhạt đều khiến hàng vạn tinh thần phun trào, ngữ khí của Lão Long đầy uy nghiêm
"Chỉ một cái bia đá vỡ nát cũng muốn phong ấn ta, đừng ngây thơ
Thanh niên quét mắt nhìn xung quanh, "Thời gian không đủ rồi, nên kết thúc thôi
Một cảm giác bất an dâng lên, không phải vì uy áp không gian này, mà là từ một nơi xa xôi, nơi đó thậm chí không thuộc phạm vi của thiên địa
Đầu ngón tay của thanh niên có ánh sáng trắng lóe lên, hời hợt vạch một đường vào vị trí của Lão Long, một đường vạch tưởng như thoải mái, kì thực lại tràn đầy uy năng, trực tiếp xé nát không gian tinh thần thành một cái miệng sâu hoắm, đến nỗi khoảng không hư vô cũng bị vạch ra, vết nứt đó thật lâu vẫn không thể khép lại được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.