Người này không phải ai khác, chính là Hứa Tú, tên tiểu bàn tử từng cùng Vân Tiếu gặp và đi cùng nhau trước đây
Với thực lực Nguyệt Nguyên cảnh, Hứa Tú quả thực không đáng chú ý ở trong bí cảnh trải rộng những kẻ Dung Nguyên cảnh này
Lúc này, tình cảnh của Hứa Tú thực sự không dễ chịu chút nào, mấy tên đệ tử trẻ tuổi mang trang phục rõ ràng của các tông môn đang vây khốn hắn
Nhìn kỹ thì thấy, Hứa Tú đang ôm khư khư một chiếc hộp nhỏ nhắn xinh xắn, hộp được thiết kế chạm rỗng rất tinh xảo, bề mặt dát ngọc kim trông cực kỳ giàu sang tráng lệ
"Hắn chọn trúng ngươi sao
Ta thấy là ngươi dùng bàng môn tà đạo gì đó để chiếm đoạt thì có
Một tên đệ tử mặt mũi xấu xí chỉ vào mặt béo của Hứa Tú nói, trên mặt có một nốt ruồi son nổi bật
"Đúng đấy, với thực lực Nguyệt Nguyên cảnh của ngươi mà cũng xứng có được bảo vật này, đưa ra đây
Một tên đệ tử vạm vỡ khác trực tiếp bắt đầu giở trò cướp đoạt
"Không được
Thấy đối phương định cướp, Vân Tiếu giật mình, đột nhiên bùng nổ một đạo năng lượng kỳ dị, thứ gì đó đen tối sâu thẳm quấn lấy hai tay của tên đệ tử kia
"Chết tiệt, đây là cái gì
Tên đệ tử vạm vỡ vội vàng rụt tay lại, nhưng thứ kia như cái bóng quấn theo, điên cuồng chui vào cơ thể hắn
Tên đệ tử liền bùng phát nguyên khí, tưởng rằng có thể xua tan được, kết quả lại hoàn toàn ngược lại, nguyên lực tuôn trào ra lại bị hút khiến cho thứ đen tối kia càng thêm lớn mạnh
"Đồ chó chết, đây là thứ gì
Một tên khác liền lập tức túm Hứa Tú lên
Hứa Tú sợ hãi, định dùng chiêu tương tự đối phó lại, nhưng người ta đã sớm đề phòng, trực tiếp tung một đạo nguyên lực cường đại, đánh Hứa Tú bay ra mấy mét, đập đầu vào vách đá
Đầu Hứa Tú choáng váng, hắn vốn không có kinh nghiệm chiến đấu, lần này liền bị đánh choáng váng
"Thu thứ này lại cho ta
Tên đệ tử vạm vỡ lao đến chỗ Hứa Tú, túm lấy cổ áo của hắn, lực tay mạnh đến mức trực tiếp xách bổng Hứa Tú lên
Thấy Hứa Tú không có phản ứng gì, tay của tên đệ tử vạm vỡ siết chặt, một đạo nguyên lực trực tiếp đánh vào kinh mạch ở cổ tay Hứa Tú, một cơn đau đớn khiến toàn thân Hứa Tú run rẩy, thậm chí còn có một tia máu tươi trào ra từ khóe miệng
"Ta..
ta không..
Trước nay Hứa Tú vốn tự nhận là người chịu đựng tốt, đối với ai cũng hòa nhã, hắn nghĩ rằng có hòa khí sinh tài, mở rộng giao tiếp kết bạn mới có thể sống tốt hơn
"Không à
Tốt thôi, lát nữa nằm xuống đất xem ngươi có còn cứng miệng được như vậy không
Tên đệ tử vạm vỡ vừa nói vừa phun nước bọt đầy mặt Hứa Tú
Bàn tay to như bao cát quấn lấy nguyên lực đỏ rực, giáng thẳng vào mặt Hứa Tú
Theo phản xạ, Hứa Tú nhắm mắt lại, chờ đợi bị đánh
Một tiếng rít xé gió vang lên, tiếp theo là tiếng rên la đau đớn vang lên, một tiếng kêu la thảm thiết ở ngay trước mặt Hứa Tú truyền đến, lúc này Hứa Tú mới mở mắt ra
"Đau chết mất
"Là tên chó nào dám đánh lén Lão Tử
"Đừng để ta thấy, nếu không tao nhất định giết chết ngươi
Từng tên đệ tử nằm rên la trên mặt đất, ôm bụng chửi mắng
"Một đám người đi bắt nạt một kẻ Nguyệt Nguyên cảnh, không thấy xấu hổ à
Giọng nói trong trẻo vang lên, một bóng người gầy gò thong thả bước ra
"A
Vân Tiếu
Nhìn thấy người đến, Hứa Tú đang tỏ vẻ khó chịu vì bị đánh, thoáng chốc liền vui vẻ hẳn lên
"Ta ở trong cung điện này đi loanh quanh cả nửa ngày cũng không thấy ngươi, ngươi đã chạy đi đâu thế
Vân Tiếu vừa bước tới bên cạnh Hứa Tú, nhìn thấy bộ dạng tiểu bàn tử này liền cảm thấy có chút dở khóc dở cười, giây trước còn thống khổ khó chịu, giây sau liền cười toe toét như một tên ngốc
"Bị truyền tới nơi khác, ở trong đó đi lòng vòng một chút
Vân Tiếu qua loa giải thích, đương nhiên sẽ không kể ra chuyện mình đạt được cơ duyên Thiên Hiểu bia
"Nhưng xem ra, ngươi hình như đã có được bảo bối gì rồi
Vân Tiếu nhìn Hứa Tú ôm khư khư chiếc hộp ngọc kim không rời, không khỏi nhìn kỹ thêm chút
"Ừm, trong này có thứ ta cần
"Vậy thì tốt, đồ này cất kỹ, có ta ở đây, người khác đừng hòng đụng vào ngươi
"Ừm
Hứa Tú hít một hơi mũi, ra sức gật đầu
"Khẩu khí lớn thật, vừa ăn tỏi xong hả, còn có ngươi ở đây thì người khác đừng hòng đụng vào hắn
Trong khoảng thời gian này, mấy tên đệ tử kia đã hết đau đớn, nhìn Vân Tiếu với ánh mắt tóe lửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hừ, đi thử xem
Nhìn mấy người kiêu ngạo ngông cuồng kia, Vân Tiếu tỏ vẻ thản nhiên, ngày nào cũng đánh vượt cấp, mấy kẻ Dung Nguyên cảnh này xem ra thật sự không đáng kể
"Thằng nhãi ranh, ngươi đừng có phách lối, cũng là Dung Nguyên cảnh thôi, ngươi đừng tưởng chúng ta sợ ngươi
Tên đệ tử cầm đầu quát tháo
"Ngươi, lên
"Sư huynh, tên này nhìn có vẻ thực lực tốt lắm, ta..
"Đồ vô dụng, ngươi
"Sư huynh, bụng ta hơi khó chịu
"Sư huynh, ta vừa nãy hình như bị thương kinh mạch rồi, không vận công được
Chớp mắt, đám người vừa nãy còn kiêu căng ngạo mạn liền bắt đầu giở trò rút lui
"Ngươi đừng có phách lối, chờ đấy, tao gọi người tới, đi thôi
Nói xong, đám người liền không dám dừng lại, nhanh chóng chuồn đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Haiz, chán thật
Sau một trận chiến lớn vừa rồi, Vân Tiếu cũng hơi mệt mỏi, nếu không cần phải đánh nhau thì tốt nhất
Lúc này Vân Tiếu mới chuyển sự chú ý sang chiếc hộp ngọc kim mà Hứa Tú đang ôm trong ngực
"Ngươi nói, là chiếc hộp này chọn ngươi
Vân Tiếu vuốt cằm, trầm tư nói
"Ừ ừ, vốn dĩ ta ở một sơn động tìm kiếm bảo vật, tìm cả nửa ngày mà chẳng có gì, cho dù có vài thứ không tồi, nhưng vì thực lực của mình không đủ nên cũng không tranh giành được với người ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác lấy đầy cả túi
Vân Tiếu có thể cảm nhận rõ sự thất vọng trong từng lời nói của Hứa Tú
"Sau khi ta thất vọng chán nản bước ra, vốn tưởng rằng chuyến đi bí cảnh lần này chỉ có thể thế này thôi, thì đột nhiên cái vật nhỏ này từ bên trong bay thẳng ra, rơi vào lòng ta
Hứa Tú nói rất thoải mái, Vân Tiếu nghe mà giật mình kinh ngạc
"Ý của ngươi là, món đồ này bay thẳng vào ngực ngươi, thậm chí không cần ngươi phải mở cơ quan gì, cũng không cần nhỏ máu nhận chủ gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi được Hứa Tú xác nhận, Vân Tiếu thiếu chút nữa đã phát ghen tỵ
Mình liều mạng tranh giành một cái truyền thừa, còn người ta thì đây, chẳng làm gì cả, tự nhiên được bảo vật
Thật đúng là người so với người làm người ta tức chết mà
« Keng -- Túc chủ đừng có được tiện nghi mà còn ra vẻ, bản hệ thống cũng là ngươi nhặt được đấy
» Ngạch..
Cũng đúng nhỉ
Bị hệ thống phun trào một trận, Vân Tiếu mới cảm thấy bản thân mình mới là người kiếm bộn
Có bảo vật nào so sánh được với hệ thống chứ, ngay cả thần thánh trong truyền thuyết cũng không dám nói như thế
"Mà trong này chứa cái gì vậy
"Này, ngươi xem thử có mở ra được không
Hứa Tú trực tiếp đưa cái hộp được xem như trân bảo cho Vân Tiếu
"Ôi, ngươi không sợ ta cầm đồ của ngươi chạy mất à
Vân Tiếu ngạc nhiên trong giây lát, đáp lại hắn chỉ có nụ cười ngây ngốc của Hứa Tú
"Đồ này, không có chìa khóa, ngoại trừ dùng ngoại lực cưỡng ép phá vỡ, thì chỉ có cách đặc biệt
Nói rồi Vân Tiếu trực tiếp thi triển thủ đoạn, đầu ngón tay ngưng tụ một chiếc ngân châm lóe lên hàn mang, hướng vào ngọc hạp đâm tới.