Một mặt khác, Vân Tiếu vẫn còn nằm trên đá phiền não
Hắn không kể ngày đêm tìm kiếm yêu thú cảnh Nguyên Võ mà
Nhiều ngày như vậy trôi qua, một cọng lông cũng chẳng thấy
Hôm nay công pháp cũng như rùa bò, tu luyện càng lúc càng chậm
"Mẹ kiếp, ta số xui tận mạng
Vân Tiếu không nhịn được nhổ nước bọt
Nhưng mà
Hắn vừa nhổ xong
Bầu trời "Rắc" một tiếng
Liền cuồng phong nổi lên, cỏ cây rung rinh, một tiếng rít gào vang vọng trên không
Vân Tiếu ngẩng đầu, thấy trên bầu trời mình một con quái điểu khổng lồ đang vẫy cánh
« Keng —— Quy Nhất Quyết thấy yêu thú cảnh Nguyên Võ bắt đầu run rẩy, để tự vệ tốc độ tu luyện *11111
» « Keng —— Hạo Nhiên Cương thấy Nguyên Võ cảnh rất hưng phấn, muốn đánh nhau, tốc độ tu luyện *22222
» « Keng —— Đại Hóa Cương điên cuồng xúi giục túc chủ đi làm thịt con quái, tốc độ tu luyện *33333
» « Keng
» Một hồi chuông báo liên hồi vang lên trong đầu
Vân Tiếu lật người bò dậy khỏi tảng đá, nhìn quái điểu trên trời mà hai mắt sáng lên
Thật đúng là núi cùng sông tận lối, trong cảnh khốn khó mà tìm được lối thoát a
Quả nhiên không thể tự mình tìm, phải dựa vào vận may
Ta quả nhiên vẫn là con cưng của vận mệnh, là thiên chi kiêu tử
"Ha ha ha
Vân Tiếu phấn khích vung tay múa chân
Lớn tiếng khiêu khích: "Yêu quái đừng chạy
"Ngươi có bản lĩnh thì đến giết ta
Quái điểu phía trên ánh mắt tập trung vào người Vân Tiếu, thấy phía dưới có người đang khoa tay múa chân
Nó vốn đang tìm trứng của mình ở đây, khí tức trứng ngay tại đây
Thấy Vân Tiếu trong nháy mắt, nhất định là hắn đã động vào trứng của nó
Nộ khí nhất thời bùng nổ
Nó lao xuống chỗ Vân Tiếu, mang theo sát ý lạnh lẽo
Vân Tiếu tấn công trung bình tấn, thân thể như kim cương, trực tiếp hất bay con quái điểu
Quái điểu đứng lên rồi lại xông đến giết
Vân Tiếu nghe tiếng chuông báo liên tục trong đầu
Sau đó tùy ý quái điểu công kích, hắn quen rồi, trực tiếp túm lấy cổ quái điểu, rồi một cước giẫm dưới chân
Trong não, tiếng chuông leng keng dễ nghe vang lên liên hồi
« Keng —— Khí Toàn Lục thấy túc chủ đại triển thần uy, cực kỳ sùng bái, tốc độ tu luyện *44444
» « Keng —— Hạo Nhiên Cương nói thích túc chủ rồi, nguyện ý vì túc chủ sưởi giường, tốc độ tu luyện *22222
» « Keng —— Đại Hóa Cương thấy túc chủ đẹp trai hơn, trong lòng ngơ ngác, tốc độ tu luyện *55555
» «
» Nghe những âm thanh trong đầu, Vân Tiếu cười toe toét
Con yêu thú cảnh Nguyên Võ này mang đến kích thích cho công pháp của hắn, quả nhiên cường đại a
Dưới chân, con quái điểu rít lên một tiếng, giận dữ nói: "Ngươi trộm con của ta, còn làm nhục ta như vậy
Ta có hóa quỷ cũng không tha cho ngươi
Vân Tiếu dừng một chút
"Cái quái gì
"Con
"Ai mẹ nó trộm con ngươi vậy
Đừng ngậm máu phun người
Quái điểu giận đến toàn thân run rẩy, "Ngươi đừng cãi, khí tức con của ta ngay quanh ngươi, không phải ngươi trộm thì là ai
Vân Tiếu nhướn mày, thấy sự tình không ổn
Đang yên đang lành, sao hắn ở đây bỗng dưng lại có một con yêu thú cảnh Nguyên Võ đến
Còn có một quả trứng
"Ngươi chắc trứng của ngươi ở đây chứ
Hắn cau mày hỏi
"Đương nhiên, ta lừa ngươi làm gì, ta cảm nhận được khí tức của nó
Quái điểu căm hận gào lên: "Chắc chắn là ngươi đã trộm trứng của ta
"Mẹ nhà ngươi nói xằng
Vân Tiếu lại một chân giẫm nó xuống, nặng nề nói: "Trứng ngươi ở đây hay không ta không rõ, nhưng ta không có trộm, ngươi hiểu rõ đó, ta có thể dễ dàng thu phục ngươi, căn bản không cần phải lừa ngươi
Quái điểu mắt chớp chớp
Lời này có chút có lý
"Được rồi, ngươi tự mình tìm trứng đi đã
Vân Tiếu nói, rồi hắn nới lỏng chân, cũng muốn biết rốt cuộc có chuyện gì
Quái điểu thấy Vân Tiếu thả chân ra, cảm kích rơi nước mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quay đầu ngửi ngửi xung quanh, rất nhanh ngậm lấy một quả trứng ẩn trong bụi cỏ gần đó
Việc tìm lại được trứng làm quái điểu vô cùng kích động, nước mắt lã chã
Còn Vân Tiếu thấy quái điểu thực sự tìm được trứng, không khỏi nhíu mày
Gần chỗ hắn, từ khi nào có một quả trứng thế
Tìm được trứng, quái điểu liếc mắt áy náy
Nếu Vân Tiếu thật là kẻ trộm trứng, kia hắn không cần thiết phải để mình tìm trứng, cho nên có thể khẳng định, Vân Tiếu không phải là kẻ trộm trứng
Hơn nữa
Nam nhân trước mặt có vẻ chỉ là cảnh Khí Võ, nhưng nó từng thấy những kẻ lợi hại loại giấu tu vi, ẩn mình trong người thường
Thoạt nhìn bình thường, kì thực cực kì lợi hại
Nó có thể bị nam nhân này giẫm dưới chân, vậy tu vi đối phương nhất định cao hơn nó
Còn cao hơn rất nhiều
Đến mức nó căn bản không nhìn ra tu vi hắn rốt cuộc là cảnh giới gì
Cho nên quái điểu không có ý định bỏ chạy, nó cũng không nghĩ rằng có cơ hội nào chạy thoát khỏi trước mặt hắn
Ngay sau đó ôm lấy trứng, đi tới cạnh Vân Tiếu, thành khẩn nói xin lỗi
"Xin lỗi, ban nãy ta hiểu lầm ngài, mong ngươi tha cho ta một mạng
Quái điểu áy náy nói
Vân Tiếu lộ vẻ do dự
Thành thật mà nói
Quái điểu trước mặt làm hắn có cái nhìn khác về yêu thú
Không ngờ một con yêu thú cũng có tình cảm mẫu tử sâu nặng
Điều này khiến hắn có chút không nỡ xuống tay
Thấy Vân Tiếu do dự, quái điểu lập tức quỳ xuống, "Trẻ con vô tội, nó vẫn còn là cái trứng, nếu ngươi giết ta, con ta nhất định không sống được
"Van cầu ngươi
Vân Tiếu nhìn quái điểu dập đầu liên tục, thở dài
Đúng vậy a, trẻ con vô tội
"Thôi vậy, tha cho ngươi đi
Vân Tiếu nói, thu lại nắm đấm
Yêu thú cảnh Nguyên Võ khác lại đi tìm sau
Núi Thiên Phủ rộng lớn như vậy, hắn không tin không tìm được
Quái điểu thấy Vân Tiếu muốn thả mình đi, vui mừng khôn xiết, dập đầu liên tục
"Đa tạ ngài đã bỏ qua cho ta
Ta nợ ngươi một ơn tình, tương lai có cơ hội, nhất định sẽ hoàn trả
Vân Tiếu nghe vậy, phất tay định cho nó đi, chợt nghĩ tới gì đó, liền vội vàng gọi: "Chờ đã, ta nghĩ ngươi đừng để tương lai làm gì, ngay bây giờ đi
"Vừa hay ta đang thiếu một con tọa kỵ
Quái điểu sững sờ, trực tiếp cự tuyệt
"Không được, quái điểu bọn ta không làm nô lệ cho người
Đây là tín niệm, cũng là chấp niệm
Nó nói: "Ngươi có thể nói chuyện khác, dù có muốn mạng ta cũng được, nhưng chuyện này, tuyệt đối không thể
Nhưng nó vừa dứt lời
"Meo meo" một tiếng, một con mèo đột nhiên chui ra từ trong túi của Vân Tiếu
Quái điểu liếc nhìn bằng khóe mắt, sống lưng cứng đờ, sợ đến suýt nữa tụt cả cứt
"Con mèo này
Nó run rẩy lên tiếng
Vân Tiếu cúi đầu liếc, "À, nó à
"Sủng vật của ta
Vừa nói, Vân Tiếu một tay bắt lấy mèo, nhét vào ngực rồi vuốt loạn lên
Nghe vậy
Mắt của quái điểu trừng to, răng nanh run run, toàn thân lông dựng ngược lên
Ai da..
Cửu vĩ Miêu Yêu làm sủng vật
Vậy nó một con quái điểu thì ngạo kiều kiểu gì được
Phù một tiếng
Nó trực tiếp quỳ xuống đất, cung kính lại thành khẩn
"Tiểu điểu gặp qua chủ nhân
"Nguyện vì chủ nhân hết mình, trèo đèo lội suối, không từ nan
Sáng sớm hôm sau
Vân Kỷ tỉnh giấc, hắn vểnh tai nghe động tĩnh
Từ xa một tiếng kêu của quái điểu xé rừng truyền đến tai hắn
Khóe miệng Vân Kỷ giật một cái, nụ cười đắc ý hiện lên trên mặt
Xem ra yêu thú cảnh Nguyên Võ kia quả nhiên đi tìm Vân Tiếu rồi, lần này Vân Tiếu là chắc chắn phải chết rồi, nói không chừng bây giờ con quái điểu đang ăn thịt Vân Tiếu cũng nên
Vân Kỷ vỗ vỗ cái bị bên cạnh, những chai lọ bên trong va vào nhau kêu leng keng
"Xem ra không cần dùng đến những thứ này, hắc hắc
Hắn tự nhủ nói
Không lâu sau, tiếng kêu của quái điểu biến mất
Vân Kỷ thấy cũng vừa rồi, chuẩn bị đến hiện trường xem sao
Phải biết rằng lần trước mình chỉ vì không tự đến chiến trường khoáng tinh nên bị lừa rằng Vân Tiếu chết rồi, vui mừng hụt một phen, còn đau đớn mất bảo vật Bích Huyết
Lần này, hắn nhất định phải tận mắt thấy xác Vân Tiếu
"Đi dạo
Hắn kéo theo một tiểu đệ, rất phấn khởi chạy về phía bên kia
Chỉ có điều vừa chạy hai bước, bỗng nhiên dừng lại
Bởi vì Vân Kỷ chợt nghĩ ra, Vân Tiếu chết rồi, mình không chỉ được hưởng gia sản của hắn, còn có thể trở thành gia chủ Vân gia đời tiếp theo
Sao có thể lỗ mãng như vậy được
Huống chi con đường mình muốn đi là đường mưu sĩ
Như vậy là không được, không được
Ngay lập tức chắp tay sau lưng, ung dung thong thả bước về phía bên kia
Mặt mang theo sự vui sướng khó có thể kiềm chế
"Hôm nay trời đẹp ghê, ngươi nhìn con rắn nhỏ kia, xinh thật
Hắn chỉ vào một con rắn treo ngược trên cây nói
"Ừ
Rắn bất ngờ xông đến cắn ngón tay hắn
Vân Kỷ nhanh nhẹn rút tay lại, một cước đá bay con rắn, "Cút
Sau đó đầu ngón tay lại chỉ vào con chim trên đầu, "Ngươi nhìn con chim kia, vui vẻ chưa kìa, đáng yêu thật
Vừa dứt tiếng, chim ị một bãi lên đầu hắn
Vân Kỷ đứng hình
"Vân ca, cái này
Tiểu đệ phía sau mặt đầy lúng túng
"Rất tốt rất tốt
Vân Kỷ có thể nói là tinh thần sảng khoái khi gặp chuyện vui, không những không giận còn thấy mừng, thuận tay hái một chiếc lá trên cây quệt lên đầu, "Người xưa nói cứt chó, cứt mèo, đại biểu cho vận
"Cứt, là đại biểu cho vận
"Điềm lành a
Vân Kỷ vỗ tay mừng rỡ, "Đại cát a
Vừa nói, Vân Kỷ đã tới nơi mà Vân Tiếu từng đặt chân
Hắn không thể kiềm chế được sự hưng phấn của mình nữa
"Đi, thay ta nhặt xác thằng em thân ái
Hắn vung tay lên, nghênh ngang đi vào thung lũng
Vừa đi vào, cảnh tượng trước mắt làm Vân Kỷ sững sờ tại chỗ
Chỉ thấy trong sơn cốc, Vân Tiếu đang ngồi trên một tảng đá lớn
Tay trái vuốt mèo, tay phải vuốt con Khắc
Con Khắc trong miệng còn nói ra, "Chủ nhân tôn kính, cảm ơn ngươi đã để ta tìm được con của ta
Két?
Con Khắc này..
Nhận Vân Tiếu làm chủ nhân
Vân Kỷ đặt mông ngồi phịch xuống đất
Đùa sao, cái gì mà ngốc điểu vậy
Một con Nguyên Võ cảnh lại nhận một con người Tiên Thiên cảnh làm chủ nhân
Mà đám tiểu đệ sau lưng, thấy cảnh này, thần sắc hoảng hốt
Quay người bỏ chạy
Động tĩnh chạy trốn kia nhắm trúng con Khắc đang biểu lộ tình cảm nồng nàn bỗng nhiên quay đầu lại
Mắt nhìn chằm chặp vào gã tiểu đệ kia
Nó ngửi thấy, trên người kẻ chạy trốn đó có hơi thở của con nó
Trong mắt sát khí ngút trời
Hai tay mở ra, trong nháy mắt đã đuổi kịp gã tiểu đệ kia
Sau đó một vuốt xuyên thẳng vào sau lưng, một vuốt móc ra một trái tim còn ấm nóng
Vân Kỷ đứng lên, vừa định chạy, nhưng thấy tiểu đệ của mình trong nháy mắt đã bị móc ra tim… Còn bốc khói nóng… "A
Vân Kỷ thấy vậy, lập tức hồn bay phách tán
Con Khắc nắm lấy trái tim máu me bê bết, tiến về phía Vân Kỷ, "Các ngươi động vào con của ta, đáng chết
Trong giọng nói, khí tràng Nguyên Võ cảnh cường đại bộc phát khắp toàn thân, tạo cho người ta áp lực lớn
Vân Kỷ trực tiếp tè cả ra quần vì sợ hãi
"Đừng đừng, không phải ta, là hắn
Vân Kỷ mặt đầy sợ hãi, "Chuyện này không hề liên quan đến ta..
"Có điều ngươi đi cùng với hắn, cho nên ngươi cũng phải chết
Con Khắc đưa móng vuốt hung tợn ra
Tuy rằng trên người tên này không có hơi thở của con nó, nhưng dù sao cũng cùng người kia đi đến đây
Nghĩ đến việc mình suýt chút nữa phải xa lìa con ruột
Con Khắc hận đến nghiến răng nghiến lợi
"A..
Ta không xong rồi..
Cổ Vân Kỷ cứng đờ, ngã ngửa ra sau, "Ta phải chết phải chết..
"Vậy thì tốt, ta tiễn ngươi một đoạn đường
Trong giọng nói, con Khắc đã đến bên Vân Kỷ
Vân Kỷ đang giả chết liếc mắt thấy con Khắc sắp động thủ với mình, biết chiêu này vô dụng
Liền lập tức nghĩ ra một kế
"Chờ đã!!
Hắn làm bộ làm tịch bò dậy, đưa tay lên ngăn cản, lớn tiếng nói
"Mặc dù chỉ là thuộc hạ ta động vào con ngươi, nhưng ta cũng có trách nhiệm giám sát không chu toàn, tự biết tội nghiệt sâu nặng, ta nguyện ý gánh chịu trách nhiệm
Rồi móc trong túi ra hết chai này lọ nọ rồi đổ hết vào miệng
"Chai này, là đoạn trường nước
Hắn một hơi uống cạn
"Chai này, là hạc đỉnh hồng
Hắn lại một ngụm cạn sạch
"Chai này..
Ọe
Mắt Vân Kỷ bắt đầu bốc lên tia sáng, miệng sùi bọt mép, "Là..
Là, là..
Khắc ca, ta thật sự nuốt không trôi..
"Ọe
"Ọe..
Vân Kỷ vừa nôn ọe, vừa đảo mắt tìm đường bò ra ngoài
Nôn một đường, phun bọt mép một đường
Vừa bò ra khỏi tầm mắt của con Khắc, mấy chai giải dược liền điên cuồng đổ vào miệng, mới thở phào nhẹ nhõm
Nguy hiểm thật a
Bất quá bản công tử có danh xưng mưu sĩ không biết xấu hổ, lần nguy cấp này cũng thành công trốn thoát
Chỉ là Vân Tiếu không chết… Tức thật
Một bên khác
Vân Tiếu đang ngồi trên tảng đá xem hết toàn bộ quá trình
Hắn thấy Vân Kỷ như một con chó bò đi
Rõ ràng mọi chuyện này đều là Vân Kỷ sắp xếp
Tên ngốc này..
Lần trước muốn giết hắn xong lại cho hắn danh ngạch đi chiến, lần này muốn giết hắn lại tặng cho hắn một con yêu thú Nguyên Võ cảnh
Da mặt thật dày
Đôi khi thậm chí còn cảm thấy tên này là sao phúc của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn cũng không vội giết chết tên này, cứ mặc cho hắn nhảy nhót một hồi
Vân Tiếu thu hồi ánh mắt, gọi con Khắc lại
"Đi thôi, vào núi
Hắn dặn dò
Chuyện của hắn còn rất nhiều, tìm Ly Miêu yêu, tìm yêu thú Nguyên Võ cảnh kích thích công pháp
Con Khắc chở Vân Tiếu, hú dài một tiếng, nhanh chóng biến mất trong núi
Huyền Thiên Tông
Đại điện tông chủ
Tông chủ Hồng Ung ngồi trên ghế chủ tọa, mặt đầy ủ rũ than thở
Trưởng lão Lâm Phong bên cạnh thấy vậy, cũng đi theo thở dài
"Tông chủ vẫn còn lo lắng về việc không tìm được người thần bí luyện Thiên Địa Quyết sao
Hồng Ung gật đầu, rồi lại thở dài, "Không chỉ vậy
"Còn có chuyện khác sao
Trưởng lão Lâm Phong không nhịn được hỏi
"Ai
Hồng Ung vừa nói vừa lắc đầu, "Châu nhi dạo này ăn không ngon ngủ không yên, cứ nói là lo lắng cho cái gì Hàn Kim Luân
"Ta thấy nàng như vậy, một ngày không gặp người này, là một ngày nghĩ ngợi
"Cứ ngày này qua ngày khác, mắt thấy càng gầy gò
"Khiến ta làm cha đây thực sự đau lòng không chịu được
Hồng Ung nói tiếp, "Cái tên Hàn Kim Luân này cũng không biết được cao thủ phương nào cứu đi rồi, ta đi đâu tìm cho nàng bây giờ
Lâm Phong nghe xong cũng thật là bất đắc dĩ
"Chuyện của Châu nhi ta cũng có nghe qua
Cái tên Hàn Kim Luân kia có thể lấy tu vi Khí Võ cảnh sơ kỳ liều mình cứu Châu nhi, chắc hẳn cũng là một chàng trai tốt
"Nàng lo lắng cũng là chuyện thường
Hai người đang nói chuyện, thì có trưởng lão vội vàng chạy vào đại điện tông chủ
"Tông chủ không xong rồi!
"Có chuyện lớn rồi!!
Người đến mặt mày hoảng hốt
"Dù gì cũng là trưởng lão của một tông, sao lại hoảng hốt như vậy đúng là mất mặt
Hồng Ung vốn tâm trạng không tốt, nghe thấy vậy càng khó chịu, "Rốt cuộc là chuyện gì, từ từ nói
Trưởng lão kia cũng không vòng vo, trán lấm tấm mồ hôi, vội nói, "Tình báo trước đây sai rồi, Thiên Phủ sơn mạch kia căn bản không phải tam vĩ Ly Miêu, mà là cửu vĩ Miêu Yêu
"Cái gì?!?
Hồng Ung và Lâm Phong đột ngột đứng dậy
Sắc mặt đại biến
"Nhanh, lập tức ra lệnh cho tất cả đệ tử rút lui!
Hồng Ung vội vàng ra lệnh, "Ngay lập tức
Ngay lập tức
Tam vĩ Ly Miêu thì còn dễ, nhưng cửu vĩ Miêu Yêu kia ít nhất cũng phải tu luyện hơn ngàn năm thành tinh rồi
Thực lực đáng sợ thế này
Nếu chọc giận nó, đừng nói đám đệ tử trong núi sẽ bị diệt sạch, đến lúc đó sợ rằng Huyền Thiên Tông cũng sẽ gặp đại kiếp nạn
"Cho chấp pháp đội trưởng lão ngọc giản truyền âm gọi hết về đây
Lâm Phong thần sắc vô cùng nghiêm túc, "Ta tự mình đến Thiên Phủ sơn mạch một chuyến
Lạy trời lạy phật… Tuyệt đối đừng để những đệ tử kia tìm đến cửu vĩ Miêu Yêu..
Rất nhanh
Các đệ tử ở Thiên Phủ sơn mạch, đồng loạt nhận được tin nhắn rút lui trong ngọc giản
"Nhiệm vụ cấp một hủy bỏ, mời các đệ tử tông ta nhanh chóng rời khỏi Thiên Phủ sơn mạch về tông môn
Đám đệ tử nhận được tin đều lần lượt rời khỏi sơn mạch
Dù sao bọn họ đến Thiên Phủ sơn mạch, cũng là vì tìm tam vĩ Ly Miêu hoàn thành nhiệm vụ cấp một
Hiện tại nhiệm vụ đã hủy bỏ, bọn họ cũng không cần phải tiếp tục tìm kiếm Ly Miêu nữa
Nhưng Vân Tiếu lại khác
Ngoài việc tìm Ly Miêu yêu, hắn còn muốn đi tìm yêu thú Nguyên Võ cảnh để kích thích công pháp
Cho nên sau khi nhận được tin trong ngọc giản, hắn cũng không lập tức rời khỏi Thiên Phủ sơn mạch
Mà là thu hồi ngọc giản, tiếp tục ở lại trong núi
Những đệ tử khác chỉ khoảng hai ngày đã lục tục về đến tông môn
Về đến tông môn, trưởng lão Lâm Phong kiểm lại số người
Phát hiện thiếu mỗi Vân Tiếu
"Vân Tiếu đâu
Trưởng lão Lâm Phong hỏi các đệ tử, "Có ai thấy hắn không
Mọi người đều lắc đầu
Ông cau mày, "Một chút manh mối cũng không có sao
Mọi người tiếp tục lắc đầu
Một người trong số đó trả lời, "Vân Tiếu không có tổ đội, hắn hành động một mình
Nên biết, lúc vào núi hoàn thành nhiệm vụ, đã có rất nhiều người muốn tìm Vân Tiếu tổ đội
Một là bởi vì hắn đã thông quan Bàn Long Tháp, tiềm lực rất cao
Hai là Vân Tiếu dù gì cũng có danh hiệu chiến thần
Người trả lời này, chính là một trong những người lúc đó chủ động tìm Vân Tiếu hợp thành đội, nhưng bị Vân Tiếu cự tuyệt
"Xong rồi, có mỗi mình hắn
Lâm Phong không nén nổi lo lắng
Vân Tiếu tu vi chỉ là Tiên Thiên hậu kỳ, mà bên trong Thiên Phủ sơn mạch thì nguy hiểm trùng trùng, yêu thú Khí Võ cảnh và Nguyên Võ cảnh nhiều vô kể
Nếu Vân Tiếu gặp phải, chắc chắn sẽ chết
"Có lẽ hắn không còn ở Thiên Phủ sơn mạch nữa rồi
Trưởng lão Lâm Phong lẩm bẩm
Rồi cầm lên ngọc giản truyền âm
"Vân Tiếu, Vân Tiếu
Một bên khác
Vân Tiếu đang ôm mèo cưỡi con Khắc ở trong sơn mạch, nghe thấy tiếng trong ngọc giản
Vừa lấy ra, liền nghe thấy giọng Lâm Phong nói
"Nhận được tin nhắn thì nhanh chóng trở về cho ta
"Lập tức rời khỏi Thiên Phủ sơn mạch, có nghe không
Vân Tiếu vừa há mồm muốn lên tiếng
Nghe thấy câu cuối cùng lại ngậm miệng
Sao mà giục gấp gáp thế… Hắn còn chưa tìm được yêu thú Nguyên Võ cảnh mà
"Vân Tiếu, Vân Tiếu, nhận được tin nhắn thì mau chóng trở về tông
Vân Tiếu im lặng bỏ ngọc giản vào túi
Hắn ở lại Thiên Phủ sơn mạch lâu như vậy, không tìm được Ly Miêu yêu thì thôi, nếu như đến một con yêu thú Nguyên Võ cảnh cũng không tìm được, thì thiệt lớn rồi
Hắn nhất định phải tìm được yêu thú Nguyên Võ cảnh để kích thích công pháp
"Vân Tiếu, Vân Tiếu, có nghe không?
Ngọc giản trong túi vẫn vang lên tiếng trưởng lão Lâm Phong
Vân Tiếu trực tiếp cưỡi con Khắc, đi vào sâu trong núi
Đợi đến lúc về rồi nói mình làm mất ngọc giản, nên vì đi tìm ngọc giản mà chậm trễ thời gian về tông là được
Một bên khác, Lâm Phong và mấy vị trưởng lão nhìn ngọc giản im thin thít không một tiếng động
Sắc mặt đồng loạt trở nên u ám
"Có khi nào Vân Tiếu gặp phải con cửu vĩ Miêu Yêu kia rồi không
Trưởng lão Đào Thuyền nói ra, sắc mặt nặng trĩu
Lâm Phong càng lo lắng, ông lắc đầu, "Không biết
"Cũng có thể là gặp phải yêu thú từ Khí Võ cảnh trở lên
Một vị trưởng lão khác nói
"Gặp phải con yêu thú nào trong số đó thì hắn đều chết cả
Trưởng lão Lâm Phong nói, mặt đầy thương tiếc, "Đáng tiếc..
Mấy vị trưởng lão bên cạnh đồng loạt thở dài
Ngay cả thuyền trưởng Đào vốn dĩ luôn luôn nghiêm nghị, cũng lắc đầu tiếc thương
"Nếu như xác định hắn chết rồi, thì cũng coi như vì hoàn thành nhiệm vụ tông môn mà chết, xem như hi sinh vì nghĩa
Trưởng lão Lâm Phong thở dài nói, "Đến lúc đó cho hắn dựng bia vậy
Nửa tháng sau, Vân Kỷ nằm trên giường hấp hối nhận được tin Vân Tiếu đã chết
Hắn lúc này đang dưỡng thương, mấy thứ kịch độc kia dù đã uống giải dược cũng suýt nữa lấy mất nửa cái mạng của hắn
Nghe Vân Hoang nói, Vân Kỷ cố ngồi dậy trên giường
Hắn nửa tin nửa ngờ hỏi: "Cha, người xác định hắn đã chết
Vân Hoang gật đầu, "Chuyện này trước khi chưa chắc chắn ta còn không dám nói cho ngươi, sợ mừng hụt một phen
"Hôm nay đã qua nửa tháng, nếu Vân Tiếu còn sống thì không thể nào không có tin tức
Cho nên chắc chắn đã chết trong dãy núi Thiên Phủ rồi
Ngay cả các trưởng lão cũng đã chuẩn bị lập bia cho Vân Tiếu rồi
Vân Kỷ đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn
"Trời cũng giúp ta!
"Đúng vậy, độc của ngươi cũng không có phí công
Vân Hoang cũng vô cùng hưng phấn
Vân Kỷ đứng dậy, chống gậy đi ra ngoài nhà, hắn nhìn thấy ánh mặt trời rực rỡ, nở một nụ cười thoải mái
"Cha à, đợi dựng xong bia cho Vân Tiếu, ta sẽ đi vái lạy hắn hai cái
"Ngươi vái lạy hắn làm gì
Vân Hoang không hiểu, "Hắn một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, ngươi làm gì mà phải hạ mình như vậy
"Ta cảm ơn hắn ban cho ta cơ nghiệp mà
Vân Kỷ nói, không kìm được mà cười lên
"Đúng, có lý
Vân Hoang rất đồng tình
"Chúng ta cũng là người có lương tâm, nên tạ ơn vẫn phải cảm ơn
"Khoan đã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Kỷ đột ngột cắt ngang lời Vân Hoang, "Cha, người nhìn cái gì kia
Vân Kỷ chỉ lên bầu trời, mắt trừng lớn
Trên bầu trời, một con chim ưng dang cánh bay ngang đầu hắn
Vân Hoang ngẩng đầu lên, "Chim ưng thôi mà, có làm sao
"Đó là chim ưng bình thường sao
Vân Kỷ hỏi
"Đúng vậy
Vân Hoang gật đầu
"Là chim ưng của Nguyên Võ cảnh sao
Vân Kỷ ôm ngực
Hắn cảm thấy tim mình lại bắt đầu đau nhói
Vân Hoang nghe vậy liền nhíu mày, "Cái này hả
Ta nhìn không rõ
"Ngươi biết đó, tu vi của cha thế này, sao có thể nhìn ra được tu vi của Nguyên Võ cảnh
"Nha nha, con trai ngươi làm sao vậy
Vân Hoang thấy Vân Kỷ đột ngột ngã quỵ liền vội vàng đỡ lấy
Vân Kỷ cứng đờ nằm trong ngực Vân Hoang, hai mắt trợn tròn như chuông đồng, ngón tay chỉ lên trời run rẩy không ngừng, lưỡi cứng đờ, "Nó nó nó nó nó
Sau đó liền ngất xỉu.