Mười Bốn Ức Quốc Dân Vương Quốc Người Thừa Kế

Chương 72: Ta không tại sẽ đối một cái người vô tội




Chương 72: Ta sẽ không làm hại một người vô tội
Trên mặt cát của đấu trường
Đối mặt với tất cả các chủ nô trong đấu trường và mệnh lệnh của lãnh chúa Nô Lệ Chi Đô, Thập Tam cuối cùng cũng từ từ đứng thẳng cái thân thể đồ sộ của hắn dưới ánh mắt mong chờ của các khán giả
Lúc này, toàn thân hắn đầy rẫy vết thương, máu tươi chảy theo đường cong cơ thể hắn, nhỏ xuống mặt cát tạo thành từng vũng máu đỏ sẫm
Đạp… Đạp… Đạp…
Vừa rồi còn ra sức vung vẩy vũ khí, các nô lệ lập tức lùi lại vài bước, cảnh giác nhìn chằm chằm vào hắn
Bởi vì cũng là nô lệ, tận mắt chứng kiến những trận giết chóc của "Đồ tể", họ hiểu rõ rằng dù Đồ tể đã bị trọng thương, hắn cũng có thể tùy tiện vặn nát đầu bọn họ trong nháy mắt
Đây là uy thế tuyệt đối mà Đồ tể đã tạo nên sau hàng trăm trận sinh tử vật lộn thắng lợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đồ tể
"Đồ tể
Các khán giả lại lần nữa hò reo, tiếng hoan hô như sóng thần nhấn chìm tất cả, đủ để khiến bất kỳ chiến binh nào cũng phải xúc động dâng trào
Thế nhưng Thập Tam không hề tấn công các nô lệ, mà ngẩng đầu nhìn lên biển người chằng chịt phía trên
Hắn hít sâu một hơi, nắm chặt hai nắm đấm, gân xanh nổi trên cổ rắn chắc, dùng hết sức lực lớn nhất hét lớn với mọi người:
"Ta..
Tuyệt đối sẽ không động thủ với bất kỳ một người vô tội nào nữa
"Đây là bất công, đây là tội ác
Thanh âm của hắn âm trầm nhưng kiên quyết, như tiếng sấm vang vọng khắp mọi ngóc ngách của đấu trường
Nghe thấy âm thanh này, tất cả mọi người trong đấu trường đều sững sờ
Có khán giả thì ngây dại, có người thì kinh hãi đến tròn mắt, các nô lệ trên mặt đất cũng run rẩy đến mức vũ khí rời khỏi tay
Ngay cả các quý tộc cao quý cũng có người vì giật mình mà làm rơi chén rượu trong tay
Keng
Ly rượu vẩn đục vỡ tan trên mặt đất, nhắc nhở Huân tước Simon đang kinh sợ vì có nô lệ dám chống đối mệnh lệnh của hắn
"Ta không giết..
Thập Tam còn muốn nói gì đó, nhưng một bàn tay khổng lồ được tạo thành từ ma lực màu đỏ máu từ trên đài cao giáng xuống, hung hăng đánh trúng người hắn
Oanh
Kèm theo một tiếng nổ mạnh lớn, mặt đất lập tức nổ tung một cái hố sâu, còn Thập Tam bị vùi lấp dưới đáy hố, không rõ sống chết
"Chư vị, thật sự xin lỗi, giác đấu sĩ của chúng ta hôm nay gặp một chút vấn đề nhỏ
Trận chiến giữa Ma Sư bị hoãn lại một ngày
Từ trên không đấu trường vọng xuống tiếng kìm nén lửa giận của Huân tước Simon
"Trả vé, đây là sắp đặt trước
"Tôi không đặt cược, tên Ma Sư ăn thịt người đó nhất định thắng
..
Trên khán đài, đám người tỉnh táo lại lần lượt giận dữ gào thét
Bọn họ bỏ ra rất nhiều tiền đến đấu trường xem biểu diễn và đặt cược là để xem một bữa tiệc giết chóc cùng với cơ hội đổi đời chỉ sau một đêm, chứ không phải để nghe một tên nô lệ thuyết giáo cho bọn họ
"..
Chư vị khách nhân, lần này vé vào cửa hoàn toàn miễn phí, đồng thời sau đó quý vị có thể đặt cược lại
Hít sâu vài lần, Simon Clay gần như nghiến nát hàm răng mới thốt ra câu này
Hắn đã rất khó để tính toán được tổn thất lần này là bao nhiêu đồng Thor vàng, nhưng đây tuyệt đối là một cái giá trên trời mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được
Chuyện này quả thực là muốn mạng hắn a
Cho dù hắn đã là Bá tước cao quý danh dự, anh hùng chiến tranh, thế nhưng..
Hắn vẫn là người Clay chính thống
Giống như tiền bối Frankenstein của tộc Clay từng nói – muốn mạng của ta thì được, muốn tiền của ta thì không
Sau đó, cùng với việc các khán giả lục tục rời sân, vở kịch gây náo loạn này tạm thời khép lại
"Gọi tên phụ trách tên Đồ tể đó đến đây cho ta
Simon nghiến răng nghiến lợi nói
Hắn ngược lại muốn xem xem, là tên khốn nào đã khiến tên nô lệ mạnh nhất mà hắn khó khăn lắm mới bồi dưỡng được lại lệch lạc như vậy
....
Một lát sau, trong một đại sảnh trang trí cực kỳ xa hoa
Trên nền nhà được trải tấm thảm lông nhung thiên nga màu đỏ thẫm, phía trên thêu đầy hoa văn dây leo và hoa màu vàng, trên cửa sổ có màn che bằng tơ lụa dày, trên trần nhà treo một chiếc đèn chùm pha lê lớn, hàng trăm hạt pha lê lấp lánh như những vì sao, phản chiếu ánh sáng bảy sắc cầu vồng
Mỗi ngóc ngách nơi đây đều như thể nói lên sự giàu có không gì sánh bằng của chủ nhân
"Chính ngươi đã biến tên đồ tể của ta thành bạn đồng hành chính nghĩa trong truyện cổ tích phải không
Simon ngồi ở vị trí chủ tọa, lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông đang quỳ phía dưới
"Không không không..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Simon đại nhân, ngài hiểu ta mà, ta đâu có cái gan này a
Hamor sợ hãi đến biến sắc mặt, hắn dập đầu đông đông đông liên tục, rất nhanh trán đã chảy ra một vệt máu đỏ tươi
"Hừ, tin rằng ngươi cũng không có gan này
Nhìn thấy cảnh tượng này, cơn giận của Simon hơi nguôi đi
"Nếu không phải vì ngươi giống ta đều là người Clay, ta sớm đã ném ngươi vào chuồng thú nuôi ma thú rồi
"Toàn bộ cuộc đối thoại của ngươi với Đồ tể trước khi hắn ra sân, hãy kể cho ta, thiếu một câu mà ta phát hiện thì sẽ xử thịt ngươi
Simon hung ác nói
"Vâng, lúc đó tôi nói với Đồ tể rằng..
Hamor run rẩy đáp
Nghe xong lời giải thích của hắn, Simon trầm tư
Hắn đã có thể xác nhận rằng sự thay đổi tư tưởng của Đồ tể không phải do Hamor gây ra
Nhưng thế thì là ai
Cũng không thể có người nào có thể xuyên qua nhà tù để đối thoại với Đồ tể chứ
Còn về việc Đồ tể tự mình nghĩ ra..
Cũng không thể, một người sinh ra đã là nô lệ, sớm đã quen với giết chóc, làm sao có thể cảm thấy giết chóc là tội lỗi
Thôi bỏ đi, với tư cách là một thương nhân, việc cấp bách trước mắt của hắn không phải là xác định kẻ chủ mưu, mà là phải giảm tổn thất xuống mức thấp nhất
"Ném tên đồ tể đó vào phòng nô lệ đông đúc nhất cho ta
Nếu hắn có thể giết sạch thì cho hắn vũ khí, nếu không..
ha ha, ngày mai cứ để hắn tay không đi chiến đấu với Ma Sư ăn thịt người đi
Ánh mắt Simon lạnh lẽo, tràn đầy sát ý nói
..
Một nơi trong một nhà tù rộng lớn
Nơi đây chật ních hàng trăm tên nô lệ, không gian vốn rộng rãi cũng trở nên chật hẹp và chen chúc, các nô lệ bị nhồi nhét vào nhau như hàng hóa, gần như không có bao nhiêu không gian hoạt động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân thể bọn họ dính chặt lấy nhau, mồ hôi hòa lẫn với bụi bẩn, không khí trong lành ngập tràn một mùi hôi thối
Khuôn mặt của các nô lệ đầy mệt mỏi và tuyệt vọng, ánh mắt trống rỗng và chết lặng, dường như đã sớm mất đi mọi dục vọng của con người
"Vào đi ngươi
Năm tên thủ vệ gắng sức nhấc Thập Tam đầy vết thương lên, sau đó cùng nhau dùng hết sức lực toàn thân mới ném hắn vào trong ngục giam
Rầm
Thân thể khổng lồ của hắn rơi xuống sàn nhà lao tạo ra tiếng động lớn, khiến các nô lệ trong ngục thất đều hoảng sợ lùi xa khỏi hắn
Dù sao thì họ đều đã từng nghe nói, hoặc tận mắt chứng kiến sự khủng bố của "Đồ tể", sợ rằng đối phương một lúc nào đó bất mãn sẽ tiện tay giết chết mình
"Cha sư nó, nặng hơn cả một con ma thú
Bọn thủ vệ hùng hùng hổ hổ bỏ đi
Lúc này một bóng người với thần sắc phức tạp bước đến trước nhà lao
Nhìn thấy người kia trong nháy mắt, các nô lệ trong ngục đều lộ vẻ hoảng hốt, co rúm lại thành một đoàn
Bởi vì đối phương chính là người giám sát nhà lao – Hamor Clay, họ ít nhiều đều đã từng phải chịu roi của đối phương
"Thập Tam, ta biết ngươi đã hoàn toàn tỉnh táo, với thể chất của ngươi, cho dù phải chịu nhiều công kích như vậy, cho dù phải chịu một chưởng của Simon đại nhân, ngươi cũng sẽ không tùy tiện chết đi đâu
Hamor chậm rãi nói
Thế nhưng, điều khiến hắn thất vọng là, gã hán tử khổng lồ chỉ nhắm chặt hai mắt nằm rạp trên mặt đất bất động, cứ như thể đã chết rồi
Nhưng hắn hiểu rõ, Thập Tam chỉ là không muốn để ý đến hắn
"Ai..
Simon đại nhân nhân từ lại cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể xử lý tất cả nô lệ còn lại trong nhà giam này, thì ngươi sẽ được chữa thương và vũ khí, nếu không..
ngày mai ngươi cũng chỉ có thể tay không đối kháng với ma sư ăn thịt người mà thôi
Dứt lời, Hamor liền thở dài rời đi, chỉ còn lại tên hán tử sắp chết trong ngục phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.