Thập Nhật Chung Yên

Chương 54: Loạn thế nam nữ




Chương 54: Loạn thế nam nữ Hai người ôm chiếc nồi nhôm cũ kỹ, không ngừng đi lại trong thành phố
Tề Hạ chưa bao giờ nghĩ tới, một thành phố nếu không có ánh đèn, thế mà lại còn đen kịt hơn cả ngoài dã ngoại
Chỉ đi có hơn mười phút, sắc trời liền tựa như đổ mực xuống, tối sầm lại
Bốn phía tiếng côn trùng rả rích nối tiếp nhau, khiến Tề Hạ lòng phiền ý loạn
"Lâm Cầm, ngươi vẫn còn chứ
Tề Hạ hỏi
"Ta còn ở đây
Lâm Cầm đáp lại ngay lập tức, "Ngươi đi chậm một chút, cẩn thận kẻo ngã
"Không thể chậm nữa
Tề Hạ nhìn sắc trời một chút, "Bây giờ còn miễn cưỡng có thể thấy rõ đường đi, chúng ta phải nhân lúc trời còn sớm để đến cửa hàng giá rẻ, ngươi nắm chặt lấy áo ta nhé
Lâm Cầm gật gật đầu, đưa tay nắm lấy áo Tề Hạ
Hai người dựa vào ký ức, lại đi khoảng hai mươi phút nữa, mới cuối cùng cũng đến được quảng trường mà bọn họ đã tới trước đó
May mắn là ở đây tầm nhìn rộng rãi, cơ bản có thể nhìn rõ hình dạng của vạn vật
Tiến vào quảng trường đi hướng đông, hai người nhìn thấy một cửa hàng với ánh lửa lập lòe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nơi đó chắc hẳn là vị trí của cửa hàng giá rẻ
"Đốt lửa..
Lâm Cầm hơi nghi ngờ, "Bọn họ làm sao tìm được nguồn lửa
Nói xong nàng liền hiểu ra, trong tiệm có nữ nhân viên cửa hàng, khi mọi người gặp mặt nàng, nàng ngay tại đốt lửa nấu cơm, đoán chừng nguồn lửa cũng là hỏi mượn từ nàng
Hai người trong bóng tối mịt mùng hướng về phía ánh lửa mà tiến lên, cuối cùng đã đến lối vào cửa hàng giá rẻ
Điều khiến hai người cảm thấy kỳ lạ là ngay tại nhà hàng đối diện cửa hàng giá rẻ, con Ngưu Đầu Nhân đứng ở đó lúc ban đầu, giờ phút này cũng đã biến mất
"Lý cảnh quan, Chương luật sư, mọi người có ở đó không
Lâm Cầm thăm dò hỏi
"Tiêu Nhiễm, bác sĩ Triệu
Trong phòng rõ ràng có động tĩnh truyền ra, nhưng không có ai trả lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chuyện gì xảy ra
Lâm Cầm vừa định vào xem, lại bị Tề Hạ kéo lại
"Ngươi lùi lại một chút, ta vào trước
Hắn nhỏ giọng nói với Lâm Cầm
Kèm theo tiếng côn trùng rả rích, hai người bước vào trong cửa hàng
Nhưng khi Tề Hạ vừa bước vào cửa chính, một tấm ván liền bay thẳng về phía mặt hắn
Cũng may Tề Hạ đã sớm có phòng bị, lập tức lùi lại, suýt chút nữa thì tránh được đòn chí mạng này
"A...
Lâm Cầm kinh hô, vội vàng đỡ lấy Tề Hạ, "Ngươi không sao chứ
Bọn họ lúc này mới thấy rõ người cầm tấm ván gỗ trong tay không phải người xa lạ, chính là Bác sĩ Triệu, hắn đang đi theo sau Tiêu Nhiễm
Bác sĩ Triệu nhìn Tề Hạ một chút, lại nhìn Lâm Cầm một chút, lúc này mới nở nụ cười, nói: "A
Thì ra là hai người các ngươi à..
Ta cứ tưởng là ai..
Tề Hạ cẩn thận quan sát hai người, khuôn mặt lộ vẻ không hiểu
Bác sĩ Triệu hầu như trần truồng và chỉ mặc mỗi áo khoác trắng, đến cả giày cũng không mang
Hắn khoác chiếc áo khoác trắng như khoác hờ lên người, sắc mặt vô cùng mất tự nhiên
Mà phía sau hắn, Tiêu Nhiễm tóc tai bù xù, quần áo không chỉnh tề, lớp trang điểm trên mặt cũng đã phai sạch
Hai người giống như cặp tình nhân bị bắt quả tang, chen chúc rúc vào nhau
Tề Hạ coi như đã hiểu được tình huống trước mắt, nhưng lại không biết vì sao lại xảy ra loại tình huống này
"Tề, Tề Hạ ngươi đừng hiểu lầm à..
Bác sĩ Triệu vừa cười vừa nói với vẻ hối lỗi, "Tiêu Nhiễm nói nàng hình như bị thương, ta đang giúp nàng kiểm tra thôi
"Ngươi giải thích gì với hắn?
Tiêu Nhiễm dùng cùi chỏ thúc một cái Bác sĩ Triệu, "Ứ ự, ngươi coi ngươi là một nam nhân sao
Tề Hạ lắc đầu: "Ta không muốn quan tâm chuyện của các ngươi, Lý cảnh quan và Chương luật sư đâu rồi
"A..
Bác sĩ Triệu lại lộ ra một nụ cười ngượng nghịu, "Hai người bọn họ ban ngày ra ngoài dò xét tình hình xung quanh, cho đến nay vẫn chưa trở lại
"Cái gì
Tề Hạ nhướng mày, "Đến nay vẫn chưa trở lại ư
Trời đã hoàn toàn tối đen, Lý cảnh quan đã nói hắn sẽ điều tra khu vực lân cận, cho nên hai người rất khó có thể ngủ lại bên ngoài
Bây giờ vẫn chưa trở về, chẳng lẽ là chết rồi ư
Cũng hoặc là..
hai người này đang nói dối
Tề Hạ chậm rãi bước vào phòng, quan sát tình hình nơi đây một lượt
Mặc dù mặt đất vẫn còn vô cùng dơ bẩn, nhưng thoạt nhìn không có dấu vết máu tươi mới, cũng không hề có dấu hiệu đánh nhau
Trong phòng có ánh lửa trại yếu ớt đang cháy, cách đó không xa đang bày thi thể của Hàn Nhất Mặc, khiến bầu không khí vừa mờ ám lại quỷ dị
Tề Hạ quay đầu nhìn hai người có vẻ chột dạ kia, chậm rãi mở miệng hỏi: "Chẳng phải các ngươi cùng một đội sao
Hai người bọn họ trời tối như vậy cũng chưa trở lại, các ngươi không những không lo lắng, ngược lại còn nhàn hạ thoải mái ở đây mà chơi ư
"Cái này..
Lo lắng cũng vô dụng thôi mà
Bác sĩ Triệu nói, "Trời đã tối thế này, chúng ta cũng không cách nào ra ngoài tìm, chỉ có thể chờ trời sáng rồi tính sau..
"Ngươi mà lo lắng ư?
Tiêu Nhiễm phẫn nộ quát, "Người trong đội của chúng ta khi nào thì đến lượt ngươi lo lắng
Tề Hạ không trả lời, đi đến phòng nghỉ của nhân viên, nhẹ nhàng đẩy cửa ra
Trong phòng, nữ nhân viên cửa hàng kia ngồi xổm ở góc tường, mặt quay vào vách tường, miệng lẩm bẩm không rõ là chuyện gì
Xem ra nàng vẫn luôn ở đây mà không động đậy
Tề Hạ đóng cửa lại, vừa quay đầu nhìn về phía Bác sĩ Triệu, dù sao Bác sĩ Triệu cũng còn có thể giao tiếp được
""Đạo" còn ở nơi này sao
Tề Hạ hỏi
"Cái này..
Bác sĩ Triệu sắc mặt rõ ràng có chút đề phòng, "Tề Hạ, các ngươi rốt cuộc đến để làm gì
"Ta tới mượn "Đạo"
Tề Hạ nói, ""Đạo" mà ban ngày các ngươi để ở đây, ta muốn mượn tới sử dụng, sau đó sẽ hoàn trả gấp đôi
"Mượn "Đạo" ư
Bác sĩ Triệu hơi suy tư một chút, sau đó quan sát quần áo của Tề Hạ, vốn đã vô cùng dơ bẩn lại còn dính thêm vài vết máu, ""Đạo" của chính các ngươi đâu
Gã côn đồ kia với cô gái kỹ nữ đâu
"Bọn họ có danh tự
Lâm Cầm bỗng nhiên mở miệng nói, "Đừng gọi họ như thế
"A..
Bác sĩ Triệu qua loa gật đầu
"Ra vẻ quan trọng làm gì..
Tiêu Nhiễm khoác chặt quần áo của mình, cũng đi tới, "Hai người bọn họ chẳng phải đã tham gia trò chơi, sau đó chết rồi à
Tề Hạ sắc mặt trầm trọng, khẽ gật đầu: "Không sai biệt lắm
"A
Tiêu Nhiễm cười mỉa một tiếng, trên mặt lộ vẻ trêu tức nói, "Ngươi chẳng phải từng thề son sắt muốn thu thập ba ngàn sáu trăm cái "Đạo" để rời đi đây sao
Giờ gây hại khiến đồng đội chết, lại tới đòi "Đạo" của chúng ta ư
Tề Hạ nghe xong mở to mắt, nhìn nữ nhân này, bình thản nói: "Mặc dù tình huống đúng là như thế, nhưng ta khuyên ngươi có chừng có mực
Bác sĩ Triệu lúc này vội vàng bước tới hoà giải: "Được rồi được rồi, có chuyện gì thì nói rõ ràng ra..
Nói xong hắn lại quay đầu nhìn về phía Tề Hạ: "Chúng ta không phải là không muốn cho ngươi mượn đâu, mà là Lý cảnh quan đã mang "Đạo" đi rồi..
"Mang đi ư
Tề Hạ dừng lại một chút
"Đúng vậy
Bác sĩ Triệu chỉ tay vào nhà hàng đối diện nói, "Sau khi ngươi đi, hai người bọn họ đến đó tham gia trò chơi, dường như đã thắng
Về sau bọn họ lại đi đến những nơi khác
Tề Hạ theo ngón tay của Bác sĩ Triệu nhìn lại, rất nhanh liền phát hiện điểm đáng ngờ: "Cái gì gọi là "Dường như" thắng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các ngươi ở gần như vậy, đến cả việc họ thắng hay không cũng không biết ư
"Cái này..
Bác sĩ Triệu cau mày cười khan vài tiếng, "Lúc đầu Tiêu Nhiễm không cho bọn họ mang "Đạo" ra ngoài, thế nhưng Lý cảnh quan lại cứ khăng khăng đòi đi..
Bọn họ quan niệm khác biệt, cãi vã một trận, chúng ta cũng không cách nào can thiệp, đành kệ cho họ đi thôi
Dù sao loại chuyện đi chịu chết thế này ai muốn cùng bọn họ chứ..
"Kệ..
cho bọn họ đi ư
Tề Hạ nghe xong lập tức mở to mắt, hắn nắm chặt cổ áo Bác sĩ Triệu, sức lực cực lớn
"Ô hô
Tiêu Nhiễm sau khi nhìn thấy liền sững sờ, vội vàng nhào về phía Tề Hạ: "Ngươi làm gì vậy?
Tề Hạ nghiêng người một cái, ngay sau đó lấy chân ra khiến cho nàng mất thăng bằng, Tiêu Nhiễm lập tức ngã nhào xuống đất, trên mặt đất đầy ô uế, nàng ngã dập mặt
Tề Hạ hít thở sâu một hơi, nói với Bác sĩ Triệu bằng giọng gay gắt: "Thật uổng công ta nể mặt Lý cảnh quan mà khách khí với các ngươi, vậy mà các ngươi mẹ hắn lại mạnh ai nấy đi?!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.