Thập Nhật Chung Yên

Chương 83: Từ bỏ điềm báo




Chương 83: Từ bỏ điềm báo Mối quan hệ logic..
Cho dù nói thế nào, siêu năng lực mang tên "Tiếng Vọng" này đều đã vượt ra ngoài phạm vi hiểu biết của mọi người
Tại nơi quỷ dị này, không chỉ có những người giống như thần linh, mà còn có những kẻ điên trải rộng khắp đường phố
Vô số người tham dự cuộc thi ở đây bị tùy ý tàn sát, giờ lại còn có thể đạt được siêu năng lực..
Nếu đây không phải một giấc mộng, ai lại sẽ tin tưởng
"Tề Hạ..
Chương Thần Trạch nhìn thương thế của Tề Hạ, vẻ mặt vô cùng lo lắng: "Ngươi vừa nãy không lừa được Giang Nhược Tuyết, tiếp theo chúng ta nên làm gì
"Lừa gạt
Tề Hạ ôm lấy vết thương, lắc đầu: "Ta không lừa ai cả, mà là thật sự muốn từ bỏ
"Hả
Hai người quả thực có chút ngây người: "Ngươi thật muốn từ bỏ
"Đúng vậy
Đôi mắt Tề Hạ giống như một vũng nước đọng: "Trên người của ta bị người ta đâm một cái lỗ thủng lớn như vậy, muốn tiếp tục tham gia trò chơi là không thể nào
Chương Thần Trạch và Lâm Cầm không ngờ Tề Hạ lại quyết đoán từ bỏ như vậy, trong nhất thời cũng không biết phải làm sao
"Ngươi đừng nên nản lòng, ta cũng biết chút cách băng bó
Lâm Cầm nói: "Chúng ta trước tiên tìm một nơi để cầm máu cho ngươi, tiếp theo còn có rất nhiều ngày, nói từ bỏ có chút quá sớm
"Cầm máu..
Tề Hạ ngẩng đầu nhìn trời một chút, ngày này trôi qua dài dằng dặc lạ thường, giờ mới đến chạng vạng tối
"Đúng vậy, Tề Hạ..
Chương Thần Trạch cũng ở một bên phụ họa: "Ngươi so với chúng ta đều có hy vọng thu thập đủ ba nghìn sáu trăm cái "Đạo"
Nếu ngươi từ bỏ, chúng ta thật sự không biết nên làm gì bây giờ
Ba người tìm một cửa tiệm xoa bóp cũ nát để trú chân
Theo ý của Chương Thần Trạch, cửa tiệm xoa bóp có các phòng riêng cùng giường chiếu, ít nhất có thể để Tề Hạ dưỡng thương cho tốt
Căn tiệm xoa bóp này cũng như những công trình kiến trúc khác, bên trong gần như đã hoàn toàn đổ nát, nhưng may mắn vẫn tìm được một ít màn vải
Lâm Cầm xé màn vải thành từng dải, đang chuẩn bị để băng bó
Chương Thần Trạch cũng thu dọn ra một chiếc ghế sô pha sạch sẽ, hai người đỡ Tề Hạ ngồi lên ghế sô pha, sau đó cởi áo cho hắn
Áo của Tề Hạ đã hoàn toàn bị máu thấm đẫm, cầm trên tay cảm thấy rất nặng, chỉ cần hơi cử động, nước máu trong áo liền ào ào rơi xuống
Hai người giờ phút này cũng rốt cuộc hiểu rõ, giống như lời Tề Hạ nói, vết thương của hắn đừng nói tiếp tục tham gia trò chơi, ngay cả đứng cũng phải dùng hết toàn lực
Lâm Cầm nhìn vết thương của Tề Hạ một chút, cảm thấy hơi không ổn
Tên đầu trọc kia đâm con dao găm vào vai Tề Hạ rồi xoay lưỡi dao
Động tác này khiến vết thương vốn dĩ phải là một đường cắt giờ nở rộ thành một đóa hoa thịt đỏ tươi, không chỉ làm rách nát hoàn toàn lớp da bên ngoài, mà còn có khả năng gây tổn thương đến các bộ phận cơ thịt bên trong cơ thể
"Chúng ta không có cách nào khâu vết thương lại..
Lâm Cầm nói: "Ngươi trước tiên nhịn một chút, ta băng bó cho ngươi
"Chỉ băng bó thôi thì không có tác dụng
Tề Hạ móc chiếc bật lửa kim loại cũ nát ra khỏi túi: "Tìm một mảnh gỗ khô ráo, sau khi đốt có thể dùng để cầm máu cho ta
"Cái này..
Lâm Cầm có chút khó khăn khi nhận lấy bật lửa: "Có thể sẽ rất đau..
"Không sao..
Tề Hạ vừa định nói gì, lại chợt nghe thấy tiếng động rất nhỏ ở cách đó không xa
Tiếng động đó dường như có vật gì đó rất có tiết tấu đâm vào trên tường
"Làm sao vậy
"Suỵt
Tề Hạ ra hiệu hai người im lặng, nghiêng tai cẩn thận lắng nghe: "Bên trong công trình kiến trúc này dường như có người
"Có người ư
Hai người vội vàng hạ giọng xuống, cũng cẩn thận lắng nghe, quả thật có tiếng động gì đó đang vang lên trong phòng
"Có thể là dân bản địa..
Tề Hạ chậm rãi đứng lên, nói: "Không biết có nguy hiểm hay không, chúng ta chuyển sang nơi khác đi
"Đừng, thương thế của ngươi không cho phép đi lại lung tung, để ta đi xem sao
Chương Thần Trạch nói: "Chúng ta vào đây lâu như vậy rồi, nếu có nguy hiểm thì đã sớm chết rồi
"Không được..
Tề Hạ vừa định đưa tay ngăn Chương Thần Trạch lại, nhưng nàng ta luôn hành động nhanh chóng, đã xông ra ngoài chỉ trong một bước đi vội
Tề Hạ thấy vậy, chỉ đành quay đầu gọi Lâm Cầm: "Mau ngăn nàng lại, không cần thiết mạo hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Cầm nhẹ gật đầu, vội vàng đi theo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng căn tiệm xoa bóp này vốn dĩ không lớn, hai bên hành lang tổng cộng chỉ có bốn căn phòng, Chương Thần Trạch chỉ mất vài giây đã tìm thấy căn phòng phát ra tiếng động
Nàng hơi suy tư một chút, đưa tay gõ cửa một cái
"Thần Trạch
Lâm Cầm hơi lo lắng nói nhỏ: "Cẩn thận "dân bản địa" đó
"Dân bản địa chắc là sẽ không làm hại chúng ta
Chương Thần Trạch thấy không có ai trả lời, liền đưa tay đẩy cửa phòng ra
Vừa đẩy cửa ra, một luồng hôi thối liền tràn ra, khiến cả hai lùi lại một bước
Trong phòng, một người đàn ông gầy trơ xương như củi đang quay lưng lại phía cửa, hướng mặt về phía khoảng trống hình vuông, đấm lưng cho "khách nhân" đang nằm trên giường
Hai người thấy rõ cảnh tượng trước mắt liền hít một hơi thật sâu
Đúng vậy, "Dân bản địa" sẽ không làm ai bị thương
Thế nhưng hành vi của dân bản địa luôn có thể khiến người ta lạnh sống lưng
"Khách nhân" nằm lì trên giường căn bản chính là một bộ thây khô, người đàn ông gầy gò lại khoanh hai tay, không ngừng ấn mạnh vào lưng bộ thây khô
Hắn ta dường như đã làm việc đó từ rất lâu, toàn bộ lưng thây khô đều bị ép dẹp xuống, chất lỏng hôi thối cũng bắn tung tóe đầy cả giường
"Khách nhân..
Lực có còn nữa không..
Khách nhân..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lực có còn nữa không..
Người đàn ông gầy gò một bên hỏi thăm không chút sức sống, một bên dùng sức đè ép xuống dưới
Tay hắn xuyên qua thây khô chạm vào ván giường bên dưới, phát ra tiếng "Đông, đông"
Hai nữ sinh đứng sững tại chỗ, nửa ngày không động đậy
Tề Hạ chậm rãi đi tới, từ phía sau hai người đưa tay ra, đóng cửa phòng lại
"Đừng để bị ảnh hưởng
Nói xong, Tề Hạ tìm một căn phòng coi như sạch sẽ bước vào, ngồi xuống trên giường: "Đi tìm khúc gỗ đi
Lâm Cầm lấy lại tinh thần, biết hiện tại cầm máu cho Tề Hạ mới là việc cấp bách, thế là vội vàng xoay người đi tìm kiếm mảnh gỗ khô ráo
Về phía bên này, Chương Thần Trạch nhìn căn phòng vừa nãy mà như có điều suy nghĩ, mấy giây sau, nàng mở miệng hỏi: "Tề Hạ, ngươi nói những người này..
Ban đầu đều giống như chúng ta sao
Tề Hạ không trả lời, ngược lại nói với Chương Thần Trạch: "Chương luật sư, sau này ngươi đừng vọng động như vậy
Nếu trong phòng không phải dân bản địa, mà là một đám kẻ liều mạng giống như tên đầu trọc lúc trước, ngươi tính làm sao
Chương Thần Trạch chậm rãi cúi đầu xuống, đáp: "Ta hơi bị "quan tâm thì loạn"
Nếu như không thể nghỉ ngơi ở đây, vết thương của ngươi sẽ nặng hơn
"Quan tâm thì loạn
Tề Hạ cảm thấy hơi xấu hổ, hắn suy tư một lát rồi nói với Chương Thần Trạch: "Chương luật sư, ngươi phải biết, ta cứu ngươi từ trong lò vi sóng khổng lồ kia là bởi vì chỉ có làm như vậy mới có thể thắng trò chơi
Điều này không có nghĩa là ta đối với ngươi có bất kỳ sự chiếu cố đặc biệt nào
"Ta biết..
Chương Thần Trạch nhẹ gật đầu: "Có thể là bởi vì chuyện của Lý cảnh quan, một người tốt như vậy đã chết ngay trước mắt ta..
Ta lo lắng ngươi cũng sẽ trở thành như vậy
"Một người tốt như vậy...
Tề Hạ im lặng
Hắn hồi tưởng lại câu chuyện Lý cảnh quan đã kể cho mình trong khoảnh khắc hấp hối
Lý cảnh quan thật sự có thể được coi là một "người tốt" sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.