Chương 85: Hàng cao cấp Nhìn thấy Tiểu Lưu chậm rãi biến mất ở xa cuối con đường, ta lập tức tức giận không có chỗ trút, bèn nhắn tin trả lời Trương Hoa Nam ngay: "Ngươi không muốn sống nữa sao
Đừng chủ động liên lạc với ta
Điều ta không ngờ tới là, Trương Hoa Nam đầu bên kia điện thoại sau khi nhận được tin nhắn thì không hề có động tĩnh gì
Ta cũng chỉ có thể móc ra từ trong túi điếu thuốc đã giấu kỹ từ trước, rồi châm lên một điếu nữa
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, tâm trạng của ta cũng dần trở nên sốt ruột, muốn ngồi chờ một kẻ căn bản sẽ không xuất hiện thì quả thực là đang lãng phí thời gian của ta
Vừa lúc điếu thuốc trên tay sắp hút hết thì ta chợt nghe thấy tiếng cửa xe mở ra, vốn cho rằng Tiểu Lưu đã quay lại, nhưng người kia lại trực tiếp ngồi vào hàng ghế sau
"Lý cảnh quan, từ khi chia tay đến giờ vẫn ổn chứ
Một âm thanh đã lâu không được nghe chợt vang lên sau lưng ta, khiến ta toàn thân run lên
Trương Hoa Nam
"Con mẹ nó ngươi điên sao
Ngươi biết đây là xe gì không
Trương Hoa Nam cầm lấy mẩu thuốc lá từ tay ta, hung hăng hít một hơi
"Xe gì
Dù sao cũng không có đồ trang trí của xe cảnh sát
Ta nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của hắn qua gương chiếu hậu, càng cảm thấy tức giận: "Ngươi chẳng lẽ không sợ ta bây giờ liền lái xe đưa ngươi đến cục cảnh sát sao
"Này à
Lão Lý, chúng ta chính là châu chấu trên cùng một sợi dây mà
Trương Hoa Nam chế nhạo nhìn ta, "Bảy năm trước cái lần ngươi bắt ta ấy, ta đã đưa cho ngươi mười vạn đồng tiền để chữa bệnh cho Huyên Huyên rồi đó, ngươi cũng phải biết ơn mà đền đáp chứ
"Ân nghĩa của ngươi ta mẹ nó đã sớm trả xong rồi
Ta cắn răng, trong lòng vạn phần xoắn xuýt, thà rằng ta đã không nên dây dưa với tên cặn bã như ngươi ngay từ đầu
"Ta đã bảo ngươi yên tĩnh một chút, kết quả ngươi lại liên tiếp gây ra các vụ án..
Ta vẫn sẽ phải tự tay đưa ngươi vào cục cảnh sát
"Ngươi lại nói chuyện với ân nhân cứu mạng của Huyên Huyên như thế à
Trương Hoa Nam ném điếu thuốc hút xong ra ngoài cửa sổ, "Huyên Huyên bây giờ học tiểu học đúng không
Ta nhớ không lầm là..
lớp sáu, năm thứ tư à
"Ngươi..
Nghe được cái tên Huyên Huyên từ miệng tên cặn bã này thốt ra, ta lập tức giận không nhịn nổi, "Ngươi mà dám động đến Huyên Huyên, ta tuyệt đối sẽ chém ngươi thành muôn mảnh
"Chúng ta hòa nhau
Trương Hoa Nam cười cười, "Ngươi giúp ta trốn thoát sự truy bắt, ta sẽ không động đến nàng
Trong lòng ta ẩn ẩn biết, chỉ cần còn ở trên chiếc thuyền giặc này, ta cả đời đều khó có khả năng thoát ra
Bảy năm trước khi ta tự tay bắt Trương Hoa Nam, hắn chợt muốn đưa cho ta mười vạn tệ để mua mạng sống của hắn
Mặc dù ta từ trước đến nay ghét ác như cừu, nhưng con gái ta là Huyên Huyên lại mắc phải một căn bệnh vô cùng hiếm gặp, bác sĩ nói gọi là Hội chứng Crigler-Najjar, hắn nói cho ta biết căn bệnh này hiếm thấy đến mức nào, cũng đã nói rất nhiều phương pháp đối phó với loại bệnh tật này, nhưng ta một chữ cũng không nghe rõ
Ta chỉ biết Huyên Huyên muốn cấy ghép gan, ta rất cần tiền
Mười vạn đồng tiền của Trương Hoa Nam thực sự đã cứu sống Huyên Huyên
Thế nhưng kể từ ngày đó, ta liền có cấu kết với tên cặn bã đó
Ta nếu không hết lần này đến lần khác giúp hắn thoát khỏi sự truy bắt của cảnh sát, hắn liền uy hiếp ta sẽ khui ra chuyện năm đó
Trương Hoa Nam làm gì có "ý thức phản trinh sát cực mạnh", hắn chỉ là có ta hỗ trợ mà thôi
Ta không thể để cho Huyên Huyên xảy ra chuyện, nàng là con của đồng đội đã khuất của ta, gọi ta ba ba suốt 10 năm nay, tự nhiên là con gái của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trương Hoa Nam, ta có điểm mấu chốt
Ta nhìn tên cặn bã trong gương chiếu hậu mở miệng nói, "Nếu ngươi không muốn bị bắt, tốt nhất là những năm nay hãy biết điều một chút
Nếu không ta tuyệt đối sẽ khiến ngươi phải hối hận
"Mẹ..
Vẻ mặt Trương Hoa Nam bỗng nhiên trở nên âm lãnh, hắn hung dữ chửi một câu, "Lý Thượng Võ, ngươi còn dám nói điều kiện với ta sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như ta bị bắt, huynh đệ trên giang hồ tuyệt đối sẽ không buông tha Huyên Huyên
Nghe xong câu nói này, trong lòng ta siết lại thật chặt
"Ngươi có ý tứ gì
"Ý là ngươi hãy ngoan ngoãn làm chó cho ta, đừng có động cái ý đồ xấu gì
Trương Hoa Nam dùng chân đá vào ghế phía trước một lần, "Nếu không ta không chỉ khiến ngươi thân bại danh liệt, mà còn sẽ khiến ngươi cửa nát nhà tan
Ta nhìn hắn qua gương chiếu hậu, trong lòng hiện lên một ý nghĩ
Nếu Trương Hoa Nam bị bắt, mọi chuyện sẽ trở nên cực kỳ phiền phức, bản thân thân bại danh liệt đều không quan trọng, dù sao lỗi lầm là do bản thân gây ra, lẽ ra phải gánh chịu hậu quả
Thế nhưng mà Huyên Huyên làm sao bây giờ
Cho nên Trương Hoa Nam không thể bị bắt
Hắn phải chết
Ta đã chịu đủ mỗi ngày phải cung cấp trợ giúp cho một tên tội phạm lừa đảo, cũng đã quá đủ với việc che giấu lương tâm, sống trong sự nơm nớp lo sợ
Bây giờ Huyên Huyên đã trị hết bệnh, ta cũng nên trả nợ
Nếu để lại mạng sống của Trương Hoa Nam, trên đời này chỉ sẽ có nhiều người hơn nữa bị hắn hãm hại
Nếu như tất cả có thể làm lại, ta thà năm đó đã bỏ tù hắn, chứ không phải mang theo món nợ lương tâm suốt bao năm như vậy
Nhưng ta không biết nếu quả thật làm như vậy..
Huyên Huyên liệu có tha thứ cho ta không
"Trương Hoa Nam, ngươi đã ăn cơm chưa
Ta mơ hồ mở miệng hỏi
"Ăn cơm sao
Hắn thoáng sửng sốt, tựa hồ không rõ ý của ta
"Bị ngồi chờ nhiều ngày như vậy rồi, ta đưa ngươi đi ăn một bữa ngon đi, lời nói vừa rồi cứ xem như ta nói lỡ lời, ngươi đừng để trong lòng
"Vậy mới giống một câu nói của người chứ
Trương Hoa Nam ngả người nằm ngửa ra phía sau, chậm rãi vươn vai một cái, "Các ngươi một khi mai phục là mai phục ròng ba ngày, ta mẹ nó ngày nào cũng chỉ biết ăn mì sợi
Ta nhẹ gật đầu, nổ máy xe, sau đó cài số bắt đầu di chuyển
Hiện tại ta cần tìm một địa điểm bí mật, để thi thể của Trương Hoa Nam bị phát hiện muộn nhất có thể trong vài ngày tới, mặc dù ta nhất định sẽ bị bắt, nhưng muốn trước đó sắp xếp ổn thỏa cho Huyên Huyên
Ta một bên chậm rãi lái xe, một bên từ thắt lưng mở chốt an toàn khẩu súng lục
Trương Hoa Nam vẫn luôn ở chỗ ngồi phía sau, híp mắt nhắm mắt nghỉ ngơi
Nhìn thấy cảnh này, ta chậm rãi lái xe vào một con hẻm nhỏ
Còn chưa chờ xe dừng hẳn, Trương Hoa Nam phía sau ta bỗng nhiên trở mặt, hắn đưa tới một sợi dây kẽm cứng rắn lập tức quấn chặt lấy cổ ta
Ta lập tức cảm thấy có điềm chẳng lành, tên tiểu tử này thế mà cũng muốn giết ta
"Trương Hoa Nam..
Ngươi muốn chết..
Ta cắn răng không ngừng kéo mạnh sợi dây kẽm trên cổ, muốn xoay người lại, thế nhưng hai chân vẫn bị vô lăng kẹp chặt
"Ngươi thực sự là giỏi tính toán ghê ha, Lý cảnh quan..
Trương Hoa Nam vừa dùng sức vừa nói, "Các ngươi lẽ ra phải hai người cùng nhau mai phục chứ
Kết quả ngươi lại lái xe đưa ta đi ăn cơm..
Như thế không phải quá kỳ lạ sao
Người kia phát hiện ngươi không thấy đâu, sẽ không liên lạc về đội sao
Chỉ vỏn vẹn mười giây công phu, ta đã cảm thấy mắt tối sầm lại
Trương Hoa Nam thực sự đã chuẩn bị ra tay sát hại, ta biết một khi ta chết đi, tình cảnh của Huyên Huyên sẽ vô cùng nguy hiểm
Nghĩ tới đây, ta lập tức móc ra khẩu súng lục bên hông, trở tay nổ liền ba phát súng dữ dội ra phía sau, ngay cả chính ta cũng không biết có trúng hay không
Bị phong bế trong xe, tiếng súng lục quá lớn khiến tai ta ong điếc cả một mảng
"Ta mẹ nó đã cho ngươi tiền xài..
Ngươi lại còn muốn giết ta sao?
Trương Hoa Nam gầm thét một tiếng, tăng thêm sức lực trên tay
Lần này siết quá mạnh, ta chỉ cảm giác như mạch máu của mình đều muốn nổ tung
Vào thời khắc nguy cấp, ta lập tức nhấn nút trên ghế ngồi, lúc này nếu có thể làm đổ chỗ ngồi xuống, biết đâu còn có hy vọng thoát thân
Nhưng ta đã quên
Chiếc xe ô tô cao cấp này lại đề cao sự thoải mái dễ chịu, chậm rãi ngả ghế xuống với tốc độ chậm nhất
Có lẽ là để bảo vệ phần eo của người ngồi, cũng có thể là để giúp người ta có thể ngủ ngon giấc khi mệt mỏi chăng
Dưới cái tiết tấu chậm rãi này, trước mắt ta hoàn toàn tối đen
Tiền nào của nấy, cao cấp có cái lý lẽ của cao cấp
Cần chỉnh có biết đau đớn gì đâu.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]