[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Notice: Undefined offset: 220
Cái quái gì thế
Một con chó
Đế Thính Nhất Mạch lão tổ mà bọn họ vô cùng kính trọng, tồn tại vô thượng uy chấn toàn bộ Địa Ngục lại là một..
chú chó
Hay đúng hơn là một chú chó dễ thương
Vị Đại Thánh kia chết lặng, vẻ mặt như bị táo bón
Nhìn con chó nhỏ không nhanh không chậm ra khỏi vòng xoáy, đi từng bước nhỏ, cực kỳ nhẹ nhàng, còn có vẻ nhảy nhót
Hình dung chú chó này như thế nào nhỉ
Bộ lông màu trắng vàng, tai vểnh lên, trán chia ra hình tam giác, hai bên mắt có lông màu vàng, mũi đen, thân hình hơi mập, ngoại hình dễ thương, chân ngắn
Mặc dù đôi chân ngắn kia đi loạng choạng nhưng tốc độ cực nhanh
Trong nháy mắt, hắn ta đã xuất hiện bên cạnh Đế Thính Nhất Mạch Đại Thánh
Toàn thân chú chó này biến dạng mờ mịt, như muốn gục xuống
Khí tức khủng khiếp quanh quẩn
Đại Thánh vẫn chưa hoàn hồn sau sự tương phản to lớn, nên vẫn quỳ trên mặt đất, há to miệng, thậm chí còn quên cả thở
Đế Thính lão tổ là một chú chó
Đôi mắt của Đế Thính rất linh động, tràn ngập linh khí, tuy chân ngắn nhưng tốc độ di chuyển rất nhanh
Có vẻ như mới vừa đi qua xoáy nước minh khí đáng sợ
Cho nên không kịp che giấu thân phận của mình
Ong..
Minh khí đen nhánh rất nhanh đã tụ lại
Trong chốc lát, thân thể Đế Thính bị quấn lấy, áp lực kinh khủng đột nhiên phát ra, khiến vị Đại Thánh kia nằm trên mặt đất không dám nhúc nhích
- Ngươi cái gì..
cũng đều không nhìn thấy
Giọng nói cao cao tại thượng lạnh lùng vang lên
Khiến cho vị Đại Thánh hoàn toàn tình ngộ, không dám nhúc nhích
- Lão tổ uy vũ..
Vị Đại Thánh kia nuốt một ngụm nước bọt, cho dù lão tổ là chó thì sao chứ
..
Phần phật ..
Một cơn gió thoảng qua
Không cuốn lên bất kỳ hạt bụi nào
Minh Vương Thiên Tàng nắm đầu của Minh Khôi lão tổ bằng một tay
Đôi mắt hắn ta hơi nhíu lại
Thần niệm của hắn ta phóng thích ra, sau hắn ta đưa mắt ra đằng sau nhìn quét một vòng
Ngay sau đó, khóe miệng của hắn ta hơi nhếch lên, có chút lạnh lùng
- Đế Thính
Hắn sẽ tới cứu ngươi
- Minh Vương Thiên Tàng nhẹ giọng nói
Bây giờ, Đế Thính đang trong thời khắc quan trọng để đột phá, nếu xuất thủ cứu Minh Khôi lão vậy đột phá sẽ bị gián đoạn
“Làm vậy vì một Minh Khôi lão tổ, đáng sao?”
“Không đáng…”
Hàng lông mi dài của Minh Khôi lão tổ cũng run lên, nhanh chóng nhắm mắt lại
Nàng dường như không còn hy vọng gì nữa
Lặng lẽ chờ đợi cái chết
Minh Vương Thiên Tàng cũng không thương tiếc
Ở cấp bậc này của hắn ta, không còn có thứ gọi là mềm lòng nữa, ngoài ra..
hắn ta sẽ không có bất kỳ ý mềm lòng nào đối với Minh Khôi lão tổ
Vì vậy, nếu muốn giết, tự nhiên sẽ tàn nhẫn giết chết
Lòng bàn tay kim loại chậm rãi phát lực, như thể sức mạnh khủng khiếp bộc phát ra khỏi lòng bàn tay hắn ta
Xoạt xoạt..
Những âm thanh vỡ nát thanh thúy vang lên
Sau đó, trong mắt tất cả mọi người
Đầu của Minh Khôi lão tổ từ từ nứt ra, dung nhan mỹ lệ cũng bị bóp méo..
Phốc phốc
Cơ thể lắc một cái
Máu phun ra từ miệng Minh Khôi lão tổ
Thiên Khung Chi Thượng
Nhóm Minh Ngục Đại Thánh đều trầm mặc
Minh Vương Thiên Tàng sống lại..
Minh Khôi lão tổ đã ngã xuống, đây có thể nói là chuyện đại sự làm thay đổi trật tự của hai Tiểu Thế Giới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mất đi Minh Khôi lão tổ Minh Ngục, e rằng sẽ không thể ngăn cản được cuộc tấn công của Minh Vương Thiên Tàng
Trừ phi……
Giống như những gì Minh Khôi lão tổ đã gọi
Đế Thính lão tổ có thể ra khỏi vòng đột phá
Nhìn cái đầu không ngừng bị bóp trong tay Minh Vương Thiên Tàng
Khuôn mặt của Bộ Phương và những người khác khá bình thường..
Về phía Minh Ngục, không ít người tỏ ra thương cảm, cho dù đối phương là nữ tử thì cũng là một nữ tử có nhan sắc
Nhưng ai cũng biết rằng đây là một bà điên
- Chết đi
Minh Vương Thiên Tàng hít một hơi thật sâu và lạnh lùng nói ra
Bùm
Lúc này
Hắn ta không còn giữ lại sức lực nữa
Hắn ta chậm rãi dùng lực
Hắn ta đang thử thăm dò xem cái gọi là Đế Thính kia có thật sự xuất thủ hay không
Có vẻ như bây giờ Đế Thính đã thực sự lựa chọn từ bỏ Minh Khôi lão tổ một cách tàn nhẫn
Có lẽ theo quan điểm của Đế Thính, đột phá quan trọng hơn
Tất nhiên, đây cũng là lựa chọn của những người bình thường
Xoạt xoạt
Xương cốt tan nát
Một sức mạnh bùng nổ
Bỗng nhiên
Sắc mặt của Minh Vương Thiên Tàng đột nhiên thay đổi, hắn ta phát hiện vào lúc sức mạnh của mình bùng nổ, một áp lực vô thượng đáng sợ đột nhiên rơi xuống
Cho dù là Minh Vương Thiên Tàng cũng chưa từng thay đổi sắc mặt khi đối mặt Minh Khôi lão tổ thì lúc này, sắc mặt của hắn ta đột nhiên thay đổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn ta ngẩng đầu lên
Nhìn lên Thiên Khung rộng lớn
Hít thở sâu
Bầu trời đã thay đổi
Đột nhiên nó trở nên rất ảm đạm, như thể nó đã chuyển từ ánh sáng thành bóng tối trong chốc lát
Vô cùng tối tăm
Hư không bị xé toạc
Một cái khe nứt lớn xuất hiện
- Thiên Tàng, dừng tay đi
Trên cao, giọng nói như Thần Chi vang lên
Nó chói tai, văng vẳng bên tai mọi người khiến cả người đều co rụt lại
Trong hư không khổng lồ xuất hiện khe nứt
Một thân ảnh được bao bọc trong Minh Khí vô tận xuất hiện
Đế Thính
Đế Thính, người đệ nhất Minh Ngục đã thực sự xuất hiện
Người đệ nhất Đại Ngục đối đầu với người đệ nhất Minh Ngục..
Đây là trận chiến chưa từng có qua các thời đại
Cuộc đối đầu thực sự giữa hai thế giới sắp nổ ra vào lúc này
Minh Vương Thiên Tàng nheo mắt lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh trong động khẩu
Bộ Phương, Minh Vương Nhĩ Ha, bọn người Băng Thánh cũng rất ngưng trọng
- Ngươi nói dừng tay lại
Dựa vào cái gì
Minh Vương Thiên Tàng vẫn nắm lấy thân thể của Minh Khôi lão tổ, đối mặt với Đế Thính cũng không hề sợ hãi
Hắn ta đưa tay ra, và đột nhiên Minh Vương kích bị hút vào trong tay hắn ta
Đôi mắt hắn ta nheo lại
Minh Vương Thiên Tàng nắm lấy Minh Vương kích và đột nhiên ném nó ra ngoài
Xẹt một tiếng
Như thể xé toạc màn trời
Minh Vương kích hóa thành một mũi tên đen kịt, bắn về phía Đế Thính được bao phủ trong hắc khí trên Thiên Khung
- Dựa vào cái gì à
Chỉ dựa vào ta là Đế Thính
- Nếu ngươi giết nàng, ta sẽ phá hủy Địa Ngục..
Lời nói vang lên, bá khí ngút trời
Sau đó
Minh Vương kích phóng lên trời lập tức bị hắc khí cuốn chặt lấy
Xoạt xoạt xoạt..
Dưới lực lượng khủng khiếp, Minh Vương kích bị bóp méo, hoàn toàn biến dạng và vỡ nát…
(*): cùng chết chung