Nam Cung Vô Khuyết khẽ ngâm nga, hành tẩu trong đại viện gia tộc Nam Cung, thần tình vui sướng
Hoàn cảnh trong đại viện rất tươi tốt, các loại cây cối lượn lờ, ánh sáng mặt trời chiếu rọi lên từng lá cây, giống như mảnh vụn hoàng kim, chiếu lên đường nhỏ, sáng lấp lánh
Bỗng nhiên, Nam Cung Vô Khuyết ngừng ngâm nga, cả người giống như sét đánh, run lên
- Từ từ… ta không phải đã bỏ lỡ cái gì rồi, nha đầu Tiểu Uyển kia sắp đi vào điếm của lão Bộ
Vậy nàng… hẳn sẽ hội ngộ với nữ nhân đáng sợ kia
Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết bỗng trở nên bất an
U Minh Nữ rốt cuộc đáng sợ ra sao, Nam Cung Vô Khuyết rõ ràng nhất
Loại áp lực đáng sợ này khiến hắn hoàn toàn quỳ rạp trên mặt đất, đáng sợ đến không thể động đậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả thực đến bây giờ còn khiến hắn hơi sợ hãi trong lòng
Nếu Tiểu Uyển không nhận ra mà trêu chọc nữ nhân kia… hậu quả quả thực khó có thể tưởng tượng nổi
Nghĩ đến chuyện này, Nam Cung Vô Khuyết lại cảm thấy đau trứng
Lúc trước, hắn chỉ lo ra vẻ trước mặt Nam Cung Uyển, ngược lại quên nói chuyện Nam Cung Uyển cho nàng
Nha đầu kia, ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may
Cũng bất chấp mọi thú, Nam Cung Vô Khuyết xoay người rời khỏi đại viện, phóng ra bên ngoài
Trong lòng thắp thỏm, tốc độ cũng bất giac nhanh hơn
- Ai… gia chủ, thành chủ đại nhân gọi ngươi đến phủ thành chủ, có chuyện gấp cần bàn
Một trưởng lão mới vừa từ cửa lớn đi vào, nhất thời thấy Nam Cung Vô Khuyết, nhanh phất tay chào hỏi
- Ta đang có chuyện, ngươi giúp ta kéo dài thời gian a
Nam Cung Vô Khuyết vội vàng xông ra ngoài, không dừng lại, trưởng lão kia mơ hồ nghĩ đến một câu
Kéo dài thời gian
Làm sao kéo dài thời gian
Trưởng lão này há hốc mồm, phủ thành chủ người ta tự mình phái người đến mời ngươi, ngươi cứ như vậy bỏ qua trọng trách mà chạy, còn để ta kéo dài thời gian
Nam Cung Vô Khuyết quả nhiên là Nam Cung Vô Khuyết, vẫn là không đáng tin như trước
……
Tâm tình của Nam Cung Uyển đã bình phục lại, kiều mỵ nhìn Bộ Phương, cười nói:
- Bộ lão bản cần quà tạ ơn gì
Các thực khách xung quanh đều run lên, quá quyến rũ rồi
Nữ thần dùng thanh âm như vậy nói chuyện, làm người ta làm sao chịu nổi
Bộ Phương kinh ngạc nhìn Nam Cung Uyển, nữ nhân này đang làm gì, ăn cơm thì ăn cơm, kéo theo nhiều chuyện như vậy làm gì
- Không có gì, cứu Nam Cung Vô Khuyết cũng chỉ là chuyện thuận tay, ngươi muốn ăn cái gì, nói cho ta biết
Bộ Phương mặt không biểu tình nói
Quả thật lúc ấy cứu Nam Cung Vô Khuyết chỉ là chuyện thuận tay… Một chén cơm Long Huyết đã có thể thu phục, cũng không quá gian nan hiểm trở gì
Nếu lúc trước cứu Nam Cung Vô Khuyết cần một trăm phần Phật Nhảy Tường,… vậy Bộ Phương khẳng định không nói hai lời, quay đầu bỏ đi
Một trăm phần Phật Nhảy Tường… Bộ Phương cảm thấy bán tên hề Nam Cung Vô Khuyết kia đi cũng không đáng giá nhiều nguyên tinh như vậy
Nam Cung Uyển còn muốn mở miệng nói gì, chỉ là con ngươi xịnh đẹp vừa chuyển, cười gằn nói:
- Được rồi, Bộ lão bản, cho ta một phần Phật Nhảy Tường đi
Phật Nhảy Tường của Bộ lão bản đã là mỹ vị tuyệt đối, đó là món ăn ngon nhất Nam Cung uyển từng nếm
- Được chờ đi
Bộ Phương nói
Nói xong, cả người xoay vào trong phòng bếp
Thân hình Bộ Phương biến mất, ánh mắt Nam Cung Uyển lần nữa chuyển hướng về phía Tiểu U ngồi ghế xa xa
Ánh mắt hai nàng va chạm nhau trong hư không, giống như có điện hoa lóe ra
Có lẽ đây là địch ý của nữ nhân trong truyền thuyết
Không khí trong tiểu điếm lập tức trở nên quỷ dị
Vài thực khách còn lại, tuy rất muốn xem bát quái, nhưng bọn họ đã ăn xong rồi, trong không khí này, cảm thấy cả người khó chịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa, nữ thần tiểu điếm kia thỉnh thoảng nhìn mọi người với ánh mắt lạnh như băng, khiến cả người bọn họ run lên, nổi cả da gà
Thật là đáng sợ…
Các thực khách này không do dự quá ba giây, xoay người rời khỏi tiểu điếm
Bên trong tiểu điếm chỉ còn lại một mình Nam Cung Uyển ngồi trên ghế
Chỉ sau chốc lát, trong phòng bếp còn có mùi hương nồng đậm bay ra, mùi hương kia như tơ như lũ, quanh quẩn quanh hơi thở của mọi người
- Tiểu U, bưng thức ăn
Thanh âm của Bộ Phương truyền ra từ trong phòng bếp
Tiểu U đã sớm bị mùi hương kia kích thích không chịu nổi, nghe lời này của Bộ Phương, nhất thời đứng lên, bước ra từng bước, giống như xuất hiện không đến một tấc trước cửa sổ
Bộ Phương kinh ngạc nhìn thóng qua Tiểu U hưng phấn không thôi, nữ nhân này đang có chủ ý lung tung gì
Bưng lên Phật Nhảy Tường, ánh mắt Tiểu U trộm sáng, cúi đầu, tiến đến gần Phật Nhảy Tường kia, từ trong cái bình tỏa ra hương nồng
Bộ Phương nhìn thấy động tác của Tiểu U, lông mi nhíu lại
Nữ nhân này không phải… muốn ăn Phật Nhảy Tường chứ
Giống như làm rõ dự đoán trong lòng Bộ Phương, Tiểu U đi không đến vài bước, ngón tay thon dài cong lên, mở nắp phật đà tản ra hào quang vàng
Mùi hương nồng đậm tràn ra cuồn cuộn, mãnh liệt mà mênh mông
Thơm
Thật thơm
Cả gương mặt trắng nõn tuyệt mĩ của Tiểu U bị hơi nóng cuồn cuộn thổi vào mặt, đỏ ửng
Nam Cung Uyển trợn mắt hác hốc mồm nhìn nữ nhân xinh đẹp kia vung tay lên, chọn ra một miếng thịt trong Phật Nhảy Tường, miệng mở lớn, cắn xuống phần Phật Nhảy Tường vốn thuộc về mình
Cái quái gì
Ngươi không phải là người phục vụ sao
Nữ nhân này không phải nên bưng món ăn lên cho mình sao
Sao lại ăn rồi
Nam Cung Uyển cảm thấy cả người hơi hỗn loạn, giống như không thể hiểu nổi hành vi của U Minh Nữ
Đây làm sao là hành vi của người phục vụ… quả thực chính là cường đạo
Nam Cung Uyển hơi tức giận, đứng lên khỏi vị trí, lạnh mặt nói:
- Ngươi đang làm cái gì
Đó là Phật Nhảy Tường của ta
Sụt
Con ngươi tối đen của Tiểu U thản nhiên liếc mắt nhìn Nam Cung Uyển một cái, nâng vò sứ lên uống một ngụm canh, hơi nóng tràn ngập bụng nàng, khiến nàng không nhịn được hà hơi
Ăn ngon
Lại ăn được món ăn mới
Bộ Phương dựa lên cánh cửa, cạn lời, Tiểu U này… quả nhiên lại ăn rồi
Hắn lại mang về một tên còn tham ăn hơn Cẩu gia
Cẩu gia nhập nhèm mở mắt, liếc Tiểu U một cái, rầm rì một tiếng..
Cẩu gia yêu thích Túy Bài Cốt nhất, món ăn bình thường, hắn không ăn
Nha đầu kia… còn ăn nhiều hơn Cẩu gia
Tiểu U bưng lên vò Phật Nhảy Tường, vừa ă vừa đi, đi tới vị trí Nam Cung Uyển, kéo ghế ngồi xuống
Vẫn ăn không ngừng
Nam Cung Uyển tức đến ngực phập phồng, độ cong kia, thập hấp dẫn ánh mắt mọi người
Dung nhan xinh đẹp của nàng tức đến trắng bệch
- Ngươi…
- Muội muội à
Ngay khi Nam Cung Uyển định nói gì
Bên ngoài tiểu điếm, nhất thời vang lên thanh âm khàn khàn
Nam Cung Uyển ngẩn ngơ, Bộ Phương cũng ngẩn ngơ, Tiểu U tiếp tục ăn bẹp bẹp, cũng ngẩn đầu
Tình huống gì
Chỉ thấy, Nam Cung Vô Khuyết giương hai tay, từ bên ngoài tiểu điếm vọt vào, thần tình bi thương
Thời điểm nhìn thấy ánh mắt nhìn kẻ ngốc của Nam Cung Uyển, trong lòng hắn mới thở phào nhẹ nhõm, không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi
Quay đầu nhìn, thấy Tiểu U đang ăn Phật Nhảy Tường bẹp bẹp
Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết run lên, nhìn đến trong lòng Tiểu U phát run
Nữ nhân… thật con mẹ nó khủng bố
Nhưng trong tiểu điếm của Bộ lão bản, nữ nhân này sẽ thu mình một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam Cung Vô Khuyết thở phào nhẹ nhõm
Nhưng hắn còn chưa thả lỏng hoàn toàn, thiếu chút nữa bị một câu của Nam Cung Uyển dọa đau sốc hông
- Bộ lão bản, nữ nhân này tùy tiện ăn món ăn khách gọi, chẳng lẽ ngươi không nói gì sao
Loại người phục vụ như vậy, sẽ ảnh hưởng hình tượng tiểu điếm, ngươi không thể sa thải nàng sao
Nam Cung Uyển vừa nói xong
Bộ Phương ngẩn ngơ, Tiểu U ngẩn ngơ, ngay cả Cẩu gia đang ngáp cũng ngẩn ngơ
Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết run lên, hai chân hơi nhũn ra
Cô nãi nãi của ta… ngươi hoàn toàn không biết gì về sự thật
Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với tồn tại khủng bố ra sao không
Nam Cung Vô Khuyết lạnh run, ánh mắt hoảng sợ nhìn Tiểu U
Quả nhiên… nữ nhân tóc dài đen thẳng này vung vẫy tay, ngừng nhai, ánh mắt chuyển dời lên người Nam Cung Uyển
----------oOo----------