Quảng trường trung tâm Thiên Lam Thành, tọa lạc ở trung tâm giải đất Thiên Lam Thành, bốn phía đều là lầu thanh đồng lớn san sát nhau
Những lầu cao xung quanh đều thuộc các gia tộc lớn, Lâm gia, Trương Gia, Nam Cung Gia đều có lầu cao của mình
Ngoài ba đại gia tộc, Lưu Vân Trải cũng ở trong lầu cao
So với ba đại gia tộc, lầu cao của Lưu Vân Trai càng thêm vững chãi, trang sức bên trong cũng càng thêm rực rỡ huy hoàng
Đan Tháp cách quảng trường trung tâm khá xa, dù sao đan khí không ngừng dâng cao của Đan Tháp, nếu thành lập ở trung tâm thành thị, sẽ ảnh hưởng đối với thành thị
Cho nên mặc kệ là Thiên Đan Thành hay là Thiên Diệu Thành, hoặc là Thiên Lam Thành, Đan Tháp của bọn họ đều thành lập ở nơi xa xôi
Khi Bộ Phương bước vào đường nhỏ, đi vào lầu cao sâu trong rừng rậm, dòng người quanh mình cũng dần nhiều lên
Đủ loại xe linh thú bay nhanh qua, cuồng phong ầm ĩ
Không ít người đều thấy Bộ Phương, dù sao hiện giờ, hình tượng của Bộ Phương quá hấp dẫn ánh mắt của người khác, bởi vì hắn vác một tấm biển lớn
Trên tấm biển viết bốn chữ to quán ăn Vân Lam
Đang làm gì vậy
Không ít người nhìn bộ dáng của Bộ Phương cười nhạo không biết nói gì
Có người tự nhiên thấy chữ trên tấm biển, quán ăn Vân Lam
Một quán ăn
Thiên Lam Thành còn có quán ăn
Tuy quán ăn Vân Lam vẫn nổi tiếng nhưng vẫn khá vô danh ở khắp Thiên Lam Thành, đại đa số người chỉ biết gặm Ích Cốc Đan
Bọn họ thậm chí còn không biết Thiên Lam Thành còn có quán ăn
Đương nhiên, cũng có người quen thuộc gặp được Bộ lão bản, cũng vẻ mặt kinh hãi
- Bộ lão bản
Ngươi vác tấm biển này muốn làm cái gì
- Tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển a
Bộ Phương vừa chạy, vừa bình tĩnh nói
- Một đầu bếp ngươi tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển
Bộ lão bản… ngươi đang quậy sao
Những người quen biết cũng cạn lời, Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển là trận đấu để luyện đan sư tham gia, đầu bếp ngươi xem náo nhiệt gì
Tất cả mọi người còn tưởng Bộ Phương nói giỡn
Nhưng Bộ Phương thật sự không phải nói giỡn
Dọc đường đi, người quen của Bộ Phương cũng không ít, những người này đều đi xem đại điển
Dù sao trận đấu lớn như Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển vẫn thật hấp dẫn
Có thể nhìn thấy không ít luyện đan sư nổi tiếng, thậm chí không chừng còn có thể nhìn cao tầng đứng đầu của Đan Phủ
Cao tầng đứng đầu Đan Phủ đều là luyện đan sư vô cùng cường đại
Là tồn tại giống như thần tượng trong lòng mỗi người dân Đan Phủ
So với ngờ vực của người quen, người không biết Bộ Phương, nghe thấy Bộ Phương xưng bản thân là đầu bếp mà muốn tham gia đại điển, cũng cười nhạo
Đại lâu giống như sắt thép xuyên qua vùng rừng rậm, trước mắt Bộ Phương sáng ngời, giống như lóe ra hào quang sáng chói
Khoảng không trở nên trống trải, một quảng trường thật lớn bắt ngang qua đại lâu, tràn ngập khí tức khoáng đạt
- Lão Bộ à, chúng ta ở trong này
Nhìn sang nơi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất xa, Bộ Phương giống như nghe thấy tiếng la hét gì, theo bản năng quay đầu nhìn về phía truyền đến tiếng gọi ầm ĩ, chỉ thấy Nam Cung Vô Khuyết và Nam Cung uyển đứng ở xa xa, phất tay với hắn
Bộ Phương ngẩn người, rồi đi qua
Nam Cung Vô Khuyết nhìn thấy Bộ Phương vác tấm biển quán ăn, cả khuôn mặt cũng trở nên cổ quái
- Lão Bộ, ngươi vác tấm biển này làm gì
Ngươi không phải đến dự thi sao
- Muốn quảng bá quán ăn nổi tiếng, không lấy tấm biển ra, người khác làm sao biết ta đại biểu cho quán ăn Vân Lam
Bộ Phương tỏ ra đương nhiên nói
Được rồi, ngươi nói thật có đạo lý… ta không lời chống đỡ
Nam Cung Vô Khuyết chợt nhớ tới, mục đích chủ yếu Bộ Phương tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này là vì tuyên truyền quán ăn
Nhưng… phương pháp này có phải hơi khoa trương rồi không
Nam Cung Uyển nheo mắt, nàng bỗng nhiên hơi chờ mong hình ảnh Bộ lão bản thắng trận ở trên lôi đài, vác tấm biển, ngẩng đầu ưỡn ngực đi xuống lôi đài
Đến lúc đó sẽ kinh hãi không ít ánh nhìn của người khác
Ngay khi ba người đang nói chuyện, dòng người phía trên quảng trường càng lúc càng nhiều
Phía trên vòm trời, có chiến trường kim loại khổng lồ rơi xuống, nổi dậy cuồng phong, từng vị cường giả mặc luyện đan bào trắng đi ra khỏi chiến thuyền
…….
Mái tóc xám của Đoạn Vân bay phất phơ, đi ra chiến thuyền Thiên Đan Thành, không khỏi thở sâu một hơi
Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển, lần này, hắn nhất định phải tiến vào năm mươi hạng đầu
Sau khi trở về từ Nam Cung, Đoạn Vân vẫn luôn bế quan, không ngừng rèn luyện luyện đan thuật của chính mình
Hành trình Nam Cương lần này thật quá đả kích hắn
Một quán ăn, món ăn nấu ra còn hơn đan dược của hắn, đây là chuyện khiến luyện đan sư tuyệt vọng cỡ nào
Một luyện đan sư nếu thua một đầu bếp, vậy còn thể diện gì gọi đây là chức nghiệp đắt tiền nhất trong Tiềm Long Đại Lục
- Đoạn Vân, biểu hiện đàng hoàng, lấy thực lực hiện giờ của ngươi, xâm nhập vào năm mươi người đầu không thành vấn đề
Ở phía sau Đoạn Vân, một lão giả đi ra từ trong chiến thuyền, vỗ bả vai Đoạn Vân nói
Đoạn Vân quay đầu nhìn thoáng qua lão giả, trong mắt tràn ngập cung kính
Đây là thầy của hắn, là luyện đan đại sư tôn quý của Thiên Đan Thành, luyện đan sư tứ vân, Cố Hạc
Cố Hạc đại sư cũng là một trong những thẩm bình viên của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển
Đoạn Vân kích động gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ kiên định
- Được rồi, con chuẩn bị đi, đi theo các sư huynh sư tỷ của con, hy vọng các con đừng khiến vi sư thất vọng
Chúng ta lúc này là sân khách dự thi, cũng đừng làm Thiên Đan Thành mất mặt
Cố Hạc đại sư cười cười, vuốt ve râu dài, giống như tiên phong đạo cốt bay ra xa
Đoạn Vân đi phía sau các sư huynh sư tỷ, đi đến quảng trường
- Trình độ luyện đan của Thiên Lam Thành kém hơn Thiên Đan Thành chúng ta
Lần này nhất định phải để những người Thiên Lam Thành này mở mang kiến thức về thực lực của Thiên Đan Thành chúng ta
- Ở bên trong Đan Phủ, Thiên Đan Thành chúng ta là mạnh nhất
- Các ngươi mau nhìn đi, chỗ này vậy mà có người mang theo tấm biển dự thi
…….
Các sư huynh sư tỷ của Đoạn Vân cũng ngạc nhiên nhìn bốn phía, bọn họ đều có ngạo khí của riêng mình
Bỗng nhiên, Đoạn Vân nghe thấy tiếng kinh hô của một sư tỷ, theo bản năng nhìn về phía sư tỷ chỉ chỗ, chỉ thấy một thân ảnh thôn dài vác lên một tấm biển thật lớn, đi đến báo dannh
Tấm lưng kia giống như hơi quen thuộc… Đôi mắt Đoạn Vân co rút lại, hơi ngờ vực, vẫn cảm thấy ở nơi nào nhìn thấy bóng dáng này
Nhưng suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, sau đó hắn bị các sư huynh sư tỷ lôi kéo đi báo danh
Phía trên mặt đất trống trải vùng quảng trường trung tâm, bố trí tám lôi đài, bởi vì người dự thi thật sự quá nhiều, cho nên thời điểm đấu vòng sơ tuyển, tám lôi đài cùng nhau tiến hành trận đấu
Khi Bộ Phương vác tấm biển xuất hiện chỗ báo danh, luyện đan sư phụ trách báo danh nhìn Bộ Phương như nhìn kẻ ngốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần đầu tiên gặp được đầu bếp báo danh tham gia đại điển, lần đầu tiên thấy có người vác tấm biển đến báo danh dự thi
Tên hề từ đâu đến
Gia tăng hiệu quả tiết mục sao
- Lão Bộ, tuy ngươi thông qua phân loại kỳ nhân dị sĩ đến báo danh nhưng… quy củ của đấu vòng sơ tuyển không có phân loại
Đối thủ của ngươi có thể là độc sư, y sư, cũng có thể là luyện đan, cho nên ngươi nhất định phải cố lên, đừng bị đào thải quá nhanh
Nam Cung Vô Khuyết cầm lấy số báo danh của mình, sau đó rời đi, trước khi đi nhắc nhở Bộ Phương vài câu
Bộ Phương gật đầu
Dấu hiệu trên số báo danh của Bộ Phương là lôi đài số tám, vị trí hơi hẻo lánh, nhưng Bộ Phương cũng không quá bận tâm
Nam Cung Vô Khuyết ở lôi đài số ba, ở vị trí trung gian, Nam Cung Uyển bị phân đến lôi đài thứ sám
Ba người đều là vị trí bất đồng, cho nên mỗi người một ngả
- Nam Cung Vô Khuyết… tên ngu ngốc vác tấm bản kia là bạn của ngươi
Loại người này vậy mà cũng có lá gan tham gia đại điển
Nam Cung Vô Khuyết đi đến phía trước, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng châm biếm
Hắn hơi sửng sốt, quay đầu nhìn lại
Phát ra tiếng trào phúng chính là một nam tử khuôn mặt trắng nõn, mặc luyện đan bào, hơi thở cường hãn
Giờ phút này, trên mặt nam tử đầy cười nhạo
- Lâm Tam Pháo, ngươi hoàn toàn không biết gì về trình độ của muội phu ta, đừng ở nơi này nói xằng bậy
Lam Tam Pháo cũng chính là luyện đan thiên tài của Lâm gia, lắc đầu
Nam Cung Vô Khuyết là tên kỳ dị, bạn của hắn tự nhiên cũng là tên kỳ dị
- Trình độ của muội phu ngươi, một đầu bếp
Nam Cung Vô Khuyết ngươi ngốc thì đừng nghĩ ta ngốc giống ngươi… Một đầu bếp, khẳng định vòng đấu sơ tuyển không vượt qua được vòng nào
Cho tới bây giờ chưa từng nghe thấy sự tình này ở đại điển này
Nam Cung Vô Khuyết liếc hắn, khoát tay áo, ghét bỏ nói:
- Muội phu của ta là người sẽ sáng tạo kỳ tích, ngươi hiểu cái đầu
Cảnh giác cao độ là được rồi
Nói xong, Nam Cung Vô Khuyết không để ý đến Lâm Tam Pháo nữa, bước lên lôi đài, chuẩn bị vòng đấu sơ tuyển
Sáng tạo kỳ tích… một đầu bếp
Lâm Tam Pháo tỏ ra xem thường, cũng bước lên lôi đài, hắn xem như Nam Cung Vô Khuyết đang nói giỡn
Bên kia, lôi đài thứ tám
Bộ Phương vác tấm biển, bước lên lôi đài trong ánh nhìn trợn mắt há hốc mồm của trọng tài, đi đến đài thanh đồng thuộc về mình
Hơn mười người dự thi trên lôi đài nhìn Bộ Phương như nhìn kẻ ngốc
Ai con mẹ nó mang tấm biển đến dự thi
Tấm biển kia viết cái gì
Quán văn Vân Lảm
Đây là dự thi hay là mở quán ăn
Lấy lòng mọi người hơi qua mức rồi…
Kế tiếp, chuyện khiến hắn càng ngốc xảy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thùng… Bộ Phương nện Huyền Vũ Oa nặng nề lên đài thanh đồng, đài thanh đồng cũng bị nghiền áp đến mức hơi biển đổi.
Vung Long Cốt Thái Đao, cũng đặt lên đài thanh đồng, vừa lúc lấy ra cái thớt, dĩa sứ thanh hoa,…
Bộ trang bị này vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều thấy choáng váng
Thái đao, nồi đen, thớt, dĩa sứ, tấm biển quán ăn…
- Ngươi con mẹ nó thật đúng là định mở quán ăn trên lôi đài sao
Đây là tên hề đến từ đâu vậy
Làm xong hết thảy, Bộ Phương ngẩng đầu, dùng dây thung buộc chặt tóc mình, thần tình chân thành tha thiết nhìn quan trọng tài
- Ta chuẩn bị tốt rồi
Bộ Phương thở dài nói
----------oOo----------