Mỹ Vị Nhân Gian

Chương 147: Chương 147




Chương 147: Lão bản hắn nằm mơ đều đang luyện tập
Ban ngày lại là một ngày bận rộn
Trác Thiến Thiến sau khi ăn xong bữa tối của nhân viên liền hài lòng trở về khách sạn, hai huynh đệ cũng mệt mỏi ngồi phịch ở ký túc xá trong tiệm
Vương Phàm nhỏ tuổi hơn hai huynh đệ này một chút, tố chất thân thể cũng cứng rắn hơn, nên sau khi tan tầm vẫn ở trong tiệm nghiên cứu món ăn mới
Hai huynh đệ thì mệt mỏi rã rời, ngoài việc không ngừng xiên thịt còn phải chăm chú học những gì Vương Phàm dạy
Trác Thiến Thiến thì hoàn toàn không để những thứ đó vào đầu, muốn ăn thì tìm lão bản là được, mắc gì phải tự mình học
Cho nên nàng chỉ là thân thể hơi mệt, còn hai huynh đệ thì vừa thân thể lại thêm tinh thần đều bị đả kích nặng nề, chín giờ đúng đã ngủ say như chết
Vương Phàm mang miếng thịt sườn heo được phơi khô cả ngày ở phía sau cửa hàng vào
Thịt sườn heo chính là miếng thịt nối liền từ tim heo đến sườn non, là một món thịt nướng đặc sắc rất được ưa chuộng ở vùng Đông Bắc
Hắn định mang món này lên đỉnh núi Thái Sơn để lan tỏa văn hóa ẩm thực
Miếng thịt sườn heo sau một ngày phơi khô không còn bóng mỡ như trước, lớp màng dầu trắng phía trên đã dính chặt vào thịt, nhìn qua khối thịt dường như đã nhỏ đi một vòng
Trong phòng sau có hai người đang ngủ, Vương Phàm cũng không chặt, dù sao dùng dao sắc cũng không nhất thiết phải chặt để tỏ ra tài nghệ nấu ăn cao siêu của mình, hắn chỉ khẽ vạch dao trên miếng thịt là đã cắt ra được rồi
Cắt thành miếng lớn bằng quân mạt chược sau đó dùng que sắt xiên vào, hai que sắt xiên được ba miếng thịt
Thịt sườn heo đã được ướp trước khi phơi khô, đặt lên lò nướng sau đó quét một lớp dầu để khóa nước, trực tiếp bắt đầu nướng
“Hệ thống treo máy, khởi động.” Thân thể Vương Phàm lại bận rộn, tinh thần hắn nhưng cũng không hề nghỉ ngơi, mà đang cẩn thận cảm nhận từng bước thao tác của hệ thống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù hắn đã tự học rất nhiều thông qua thực đơn, nhưng có rất nhiều vấn đề trong thao tác thực tế mà không thể tìm được câu trả lời trong thực đơn, chỉ có thể tự mình không ngừng thử nghiệm để tìm hiểu
Thời điểm cho gia vị cũng có rất nhiều bí quyết
Thời điểm lựa chọn, lượng dùng nhiều ít, những điều này đều là chỉ có thể hiểu mà không diễn tả được bằng lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ví dụ như thực đơn đã nói, sau khi ra một ít dầu thì rắc một chút hạt thì là, "một ít" là bao nhiêu
"Một chút" là bao nhiêu
Hơi ra dầu thả chút ít gia vị, "hơi" là bao nhiêu, "chút ít" là bao nhiêu
Nếu không tự mình thử nghiệm một phen thì căn bản là không có cách nào dùng được
“Xèo xèo……” Dầu trên lò nướng điện bắt đầu phát ra âm thanh, trên miếng thịt cũng bắt đầu nổi lên những hạt dầu nhỏ li ti, Vương Phàm dồn mười hai phần tinh thần, học tập từng bước của hệ thống
“Một chút là cầm lên từng ấy hạt thì là……” “Chút ít chất béo là chỉ……” “Chậc…… Không cẩn thận lại nướng quá già.” “Tiếp tục.” Hắn nướng thịt thật là vui vẻ, nhưng những người đang ở khách sạn hoặc ở lại trong cửa hàng nhà mình thì gặp rắc rối rồi
“Ngọa tào
Tên điêu dân nào muốn hãm hại trẫm
Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được lại phóng độc đúng không?!” “Ta không cần mở mắt nhìn ta cũng biết cái mùi này khẳng định là Vương Lão Bản chưa đi, sao lại còn cung cấp bữa ăn khuya phục vụ?” “Tám giờ chẳng phải đóng cửa sao
Giờ đã mười một giờ sao còn có mùi thịt
Ta ảo giác sao?” “Mùi này với ban ngày không giống, nghe không giống thịt dê cũng không giống thịt bò, đây là thịt gì?” Trầm Đằng bị cái mùi này làm cho có chút chịu không nổi
Ban ngày tuy đã ăn ba trận thịt nướng nhỏ, nhưng Vương Lão Bản làm ăn ngon quá đi mà
Vừa ngửi thấy mùi này nước bọt lập tức chảy ra
Trực tiếp lấy điện thoại di động ra: “@ Vương Lão Bản Vương Lão Bản nửa đêm không ngủ được lại phóng độc đúng không?
Ngươi như vậy còn để ta ngủ không
Ngươi phải bán cho ta ba mươi xiên thịt nướng này ta mới tha thứ cho ngươi!” Hắn vừa mới gửi xong đã nhìn thấy Tùng Phụ gần như cùng lúc gửi một tin: “@ Vương Lão Bản Vương Lão Bản mau thu thần thông đi, ta đều chuẩn bị sáng mai đi ngắm mặt trời mọc, ngươi nửa đêm không ngủ được làm màn này, tiện thể hỏi, có giao hàng tận nơi không ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta hiện giờ thật có chút đói bụng.” Trác Thiến Thiến cũng đã thêm nhóm này, lúc này cũng nhảy ra ngoài: “@ Vương Lão Bản lão bản ta cảm thấy cơm tối ta chưa ăn no, hiện giờ đi qua còn có thịt ăn không
Đang online chờ, rất cấp bách.” Vương Phàm đang hết sức chuyên tâm nghiên cứu thịt nướng, căn bản không rảnh nhìn điện thoại
Ngược lại là Lý Uy không biết lúc nào tỉnh lại, một bên cầm điện thoại, một bên ngó nghiêng nhìn Vương Phàm đang bận rộn
“@ Trầm Đằng @ Trác Thiến Thiến @ Tùng Phụ các vị thân đừng @ sư phụ ta nữa, hắn đang luyện tập thịt nướng, đã luyện tập hai tiếng rưỡi, mà lại ta hoài nghi hắn đang mộng du, tuyệt đối đừng nên quấy rầy hắn!” “A, mộng du?” “Ngọa tào, mộng du là trạng thái gì
Cầu phát sóng trực tiếp!” “Hắn nhắm mắt lại luyện tập thịt nướng, cả phòng đều tắt đèn, chỉ có chút ánh lửa trên lò nướng, vậy mà hắn có thể không sai chút nào cho gia vị, còn vừa nướng vừa nói một mình gì đó như nướng già, lửa chưa đủ.” “Ngọa tào thật hay giả?” “Lợi hại như vậy
Khó trách Vương Lão Bản làm gì cũng ăn ngon như vậy, cái này cần phải nhập tâm lắm đó!” “Tiên thiên thịt nướng Thánh thể đạo thai không giải thích.” “Điện thoại di động này của ta chụp ảnh có âm thanh, ta sợ đánh thức sư phụ, ta đi nhà xí cũng kìm nén.” Lý Uy rón rén đi đến trên một cái giường khác, bịt miệng và mũi của Phùng Vũ Hạo đang ngủ say, không bao lâu Phùng Vũ Hạo liền tỉnh lại
“Nằm…… Ô ô ô……” Lý Uy nới tay ở mũi nhưng vẫn giữ chặt miệng Phùng Vũ Hạo, khiến Phùng Vũ Hạo kinh hãi suýt nữa đã đạp hắn một cước
Cái thằng nhóc này, lão tử đã sớm nghi ngờ hắn có ý đồ xấu với ta, tối nay liền định đến một màn bá vương ngạnh thương cung sao
Lý Uy nhỏ giọng nói: “Suỵt suỵt…… Ngọa tào……” Hắn vừa "suỵt" một tiếng, dòng nước tiểu đang cố nhịn nãy giờ trong khoảnh khắc đã xộc đến, suýt nữa khiến hắn cửa thành thất thủ
“Đừng…… Đừng nói chuyện……” Nghe được câu này, Phùng Hạo Vũ trong đầu lần nữa não bổ ra một câu thoại kinh điển trong phim truyền hình: “Đừng nói chuyện, hôn ta!” “Ô ô ô……” Phùng Hạo Vũ lần này là thật tức giận, ngươi tên hỗn đản cong, lão tử vẫn còn là trai thẳng đó
Lúc này một cú Liêu Âm Thối liền muốn tiễn Lý Tiểu Uy quy thiên, may mắn Lý Uy nói tiếp được lời còn nhịn được: “Sư phụ đang ở ngoài mộng du đó!” “Ân?” Phùng Hạo Vũ sững sờ, Liêu Âm Thối cũng dừng lại
“Đừng kêu a!” Lý Uy lần nữa nhỏ giọng nói một câu, lúc này mới buông tay đang đè Phùng Hạo Vũ ra
Phùng Hạo Vũ cẩn thận mặc quần áo, đi theo Lý Uy cùng nhau hé đầu nhìn ra ngoài, đã nhìn thấy bóng dáng bận rộn không ngừng của Vương Phàm
Phùng Hạo Vũ trực tiếp liền kinh ngạc, cảm thán nói: “Trời ơi, khó trách sư phụ tuổi còn trẻ mà đã lợi hại như vậy, bội phục bội phục.” Vương Phàm hiện tại toàn bộ tâm thần đều chìm đắm vào việc nắm bắt độ chín của thịt, căn bản không chú ý đến hai người bọn họ
Hai người bọn họ cũng không dám phát ra âm thanh, cứ lén lút nhìn
Nhìn không bao lâu, hai người đã buồn ngủ mở mắt không ra, lơ mơ mơ màng lần nữa leo về ngủ trên giường
Cho đến khi nghe thấy một tiếng giòn tan “Ăn cơm rồi”, mới từ từ tỉnh lại
“Ăn cơm?” Dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, Lý Uy và Phùng Hạo Vũ mặc quần áo đi ra, đã thấy Vương Phàm như người không có việc gì gì ở đó nướng thịt, còn Trác Thiến Thiến đã bưng đĩa đang ăn như gió cuốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.