Chương 39: Thật là hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy ngày trước, Khấu Khấu liên tục la hét rằng bé đã nhìn thấy ba ba
Dù là nàng, hay là Liễu Oánh Oánh, đều cho rằng là hài tử quá nhớ thương ba ba nên nói lung tung
Không ai bận tâm đến
Mãi cho đến khi nhìn thấy Diệp Phong bên ngoài cửa hàng, ngay cả nàng cũng phải kinh ngạc, mới biết rằng đứa trẻ hoàn toàn không phải là đang nói linh tinh
Khấu Khấu với gương mặt chăm chú, Huyên Huyên vội vàng an ủi nàng: "Tỷ tỷ biết Khấu Khấu không hề nói sai
"Vậy tỷ tỷ giúp ta tìm ba ba về nhà là được, được không
Khuôn mặt non nớt của Khấu Khấu mang theo đầy ắp niềm chờ mong
Mong ước của một đứa trẻ nhỏ luôn làm người lớn khó xử, Huyên Huyên cũng không tránh khỏi, bản thân nàng biết đi đâu để tìm ba ba cho bé đây
Ngay đúng lúc này, bên ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng giày cao gót trầm ổn giẫm lên mặt đất
Oánh Oánh đã trở về
“Mụ mụ!” Oánh Oánh vừa mới bước vào văn phòng, Khấu Khấu liền chạy nhanh đến ôm chầm lấy
Liễu Oánh Oánh với vẻ mặt mệt mỏi, nhìn thấy bảo bối của mình, nàng nở nụ cười, ôm Khấu Khấu lên, yêu chiều hôn một cái
“Khấu Khấu hôm nay có ngoan không nào?” “Khấu Khấu hôm nay rất ngoan, Khấu Khấu hôm nay lại gặp được ba ba!” Khấu Khấu ban đầu đang vui cười, nói đến đây, sắc mặt bé từ vui vẻ chuyển sang tiu nghỉu, không còn vui vẻ nữa
Nàng quá nhớ ba ba
“Khấu Khấu lại nói bậy!” Liễu Oánh Oánh đưa tay chạm nhẹ vào chiếc mũi xinh xắn của Khấu Khấu
“Khấu Khấu không hề nói lung tung.” Khấu Khấu hờn dỗi nhếch miệng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ba ba còn tặng Khấu Khấu lễ vật này, mẹ nhìn xem.” Sợ Liễu Oánh Oánh không tin, bé còn giơ chiếc khăn quàng cổ lớn đang quấn trên cổ mình, vẻ mặt hết sức quả quyết
“Còn có cả chocolate nữa.” Liễu Oánh Oánh nhìn thấy chiếc khăn quàng cổ trên cổ bé, nàng kỳ quái hỏi: “Huyên Huyên, sao ngươi lại mua cho nó chiếc khăn quàng cổ cỡ lớn như vậy?” Đối với người ba ba trong miệng Khấu Khấu, Liễu Oánh Oánh không quá để tâm, nàng cho rằng Huyên Huyên đã đưa bé ra ngoài mua
Huyên Huyên vẻ mặt bất đắc dĩ, cười khổ nói: “Oánh Oánh, chuyện này ta vừa vặn muốn nói với ngươi đây.” “Chuyện gì?” “Nói ra có lẽ ngươi sẽ không tin, hôm nay ta cùng Khấu Khấu đi đến cửa hàng Liêm Thành, gặp được một người, trông giống hệt người trong tấm ảnh này.” Huyên Huyên chỉ vào tấm ảnh của Diệp Phong trên bàn rồi nói
“Không có khả năng.” Liễu Oánh Oánh khẳng định nói
Nàng sẽ không tin tưởng, một người đã bị vào tù năm năm lại còn có thể sống sờ sờ xuất hiện ở đây
Chuyện này vẫn luôn là nỗi đau nhức trong lòng nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Năm đó, nàng đã giao phó tương lai của mình cho hắn, đổi lại chỉ là một giấc mộng huyễn tưởng
“Oánh Oánh, đó là thật!” “Khấu Khấu nhìn thấy hắn liền trực tiếp gọi ba ba.” “Nếu như không phải dáng dấp rất giống, ta nghĩ Khấu Khấu sẽ không gọi bậy đâu.” Huyên Huyên chân thành nói
Oánh Oánh nghe xong, đôi lông mày thanh tú chau lại, cả người như bị điện giật, loạng choạng lùi lại mấy bước
Sau một hồi lâu, nàng mới hoàn hồn nói: “Huyên Huyên, có khi nào chỉ là dáng dấp rất giống không?” Huyên Huyên trầm tư một chút, nói: “Ta cũng không dám xác định, ta trước kia cũng chưa từng gặp qua người nam nhân kia, bất quá so với ảnh chụp, thì có đến chín phần tương tự.” “Ngươi có lưu lại phương thức liên lạc của hắn không?” Oánh Oánh có chút thất thố hỏi
“Ta chỉ là thoáng gặp một chút, quay đầu ta muốn giữ hắn lại thì hắn đã rời đi rồi.” Liễu Oánh Oánh mặt mày tràn đầy thất vọng, hiện tại trong lòng nàng tràn ngập sự xoắn xuýt, vừa mong chờ người nam nhân kia trở về
Nhưng trong lòng lại tràn đầy hận ý, với bao nhiêu uất ức không thể kể hết
Năm đó, Diệp Phong bị phán án vô hạn, đến nay đang bị tù giam ở tòa ngục giam kia, nàng đều không biết, tra xét nhiều năm như vậy, vẫn như cũ là bặt vô âm tín
Có lẽ chỉ là một sự trùng hợp
Một người có dáng dấp giống người mà thôi
Cũng không phải là hắn
Nếu như là hắn trở về, vì sao không tìm đến mình
Vô luận có phải hay không, Liễu Oánh Oánh đều cần nhìn thấy chân nhân để xác định một cái
Không phải bởi vì nàng nhớ thương người nam nhân đã chết kia đến mức nào, mà là dáng vẻ Khấu Khấu mỗi ngày nhớ thương phụ thân đều được nàng nhìn thấy trong mắt, đau nhói trong lòng
Hiện tại là manh mối duy nhất, nàng nhất định phải xác định
“Huyên Huyên, ngươi dặn dò xuống dưới, nếu như trong tiệm gặp lại người nam nhân kia, nhất định phải giữ hắn lại, cho ta biết.” Huyên Huyên gật đầu đồng ý
“Còn nữa, muốn mời người đi điều tra, xem rốt cuộc có phải là hắn hay không.” Liễu Oánh Oánh cắn răng nói
“Ta hiện tại sẽ đi làm ngay.” Huyên Huyên nói xong, liền đi thẳng ra ngoài, gọi điện thoại cho cửa hàng bên kia
Liễu Oánh Oánh vô lực gật gật đầu
Khấu Khấu thấy thế, yếu ớt hỏi: “Mụ mụ, mẹ có phải là muốn giúp Khấu Khấu tìm lại ba ba không?” Nhớ tới chuyện cũ, đôi mắt đỏ hoe của Oánh Oánh, nghe được tiếng con gái mình trong khoảnh khắc, tất cả không vui đều tan thành mây khói
Vội vàng ôm Khấu Khấu nói: “Ân, mụ mụ giúp con tìm ba ba trở về.” “Thật sao?” “Ân.” Liễu Oánh Oánh chăm chú gật gật đầu
Tiếp đó, Liễu Oánh Oánh tạm gác công việc trong tay, không ngừng trò chuyện với Khấu Khấu
Nói về những chuyện bé nhìn thấy ba ba..
Huyên Huyên gần như là lập tức gọi điện thoại cho cửa hàng bên kia, bất quá nỗ lực của nàng vẫn là phí công
Nhân viên cửa hàng bên kia không để lại bất cứ tin tức nào của Diệp Phong, hai cô gái đi cùng Diệp Phong lúc trước, cũng không tìm thấy một chút dấu vết nào
Bất quá Huyên Huyên vẫn không từ bỏ, nàng biết, nếu như đối phương thật sự là người nam nhân kia
Đối với Liễu Oánh Oánh mà nói là quá sức quan trọng
Nhất là Khấu Khấu, bé quá cần có một người ba ba
Liễu Oánh Oánh còn đang đầy lòng mong đợi, thì điện thoại vang lên
Liễu Oánh Oánh nghe, đối diện truyền đến một giọng nói bén nhọn: “Cái con nha đầu chết tiệt kia, lão gia tử trong nhà gọi các ngươi chuẩn bị trở về ăn gia yến, vì sao ngươi lại từ chối?” “Mẹ, mẹ chẳng lẽ còn muốn bước vào cái cửa nhà kia, để những người kia nhục nhã sao?” Liễu Oánh Oánh cơ hồ là rống lên
Mấy ngày trước, Liễu Nguyên đến thông báo Liễu Oánh Oánh tham gia yến hội gia tộc, bất quá đã bị Liễu Oánh Oánh cự tuyệt
Không nghĩ tới, đối phương không làm gì được Liễu Oánh Oánh, vậy mà lại đem chủ ý đánh tới trên thân phụ mẫu nàng
Phải biết, mặc dù Liễu Oánh Oánh mười phần không thèm quay lại Liễu gia
Bất quá cha mẹ nàng lại có những suy nghĩ khác
Nhất là phụ thân của Liễu Oánh Oánh
Những năm gần đây, Liễu gia căn bản không để nhà họ tham gia yến hội hàng năm, như thể bị trục xuất vậy
Cha mẹ nàng mỗi cuối năm, đều than thở, nằm mơ cũng mong khôi phục được địa vị ở Liễu gia, cho dù là hàng năm có thể tham gia yến hội cuối năm của gia tộc cũng tốt
“Bây giờ con đã có những thành tích này, chúng ta coi như trở về, cũng có thể mở mày mở mặt một phen.” Đầu dây bên kia tiếp tục nói
“Mẹ mặc kệ con, ngược lại năm nay, cha con và mẹ nhất định phải trở về tham gia yến hội gia tộc.” Đối phương nói xong, "ba" một tiếng cúp điện thoại
Liễu Oánh Oánh đầu đau muốn nứt, mặc dù không biết vì sao Liễu gia năm nay cố ý để nhà họ trở về tham gia yến hội
Nhưng Liễu Oánh Oánh suy đoán, khẳng định không có chuyện tốt
Nhất là mấy vị thúc thúc kia của nàng, mỗi người đều không phải là loại dễ đối phó, họ sợ nàng trở về chia cắt gia sản, hận không thể muốn bọn họ cả đời không cần trở về.
