Chung Tình đã nêu vấn đề này, Tang Diêu làm sao lại không hiểu tâm tư của hắn
Hắn muốn lợi dụng Tang Diêu, để hủy hoại ấn tượng của Vi Sinh Giác trong lòng Diệp Lăng Ca
Chung Tình hận thấu Vi Sinh thế gia, không muốn Diệp Lăng Ca cùng Vi Sinh thế gia có một phân một hào liên lụy
Tang Diêu lạnh nhạt cười nói: “Tình cảm là chuyện không thể cưỡng cầu
Ca ca chỉ coi ta là muội muội đối đãi, ta cần gì phải đi cưỡng cầu những gì vốn không thuộc về chính mình.” Bóng dáng của Vi Sinh Giác và Diệp Lăng Ca đã biến mất trong đám người, Tang Diêu thầm thở phào, cùng Chung Tình một trước một sau bước ra khỏi cửa hàng son phấn
Gió đêm đưa tới một luồng hương tươi mát, là hành lá bị canh nóng tưới lên
Tang Diêu nói: “Chung thiếu Hiệp, ta mời ngươi ăn bữa ăn khuya.” Hai bát vằn thắn nóng hổi được ông chủ bưng lên bàn, vằn thắn nhỏ xíu, vỏ mỏng, dưới đáy chén lót tôm vụn, nổi dầu mè trong canh, rắc hành lá xanh mơn mởn, tức thì mùi thơm nức mũi
Tang Diêu chảy nước dãi, cầm lấy thìa, đưa cho Chung Tình
Chung Tình lặng lẽ ăn vằn thắn trong chén, khóe mắt lướt qua gương mặt nàng
Từ khi bắt đầu ăn thức ăn mặn, thân thể Tang Diêu mảnh mai như tờ giấy đã dần trở nên đầy đặn, da thịt có thể thấy bằng mắt thường trở nên óng ánh, mịn màng
Nàng từng ngụm từng ngụm nuốt lấy vằn thắn, hai gò má phúng phính, đôi mắt đen láy tràn đầy vẻ thỏa mãn, so với dáng vẻ giả vờ e lệ như Vi Sinh Dao trước đây thì sinh động đáng yêu hơn nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai bát vằn thắn chớp mắt đã thấy đáy, vẫn là Chung Tình trả tiền
Cuộc thi đố hoa đăng đã bắt đầu, đám đông đều đổ dồn về phía đầu cầu, trên các quầy hàng chỉ còn lại Chung Tình và Tang Diêu hai người
Tang Diêu nói: “Ngươi yên tâm, bữa này coi như ta mời ngươi, trở về ta liền đem tiền cho ngươi.” Ông chủ lau tay, đi tới, thu dọn bát đũa: “Bọn hắn đều đi xem cuộc thi đố hoa đăng, hai vị tại sao không đi?” Tang Diêu nói: “Đông người quá, ta lười tham gia cái náo nhiệt này
Lão bản, ta muốn hỏi thăm ngươi chuyện gì đó.” “Cô nương cứ hỏi.” “Trong trấn có gia đình phú hộ Lý Phủ, nhà bọn hắn có vị Nhị tiểu thư, gọi Lý Anh Đào, ngươi có nhận biết không?” Nhắc đến Lý Phủ, sắc mặt ông chủ hơi biến đổi: “Cô nương dò hỏi cái này làm gì?” “Huynh trưởng ta mấy hôm trước ngẫu nhiên làm quen vị Lý Gia Nhị tiểu thư này, đối với nàng đâu, là vừa thấy đã yêu, hữu tâm cầu hôn, ngàn dặm xa xôi chạy tới nơi đây, lại sợ tùy tiện tới cửa, đường đột con gái nhà người ta, lúc này mới đánh tiếng nghe ngóng trước, hiểu rõ tình huống đối phương.” Tang Diêu chỉ vào Chung Tình nói ra
“Vị công tử này có được dáng vẻ đường đường, muốn cưới cô nương nào mà chẳng được, nghe ta một lời khuyên, tuyệt đối đừng nghĩ quẩn mà làm con rể Lý gia, bọn họ Lý gia Nhị cô nương tà môn cực kỳ.” “Lời này nói thế nào?” Tang Diêu hứng thú
“Cái Lý Anh Đào kia chính là sao tai họa, ai dính líu đến nàng cũng đều không có kết cục tốt.” “Lão bản, thanh danh liên quan đến đại sự nhân sinh của một cô nương, cũng không thể nói bậy.” Tang Diêu không đồng ý lắc đầu
“Cô nương có chỗ không biết, cái Lý Gia Nhị cô nương kia vốn là Lý gia độc nữ, đại cô nương Lý Thanh Hà thuở nhỏ mất song thân, được Lý Gia thu dưỡng, trong phủ tôn xưng là đại tiểu thư, Lý Anh Đào liền trở thành Nhị tiểu thư
Đại khái ba năm trước đây, Lý Gia Nhị cô nương cùng với người trong nhà cãi vã một trận, chạy vào trong núi sâu, vừa vặn đêm đó hạ mưa to, có người tận mắt nhìn thấy, Lý Gia Nhị cô nương bị núi đá sụp đổ chôn vùi, báo tang cho Lý Gia, Lý Gia cũng bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho Nhị cô nương, trong đêm dông bão đan xen, Lý Nhị cô nương lại toàn thân là bùn đất đi trở về.” Tang Diêu: “Lý Anh Đào không chết?” Lão bản mặt lộ vẻ sợ hãi: “Chính là như vậy mới tà dị, Lý Nhị cô nương bị chôn sau, Lý Gia mời rất nhiều người đi đào núi, đào được y phục cùng giày của Lý Gia Nhị cô nương
Chôn sâu đến vậy, người sống căn bản là hài cốt không còn, mà Lý Nhị cô nương vẫn bình yên vô sự, chẳng có chuyện gì.” Tang Diêu: “Có lẽ là nàng người hiền tự có thiên tướng.”
“Lý Nhị cô nương sau khi trở về, Lý Gia liền thay đổi, đầu tiên là vài phòng di nương của Lý Lão Gia không hiểu lần lượt qua đời, thất di nương mới cưới trong bụng còn mang thai đứa trẻ mấy tháng tuổi, nói không có liền không có, sống không thấy người, chết không thấy xác
Trần Viên Ngoại thường tới Lý Gia làm khách, cùng Lý Phu Nhân truyền chút tin đồn, đi đường ban đêm ngã một cái liền mất khí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có vị hôn phu Văn Viễn công tử của Lý Thanh Hà, hai người đều đã định tốt thời gian thành hôn, nhưng lại chết sống muốn cùng Lý Thanh Hà từ hôn, Lý Thanh Hà nghĩ quẩn, chính mình múc muôi dầu nóng hổi tưới lên mặt.” nói đến Lý Thanh Hà, ông chủ khắp khuôn mặt là vẻ tiếc hận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một cô nương thật tốt, để một nam nhân phụ lòng bạc tình bạc nghĩa, cùng đường muội lòng lang dạ sói, lại cứ thế mà tự mình hủy hoại
Tang Diêu: “Nói như vậy, gia huynh ta quả thực vô phúc không thể cưới vị Lý Nhị cô nương này, đa tạ lão bản đề điểm.” Ông chủ nói: “Hai vị thật muốn cầu duyên, không bằng đi đến Miếu Nguyệt Lão trong trấn mà xem, nghe người ta nói, chỉ cần thành tâm, cầu một cái chuẩn một cái, bảo đảm có nhân duyên tốt.” “Đi, ta cùng huynh trưởng đi xem một chút.” Tang Diêu đứng dậy
Nói thật, đi dạo hơn nửa ngày, Tang Diêu mệt mỏi, nàng muốn về phủ đi ngủ, chỉ tiếc Trà Trà luôn chuẩn bị gây sự mọi lúc mọi nơi, nàng không có bản lĩnh đó mà đóng gói Trà Trà mang về nhà, chỉ có thể ngăn chặn hắn, hộ tống cho tình cảm nam nữ chính phát triển thêm một bước
Tang Diêu xoa xoa mi tâm
Đau đầu
Có cái biện pháp nào nhất lao vĩnh dật, có thể dẹp bỏ suy nghĩ của Trà Trà thì tốt
Tang Diêu vừa đi vừa quan sát tình huống xung quanh, sâu trong ánh đèn rực rỡ, Vi Sinh Giác và Diệp Lăng Ca đang đi tới, nàng thuận tay cầm lấy một chiếc hoa đăng, quay lưng lại, đưa hoa đăng lên trước mắt Chung Tình, che khuất tầm nhìn của hắn: “Chung thiếu Hiệp, ngươi cảm thấy chiếc hoa đăng này thế nào?” “Cái gì Chung thiếu Hiệp, không phải nên gọi ca ca sao?” Trong đôi con ngươi đen nhánh của Chung Tình, ngọn lửa u ám bùng cháy
“Hắc, ngươi người này sao lại chiếm tiện nghi của ta.” “Tam tiểu thư luôn miệng vì đại sự chung thân của vị huynh trưởng này mà tính toán, bây giờ ngược lại lại trở mặt không nhận nợ.” Y, vừa rồi không nói một lời, cứ như người không có chuyện gì, lúc này lại dùng cái này để mở miệng âm dương quái khí
Không hổ là Trà Trà, tính tình còn vô cùng biến đổi hơn cả thời tiết mùa xuân
Tang Diêu cười hì hì đưa tay ra: “Làm huynh trưởng thì phải mua đường cho muội muội ăn, Chung thiếu Hiệp, đường của ngươi đâu?” Vầng sáng hoa đăng chiếu lên hai gò má tú mỹ của thiếu nữ, nàng cười đến đôi mắt cong cong như trăng khuyết
Ngọn lửa trong mắt Chung Tình biến thành liệt diễm ngập trời.