Chương 13:
Tang Diêu sợ chạm mặt Vi Sinh Giác và Diệp Lăng Ca, bèn thúc giục Chung Tình đi ngược hướng với chỗ hẹn của Vi Sinh Giác và Diệp Lăng Ca
Phía trước người người nhốn nháo, dưới gốc cây đại thụ tụ tập đông đảo người, buông thõng vô số cột biển gỗ tơ hồng
Ba chữ “Nguyệt Lão Từ” thấp thoáng sau bóng cây, trước cửa có treo một câu thơ: "Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện vì tình vợ chồng"
Tang Diêu "A
một tiếng, không ngờ đi loanh quanh lại đến Nguyệt Lão Từ mà ông chủ quán vằn thắn trong miệng từng nhắc đến
Đã đến thì đến, Tang Diêu dứt khoát nhập cuộc náo nhiệt
Trong Nguyệt Lão Từ toàn là những nam nữ trẻ tuổi đến cầu nhân duyên, ai nấy đều ăn vận tề chỉnh, gương mặt tươi tắn
Mới vừa đi đến dưới Cây Nhân Duyên, đám đông ùa tới, xô đẩy Tang Diêu và Chung Tình, chỉ trong một khoảnh khắc lơ là, đã không thấy bóng dáng Chung Tình đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu đưa mắt nhìn bốn phía, tìm kiếm tung tích của hắn, bỗng bị một người kéo tay áo: "Cô nương, mua sợi tơ hồng đi
Người bày quầy bán hàng là một thiếu niên mặc đồ đỏ, trong tay hắn cầm một bó tơ hồng, ra sức chào hàng với Tang Diêu: "Những sợi tơ hồng này là ta dùng tình ti se mà thành, gọi là 'Thiên Lý Nhân Duyên Khúc Chiết', thủy hỏa bất xâm, đao kiếm vô dụng, một khi buộc lên có thể trói sáu canh giờ
Cô nương, nếu muốn biết người trong lòng cô có hợp với cô sau khi kết hôn không, chẳng ngại buộc hắn lại bên mình một đêm, tính nết của hắn cũng sẽ được thăm dò
Tang Diêu vốn không muốn để ý, nhưng nghe được một câu trong đó, bèn ngừng chân lại: "Thật sự có thể trói sáu canh giờ, đao kiếm chém không đứt ư
"Già trẻ không gạt
Nếu như đứt, cứ đến tìm ta, một đền mười
Thiếu niên cười híp mắt vỗ ngực cam đoan
"Ta càng nhìn ngươi càng giống Đồng Tử Tơ Hồng của Nguyệt Lão
Tang Diêu móc bạc ra, "Được thôi, cho ta một sợi
Tang Diêu mân mê sợi tơ hồng, suy nghĩ tìm cơ hội để buộc Vi Sinh Giác và Diệp Lăng Ca lại
"Tam tiểu thư
Tiếng Chung Tình vang lên giữa những tiếng người ồn ào
Tang Diêu cứ ngỡ Đại Ma Vương nhân cơ hội bỏ trốn, nghe vậy thì mừng rỡ, vẫy tay: "Ta ở chỗ này
Cổ tay nàng quấn một sợi tơ hồng, cổ tay trắng tuyết, vắt ngang một vòng đỏ thẫm, thực sự chói mắt vô cùng
Tang Diêu vui vẻ đi về phía Chung Tình
Dòng người chen chúc, gần như người dán người, không biết bị ai đụng vào eo, Tang Diêu cả người ngã nhào về phía Chung Tình
Chung Tình đưa tay đỡ lấy nàng, tay kia đang vác đồ chơi bằng đường bèn chắp sau lưng
Cổ tay hai người bỗng nhiên siết chặt, rồi dính vào một chỗ
Ánh mắt Tang Diêu rũ xuống, sợi tơ hồng mà nàng nắm trong tay đã quấn chặt lấy cổ tay hai người, buộc họ vào với nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu: "Sợi 'Thiên Lý Nhân Duyên Khúc Chiết' của ta
Chung Tình: "Đây là cái gì
Hai người đồng thanh hỏi, khi đang nhìn nhau thì tiếng Diệp Lăng Ca kinh ngạc vang lên sau lưng: "A Tình, xa xa
Tang Diêu vội vàng dùng tay áo rộng che đi bàn tay bị buộc chung của hai người, trên mặt nở ra hai lúm đồng tiền nhỏ ngoan ngoãn: "Diệp tỷ tỷ, thật trùng hợp nha
Trong tay Diệp Lăng Ca cầm một chiếc đèn hoa sen xinh đẹp, hai gò má trắng tuyết được ánh đèn soi chiếu, nổi lên một vệt ửng hồng như say rượu
Nàng đôi mắt ngượng ngùng e dè, đáy mắt gợn sóng nhè nhẹ, giải thích: "Chúng ta nghe nói nơi này rất linh nghiệm, nên đến xem thử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói rồi, nàng nghi hoặc hỏi: "Hai người các ngươi sao lại ở đây
"Ta đi ra mua son phấn
Tang Diêu giơ lên gói đồ trên tay kia, bàn tay giấu trong tay áo giật giật vạt áo của Chung Tình, "Ta sợ dẫn tới yêu quái, nên mời Chung thiếu hiệp miễn cưỡng đi cùng ta một chuyến
Vừa rồi nghe nói nơi này bán quà vặt rất ngon, vốn định mua chút mang về cho ca ca và Diệp tỷ tỷ mỗi người một phần để nếm thử
Chung Tình không nói gì, chậm rãi nói: "Sư tỷ, chơi thì cứ chơi, nhưng cũng đừng quên lời sư phụ dặn dò trước khi lâm chung
Cổ tay cầm hoa đăng của Diệp Lăng Ca cứng đờ
Lời phụ thân Diệp dặn dò trước khi lâm chung là, Vi Sinh thế gia sâu như biển, hãy chấm dứt mối nhân quả này, phải kịp thời thoát thân, không thể dính dáng đến Vi Sinh thế gia
Ông còn bắt Diệp Lăng Ca thề, đời này có thể yêu vương tôn quý tộc, có thể yêu người buôn bán nhỏ, nhưng tuyệt đối không được yêu nam nhân của Vi Sinh thế gia
Cái tốt không học, học cái xấu, không có chuyện gì lại đi dội nước lạnh vào người ta, thật mất hứng
Tang Diêu tức giận đến mức âm thầm bóp mu bàn tay Chung Tình
Khóe môi Diệp Lăng Ca đều rũ xuống, Tang Diêu tranh thủ kéo Chung Tình - cái tên ôn thần này - rời đi, cẩn thận từng bước, không quên dặn dò Vi Sinh Giác: "Ca ca, Diệp tỷ tỷ, chúng ta về trước
Đường càng sâu càng nặng, Diệp tỷ tỷ là con gái, ca ca, huynh đừng quên ủ ấm tay cho Diệp tỷ tỷ
Tang Diêu không biết từ khi nào đã trở thành người nói nhiều, Vi Sinh Giác một mặt bất đắc dĩ
Thành công bỏ lại Vi Sinh Giác và Diệp Lăng Ca phía sau, Tang Diêu rẽ vào một con hẻm nhỏ
Cổ tay hai người quấn cùng một sợi tơ hồng, Tang Diêu mỗi bước đi đều cảm giác Chung Tình dán sát phía sau lưng mình, cảm giác như hình với bóng này thực sự khiến người ta rùng mình
"Chung thiếu hiệp, Diệp tỷ tỷ dù sao cũng là sư tỷ của ngươi..
Lưỡi dao lạnh lẽo áp sát cổ Tang Diêu
Tiếng nói của Tang Diêu im bặt
Hai người đứng trong bóng tối góc tường, lưng Tang Diêu tựa vào tường đá, thân ảnh cao lớn của Chung Tình hoàn toàn bao phủ lấy nàng
Loại khí tức âm lãnh đó, tựa như loài dây leo mọc dưới lòng đất, siết chặt lấy nàng
"Tháo nó ra
Thiếu niên hạ thấp giọng, giọng nói đầy rẫy lời cảnh cáo nguy hiểm
Hắn dùng linh lực ngưng tụ thành lưỡi dao, nhưng không cách nào cắt đứt sợi tơ hồng này
Thế gian vốn không có vật gì là không thể phá vỡ, nhưng sợi tơ hồng này quá mức kỳ quái
Tang Diêu đón lấy ánh mắt u ám của hắn, rụt vai xuống, yếu ớt mở lời: "Nếu như ta không có cách nào tháo ra, ngươi sẽ chặt cánh tay ta sao
Lưỡi dao dán bên gáy nàng bỗng nhiên ấn xuống
"Kẻ bán đồ đó nói, sợi tơ hồng này là hắn tìm khắp thiên hạ, dùng tơ tình của sinh linh chí tình chí nghĩa dệt nên, nó nhìn như hữu hình, kì thực vô hình, không có lợi khí nào có thể chém đứt nó
Trong đôi mắt đen của Chung Tình cuồn cuộn mây đen
Tang Diêu nắm ngọc phù thông tin giấu trong ống tay áo: "Không cần lo lắng, sau sáu canh giờ, nó sẽ tự mình tháo ra
Mấu chốt là sáu canh giờ này làm sao chịu đựng được
Người huynh đệ này sợi đằng sẽ sống sờ sờ treo cổ nàng
"Ta thật sự không cố ý, ta xin lỗi ngươi
Tang Diêu sợ sệt rụt đầu xuống, vành tai hồng nhuận điểm một hạt trân châu, khẽ rung động.