Nam Phụ Không Được Phá Hỏng Cốt Truyện

Chương 25: Chương 25




Tang Diêu mặt xụ xuống, liếm láp khóe môi lưu lại vị ngọt, ba phần mong chờ đồ chơi làm bằng đường trong tay hắn, rồi kiên quyết quay đầu lại
“Không cần.” Nàng là Tam tiểu thư thế gia Vi Sinh, chút cốt khí này vẫn phải có
Chung Tình không biết nghĩ đến điều gì, ánh mắt ảm đạm, đem đồ chơi làm bằng đường trả lại cho nàng
Tang Diêu cuối cùng cũng hớn hở ra mặt
Nàng quả thực là món "thức ăn dự trữ" dễ dụ nhất mà Chung Tình từng thấy
Tang Diêu ăn xong đồ chơi làm bằng đường, cùng áo nằm xuống
Đêm đó, nàng hầu như không chợp mắt
Sống sót qua sáu canh giờ, sợi tơ hồng tự động giải khai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu như nhặt được đại xá, vội vàng không nhịn nổi xông ra khỏi phòng
Nàng nhanh đến không kịp
Tất cả là do chén hoành thánh nàng đã ăn tối qua, vì ham ăn mà uống cả canh
Tang Diêu như trút được gánh nặng từ trong nhà xí đi ra, chỉ nghe thấy tiếng khóc thê lương xuyên thấu mây xanh
Đó là thanh âm của Lý Thanh Hà
Tang Diêu vội vàng chạy tới, Vi Sinh Giác và những người khác đã đến
Chung Tình dựa khung cửa, đầu ngón tay vuốt ve sợi tơ hồng vừa cởi xuống không lâu
Trên xà nhà treo một người mà Tang Diêu vẫn còn gặp tối qua —— vị hôn phu của Lý Anh Đào, Văn Viễn công tử
Vi Sinh Giác tiến lên đem người cởi xuống, thăm dò bên gáy, lắc đầu: “Tắt thở.” Lý Thanh Hà khóc đến ruột gan đứt từng khúc, nước mắt rất mau đánh ướt mạng che mặt
“Ngươi rất thương tâm sao?” Chung Tình hỏi
Tiếng khóc của Lý Thanh Hà khựng lại
Chung Tình lại hỏi: “Hắn chết, ngươi rất thương tâm sao?” Lý Thanh Hà nhất thời không biết nên hay không nên khóc tiếp
“Ở đây có một phong thư và thư từ hôn.” Diệp Lăng Ca nói
“Thư từ hôn là cho ta.” Thân ảnh Lý Anh Đào xuất hiện tại cửa ra vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
So với phản ứng của Lý Thanh Hà, nàng bình tĩnh lạnh nhạt, phảng phất người chết kia không phải là vị hôn phu của nàng
Diệp Lăng Ca đem thư từ hôn và tin đều cho Lý Anh Đào
Lý Anh Đào mở lá thư ra, lướt mắt nhìn qua
Trong thư nói, Văn Viễn hổ thẹn với Lý Anh Đào, vô nhan sống chui nhủi ở thế gian, viết xuống một phong thư từ hôn, dùng cái này để tạ tội
Lý Thanh Hà khó tin từ tay Lý Anh Đào cướp lấy tin, đọc đi đọc lại, lắc đầu nói: “Văn Viễn Ca sẽ không tự vẫn, ta không tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Anh Đào, nhất định là ngươi, bức tử hắn!” Nàng thay đổi sự e ngại đối với Lý Anh Đào, phóng tới Lý Anh Đào, xé rách vạt áo của nàng, khóc rống nói “Ngươi đã đạt được hắn, vì sao không trân quý, Lý Anh Đào, ngươi trả Văn Viễn Ca lại cho ta.”
Lý Anh Đào bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của Lý Thanh Hà, ôn nhu và từ bi xóa đi dòng nước mắt ràn rụa của nàng: “Đường tỷ, vì một kẻ phụ bạc bạc tình bạc nghĩa như thế mà phát điên, đáng giá sao
Nếu hắn yêu ngươi, sẽ không tùy tiện bị ta mê hoặc
Khóc cái gì, ngươi còn trẻ, về sau sẽ có rất nhiều Văn Viễn.”
“Mặt ta đã hủy, về sau sẽ không còn có nam nhân nào yêu ta như Văn Viễn Ca.” Lý Thanh Hà sờ lấy gương mặt dưới khăn che mặt, đáy mắt một mảnh tro tàn
“Vi Sinh công tử, nghe nói trên đời này có một loại họa bì thuật, có thể thay hình đổi dạng, biến một người thành bộ dáng người khác.” Lý Anh Đào chuyển hướng Vi Sinh Giác
Vi Sinh Giác hờ hững nói: “Họa bì chính là lời nói vô căn cứ.”
“Yêu có thể họa bì, vì sao người không thể đâu?”
“Bất quá chỉ là chút bàng môn tà đạo do kẻ tâm thuật bất chính nghĩ ra, Lý cô nương về sau đừng nên nhắc lại.” Vi Sinh Giác ngữ khí lãnh đạm kết thúc đề tài này
Văn Viễn thuở nhỏ sống nhờ tại Lý Gia, được xem như nửa đứa con trai của Lý gia
Ngược lại, quê quán hắn nhân khẩu tàn lụi, song thân đều đã không còn
Tang sự đành phải do Lý Gia thay xử lý, mà xác thực hơn là do Lý Anh Đào một tay xử lý
Lý Anh Đào làm tang sự cho hắn cực kỳ đơn giản
Một cỗ quan tài mỏng, liền đem người đưa ra ngoài, qua loa vùi lấp
Trên thân Lý Anh Đào yêu khí nồng đậm, ban đầu Vi Sinh Giác tưởng là nhiễm phải từ Hắc Phong Lĩnh
Nhưng khi vào Lý Phủ mới phát hiện toàn bộ Lý Phủ âm khí cực nặng, mỗi người trên thân đều quấn quanh một cỗ yêu khí, yêu đó liền tiềm ẩn trong hơn một trăm nhân khẩu ở Lý Phủ
Vi Sinh Giác vốn hoài nghi Lý Anh Đào là yêu, mấy ngày nay ở tạm Lý Phủ, đã âm thầm điều tra Lý Anh Đào
Lý Anh Đào mặc dù tâm thuật bất chính đôi chút, nhưng lại là một phàm nhân
Gia huấn của thế gia Vi Sinh quy định, không thể đối với phàm nhân xuất thủ
Cũng may Lý Anh Đào thịnh tình mời bọn hắn sống thêm mấy ngày, Vi Sinh Giác có cớ để ở lại
Trong mấy ngày ngắn ngủi, Lý Phủ đã không còn dấu vết của tang sự vừa qua
Sau phòng khách của Chung Tình có một hồ nước tự nhiên
Vừa qua khỏi đêm Thất Tịch, trên hồ nở rộ những đóa sen hồng xinh đẹp
Một cơn mưa nhỏ vừa qua đi, trên cánh hoa đọng lại những hạt sương óng ánh
Giữa hồ tọa lạc một đình đá, được bao bọc bởi những lá sen chất chồng
Trong không khí nổi lụa mỏng như sương mù, giữa những đóa sen hồng như ẩn như hiện
Cửu Khúc Kiều gác trên mặt nước, liên thông hai bờ
Chung Tình, một bộ áo xanh, xuất hiện tại cuối Cửu Khúc Kiều
Trong tay hắn nắm bức họa tiên, chữ viết trên đó xinh đẹp thanh lệ, hẹn hắn tới đây, kí tên là Diệp Lăng Ca
Hắn chậm rãi đi về phía đình đá, vén lên tấm màn trúc rủ xuống
Trong đình treo những chiếc đèn lồng khắc hoa, ánh đèn mờ ảo phác họa ra một bóng lưng yểu điệu
Thiếu nữ mặc chiếc tử sam cắt từ lụa mỏng, mái tóc đen như mực kéo thành hai búi tóc, tất cả rủ xuống hai đầu xuyết những dải lụa băng màu tím nhỏ hoa, phần tóc còn lại đều choàng sau lưng
“Không biết Tam tiểu thư giả mạo danh nghĩa sư tỷ, đêm khuya hẹn ta đến đây, có gì muốn làm?” Đôi mắt Chung Tình sâu thẳm
“Chung Tình.” Thiếu nữ nghe thấy thanh âm của hắn, vui vẻ xoay người lại
Rõ ràng là bộ dáng của Lý Anh Đào
“Ngươi sao lại đóng vai thành dáng vẻ Vi Sinh Dao?” Ánh mắt Chung Tình tức thì lạnh xuống
“Ta học nàng, ngươi không vui sao?”
“Bắt chước bừa.”
“Chung Tình, ngươi nói chuyện thật khó nghe, không thích, ta đổi là được.” Lý Anh Đào đưa tay tháo xuống vật trang sức tóc trên đầu, túm tóc lại, dùng cây trâm cài, rồi cởi xuống tử sam, lộ ra chiếc váy ngắn màu hồng cánh sen bên trong, “Như thế này cũng không phải là nàng.”
Chung Tình không muốn để ý tới nàng, quay người liền đi
Lý Anh Đào ngăn hắn lại: “Chung Tình, ngươi chính là khẩu thị tâm phi, ngươi biết rõ là ‘Tam tiểu thư’ mượn tên tuổi sư tỷ của ngươi hẹn ngươi ra, lại chịu nửa đêm phó ước của nàng
Ngươi nói, có phải ngươi thích nàng không?”
“Ngươi suy nghĩ nhiều.”
“Chung Tình, nói cho ta biết, cô nương ngươi thích là Diệp Lăng Ca, hay là Vi Sinh Dao.” Lý Anh Đào ngẩng đầu lên, đôi mắt Thanh Lăng Lăng phủ lên một tầng tím yêu dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.