Tang Diêu nhất thời tức đến đỏ bừng mặt, cầm quyển thoại bản trong tay đập thẳng vào đầu Chung Tình: “Ngươi mới là nha đầu ấm giường!” Trà trà không biết xấu hổ, còn muốn nàng làm ấm giường sao, phi, không đời nào
Nàng tức giận hầm hầm đi ra ngoài, đi múc nước lấy thuốc
Chung Tình nhìn chằm chằm bóng lưng của nàng, dáng tươi cười dần dần biến mất, thay vào đó là từng tầng che lấp hiện lên trong đáy mắt
Kẻ xuất thân từ thế gia, đều không thể tin
Tang Diêu lấy thuốc trở về, thiếu niên đang khoanh chân ngồi trên giường, hai mắt khép hờ
Nghe thấy động tĩnh, hắn chỉ hơi nhướng mí mắt
Tang Diêu nói: “Ta bắt đầu đây.” “Ừm.” Chung Tình thay đổi vẻ trêu tức vừa rồi, khôi phục nét mặt lãnh đạm, toàn thân khó che giấu một cỗ quý khí
Nếu luận về huyết mạch, hắn là dòng dõi Yêu Hoàng, là thiên hoàng quý tộc trời sinh
Tang Diêu cởi váy ngoài của hắn, gỡ băng vải cuốn quanh vết thương
Máu chảy ra, nhuộm đỏ vùng da thịt xung quanh
Xương cốt thiếu niên thon dài, hình thể gầy gò, do quanh năm luyện võ nên gân cốt nhìn rất có lực đạo
Dù sao Tang Diêu từng tận mắt thấy qua, hắn tay không bóp nát một cái đầu yêu, ống tay áo dính máu, khóe môi mang theo nụ cười, ngang ngược lại điên cuồng
Mặc cho ai cũng không ngờ, dưới thân thể gầy gò ấy lại ẩn chứa lực lượng kinh khủng đến vậy
Tang Diêu vô tình nhìn thấy cơ bụng của hắn, mắt liền nhanh chóng dời đi, hai gò má không thể kiềm chế mà nóng như lửa đốt
Nàng cẩn thận từng li từng tí lau rửa vết bẩn quanh vết thương
Từ đầu đến cuối, thân thể thiếu niên thẳng băng, lông mày cũng không hề nhíu một cái
Khó khăn lắm mới thay xong thuốc, Tang Diêu đã mồ hôi đầm đìa
Tang Diêu đỡ hắn nằm xuống
Chính nàng cũng mệt mỏi, nằm nhoài bên giường ngủ gật, không đầy một lát đã chìm vào giấc ngủ
Thiếu niên trên giường mở mắt ra, hai mắt thanh minh
Một sợi dây leo mảnh dài men theo cánh tay Tang Diêu, tìm đến gần gáy, đang muốn tiến xa hơn thì Chung Tình yết hầu ngứa ngáy, ho nhẹ một tiếng
Tang Diêu bừng tỉnh, dụi đôi mắt còn ngái ngủ, đứng dậy nói: “Ta rót cho ngươi một cốc nước.” Dây leo bất động thanh sắc thu về
Thiếu niên dùng ánh mắt mà Tang Diêu không thể hiểu nổi nhìn chằm chằm nàng, nhìn đến mức da đầu nàng tê dại
Tang Diêu cho hắn uống nửa chén nước, lấy cớ trên người mình bóng dầu, là do đổ mồ hôi, xin về phòng tắm rửa trước
Để tiện chăm sóc Chung Tình, nàng đã dọn đến căn phòng sát vách Chung Tình ở
Trong thùng gỗ, hơi nước mờ mịt, làm ẩm ướt gương mặt Tang Diêu
Nàng tò mò khuấy động chiếc vòng tay Thanh Đằng trên cổ tay, cuối cùng mở ra đóa hoa nhỏ màu xanh nhạt, không hề có dấu hiệu tàn lụi, vô luận nàng có nắm nó thế nào, từ đầu đến cuối vẫn duy trì trạng thái hoa nở
Sợi Thanh Đằng này e rằng không đơn giản như vậy
Giám thị
Giam cầm
Hạ độc
Giảo sát
Trong chớp mắt, Tang Diêu nghĩ đến vô số khả năng, hối hận không thôi
Ngàn phòng vạn phòng, vẫn mắc mưu của tên trà trà ấy, khi Thanh Đằng quấn lên, nàng muốn đổi ý cũng không kịp
Nàng đã thử qua các loại biện pháp, không cách nào gỡ xuống đoạn Thanh Đằng này
Nàng chọc vào đóa hoa nhỏ trên Thanh Đằng, lại gãi gãi cánh hoa
Sát vách, Chung Tình dường như có nhận thấy, mở to mắt
Nàng đang làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu tiện tay rửa cho đóa hoa nhỏ trên Thanh Đằng một cái, sau đó thư thái nằm dài trên giường
Không thể không nói, chăm sóc người bị thương thật mệt mỏi a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu nhắm mắt lại không bao lâu, liền chìm vào mộng đẹp
Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, có một đôi mắt nhìn chằm chằm nàng
Đó là cảm giác áp bức hoàn toàn khác biệt với Chung Tình, xen lẫn bóng ma tử vong cùng mùi hôi thây chết
Nó rốt cục đã hiện thân
Cái tà vật ẩn giấu phía sau Lý Phủ kia
Tang Diêu toàn thân như bị một khối cự thạch đè ép, sắp không thở nổi
Nàng hé môi, muốn kêu cứu, thân thể bị một cỗ sương mù âm lãnh bao phủ, bay lên không, nhanh chóng lướt qua trong màn đêm
Đầu ngón tay Tang Diêu khẽ nhúc nhích, đè chặt ngọc phù buông thõng bên hông
Trong ngọc phù, quang mang lóe lên lóe lên
Tiếng gió ào ào, lướt sát bên tai mà qua
Dù sao đánh không lại, Tang Diêu nhắm mắt lại, định ngủ bù
Bỗng, tiếng của Thúc Nhĩ và Vi Sinh Giác vang lên phía trước: “Buông nàng xuống.” Hắc vụ bao phủ Tang Diêu, dừng lại
Tang Diêu mừng rỡ mở mắt
Đây là kế sách của Vi Sinh Giác và đồng bọn, bọn họ chậm chạp không rời Lý Phủ, chính là để lợi dụng Tang Diêu, dụ cái tà vật ẩn giấu phía sau Lý Anh Đào ra
Tà vật kia rất cẩn thận, Tang Diêu ngày ngày ở Lý Phủ rêu rao khắp nơi, nó vậy mà có thể kiềm chế lâu như vậy mà không hành động
Trong không khí truyền đến tiếng va chạm linh lực, cùng tiếng đàn mịt mờ kỳ ảo của Vi Sinh Giác
Hắc vụ vây khốn Tang Diêu, bị một đoàn linh lực đánh tan
Tang Diêu từ giữa không trung ngã xuống, làm một cú lộn ngược ra sau xinh đẹp, nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống đất
Cách đó không xa, một bóng người ẩn trong hắc vụ, bị Vi Sinh Giác và Chung Tình vây quanh
Vi Sinh Giác tay gảy đầu phượng cầm không, Chung Tình chống ô xanh mưa hôm khác, hai người phối hợp đến mức trời | áo không có kẽ hở
Tà vật kia tự biết không địch lại, phun ra một đoàn hắc vụ, nhanh chóng chạy trốn, biến mất trong màn đêm
“Ca ca, Chung thiếu hiệp, đừng đuổi theo.” Tang Diêu gọi lại hai người họ từ phía sau, “Các ngươi không phát hiện ra một chuyện sao?” Vi Sinh Giác nói “Chuyện gì?” “Diệp tỷ tỷ không có ở đây.” Tang Diêu bốn phía tìm kiếm bóng dáng Diệp Lăng Ca
Bọn họ mỗi lần đều là tác chiến theo đội, lần này trong kế hoạch, Diệp Lăng Ca vốn nên cùng bọn họ
Vi Sinh Giác và Chung Tình một lòng bắt yêu, lúc này mới chú ý tới, Diệp Lăng Ca quả nhiên không đi theo
Chung Tình đầu cũng không quay lại, bước nhanh chạy đến Lý Phủ
Vi Sinh Giác và Tang Diêu theo sát phía sau
Trải qua trận đánh vừa rồi, vết thương trên vai Chung Tình băng liệt ra, máu tuôn chảy, tí tách theo ống tay áo
Hắn nắm ô xanh mưa hôm khác, phá tan cửa phòng Diệp Lăng Ca
Diệp Lăng Ca đang nằm trên giường
Chung Tình nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi đi đến trước giường, kêu: “Sư tỷ.” Diệp Lăng Ca trên giường hai mắt nhắm nghiền, thần sắc điềm tĩnh, chìm vào giấc mộng sâu kín
Chung Tình phát giác không thích hợp, thanh âm cất cao chút: “Sư tỷ!” “Lăng Ca.” Vi Sinh Giác đỡ dậy nửa thân trên của Diệp Lăng Ca, dò xét mạch tượng nàng
Mạch tượng bình ổn, cũng không có gì khác thường
“Các ngươi nghe đi.” Tang Diêu nhún nhún chóp mũi
“Huyễn Ỷ La hương.” Sắc mặt Chung Tình tái xanh
Tang Diêu lập tức chạy tới, đẩy tất cả cửa sổ ra.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]