“Hai chúng ta là cùng một phe, nếu như không có khả năng ý kiến thống nhất, sẽ bất lợi cho đoàn đội hợp tác, cho nên, ngươi nhất định phải nghe ta.” “Tại sao là ta nghe ngươi, mà không phải ngươi nghe ta?” “Bởi vì ta tỉnh táo hơn ngươi.” Tang Diêu nghiêm túc nói, “Chuyện liên quan đến Diệp tỷ tỷ, ngươi quan tâm nàng, mà quan tâm sẽ bị loạn, nếu là xảy ra chút sai lầm, sẽ hại chết Diệp tỷ tỷ.” Nàng móc ra một viên tiền đồng, nắm chặt trong bàn tay: “Biết ngươi không phục, vậy chúng ta giao cho ông trời quyết định
Mặt có chữ hướng lên trên, ta thắng, nếu không, ta nghe ngươi, có dám đánh cược hay không?” Chung Tình lộ ra vẻ mặt hứng thú
Tang Diêu tung tiền đồng lên không trung, rồi đưa tay nắm chặt, ra vẻ thần bí: “Lời đã nói ra không thể hối hận, đương đương đương, ai thắng ai thua, đều là do ý trời, đáp án sắp công bố, để chúng ta rửa mắt mà đợi!” Nàng làm bộ lấy tay ra, kinh hỉ nói: “Mặt chữ hướng lên trên, ta thắng, Chung thiếu Hiệp, ngay cả trời cao đều cảm thấy ngươi nên nghe ta, bây giờ ngươi không lời nào để nói nữa phải không?” Chung Tình liếc mắt, khóe môi ngậm lấy một tia ý cười không rõ: “Có thật không?” “Ngươi tận mắt thấy.” “Rốt cuộc là ý trời, hay là trò xiếc của Tam tiểu thư, Tam tiểu thư lòng dạ tự biết.” “Có ý gì vậy, ngươi đang nói ta gian lận, nam tử hán đại trượng phu, nói chuyện phải giữ lời, không chơi được thì đừng chơi.” Tang Diêu ngoài mạnh trong yếu
Căn bản không có ý trời, viên tiền đồng của nàng hai mặt đều là chữ, đánh cược thế nào nàng cũng thắng
“Được, ta có chơi có chịu.” Chung Tình lại không yêu cầu nàng đưa tiền đồng để xem rõ ngọn ngành, dễ như trở bàn tay đáp ứng điều kiện của nàng
Tang Diêu khó có thể tin
Chung Tình đang làm âm mưu quỷ kế gì
Chương 22 “Vậy sau đó, nên làm gì?” Chung Tình rất phối hợp mà hỏi
Tang Diêu choáng váng, đụng phải Chung Tình dễ nói chuyện như vậy, chính nàng lại không biết làm sao
Nửa ngày, nàng lúng ta lúng túng nói: “Đi mua một chiếc váy xinh đẹp giúp ta.” Hai người bước vào một tiệm may tên là “Vũ Y Phường”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu đánh giá một lượt, chỉ vào chiếc váy đỏ trên tường nói: “Cái này lấy xuống ta xem một chút.” “Cô nương thật có mắt nhìn, bộ y phục này vải vóc dùng chính là hà ảnh sa, khi mặc lên người sẽ nhẹ nhàng phiêu dật như ánh mây trời.” Bà chủ tên Thái Vũ đứng sau lưng, cười nhẹ nhàng đặt chiếc váy lên người Tang Diêu, “Ngươi lại ngửi xem, có phải hay không còn tỏa ra mùi hương kỳ lạ
Không nói dối ngươi, thuốc nhuộm bên trong đã thêm nước chiết từ loại hoa nở trăm năm một lần, hương khí kéo dài không tan, không cần phải phối thêm túi thơm, nếu cô nương thích, thử trước một chút.” Như bà chủ nói tới, Tang Diêu tư thái yểu điệu, mặc bộ váy đỏ này, là dệt hoa trên gấm
Nàng nắm váy, đi đến trước mặt Chung Tình, ở ngay trước mặt hắn dạo qua một vòng, nhất thời làn gió thơm trận trận, váy như hoa
“Thế nào?” Tang Diêu hỏi
Thiếu nữ da thịt trắng như tuyết trong suốt, màu đỏ càng làm ngũ quan nàng thêm xinh đẹp rạng rỡ
Đó là vẻ đẹp rực rỡ và phóng khoáng hoàn toàn khác biệt so với Diệp Lăng Ca
Nếu nói Diệp Lăng Ca là đóa thanh Fleur kiên cường nở rộ, thì Tang Diêu chính là đóa hồng rực rỡ đang sinh trưởng
Không đợi được Chung Tình đáp lại, Tang Diêu cũng không thất vọng, ánh mắt của hắn đã nói rõ tất cả
Không thể phủ nhận, xinh đẹp, là vốn quý của cơ thể này
Tang Diêu nói: “Bao nhiêu tiền?” “Cô nương có duyên với nó, giảm 10%, bỏ bớt số 0 đi, là cái giá này.” Bà chủ duỗi ra ba ngón tay, “Ba vạn lượng.” “Mắc như vậy?” Tang Diêu suýt nữa cắn vào lưỡi của mình
“Bộ y phục này là trấn điếm chi bảo của cửa hàng, ba vạn lượng, không quý.” Tang Diêu sờ khắp túi trữ vật, sờ thấy một đống bùa chú và pháp khí mà Vi Sinh Giác đã chuẩn bị cho nàng, sờ nửa ngày, chỉ kiếm ra hai trăm lượng bạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế gia Vi Sinh không đề xướng phong cách xa hoa lãng phí, nguyệt lệ mỗi người nhận được đều là cố định, đoàn nhân vật chính khi trừ yêu thu phí, tham khảo là tài lực của đối phương
Mấy tháng nay, bọn hắn chuyên chọn những nơi hẻo lánh, đi ngang qua đều là thôn trấn hoang vu, gần như là làm từ thiện trừ yêu, không lấy một xu nào
Chi phí trên đường đều là thật, tiểu kim khố tích cóp nhiều năm nguyệt lệ của nguyên thân, sớm đã còn thừa không mấy
Tang Diêu đảo mắt, dừng lại trên người Chung Tình, lâm vào trầm tư
Hỏi Chung Tình mượn một ít tiền vẫn được, nhưng mượn ba vạn lượng về, tính cả lợi tức, Tang Diêu không muốn còn chưa thành công công lược nam phụ, đã tự tìm cho mình một chủ nợ
Huống hồ, Diệp thị không phải cái gì nhà giàu sang, thân là đệ tử nhập môn của Diệp thị, Chung Tình chưa chắc có số tiền này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu bỏ ý nghĩ vay tiền, quẫn bách nói: “Ta mang không đủ tiền, không mua nữa.” Ngón tay Chung Tình vòng quanh ngọc khấu trên đai lưng, nghe vậy, động tác dừng lại
Thiếu niên quần áo bình thường, cả người từ trên xuống dưới nhìn cũng không có gì đặc biệt, nhưng bà chủ kiến thức rộng rãi, lập tức nhận ra ngọc khấu đầu quỷ thanh ngọc kia có giá trị không nhỏ
Thấy thiếu niên đã gợi ý đủ, bà chủ thuận miệng nói: “Ngọc khấu ở hông công tử ít nhất cũng có thể trị giá ba vạn lượng bạc, nếu là lấy ra thế chấp, bộ váy này cô nương có thể mang về trước, sau đó phái người đưa tiền đến là được.” “Vậy không được
Ta cùng hắn không quen không biết, sao có thể dùng đồ của hắn thế chấp.” Tang Diêu quả quyết từ chối, trộm liếc nhìn ngọc khấu trên đai lưng Chung Tình
Ngọc khấu điêu khắc hình đầu quỷ hung thần ác sát, hiện lên màu xanh đậm, hoa văn rõ ràng, chất liệu nặng nề, Tang Diêu chỉ cảm thấy Chung Tình có thẩm mỹ khác thường, chưa từng ngờ tới nó đáng tiền như vậy
Tên này hay là một thổ tài chủ
Nguyên thư chỉ nhắc tới Chung Tình khi tập võ ở Phương Thốn Sơn và Diệp thị, thỉnh thoảng sẽ xuống núi nhận lệnh treo thưởng, giúp người trừ yêu trừ tà, tích lũy chút tiền bạc dùng làm tiêu xài hằng ngày
Đây là tích lũy được cả một tòa kim sơn nha
Tang Diêu đột nhiên cảm thấy Chung Tình lấp lánh kim quang, có chút dao động ánh mắt của mình
“Không có ý tứ gì đâu, ta thấy hai vị trai tài gái sắc, cho rằng hai vị là một đôi, có gì mạo phạm, xin hai vị rộng lòng tha thứ.” Bà chủ là người quen buôn bán, Tang Diêu ăn mặc cũng không phải xuất thân từ gia đình bình thường, nhìn qua chính là đại gia nhiều tiền, nàng cười nói, “Nếu cô nương thực sự yêu thích, bộ đan hà vũ y này ta giữ lại cho ngài, ngài lưu lại tên họ, Vũ Y Phường có chi nhánh, sau này ngài ghé qua bất kỳ chi nhánh nào, nhắc một câu, chúng tôi sẽ lập tức điều hàng tới cho ngài.” Tang Diêu nói: “Cảm ơn bà chủ.” Không mua được quần áo ưng ý, nói cho cùng, vẫn còn có chút rầu rĩ không vui, Tang Diêu chỉ lấy góc áo mân mê, không nghĩ tới làm Tam tiểu thư thế gia Vi Sinh, lại còn phải cảm nhận trải nghiệm của một người nghèo khó.