“Ngươi có thể thử một chút.” Tang Diêu không chút do dự đem phù dập vào vai Chung Tình
Chung Tình đứng yên, bất động
Tang Diêu mặt mày vô tội, rút tấm trúc con trên tay hắn: “Là ngươi nói, để ta thử một chút.” Chung Tình lạnh lùng nhìn nàng, ánh mắt sắc lẹm
“Nhắm mắt lại.” Có nghe lời phù, Tang Diêu không sợ hãi, ra lệnh, “Chuyển ba vòng tại chỗ.” Chung Tình lại thật sự nhắm hai mắt, chậm rãi xoay ba vòng
Hắn tư thái đẹp, lúc xoay tròn tay áo tung bay, rất là phong lưu phóng khoáng
Tang Diêu chắp hai tay sau lưng, hứng thú bừng bừng vây quanh Chung Tình đi vòng: “Thật sự hữu hiệu, không hổ là xuất từ bút pháp của Chung thiếu hiệp.” Thiếu niên với hai gò má trắng lạnh được phủ một tầng ánh trăng, da thịt tinh tế lạnh lùng, giống như ngọc thạch thượng hạng, cứ vậy nhắm mắt lại, hàng mi dài rủ xuống, đẹp đến không tưởng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Diêu nhịn không được tiến lên, muốn sờ sờ lông mi hắn, đột nhiên như bừng tỉnh khỏi mộng, lùi lại một bước
Nàng điên rồi sao
Lông hổ há dễ sờ vậy sao
“Được rồi, bây giờ ngươi có thể mở mắt.” Sợ bị hắn tính sổ sau, Tang Diêu không dám trêu đùa quá phận, xoa nóng lòng bàn tay, chỉ về phía phòng bếp, “Ta đói, đi làm cho bản tiểu thư bát điểm tâm đêm khuya.” Là Tam tiểu thư được sủng ái của Vi Sinh thế gia, trong sân nhỏ của nàng liền có một căn bếp nhỏ
Chung Tình xắn tay áo, xuống bếp nấu cho Tang Diêu một bát mì nước
Tang Diêu giày vò một đêm, chút nhiệt lượng trong bụng đã sớm tiêu hao hết, câu nói đói bụng này không sai
Kỹ năng nấu nướng của Chung Tình rất tốt, ngay cả một bát mì nước đơn giản cũng tỏa ra hương thơm bay xa mười dặm
Mì được tự tay nhào nặn, nước dùng đã hầm sẵn trên bếp
Sau khi nước dùng sôi, sợi mì được thả vào nồi, rắc muối và hành lá, đắp lên trứng trần nước sôi vừa sắc đẹp, đủ cả sắc, hương, vị
Tang Diêu bưng chén lớn, ngồi cạnh bàn nhỏ, đang suy nghĩ nên để Chung Tình về ngủ trước, hay vắt kiệt giá trị còn lại của hắn bằng cách giữ lại rửa chén, thì nha đầu Xuân Đào hấp tấp chạy từ ngoài vào, thở hổn hển nói “Tam tiểu thư, xảy ra chuyện rồi.”
Xuân Đào là tai mắt của Tang Diêu
Gia Ninh quận chúa mời Diệp Lăng Ca dự tiệc, chỉ sợ không đơn giản như vậy, Tang Diêu đã để Xuân Đào theo dõi bên ngoài phủ quận chúa, có động tĩnh gì là lập tức báo cáo, để tổn thất xuống mức thấp nhất
“Chuyện gì?” Tang Diêu đang uống canh, nghe vậy liền làm lưỡi mình nóng bừng
“Nghe nói thiếu phu nhân hôm nay dự tiệc, vì y phục quá nặng, suýt nữa ngã một phát trước mặt mọi người, trở thành trò cười của đám đông
Bây giờ toàn bộ phủ quận chúa đều đang đồn nàng thất thố, lúc này chỉ sợ đã truyền về tai phu nhân rồi
Mới vừa nghe Văn phu nhân phái ma ma bên cạnh đi canh cửa, chỉ chờ thiếu phu nhân trở về để chất vấn đó.” Diệp Lăng Ca là con gái giang hồ, từ trước đến nay ăn mặc đơn giản, mỏng manh
Trước khi rời Phương Thốn Sơn, nàng thậm chí chưa từng mặc nữ nhi trang
Đối với nàng, đồ trang sức nặng nề và hoa phục phức tạp của nhà Vi Sinh đúng là một sự vướng víu
Tang Diêu tuy không nỡ bỏ dở bát mì này, nhưng cũng biết việc xử lý chuyện của Diệp Lăng Ca rất quan trọng
Nàng đặt đũa trúc xuống, nâng bát lên, vội vàng húp một ngụm canh, nói: “Ngươi đi thông báo đại công tử, ta đi chỗ phu nhân...” Tang Diêu còn chưa nói hết lời, liền thấy Chung Tình giật tấm nghe lời phù trên vai xuống, lướt qua bên người Xuân Đào, biến mất ngoài cửa
Tang Diêu: “Ấy
Vừa rồi ngươi thấy rõ ràng chưa?” Xuân Đào: “Không có, không thấy rõ ràng, giống như nổi một trận gió lớn.” Tấm nghe lời phù đó vẫn còn nguyên vẹn nằm trên mặt đất, bị Tang Diêu nhặt vào lòng bàn tay, nắm nhăn nhúm các góc
Xuân Đào không rõ ràng lắm: “Tam tiểu thư, ngài sao vậy?” “Ta mới từ Quỷ Môn quan đi một chuyến.” Tang Diêu run lẩy bẩy nói
Xuân Đào mở to hai mắt nhìn
Chương 30
Mặc kệ mục đích của việc Chung Tình giả bộ bị nghe lời phù khống chế, tùy ý nàng sai khiến là gì, việc cấp bách là trước tiên giải quyết vấn đề của Diệp Lăng Ca
Nhờ mật báo của Xuân Đào, thêm vào sự ân cần thăm hỏi “áo bông nhỏ thân mật” của Tang Diêu dành cho Vi Sinh phu nhân, dỗ cho Vi Sinh phu nhân tâm hoa nộ phóng, chuyện Diệp Lăng Ca mất mặt trước mặt mọi người cứ thế mà hữu kinh vô hiểm bị qua loa
Sau lần này, Vi Sinh phu nhân tìm bốn bà ma ma, đặc biệt dạy Diệp Lăng Ca học tập các nghi lễ của giới quý nữ
Mệnh lệnh của Vi Sinh phu nhân, ngay cả Vi Sinh Giác cũng không tiện chống lại
Huống hồ thân là thiếu phu nhân, nếu để xảy ra chuyện như ở tiệc hoa đào một lần nữa, quả thực không tốt cho danh tiếng của Diệp Lăng Ca
Diệp Lăng Ca đã đồng ý
Tang Diêu sợ mấy bà ma ma kia mượn thế của Vi Sinh phu nhân mà khi dễ Diệp Lăng Ca, bèn lén lút lật tường vào sân nhỏ của Diệp Lăng Ca
Lúc đó, bốn bà ma ma đều nằm vật vã trên mặt đất, ngã chổng vó, ngủ say như chết, lại không thấy bóng dáng Diệp Lăng Ca
Tang Diêu đi tìm đã hơn nửa ngày, cuối cùng tìm thấy Diệp Lăng Ca bên hồ, ngồi sánh vai cùng nàng còn có Chung Tình
Tang Diêu không dám đến quá gần, ngồi xổm sau một tảng đá lớn, lờ mờ nghe được hai người nói chuyện
“Đây là cái gì?” Diệp Lăng Ca kinh hỉ nói
“Võng bắt yêu.” Chung Tình ngữ khí nhàn nhạt, “Sư tỷ thích, liền tặng cho sư tỷ.” Diệp Lăng Ca duỗi ngón tay, sờ lên võng bắt yêu, lại như bị điện giật rụt tay về, tiếc nuối lắc đầu: “Không được, mẫu thân không cho phép ta đụng những thứ này nữa.” “Sư tỷ từng nói, sau này muốn chu du thiên hạ, bây giờ lại vì một nam nhân, làm một con chim bị giam trong lồng, thật cam tâm sao?”
“A Tình, ngươi không hiểu.” Chung Tình cười nhạo: “Tình yêu hai chữ, có đáng bao nhiêu cân lượng
Sư tỷ đến cùng là mắt nhìn thiển cận, chỉ thấy phong hoa tuyết nguyệt trước mắt.” “Đừng nói nữa.” Diệp Lăng Ca đau khổ ngắt lời hắn, “Ngươi dù sao còn nhỏ tuổi, chưa gặp được cô gái mình thích, chờ ngươi gặp được...”
“Sư tỷ, nhìn thấy không, bầu trời xanh rộng lớn vô ngần này, mới là nơi ngươi thuộc về.” Chung Tình chỉ vào một con nhạn thu xẹt qua bầu trời, “Ngươi đã nói, trong vạn vật sinh linh, ngươi hâm mộ nhất loài chim, bởi vì chúng có cánh, có thể bay đến bất cứ nơi nào muốn đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sẽ có một ngày, nếu sư tỷ nghĩ thông suốt lời nói, A Tình có thể làm đôi cánh của sư tỷ, mang sư tỷ đến nơi sư tỷ muốn.” “Ta phải trở về, chậm trễ quá lâu, bốn vị ma ma sẽ phát giác không ổn.” Có lẽ lời hứa của Chung Tình quá mức hấp dẫn, Diệp Lăng Ca hoảng hốt đứng dậy, không quay đầu lại mà đi
Chung Tình hờ hững nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Lăng Ca, lạnh lùng giật giật khóe miệng
Một lát sau, hắn chậm rãi đứng dậy, xuyên qua những bóng cây rậm rạp, bị một bàn tay xương cốt mảnh khảnh đặt dưới gốc cây.