Nam Phụ Không Được Phá Hỏng Cốt Truyện

Chương 64: Chương 64




Tất thảy là do chính mình gây ra
Tang Diêu ngồi xổm bên cạnh hắn, rút mũi tên Xạ Nhật đang ghim trên vai hắn
Chỉ nghe sau lưng một tiếng khóc lớn, hơn mười bóng người, tay giơ đuốc, luồng ánh lửa lớn dệt thành vầng sáng, lay động tận mắt Tang Diêu
Người dẫn đầu là một gã sai vặt áo xám, nhào lên quỳ gối trước người Vũ Thừa Phong, đau đớn gào khóc: “Thiếu gia, thiếu gia của ta, xem như đã tìm thấy ngươi rồi.” Hắn sờ thấy máu trên người Vũ Thừa Phong, lại thấy Tang Diêu nắm mũi tên Xạ Nhật đẫm máu, không khỏi cắn răng, hung dữ trừng mắt về phía Tang Diêu: “Ngươi yêu nữ này, đầu tiên là cướp đi thiếu gia nhà ta, bây giờ lại hại tính mạng thiếu gia nhà ta, ta liều mạng với ngươi.” Gã sai vặt nói xong, nhe răng trợn mắt, tiến lên liền muốn tìm Tang Diêu tính sổ
Vi Sinh Giác ngăn trước mặt Tang Diêu, phật ra một đạo chưởng phong, thân thể gã sai vặt kia bị nâng lên, đưa về chỗ cũ
Gã sai vặt sợ hãi: “Các ngươi, các ngươi làm yêu pháp gì?” Gã sai vặt quả thật không dám động loạn nữa, chỉ lớn tiếng mắng nhiếc Tang Diêu
Người của Vi Sinh thế gia không thể thấy chết mà không cứu, Vi Sinh Giác không nhận ra trên người Vũ Thừa Phong có yêu khí, móc ra thuốc cầm máu, đổ vào vết thương của Vũ Thừa Phong, rồi đỡ hắn dậy, chống đỡ lấy lưng hắn, truyền linh lực vào
Không bao lâu, mí mắt Vũ Thừa Phong run run, từ từ mở mắt, thấy rõ hai người Vi Sinh Giác và Tang Diêu, mờ mịt hỏi: “Các ngươi là người phương nào?” “Thiếu gia, ngươi không sao.” Gã sai vặt lúc trước khóc trời đập đất lại một lần nữa nhào vào trước mặt Vũ Thừa Phong, lau nước mắt khóc ròng nói, “Vũ gia chỉ có mình ngài là dòng độc đinh, ngài nếu xảy ra chuyện, chúng ta có thể làm sao giao phó với lão thái thái.” Vũ Thừa Phong lộ ra ý cười ôn nhuận, vỗ vỗ vai gã sai vặt kia: “Ta không sao, được rồi, đừng lo lắng.” Gã sai vặt chỉ vào Tang Diêu, cả giận nói: “Thiếu gia, chính là nữ tử này, là nàng đã cướp đi ngài.” Vũ Thừa Phong đối mặt hai mắt Tang Diêu, cười một tiếng: “Cũng không phải vị cô nương này
Ta tuy bị yêu quái kia bắt lấy, mơ mơ màng màng từng tỉnh lại một lần, yêu quái kia đầy bụi đất, không bằng một phần vạn thần thái của vị cô nương này.” Tang Diêu lặng lẽ nhìn xem Vũ Thừa Phong biểu diễn
Nàng không chọc thủng hắn, vì pháp bảo của hắn quá lợi hại, Tang Diêu không có cách nào quăng pháp bảo ra, chứng minh hắn là yêu quái
Trực tiếp tố cáo với Vi Sinh Giác, sẽ chỉ khiến Vi Sinh Giác cảm thấy nàng cố tình gây sự, xử lý không tốt, sẽ bị Vũ Thừa Phong lợi dụng
Gã sai vặt dưới sự chỉ dẫn của Vũ Thừa Phong, đã xin lỗi Tang Diêu
Tang Diêu rộng lượng nói: “Ta tha thứ cho sự vô tri của ngươi.” Gã sai vặt chán nản
Vi Sinh Giác nói: “Vị công tử này vì sao lại xuất hiện ở đây?” “Chuyện dài lắm, lần này đi ra ngoài du lịch, ta vốn là để mở mang tầm mắt, tiện thể vì công việc gia tộc mà khai thác phương pháp mới, nào ngờ giữa đường gặp phải yêu quái, bị nó bắt đi.” “Vũ thiếu gia nhưng đã nhìn rõ đó là loại yêu quái gì?” Vi Sinh Giác làm theo phép tắc hỏi
“Đại khái là một con hỏa yêu, nó thổi một hơi, trong miệng có thể phun ra lửa.” Vũ Thừa Phong nhìn về phía hai người Vi Sinh Giác và Tang Diêu, “Xin hỏi, hai vị có phải là săn yêu sư không?” Tang Diêu nói: “Chúng ta đến từ Vi Sinh thế gia, vị này là đại ca của ta, Vi Sinh Giác.” Vũ Thừa Phong lập tức giãy giụa đứng lên: “Nguyên lai là Vi Sinh công tử, đã sớm nghe danh, hôm nay được gặp, quả nhiên khí độ phi phàm.” Gã sai vặt lẩm bẩm: “Thiếu gia, ngài bị thương nặng như vậy, đừng nói nữa.” Người là do Tang Diêu vô ý làm bị thương, không có đạo lý không quan tâm
Việc này là Tang Diêu đuối lý, Vi Sinh Giác xuất phát từ lập trường huynh trưởng, trực tiếp thay Tang Diêu gánh vác trách nhiệm, làm chủ giữ Vũ Thừa Phong lại, chữa trị cho hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vũ Thừa Phong được an trí tại tiểu viện của Tang Diêu
Đây là do Tang Diêu chủ động yêu cầu, người này mặc kệ về sau có được tẩy trắng hay không, lúc này đặt ở dưới mí mắt mới yên tâm
Vi Sinh Giác thu toàn bộ lưới bắt yêu, náo loạn hơn nửa đêm, Diệp Lăng Ca và Chung Tình cũng đã trở về
Kết quả không khác mấy so với Vi Sinh Giác, hai người đều là không công mà lui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vi Sinh Giác giữ bọn họ lại để thương thảo chuyện kế tiếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Lăng Ca cũng không phản đối, nàng và Vi Sinh Giác có giằng co thì giằng co, tuyệt sẽ không vì tình cảm của hai người mà liên lụy tiến triển của đoàn đội
Tang Diêu chủ động xin được chiếu cố Vũ Thừa Phong
Nàng hướng Vi Sinh Giác đòi hỏi bí phương của Vi Sinh thế gia, sau đó sai Mệnh Tu Văn đi lấy thuốc, sắc thành nửa bát, thừa lúc không ai chú ý, vụng trộm đổ vào một chút nước hiện hình, rồi mang theo hộp cơm, gõ cửa phòng Vũ Thừa Phong
Gã sai vặt đang băng bó cho Vũ Thừa Phong
Vũ Thừa Phong ra hiệu hắn lui ra, nhất thời, trong phòng chỉ còn lại hai người Tang Diêu và Vũ Thừa Phong
Tang Diêu khép cửa phòng, xoay người lại: “Vũ công tử, nên uống thuốc.” “Làm phiền Tam tiểu thư.” “Không khách khí.” Tang Diêu mở hộp cơm, lấy ra chén thuốc, đưa cho Vũ Thừa Phong, “Đây là thuốc trị thương bí chế của Vi Sinh thế gia chúng ta, rất ít khi dùng cho người ngoài, lần này là ta lỗ mãng, vô tình làm Vũ công tử bị thương, cố ý xin ân điển từ ca ca
Thuốc tuy đắng một chút, nhưng chữa thương lại có hiệu quả, Vũ công tử hay là uống lúc còn nóng đi.” Vũ Thừa Phong bưng chén thuốc lên, uống một hơi cạn sạch, khiến Tang Diêu trợn mắt há hốc mồm
Vũ Thừa Phong lật ngược chén thuốc, cười tủm tỉm nói: “Tam tiểu thư nhìn có vẻ rất thất vọng.” Tang Diêu rủ cánh tay phải xuống, dùng tay áo che chắn, đầu ngón tay khẽ vuốt ngọc phù truyền tin rủ xuống bên hông
Trong ngọc phù, bạch quang mờ mịt
Tang Diêu nói: “Đừng giả bộ.” “Tam tiểu thư nói gì, ta nghe không hiểu.” “Ngươi là yêu.” Ánh mắt Tang Diêu sắc bén, như muốn xuyên thủng lớp da của hắn, nhìn thấu linh hồn
Nụ cười của Vũ Thừa Phong dần dần biến mất: “Tam tiểu thư thân là săn yêu sư, nên rõ ràng đạo lý không thể nói lung tung.” “Ngươi lại nhiều lần tạo ra cơ hội ngẫu nhiên gặp gỡ chúng ta, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi có chủ ý gì.” Vũ Thừa Phong thu lại vẻ mặt hờ hững, như có điều suy nghĩ đánh giá Tang Diêu
“Nam tử hán đại trượng phu, dám làm thì phải dám chịu, giấu đầu lộ đuôi như vậy, khác gì loại hạng áo túi cơm hèn hạ vô sỉ kia?” Vũ Thừa Phong cụp mi xuống, đột nhiên, cười khẽ một tiếng: “Không sai, ta chính là yêu.” Bên phía Vi Sinh Giác, ngọc phù truyền tin có chỗ dị động, hắn chỉ nhìn lướt qua trên ngọc phù, tử quang mờ mịt sáng lên, rồi cấp tốc ảm đạm đi
Chung Tình ngồi đối diện hắn chú ý thấy hào quang màu tím lóe lên một cái rồi biến mất, không khỏi nói: “Xảy ra chuyện gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.