Nàng Muốn Mua Thẩm Mỹ Thuốc, Ngươi Đem Nàng Biến Thành Mị Ma?

Chương 59: Khổng Thiên Thu




Chương 59: Khổng Thiên Thu Dạ Linh vừa quét máy tính bảng vừa nói: "Ngươi bảo hắn g·i·ết cục trưởng mới tới làm gì
Lý Dương đốt một điếu t·h·u·ố·c: "Thế lực ngầm hỗn chiến lâu như vậy, ch·ết nhiều người như vậy, chung quy phải có người ra gánh tội
Đợi hắn ra tay với cục trưởng mới không thành, liền sẽ gánh hết tất cả vụ m·ạ·n·g xảy ra trong khoảng thời gian này
Lý Dương có một đặc điểm, không biết nên coi là ưu điểm hay không
Nói hắn dũng cảm, thì chuyện gì cũng dám nghĩ, chuyện gì cũng dám làm
Nói hắn sợ, thì hễ có thể tránh được phiền phức, hắn đều sẽ cố gắng hết sức để tránh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì Hamu Misawa và Lý Dương gây ra mà Nam Hải dạo gần đây không yên ổn, không ít người vì thế mà ch·ết
Chung quy phải có kẻ xui xẻo ra mặt để lãnh đạo báo cáo kết quả
Trần Vĩ rất phù hợp, cũng hợp tình hợp lý
Giết gà phải dùng đao mổ trâu, không để dính chút lông gà nào lên người
Dạ Linh ngẩng cái đầu nhỏ lên: "Nếu hắn thật sự g·i·ết cục trưởng mới thì sao
Lý Dương cười nhạo một tiếng: "Một người đạt tới đỉnh cao nhân sinh, liền nên hành sự lặng lẽ
Nếu cứ tùy t·i·ệ·n đầu tư, hắn sẽ bằng bản lĩnh làm thua hết tiền mình kiếm được do may mắn mà có
Vận may của Trần Vĩ đã hết rồi
G·i·ết c·hết cục trưởng mới ư
Sao hắn không lên t·h·i·ê·n đường luôn đi
Trần Vĩ đột nhiên đạt được thành tựu lớn, đã bắt đầu lên mặt rồi
Dạ Linh hiểu được chút ít rồi gật đầu, hết sức chăm chú quét máy tính bảng
Thấy chỗ nào thú vị thì lại hưng phấn lắc lư đầu
Lý Dương tò mò đưa mặt lại: "Nhìn cái gì đấy
Dạ Linh cho xem nội dung trên máy tính bảng
Nội dung trên máy tính bảng liên quan đến giáo sư Khổng Thiên Thu
[Kinh hãi, vị giáo sư n·ổi tiếng có đời tư hỗn loạn, mập mờ không rõ với một cô y tá thực tập trong bệnh viện, xin hỏi, ông có xứng đáng với danh hiệu giáo sư không?] Bên dưới kèm theo một tấm ảnh chụp cô y tá cùng Khổng Thiên Thu đang thân m·ậ·t
Cư dân m·ạ·n·g tràn đầy phẫn nộ, đồng loạt c·ô·ng kích giáo sư n·ổi tiếng Khổng Thiên Thu không biết kiềm chế, cùng nhau phỉ nhổ cô y tá thực tập không hiểu tự tôn tự trọng
Dạ Linh chớp mắt to hỏi: "Đây là làm gì vậy
Thật thú vị, có nhiều cảm xúc tiêu cực quá
Lý Dương mặt không cảm xúc nói: "Cái này gọi là bạo lực m·ạ·n·g
Đi thôi, về nhà
Hôm sau vào buổi chiều tối, tại khu nội trú của Bệnh viện Đệ Nhất trực thuộc Đại học Y khoa Nam Hải
Khổng Thiên Thu tám mươi lăm tuổi đang nằm trên g·i·ư·ờ·n·g b·ệ·n·h, bên chân có một cái bàn nhỏ
Trên bàn nhỏ là những tờ giấy nháp tính toán công thức lộn xộn
Khổng Thiên Thu đang mang máy hô hấp, nhíu mày nhìn tư liệu
Một người phụ nữ trung niên mang thuốc tới: "Ba, đừng xem nữa, uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi
Đôi mắt của người phụ nữ trung niên s·ư·n·g đỏ, mới vừa k·h·ó·c xong
Bà là Khổng Như Vân, con gái của Khổng Thiên Thu, ba bà bị suy tim cấp ba, thời gian không còn nhiều
Khổng Thiên Thu suy nhược gượng cười: "Khuê nữ, ta luôn cảm thấy trận cúm virus này ở Nam Hải không bình thường
Lúc ba đi, ba phải vì những người dân bình thường ở Nam Hải làm thêm chút chuyện
Khổng Như Vân cuống lên: "Không được, ba phải nghỉ ngơi
Bà cúi người thu dọn mấy tờ giấy nháp tính toán trên g·i·ư·ờ·n·g b·ệ·n·h
Lúc này, một cô y tá đi đến
Cô y tá k·h·ó·c nức nở: "Thật xin lỗi giáo sư Khổng, xin lỗi cô Khổng
Cháu là người tốt nghiệp đại học y khoa Nam Hải, luôn nghe về giáo sư Khổng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giáo sư Khổng là thần tượng của cháu, cháu không nghĩ đến một chữ kí của mình lại mang đến nhiều phiền phức thế này cho giáo sư Khổng
Mấy người trên m·ạ·n·g nghĩ gì vậy, giáo sư Khổng đức cao vọng trọng, sao có thể làm loại chuyện đó với cháu chứ!
Khổng Thiên Thu hiền hòa cười, xoa xoa nước mắt của cô y tá: "Con bé, không sao, ông không trách cháu
Đều là do quá nhiều người x·ấ·u để ý đến ông, để cháu phải chịu thiệt thòi
Cô y tá lắc đầu liên tục
Khổng Như Vân đỡ Khổng Thiên Thu nằm xuống, kéo tay cô y tá miễn cưỡng vui cười: "Đừng nghĩ nhiều như thế cô nương, để ba ta nghỉ ngơi đi
Chúng ta đi ra ngoài một chút, để tôi đi đóng viện phí cho ba
Cô y tá không dám quấy rầy, liên tục gật đầu
Khổng Thiên Thu đột nhiên nói: "Vân Vân, đưa điện thoại cho ta
Khổng Như Vân do dự một hồi, cuối cùng không nói gì đưa điện thoại
Dạo gần đây không biết sao ba mình lại thích xem p·h·át sóng trực tiếp trên m·ạ·n·g, đôi khi chỉ có nghe p·h·át sóng trực tiếp trên m·ạ·n·g thì ba mới có thể ngủ được
Bà không đồng ý việc ba xem điện thoại trong tình trạng này
Nhưng, thời gian của ba không còn nhiều
Nếu như việc xem p·h·át sóng trực tiếp trên m·ạ·n·g có thể khiến ông ngủ ngon giấc thì cứ để ông xem vậy
Chỉ cần ba không muộn phiền mệt nhọc thì sao cũng được
Khổng Như Vân lấy giá đỡ người lười đặt ở bên g·i·ư·ờ·n·g, đặt điện thoại lên trên, sau đó kéo cô y tá đi ra ngoài..
Khổng Thiên Thu mờ mịt nhìn trần nhà, một giọt nước mắt chảy xuống
Ông không hề bi thương vì chuyện mình bị bạo lực m·ạ·n·g, tuổi già không giữ được danh tiết
Ông chỉ buồn cho những người dân thường ở Nam Hải
Trận cúm này không hề bình thường, làm không tốt thì sẽ là biển m·á·u núi thây
Đây là một trận t·ử Thần t·à·n s·á·t
Khổng Thiên Thu chậm rãi thở dài, khó nhọc vươn tay mở điện thoại, mở phần mềm p·h·át sóng trực tiếp có biểu tượng lưỡi liềm đao
Phần mềm p·h·át sóng trực tiếp này tràn ngập các yếu tố văn hóa Á Đông, yếu tố Gothic, yếu tố Cyberpunk
Còn có, màu sắc tôn giáo
Người dẫn chương trình bên trong phần mềm đều là những tín đồ của một giáo phái tên là Thất Giới Hội
Họ thờ phụng t·ử Thần
Ông mở mục quan tâm, bấm vào một phòng phát trực tiếp
Bên trong phòng trực tiếp, là một người phụ nữ áo đen mang mặt nạ
Khổng Thiên Thu cũng không có ý nghĩ x·ấ·u gì với người phụ nữ, ông đã lớn tuổi như vậy, sớm không còn những tâm tư đó nữa rồi
Người phụ nữ áo đen tự xưng là Đọa Lạc t·h·i·ê·n Sứ của Thất Giới Hội
Giọng nói của nàng có một loại ma lực, tựa như một thiên sứ thực sự có thể trấn an lòng người
"Nếu quả thật có t·ử Thần, liệu có thể cho tôi thêm chút thời gian, để tôi vì những người dân bình thường lại làm thêm chút việc
Khổng Thiên Thu nghe giọng của nàng, quên cả đớn đau, chầm chậm lơ đãng
Cứ như đang ở trong l·ồ·ng n·g·ự·c của mẹ vậy
Fan hâm mộ cuồng nhiệt trong phòng phát trực tiếp đang liên tục gào thét bốn chữ Đọa Lạc t·h·i·ê·n Sứ, còn Khổng Thiên Thu thì lại đang trong lời thì thầm ấm áp của người phụ nữ áo đen, buông lỏng mà chìm vào giấc ngủ..
Đến khi Khổng Thiên Thu tỉnh lại, thì trời đã tối
P·h·át sóng trực tiếp của Đọa Lạc t·h·i·ê·n Sứ đã kết thúc, trên tấm màn đen của phòng trực tiếp chỉ còn lại hai chữ: [Bình Đẳng]
Dù là vương hầu tướng lĩnh hay là tuyệt thế mỹ nhân, hoặc là người như ông đây, đã cứu chữa vô số sinh m·ệ·n·h, đều bình đẳng trước mặt t·ử Thần
Ông nhìn sang bên cạnh, thấy con gái Khổng Như Vân đang gục bên mép g·i·ư·ờ·n·g ngủ say, trên mặt bà có hai hàng nước mắt
Khổng Thiên Thu ngẩng đầu lên, trìu mến s·ờ lên đầu con gái
Nếu như mình không phải c·hết, thì con gái cũng sẽ không cần bi thương như vậy
Tất cả đều là định số rồi
Đột nhiên ông nhìn thấy người công nhân vệ sinh đang quét dọn phòng mình cúi đầu đứng im ở giữa phòng b·ệ·n·h, hóa ra là đang đứng ngủ
Khổng Thiên Thu ngửi được một mùi hương khác lạ, đầu óc nặng trĩu, đảo mắt nhìn xung quanh phòng
Đôi mắt già nua vẩn đục của ông bỗng ngây ra
Tại bệ cửa sổ, một t·h·iếu nữ đang đeo tai nghe nhún nhảy theo điệu nhạc, chân tùy ý lắc lư
Cô gái này từ đâu tới
Khổng Thiên Thu vỗ vỗ đầu con gái, muốn đ·á·n·h thức bà dậy
Điều kì lạ là, vốn dĩ con gái ông ngủ rất nhẹ, mà bây giờ lại không thể nào gọi tỉnh được
Không khí quỷ dị bao trùm cả căn phòng
Khổng Thiên Thu há hốc mồm, suy nghĩ miên man
Mình đang mơ, hay là..
sắp c·hết, cho nên mới thấy những điều kì quái này
Đèn phòng b·ệ·n·h dường như hỏng, cứ nhấp nháy rồi lại nhanh chóng khôi phục, chỉ là..
ánh sáng trở nên u ám
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong thoáng chốc, một bóng đen xuất hiện trong phòng b·ệ·n·h
Hắn xuất hiện một cách đột ngột như vậy
Mặc áo khoác màu đen, đội mũ tròn, vành mũ kéo thấp xuống, che hơn nửa khuôn mặt
Khổng Thiên Thu nhận thấy rằng phần lớn mọi thứ trong phòng đều cố ý né tránh người này, cả người hắn từ đầu đến cuối đều bị bao phủ bởi một tầng bóng tối
Ông suy yếu hỏi: "Ngươi, ngươi là ai?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.