Chương 91: Tương phản thánh mẫu Trương Thế Ái
Ở Nam Hải, bên ngoài chợ Vật Liệu Xây Dựng Thiên Hợp có một siêu thị nhỏ
Trương Thế Ái tay cầm hai chai nước bước ra, lắc nhẹ eo thon đi về phía chiếc xe tải lớn
Nàng lấy một chai nước khoáng đưa cho tài xế, tươi cười nói: "Anh Sơn, cho anh nè
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tài xế xe tải là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi
Tên anh là Hồng Sơn
Hồng Sơn dáng người thấp bé, thân thể cường tráng, là người lâu năm làm các công việc nặng
Hồng Sơn nhận lấy nước, cười ha hả nói: "Cảm ơn em gái, mua gần đủ hết rồi chứ
Lên xe, tranh thủ thời gian, tầm bảy giờ tối là đến
Lúc này điện thoại Trương Thế Ái reo lên
Trương Thế Ái nghe điện thoại, đi sang một bên nhỏ giọng nói: "Chúc mừng nha Vũ Khê, cuối cùng cô cũng đã thăng cấp
Vũ Khê à, chậm nhất ngày mai chị sẽ làm xong việc
Em cứ đi giúp chủ nhân trước đi, chị sẽ cố gắng về sớm
Trần Vũ Khê và Trương Thế Ái đã ở chung một thời gian, có thể xem như không có gì giấu nhau
Ngoại trừ việc hai người tranh giành tình cảm với Lý Dương, trong bóng tối có chút cạnh tranh thì xem như là một đôi bạn thân
Kiểu nửa bạn bè nửa chị em ấy
Là một đôi bạn làm ăn, hiểu rõ lẫn nhau rất quan trọng
Năng lực của Trần Vũ Khê và Trương Thế Ái, hai bên ít nhiều cũng biết một chút
Việc sau khi Trần Vũ Khê thăng cấp có thể ngưng tụ sức mạnh tín ngưỡng, giúp Lý Dương cường hóa hồn phách, đây là một tin quan trọng, Trương Thế Ái cũng đã biết
Trương Thế Ái cúp điện thoại, lên xe tải lớn
Sau khi xe tải rời khỏi chợ vật liệu xây dựng, một chiếc Santana cũ kỹ lén la lén lút bám theo
Hai người ngồi trong xe
Ngụy Minh vẫn còn đang dư vị nụ cười ngọt ngào nghiêng nước nghiêng thành mà Trương Thế Ái đã dành cho tài xế xe tải khi đưa nước
Nó khác hẳn vẻ quyến rũ gợi cảm lúc phát sóng trực tiếp, nụ cười ấy thật sự rất thuần khiết
Hắn đã tự đưa mình vào viễn cảnh đó
Nếu mình là tài xế xe tải, có thể uống nước do mỹ nhân đưa, thì tốt biết bao
Mà lại còn là nước mỹ nhân đã uống, thì càng tốt hơn nữa
Lương Vũ chế nhạo liếc nhìn Ngụy Minh: "Bị cô ta mê hoặc rồi à
Đừng để mấy con đàn bà bề ngoài lừa
Ngụy Minh bị Lương Vũ cắt ngang dòng suy nghĩ, có chút khó chịu: "Tôi cảm thấy Trương Thế Ái có lẽ chỉ thích phô trương thôi, chứ bên trong vẫn là một cô gái bình thường
Cô ấy là nữ streamer, thời nay có cô vũ đạo streamer nào không dễ dãi chứ
Lương Vũ cười lạnh nói: "Loại phụ nữ này chẳng phải dạng tốt đẹp gì
Tao từng gặp nhiều kẻ thay đổi giữa vẻ thanh thuần và gợi cảm như cơm bữa rồi
Đàn ông theo đuổi các cô ta chắc nhiều không đếm xuể
Đừng có mong một cô nàng vẻ ngoài phóng đãng thì bên trong lại trong sáng
Hoặc cũng có thể vẻ ngoài thì thanh thuần mà bên trong thì trác táng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy loại như Trương Thế Ái, không biết bao nhiêu thằng ngu sẵn sàng bỏ vợ bỏ con, tán gia bại sản vì cô ta
Cô ta là siêu phàm giả, tiền không thiếu, quyến rũ đàn ông rồi 'ba ba ba' mới là niềm vui thích
Nói xong, Lương Vũ đầy ẩn ý liếc Ngụy Minh một cái: "Mày đoán xem, thằng tài xế xe tải có ngủ với cô ta chưa
Đúng là thứ dâm đãng đê tiện mà thôi
Ngụy Minh trong lòng run lên
Lương Vũ nói cũng có lý
Trong phòng livestream những màn lau đến chảy cả máu mũi của khán giả, làm sao có thể là một cô gái thuần khiết được
Tà ác và dâm đãng, hai từ này cứ hiện lên trong đầu Ngụy Minh
Lương Vũ không tiếp tục nói về những chuyện đó với Ngụy Minh nữa
Anh ta dồn hết sự chú ý vào việc lái xe
Là một thám tử có tiếng, truy dấu loại này đối với anh ta chỉ là chuyện nhỏ, có điều tốn nhiều sức, nên phải tập trung hết mức
Lương Vũ nói: "Mấy thứ mày cần điều tra mày đã điều tra xong chưa
Điện thoại của Ngụy Minh vừa hay có tin nhắn
Ngụy Minh nhìn điện thoại, thần sắc cổ quái: "Trương Thế Ái mua 500 giường xếp, 500 tấm nệm
Ngụy Minh tiếp tục xem điện thoại nói ra: "Thịt heo, thịt gà, thịt dê bò, mì gạo và các nhu yếu phẩm
Ngụy Minh vẻ mặt khó tin nhìn về phía chiếc xe tải lớn ở phía trước: "Cô ta mua nhiều đồ dùng sinh hoạt như vậy để làm gì
Cô ta muốn làm gì
Ngụy Minh đã tra được ghi chép chi tiêu hôm nay của Trương Thế Ái
Bởi vì Trương Thế Ái không thanh toán trực tuyến, mà chỉ dùng tiền mặt, cho nên muốn biết cô ta mua những gì, chỉ có thể điều cảnh sát tới điều tra
Lương Vũ đôi mắt nguy hiểm nheo lại: "Cái gì cũng có thể
Ví dụ như, bí mật bồi dưỡng một đám người chiến đấu
Ngụy Minh kinh ngạc hỏi: "Vậy chúng ta không cần gọi chi viện sao
Lương Vũ suy nghĩ một lúc: "Cứ tùy thời gọi cảnh sát địa phương là được
Xe cứ thế chạy đến chiều tối
Sau khi xuống đường cao tốc, xe trên đường ngày càng ít đi
Nơi này không còn là Nam Hải nữa, mà là một vùng núi cách Nam Hải một khoảng
Càng về tối, Ngụy Minh càng thêm hoảng sợ
Bí mật bồi dưỡng một nhóm người chiến đấu ư
Địa phương này rất có khả năng xảy ra chuyện đó đó
Chẳng lẽ họ thật sự sẽ không gặp nguy hiểm sao
Lương Vũ trầm giọng nói: "Ở đây không còn chỗ cho chúng ta giấu xe và che chắn
Bên kia chắc đã phát hiện ra đèn xe của chúng ta rồi
Chúng ta sắp bị lộ rồi
Ngụy Minh hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ
Quay lại thôi
An toàn là trên hết mà
Lương Vũ nói: "Bọn họ đã phát hiện ra chúng ta rồi, bây giờ chúng ta mà tùy tiện rời đi sẽ gây ra ý định sát hại cho họ, cứ đi theo trước đã
Xe tải lớn theo đường núi đi vào một thôn, dừng ở cổng thôn
Từ xa nhìn lại, người bên kia thấp thoáng bóng hình
Ngụy Minh tim đập thình thịch, móc súng lục từ trong ngực ra, mở khóa an toàn
Xe đi chầm chậm tới cổng thôn
Cảnh tượng trước mắt khiến Ngụy Minh trợn mắt há mồm
Ven đường cổng thôn là một sườn núi, trên sườn núi có một tòa kiến trúc đơn sơ
Cả thôn đều tối om, chỉ có ánh đèn trên căn nhà cũ kỹ đó là sáng
Nhìn kỹ, trên cánh cửa sắt gỗ có một tấm bảng hiệu viết mấy chữ to
【Trường tiểu học Hi Vọng Thế Ái】
Tài xế Hoàng Sơn, mấy người già và phụ nữ đang bận rộn vui vẻ khuân vác đồ đạc từ trên xe tải xuống
Một đám trẻ con xanh xao vàng vọt vây quanh Trương Thế Ái, đi theo nàng vào trong trường học
Tiếng cười ngây thơ trong trẻo, tiếng nói cười vui vẻ của các phụ nữ, tiếng giục giã của mấy người già, vào ban đêm lại toát ra vẻ an lành khác thường
Ngụy Minh và Lương Vũ nhìn nhau ngơ ngác, Trương Thế Ái mua những thứ này là để cho đám trẻ vùng núi nghèo khó ư
Một cụ ông mặc bộ đồ kiểu Tôn Trung Sơn đã cũ, thoạt nhìn có vẻ chỉnh tề bước về phía xe của Ngụy Minh
Cụ gõ cửa một cái, nhiệt tình nói: "Các cháu tốt, ta là thôn trưởng ở đây
Các cháu là bạn của cô Trương hả
Cô Trương nói lần này có dẫn theo hai người bạn tới, đi xe màu xám
Quả nhiên, Trương Thế Ái đã sớm để ý đến họ
Lương Vũ nhanh chóng phản ứng, cười ha hả nói: "Đúng vậy ạ
Thôn trưởng vội vàng mở cửa xe: "Tối muộn thế này rồi, nhanh lên vào ăn cơm thôi, cơm nước đã chuẩn bị xong rồi
Đường núi dốc không tốt, xe không vào được đâu
Lương Vũ và Ngụy Minh xuống xe, thôn trưởng tự mình kéo bọn họ đi lên sườn núi, vừa đi vừa cảm thán: "Sắp vào đông rồi, may nhờ có cô Trương giúp đỡ, lũ trẻ mới có thể đi học vào mùa đông đấy
Ngụy Minh nghi ngờ hỏi: "Nếu không có Trương...cô Trương thì mùa đông lũ trẻ không đi học được sao
Trường học ở ngay cổng thôn mà, đâu có cần phải leo núi hay đi đường săn bắt gì đâu, cũng đâu có bị tuyết lấp đường
Thôn trưởng nói: "Hai vị có điều không biết
Lô Thôn là thôn có điều kiện tốt nhất ở đây
Đám trẻ ở tám thôn lân cận đều tới đây học
Mùa hè thì còn đỡ, mỗi nhà tự mang khoai tây, trường giúp chế biến thành đồ ăn
Tối tan học có thể về nhà
Mùa đông thì không được, lạnh quá, đường cũng khó đi nữa
Muốn đi học nhất định phải ở lại trường
Mà trẻ con đông như vậy, ăn ở đều là vấn đề lớn
Ông cụ vừa nói vừa cảm thán: "Khó khăn quá, đàn ông trung niên trong thôn đều đi làm xa hết, một năm chỉ về vào dịp Tết Nguyên Đán thôi
Chỉ còn lại phụ nữ và bọn già bọn ta trông nom mấy đứa nhỏ này
Ngụy Minh lên đến sườn núi, đứng ở cổng trường nhìn xuống dưới
Cả thôn đều tối om, rõ ràng là không có điện, hoặc là điện yếu
Rất khó tưởng tượng, đây lại là thôn có điều kiện tốt nhất ở khu vực này
Cũng thật khó mà tin được, vào thời buổi này rồi vẫn còn có một đám trẻ như thế này
Học sinh tiểu học bây giờ chẳng phải là ngày nào cũng phải trải qua những cuộc vui chơi, uống trà sữa, vui vẻ đánh game đó sao
Lương Vũ đột nhiên hỏi một câu: "Cô Trương có từng nói là mình làm gì không, tiền đâu ra mà mua những thứ này
Thôn trưởng ngẩn người: "Các cháu không phải đồng nghiệp với cô Trương, đều dạy học ở thành phố à
Lương Vũ im lặng
Dân làng và đám trẻ không biết rằng tiền Trương Thế Ái có là từ việc nhảy múa thoát y ra mà có
Anh cảm thấy mặt mình rất đau, bị chính mình đánh đau điếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ban ngày còn nói Trương Thế Ái là thứ dâm đãng đê tiện, tối đến lại biết người ta đang cật lực giúp đỡ ngôi trường nghèo khó này
Người như vậy mà là đồ tà ác dâm đãng, vậy thì mình là cái thá gì
Đến tên trường cũng còn lấy tên Trương Thế Ái để đặt
Tương phản kỹ nữ thì đã thấy, còn tương phản thánh mẫu thì đúng là lần đầu gặp
"Hai vị đồng nghiệp, sao không vào đi
Sắp đến giờ cơm rồi
Một giọng nói dịu dàng vang lên ở cổng trường, khiến Lương Vũ và Ngụy Minh cùng nhau rùng mình
Họ chậm rãi quay người lại, người đẹp khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải câm nín, lúc này đang khoanh tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ.